“Ngươi… các ngươi là ai?”.
“Lee Kun Hee, Lee chủ tịch”. Vũ Minh âm trầm nhìn ông ta nói.
“Là ta, ngươi là ai?”. Lee Kun Hee tức giận kèm theo có chút hoảng sợ hỏi.
“Ta đã từng thả ra tiếng gió, cấm bất kỳ người nào đều không được đụng tới Eun Ah, ngươi vậy mà dám xem lời ta nói như gió thoảng bên tai? Tốt, rất tốt”. Vũ Minh gằn giọng nói.
“Ngươi… ngươi là… ngươi là…”. Lee Kun Hee ánh mắt khó tin nói.
“Mang hắn đi”. Vũ Minh trầm giọng quát.
“Khoan đã”. tên thanh niên kia lập tức hô lên.
“Ngươi là Lee Eun Soo đúng không? Ngươi cũng muốn bảo vệ hắn?”. Vũ Minh ánh mắt lạnh như băng nhìn hắn.
“Không phải, ta muốn biết Eun Ah nàng bây giờ đang ở đâu”. Lee Eun Soo gấp gáp nói.
Về phần Lee Kun Hee ông nội hắn, hắn trong tâm ông ta đã chết, giết chết chính con trai của mình, bây giờ lại còn muốn giết luôn cháu gái mình. Ông ta hoàn toàn trong đầu chỉ có lợi ích.
Tình thân, gia đình đối với ông ta không là gì cả.
“Kém chút thì quên, Eun Ah đang ở đâu? Nói cho ta biết, ngươi không phải vì SamSung lớn mạnh sao? Ta để cho nó phá sản thế nào?”. Vũ Minh lạnh lùng nói.
“Không… ta nói. Bên dưới có đường hầm thông hướng bến cảnh, nàng được người đưa đi muốn mang qua Nhật”. Lee Kun Soo sợ hãi nói.
“Hai người các ngươi mang ông ta theo, lập tức ra bến cảnh”. Vũ Minh quát lớn.
Ji Yeon cùng Eun Jung 2 người các nàng từ đầu đến cuối đều giữ im lặng. Vũ Minh phát ra uy thế làm họ không cách nào dám mở miệng. Thật là đáng sợ.
Rốt cuộc đây là người thế nào?.
Gấp gáp chạy ra bến cảng. Ngay khi đến, từ phía xa đã thấy Lee Eun Ah bình an đứng đó. Mà bên cạnh nàng có 2 tên đang nằm dưới đất bất tỉnh.
Thấy xe chạy đến, Lee Eun Ah lập tức quay đầu chạy.
“Eun Ah, khoan đã, là ta”. Vũ Minh hét lớn.
“Vũ Minh oppa?”. Lee Eun Ah giật mình quay đầu lại, chỉ thấy Vũ Minh từ trên xe đi xuống. Nàng khẽ thở phào. Còn tưởng lại bị bắt lại đây.
“Eun Ah, không sao chứ?”. Vũ Minh chạy đến hỏi.
“Không sao, sao oppa lại ở đây?”. Lee Eun Ah kỳ quái hỏi.
“Ngươi đột nhiên đang nói liền dừng, làm ta lo muốn chết. May mắn ta phái người bảo vệ ngươi, không phải thật đúng là tìm không được đến chỗ này”. Vũ Minh thở dài nói.
“Nha, còn rất quan tâm ta, có phải hay không đã yêu say đắm bản mỹ nữ?”. Lee Eun Ah lập tức trêu ghẹo.
“Xì, thôi đi, chừng nào ngươi và Taeyeon chia tay rồi nói câu này”. Vũ Minh cười khẩy nói.
“Eun Ah tỷ tỷ”. Ji Yeon cùng Eun Jung từ trên xe chạy tới lo lắng hỏi.
“Eun Ah tiền bối, ngươi không sao chứ?”. Eun Jung cũng quan tâm hỏi.
“Yên tâm, ta không sao”. Lee Eun Ah nở nụ cười sáng lạn nói.
“Eun Ah!”. Lee Eun Soo cũng lập tức chạy tới.
“Oppa? Ngươi sao cũng tới?”. Lee Eun Ah bất ngờ hỏi.
“Ta…”.
Chưa nói dứt lời liền bị Vũ Minh cản lại.
“Hắn cũng là quan tâm ngươi. Được rồi, Ji Yeon, Eun Jung, 2 người các ngươi lên xe chờ 1 chút, có 1 số việc các ngươi không nên nghe thấy. Mang lão già kia ra đây”. Vũ Minh nhìn Ji Yeon 2 nàng nói xong rồi quay qua nhìn tên vệ sinh nói.
“Vâng”.
“Vậy chúng ta lên xe đợi trước”. Eun Jung rất phối hợp nói, nàng lập tức kéo theo Ji Yeon không chút nào tình nguyện đi lên xe.
Ngay khi Lee Kun Hee được được mang ra tới, Vũ Minh trực tiếp tiến tới nắm lấy cổ họng ông ta nhấc lên, âm thanh lạnh như băng vang lên.
“Nói cho ta biết, ngươi muốn chết thế nào?”.
Sát khí Vũ Minh phát ra trực tiếp làm xung quanh lạnh đi mấy độ. Lee Eun Ah lần đầu tiên thấy Vũ Minh phát lớn như thế hỏa khí, hơn nữa khí thế của hắn âm lãnh tới mức đáng sợ.
“Khục… khục”.
Lee Kun Hee gương mặt trắng bệch. Nói không ra lời.
“Vũ Minh oppa, thôi bỏ đi”. Lee Eun Ah đi tới lay lay cánh tay của hắn nói. Lee Eun Soo thì ngay cả dũng khí lên tiếng cũng không có.
Sở dĩ Lee Eun Ah khuyên bảo Vũ Minh, bởi vì nàng nhìn ra Lee Kun Hee sống không còn được bao lâu, dù sao trong người cũng chảy huyết mạch của ông ta, cũng không lỡ chứng kiến ông ta trước mặt mình chết đi.
Vũ Minh liếc 1 chút Lee Eun Ah, cũng biết lão già này tình huống, nghĩ nghĩ 1 chút sau đó liền buông tay ra. Lee Kun Hee được thả ra, ngay tại trên đất thở hồng hộc, vuốt lấy cổ họng mình.
“Lee chủ tịch, ngươi chẳng lẽ xem lời nói của ta là gió thoảng ngoài tai? Tưởng ta không dám làm gì ngươi sao?”. Vũ Minh ngồi xổm xuống nhìn ông ta lạnh lùng nói.
“Vũ Minh tiên sinh, ta cũng không dám nữa”. Lee Kun Hee lập tức cầu xin tha thứ.
“Cho ngươi thời gian 2 ngày, lập tức chuyển nhượng toàn bộ cổ phần cho Lee Eun Soo, bàn giao lại mọi việc sau đó cút ra khỏi Hàn Quốc cho ta”. Vũ Minh trầm giọng quát.
“Vâng, vâng, trở về ta lập tức bàn giao lại mọi việc”. Lee Kun Hee lập tức nói.
Ông ta không dám nói không, bởi vì là người đứng đầu tập đoàn SamSung, 1 chút thông tin mật về Vũ Minh cũng phải biết. Chính vì biết, cho nên ông ta mới không dám làm trái.
Dù cho phía sau ông ta có tổng thống chống lưng, nhưng nếu như Vũ Minh hắn phát động thế lực trả thù tập đoàn SamSung, kết quả chỉ có thể là SamSung tiêu đời.
“Eun Soo, ngươi rất tốt, ta thưởng thức tính cách của ngươi. Mang ông ta về đi, có gì ngày mai nói”. Vũ Minh lạnh nhật nói.
“Vâng, Vũ Minh tiên sinh, vậy ta đi trước. Eun Ah, khiến ngươi gặp phải chuyện này, thật xin lỗi”.
“Không sao, oppa ngươi mau về đi”. Lee Eun Ah lắc đầu nói.
Lee Eun Soo cũng không nói gì thêm, lập tức mang theo Lee Kun Hee lên xe chạy đi.
“Được rồi, đi thôi. Ta mời ngươi ăn cơm, Ji Yeon cùng Eun Jung còn đang chờ ngươi đây”. Vũ Minh quay về phía Eun Ah nói.
“Đại phát”. Lee Eun Ah lập tức nhảy cẫng lên.
“Ngốc nha đầu”. Vũ Minh lập tức gõ cho nàng 1 cái vào đầu, hắn thật sự là không hiểu, nàng tiền tài cũng nhiều, tại sao lại vì 1 bữa ăn như thế cao hứng.
Lee Eun Ah ai oán nhìn Vũ Minh 1 cái, sau đó lập tức chạy lên xe.
Vũ Minh bật cười lắc đầu rồi đi theo sau.
“Đến quán đồ nướng Ha Dong Hoon đi”. Vũ Minh nhìn tài xế nói.
“Vâng”.
“Eun Ah tỷ tỷ, tỷ không sao chứ? Họ thật sự là đáng sợ mà”. Ji Yeon lo lắng nhìn Eun Ah nói, gương mặt còn kém chút chảy ra nước mắt.
“Eun Ah tiền bối, vừa rồi mấy người đó là…”. Eun Jung lúng túng hỏi.
“Eun Jung tỷ, gọi ta Eun Ah là được. Người đó là ông nội ta, còn người kia là anh trai ruột của ta. Mọi người cũng đừng truyền ra, mình biết là được”. Eun Ah cũng biết không giấu được, trực tiếp liền nói ra.
“Oa, tỷ tỷ lại là đại tiểu thư của SamSung sao? Đại phát”. Ji Yeon không tim không phổi nói. Nàng vốn chẳng hiểu mấy thứ này.
“Nhưng mà tại sao…”. Ji Yeon nghi ngờ hỏi.
“Được rồi, ít nhiều chuyện, có muốn ăn thịt nướng hay không”. Vũ Minh lập tức can thiệp nói.
“Ăn”. Ji Yeon khẳng định gật đầu.
Thấy thế đám người phì cười. Eun Jung thì cũng chỉ là phối hợp cười mà thôi, nhìn qua kính chiếu hậu, Vũ Minh biết nàng giống như nhận ra cái gì, cô gái này tâm tư rất kín đáo.
“À đúng rồi, Eun Ah, trên mạng xuất hiện 1 số tin đồn thổi về ngươi rồi”. Vũ Minh nhìn Eun Ah nghiêm túc nói.
“Nha, ta biết”. Eun Ah gật đầu nói.
Ji Yeon cùng Eun Jung cũng giữ im lặng, 2 người họ cũng mới nghe tin về điều này cách đây 1 ngày.
“Ta biết ngươi muốn qua Châu Âu phát triển. Nếu được thì ngươi đi Mỹ đi, ta sẽ cho bên kia sắp xếp cho ngươi. Muốn cái gì cứ nói, tại đó, ta không gì làm không được”. Vũ Minh bình tĩnh nói.
“Oppa ta biết rồi, ngươi nói thật nhiều”. Eun Ah giận dỗi nói.
Vũ Minh khẽ cười lắc đầu.
(ps: có phải rất nhàm chán? Yên tâm, cũng chỉ còn lại 2-3 chương nữa thôi)
….
Thời gian thấm thoát trôi nhanh. Kể từ ngày đó, cũng đã qua 2 năm.
Thời gian 2 năm xảy ra rất nhiều chuyện.
Lee Eun Ah nàng dùng mặt nạ che đi gương mặt của mình, xuất hiện trên sân khấu tại Mỹ, gây chấn động toàn thế giới.
Hai năm qua, bằng tài hoa của mình, nàng trực tiếp bước vào siêu sao thế giới hàng ngũ. SNSD cùng T-ARA cũng trở thành 2 nữ đoàn nổi tiếng nhất Châu Á cùng 1 nửa Châu Âu.
Hàn Quốc nền giải trí cũng dưới sự điều khiển của Vũ Minh mà xuất hiện 1 bầu không khí mới. Các luyện tập sinh vẫn phải tập luyện khắc nghiệt như thế, nhưng 1 khi xuất đạo, họ liền sẽ gặt hái được thành quả của mình.
Dù cho có thành công hay không, thì ít nhất nỗ lực của họ là đáng giá.
Trong thời gian Lee Eun Ah mở show diễn khắp nước Mỹ, thì cũng có 1 số kẻ không sợ chết nhảy ra, muốn quy tắc ngầm nàng. Đáng tiếc vừa nhảy ra chưa tới 1 ngày, liền bị chính phủ ngay lập tức đàn áp.
Thậm chí 1 số tổ chức mafia còn trực tiếp bị quân đội dùng đạn đạo xóa sổ.
Toàn giới thượng lưu chấn động. Không ai nghĩ tới Lee Eun Ah lại có hậu trường khủng bố đến mức đó, càng không nghĩ tới ngay cả quân đội cũng đứng về phe của nàng.
Ngay cả chính bản thân Lee Eun Ah cũng cảm giác có chút khó tin.
Nàng nhớ như in câu nói lúc đó câu nói của Vũ Minh.
“Nơi đó là địa bàn của ta”.
Nàng còn tưởng rằng ở đây hắn là tài phiệt nổi tiếng, hắc bạch lưỡng đạo nể mặt hắn đây. Nhưng không nghĩ tới cái gọi là địa bàn, lại khủng bố tới mức này. Nàng 1 lần nữa thay đổi cách nhìn đối với Vũ Minh.
T-ARA năm 2012 xảy ra 1 số chuyện làm điêu đứng dân chúng Hàn Quốc.
Areum cùng Hwa Young là thành viên mới, nhưng là Hwa Young lại mâu thuẫn nội bộ, lén lút vu hãm Areum có bệnh tâm thần. Còn đối với các thành viên khác xích mích.
Thậm chí còn công khai nói các thành viên T-ARA chèn ép nàng.
CJ biết được tin, vị xã trưởng kia không có lập tức thanh minh, làm cả dân chúng chỉ đầu mâu hướng những người khác chửi bới thóa mạ. Điều này làm Vũ Minh tức giận vô cùng.
Qua điều tra, hắn lập tức công bố sự thật. Tin tức vừa ra làm cho Hàn Quốc xôn xao không ngớt, cũng đồng loạt biểu thị xin lỗi.
Hwa Young trực tiếp bị phong sát, thậm chí dưới sự chèn ép của Vũ Minh, cô ta còn bị ngồi tù 3 năm vì tội danh phỉ báng. Từ đó về sau, T-ARA liền trở thành nhóm thứ 2 Quốc Dân Nữ Đoàn, có thể cùng SNSD chống lại.
Chỉ là 2 năm này xảy ra 1 số chuyện phi thường khó tin.
Hắn và Eun Jung lại xảy ra 1 số chuyện… xấu hổ.
Hai năm này, Eun Jung cùng hắn quan hệ trở nên thân thiết, chính bản thân hắn cũng không nghĩ tới điều đó.
Ngay trước ngày Chiêu Hy trở lại, Eun Jung cùng hắn tỏ tình, đáng tiếc bị hắn từ chối. Mặc dù đối với Eun Jung rất có hảo cảm, cũng rất tính cách con người nàng.
Nhưng hắn biết nàng cũng chỉ là NPC, chỉ là 1 nhân vật của trò chơi, cho nên hắn sẽ không cùng nàng phát sinh tình cảm.
Nhưng khi Chiêu Hy trở về, Vũ Minh biết nàng giấu đi bí mật gì đó không nói với hắn. Chiêu Hy cũng nhận ra được tình cảm của Eun Jung đối với Vũ Minh.
Nàng mặc dù có chút tức giận, những chỉ là tức giận vì Vũ Minh không nói với nàng. Dù sao nàng cùng Vũ Minh sống ở thế giới khác, quan điểm hoàn toàn khác ở đây.
Cho nên đêm hôm đó Vũ Minh bị nàng hại rất thảm.
Nàng vậy mà đối với hắn hạ dược. Mà lại là loại dược không cách nào hóa giải. Đêm hôm đó…
“Vũ Minh oppa, ngươi làm sao thế?”. Eun Jung từ xa chạy tới lo lắng hỏi.
“Ta… ta không biết”. Vũ Minh đầu có chút nóng, choáng váng không thôi.
“Để ta đưa ngươi về”. Eun Jung chống lên Vũ Minh, đưa hắn vào trong xe, sau đó chạy trở về nhà hắn.
Không cách nào khống chế được tác dụng của thuốc, Vũ Minh liền bổ nhào Eun Jung xuống giường.
Eun Jung cũng nhận ra Vũ Minh không được bình thường, nàng cắn răng, sau đó cùng hắn phát triển 1 đoạn khó quên cố sự.
(tự hành não bổ đi)
Sáng hôm sau, thức dậy trong tình trang cơ thể vẫn còn hơi choáng, nhìn bên cạnh Eun Jung toàn thân không 1 mảnh vải che thân, trên giường còn có lấy 1 đóa huyết hoa làm hắn kém chút từ trên giường rơi xuống.
Chống lấy đầu, Vũ Minh liền biết hắn bị Chiêu Hy hãm hại. Bảo hắn bây giờ phải làm sao?.
Hắn đối với Eun Jung thật sự không cách nào đến với nhau, nàng chỉ là nhân vật giả tưởng, nhưng là bây giờ lại phát sinh chuyện này, hắn làm sao đối mặt được?.
Hắn phi thường trọng thị tình cảm, đặc biệt là với những người phụ nữ hắn thật tâm thích. Nhưng là bây giờ…
Kiểm tra cơ thể Eun Jung, Vũ Minh phát hiện nàng quá mức suy nhược, phía dưới sưng đỏ cả lên. Trách hắn cơ thể quá mức cường đại, rốt cuộc đêm qua hắn làm bao nhiêu lần?.
Không chút do dự, hắn lập tức dùng sinh mệnh lực trong vũ trụ nhỏ ổn định lại thương thế của nàng. Nhưng là sau khi chữa thương xong, hắn mới ngẩn người phát hiện.
Ta vậy mà lại có thể vận dụng vũ trụ nhỏ?.
Đúng lúc này, Eun Jung giọng nói vang lên.
“Oppa”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...