Đối mặt với Khổng Phỉ Linh, Liễu Thiên Phàm đã dàn sẵn trận địa đón địch, lộ vẻ cẩn thận và ngưng trọng trước nay chưa từng có.
Tỷ thí chỉ mới bắt đầu.
- Tử Viêm Hộ Thể.
Bên ngoài thân thể của Liễu Thiên Phàm bao trùm một tầng Viêm giáp ám tử văn, nở rộ một trận quang diễm rực rỡ.
Có lẽ đối thủ quá mức cường đại, cho nên Liễu Thiên Phàm vừa mới bắt đầu, đã bày ra chiến lực còn mạnh mẽ hơn cả khi đối chiến với Triệu Phong.
Vụt...
Quang hà rực rỡ chợt lóe, Khổng Phỉ Linh tao nhã bước ra một bước, liền đi đến bên cạnh Liễu Thiên Phàm.
Động tác thoạt nhìn thong thả, kỳ thực tốc độ so với lúc Triệu Phong triển khai Phong Lôi Chi Dực, chỉ nhanh hơn chứ không chậm thua.
Ô...ô...ô...n...g!
Một đạo hư ảnh quang vũ rực rỡ trong suốt, từ trong tay Khổng Phỉ Linh vung lên, giống như bách hoa tràn ngập, rực rỡ huy hoàng, chém trúng Liễu Thiên Phàm.
A…
Liễu Thiên Phàm sau khi hoàn thành “Tử Viêm Hộ Thể”, liền đấm ra hai quyền, thúc dục diễm long tử sắc thiêu đốt, truyền đến một trận rít gào bạo ngược, Viêm lực cực nóng, trong nháy mắt có thể thiêu đốt rụi một Tiểu Đan Nguyên Cảnh.
- Xem ra, lúc Liễu Thiên Phàm chiến đấu với ta, vẫn không phát huy chiến lực đỉnh phong.
Triệu Phong thấp giọng nói.
Bất kể thế nào đi nữa, tại phương diện tu vi, Liễu Thiên Phàm vẫn hơn hắn nhiều lắm. Hơn nữa, Triệu Phong có ưu thế về tốc độ và tính cơ động, cho nên hoàn toàn nắm giữ cục diện trong tay, cũng là một nhân tố hạn chế đối phương.
Ầm…
Trên sân thi đấu, truyền đến âm thanh nứt vỡ sụp đổ.
Liễu Thiên Phàm thất thanh rống lên, thân hình bạo lui, chật vật không chịu nổi.
Chỉ thấy viêm giáp tử văn bên ngoài thân thể hắn, bị Khổng Phỉ Linh tùy tiện đánh vỡ thành nhiều mảnh nhỏ.
Động tác của Khổng Phỉ Linh tao nhã, hết sức bình thản, ngọc thủ nhẹ nhàng vung lên, từng đạo hư ảnh quang vũ đẹp đẽ trong suốt nở rộ.
Hư ảnh quang vũ này, mơ hồ phun ra nuốt vào một trận diễm hà cao quý thần bí, dần dần có xu thế thực chất hóa.
Ọc…
Còn chưa chống đỡ được bao chiêu, Liễu Thiên Phàm đã phun ra một búng máu.
- Thực lực của đệ nhất chân truyền Vạn Thánh Tông, quả nhiên danh bất hư truyền.
- Khổng Phỉ Linh này còn chưa sử dụng huyết mạch Hoàng Đạo, đã đánh cho Liễu Thiên Phàm không còn sức hoàn thủ rồi.
Trên sân lập tức nổi lên những âm thanh suýt soa.
Phần đông đệ tử, đều kinh hãi trước thực lực cường đại của Khổng Phỉ Linh.
- Khổng Phỉ Linh không chỉ không sử dụng huyết mạch Hoàng Đạo, mà thậm chí còn không cần dốc hết toàn lực.
Triệu Phong quan sát tình huống lại càng tinh chuẩn hơn.
Loại cảm giác này, cũng giống như tình huống Triệu Phong và Hoàng Vân Hổ giao phong với nhau.
- Chấm dứt đi Liễu Thiên Phàm, thực lực của ngươi cũng không tiến bộ bao nhiêu cả…
Khổng Phỉ Linh khẽ cười một tiếng.
Lời nói vừa dứt, ý chí Nửa bước Vương Giả, dẫn động một luồng sức mạnh to lớn vô hình, áp bách cả một phương hư không.
Ô...ô...ô...n...g!
Trên người Khổng Phỉ Linh, mơ hồ bao phủ một hư ảnh quang vũ thất sắc to lớn, ước chừng kéo dài vài chục trượng, huyễn mĩ hùng tráng.
- Đây là huyết mạch Hoàng Đạo của Khổng Phỉ Linh.
Triệu Phong thoáng giật mình.
Phành…
Thân thể Liễu Thiên Phàm giống như tờ giấy mỏng, bị Khổng Phỉ Linh cách không đẩy lui, hộc máu bay ra khỏi sân thi đấu.
- Khổng Phỉ Linh thắng.
Trọng tài lập tức tuyên bố.
Trận chiến này, căn bản không có gì đáng lo ngại.
Nếu không phải Khổng Phỉ Linh nhẹ tay, e rằng Liễu Thiên Phàm cũng không kiên trì được quá hai chiêu.
- Khổng Phỉ Linh, thiên tài bài danh thứ 289 trên Đại Kiền Hoàng Bảng.
Trong đầu Triệu Phong, lập tức có tin tức tương quan.
Vạn Thánh Tông dù sao cũng là Tông phái có nội tình Tam Tinh, Thủ tịch đệ tử, cũng không hề thua những Tông phái Tam Tinh khác.
Thiên tài trên Hoàng Bảng, tu vi thấp nhất cũng là Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, hoặc là Đại Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong.
Bởi vậy có thể đoán được, Lạc Tôn bài danh trước một trăm, có chiến lực mạnh mẽ như thế nào.
Sân thi đấu trong Bí Cảnh.
Theo thời gian trôi qua, số lượng đệ tử Tông môn bị đào thải, càng ngày càng nhiều.
Từ hai trăm còn một trăm năm mươi người, từ một trăm năm mươi còn một trăm.
Thiên tài tham dự tỷ thí, số lượng càng ngày càng ít.
Cứ như vậy.
Xác suất Triệu Phong và Khổng Phỉ Linh gặp nhau, lại gia tăng thêm một chút.
Theo nguyên tắc thí tuyển, xác suất những đối thủ chưa tỷ thí với nhau, càng ngày càng lớn.
Cuối cùng, hai ngày trước khi vòng thí tuyển chấm dứt.
Triệu Phong và Khổng Phỉ Linh đã gặp nhau.
- Ta quả thật có hứng thú với thực lực chân chính của ngươi.
Khổng Phỉ Linh tựa cười mà không phải cười.
Trước khi bắt đầu thí tuyển, ý chí Nửa bước Vương Giả của nàng, đã cảm thấy ở trên người Triệu Phong, có một loại cảm giác như đá chìm vào biển sâu.
Nàng chung quy vẫn cảm thấy, lúc chiến đấu với Liễu Thiên Phàm, đó vẫn không phải là thực lực và nội tình chân chính của hắn.
- Ta nhận thua.
Triệu Phong nhẹ nhàng nói, vừa đối diện với trọng tài và Khổng Phỉ Linh, lập tức nhảy xuống khỏi sân thi đấu.
Một màn này, khiến Khổng Phỉ Linh có cảm giác như bị khuất nghẹn, hung hăng dậm chân một cái.
Những người đang xem chiến, cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Dựa theo thường lệ, Triệu Phong đã có thực lực bài danh trước ba trong hàng ngũ đệ tử chân truyền của Vạn Thánh Tông, bất luận là thắng hay thua, ít nhất cũng phải quá chiêu với Khổng Phỉ Linh mới đúng.
Nhưng không ngờ rằng, Triệu Phong lại quyết đoán nhận thua như vậy.
Trong Không Gian Bí Cảnh, hai vị Vương Giả chủ trì thí tuyển, lại cảm thấy có chút tiếc nuối.
Nhị vị Vương Giả Hư Thần Cảnh, há có thể không nhìn ra, trên người Triệu Phong vẫn còn rất nhiều bí mật, e rằng ngay cả át chủ bài và bí mật còn chưa bộc lộ ra ngoài.
Cứ như vậy, những câu đố xoay quanh Triệu Phong, lại càng khiến cho người khác phải hiếu kỳ.
- Hừ! Chờ khi tiến vào Không Gian Thần Huyễn, để xem ngươi có chịu bại lộ nội tình hay không.
Khổng Phỉ Linh hừ lạnh một tiếng, thất vọng đi xuống khỏi sân thi đấu.
Tại Vạn Thánh Tông, trong hàng ngũ đệ tử thế hệ trẻ, nàng có thể nói là tung hoành không địch thủ, duy nhất chỉ có Triệu Phong không thể nhìn thấu mới khiến nàng sinh ra một tia hứng thú.
Nhưng đối phương lại không chịu giao thủ với nàng. Điều này quả thật khiến người khác cảm thấy buồn bực và bất đắc dĩ.
Lại hai ngày trôi qua, Thần Huyễn thí tuyển xem như chấm dứt.
Trải qua hai mươi ngày đào thải, cuối cùng sáu mươi đệ tử tinh anh đã được sàng chọn ra.
Triệu Phong nhìn trong đám người, lại không phát hiện ra Vạn Dung sư tỷ.
Với tu vi Chân Chủ Cấp của Vạn Dung sư tỷ, không thể thông qua Thần Huyễn thí tuyển, cũng là chuyện thường tình.
Ánh mắt hắn lướt qua sáu mươi đệ tử, tu vi thấp nhất cũng là Chân Chủ Cấp đỉnh phong hoặc là Nửa bước Đan Nguyên Cảnh.
Những đệ tử này, ít nhất đều có tu vi Nửa bước Đan Nguyên Cảnh.
Hoàng Vân Hổ và Quảng sư huynh, cũng có mặt trong số đó.
Vụt vụt vụt...
Đệ tử thông qua thí tuyển, đều ào ào rời khỏi Không Gian Bí Cảnh. Còn những người bị đào thải, thì đã rời đi từ lâu.
Không lâu sau…
Tổng cộng sáu mươi đệ tử tinh ảnh, đã xuất hiện trên sơn mạch cổ xưa.
- Triệu sư đệ, chúc mừng ngươi đã thông qua Thần Huyễn thí tuyển, ngươi nhất định phải nắm chắc kỳ ngộ lần này.
Vạn Dung sư tỷ vẫn đứng ở trên sơn mạch chờ hắn.
Tuy rằng tâm tình của nàng có chút sa sút, nhưng lại phát ra lời chúc phúc từ tận nội tâm đối với Triệu Phong.
Triệu Phong thầm thở dài trong lòng, lúc trước, vì giấu diếm bí mật của bản thân, cho nên hắn mới sử dụng Khống Tâm Đồng Thuật, khiến Vạn Dung sư tỷ sinh ra hảo cảm đối với mình.
Mà bây giờ, hảo cảm của Vạn Dung sư tỷ đối với hắn, lại từ từ gia tăng.
Dù sao thì thiếu niên tuấn mỹ, từng bước quật khởi và trưởng thành trong mắt nàng, cũng đã trở thành ngôi sao rực rỡ được vạn người chú ý rồi.
Nhưng Vạn Dung sư tỷ lại tự hiểu bản thân, khoảng cách giữa nàng và Triệu Phong, lại càng ngày càng xa hơn.
- Chỉ còn một tháng nữa, Không Gian Thần Huyễn sẽ mở ra. Các ngươi hãy trở về, chuẩn bị thật tốt, đồng thời hãy tìm hiểu nghiên cứu những tư liệu về Không Gian Thần Huyễn.
Hai vị Vương Giả, ở trên khoảng không của sơn mạch, phân phó mộthai câu, sau đó liền biến mất.
Sau khi thông qua “Thần Huyễn thí tuyển”, mỗi đệ tử, đều được nhận một phần tin tức cơ mật về Không Gian Thần Huyễn.
Triệu Phong cũng nhận được tin tức tương quan.
Vội vàng xem qua một lượt cái gọi là “tin tức cơ mật” này, Triệu Phong không khỏi lắc đầu thất vọng.
Hiển nhiên, phần tư liệu tin tức này, so với một phần mà Nam Phong vương cho hắn, bất luận là nội dung hay là chiều sâu, đều kém xa cả vạn dặm.
Triệu Phong cũng đoán trước được, một vài đệ tử của Vương Giả hoặc Đại Đế, đều có thể nhận được tin tức cơ mật càng sâu hơn.
Đối với tin tức tư liệu về Không Gian Thần Huyễn của Hoàng tộc, Triệu Phong đã sớm nắm rõ.
Đúng như lời Nam Phong vương từng nói, thế nhân đối với việc thăm dò “Không Gian Thần Huyễn”, e rằng còn chưa được một phần mười.
- Chỉ còn hơn một tháng nữa, trước mắt vẫn nên tăng cường tu vi trụ cột đã.
Triệu Phong thấp giọng nói.
Sau khi trở về nơi ở, Triệu Phong lập tức mở ra đại trận, dựng lên tấm biển bế quan.
Một tháng tiếp theo.
Triệu Phong dưới tình huống tài nguyên sung túc, lại dốc lòng tu luyện, tu vi tự nhiên cũng nhanh chóng tiến triển.
Một tháng sau…
Tu vi của Triệu Phong, đã đột phá đến Tiểu Đan Nguyên Cảnh trung kỳ.
Đương nhiên, tu vi tiến bộ thần tốc, cũng khiến cho đại lượng tài nguyên hao hụt nhanh chóng.
Công pháp Ngũ Hành Phong Lôi Quyết của Triệu Phong, nội tình và hỏa hầu càng thâm hậu hơn.
Nhưng hiện nay.
Phong Lôi Quyết của hắn vẫn dừng lại tại tầng thứ năm đỉnh phong, chưa đột phá tầng thứ sáu.
- Không ngờ tu vi lại hạn chế tốc độ tiến cấp của Phong Lôi Quyết.
Triệu Phong thầm nghĩ.
Nếu như hắn tu luyện đến Đại Đan Nguyên Cảnh, hoặc ít nhất là Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ, có lẽ Phong Lôi Quyết đã đột phá đến tầng thứ sáu rồi.
Một tháng này.
Việc tu luyện “Kim Khôn Thánh Lôi Thể” của Triệu Phong, vẫn không dừng lại.
Thông qua “Thần Huyễn thí tuyển”, Triệu Phong đã dần dần nhận ra chỗ tốt của thân thể cường đại.
Khí lực thực sự cường đại, hoàn toàn có thể hoành hành không e ngại, bất kể cảnh giới, huyết mạch của đối phương, có thể trực tiếp nghiền nát.
Năm đó Bán Thần ấu đồng cũng như vậy.
Bán Thần ấu đồng, lúc tu vi vẫn còn là Vương Giả, Phách lực Thánh Thể đã có thể áp chế thân thể Tử Vong Đại Đế rồi.
Mà Thánh Lôi Thể của Triệu Phong, so với Kim Khôn Thánh Thể còn mạnh hơn.
“Thánh Lôi Thể” mà Triệu Phong tu luyện, ẩn chứa thuộc tính “Lôi”, đạt tới một cấp độ nhất định, những nơi thân thể đi qua, vạn vật đều sẽ bị Lôi lực trong khí lực hóa thành hư vô.
Thậm chí, Triệu Phong còn không cần ra tay công kích, thì đối thủ của hắn, đã tan thành tro bụi rồi.
Sau này, Ngũ Hành Phong Lôi Quyết hoàn thành, Thánh Lôi Thể đối với các loại lực lượng công kích, đều có sự miễn dịch cường đại.
Hiện nay.
Triệu Phong chỉ tu hành Thủy Chi Phong Lôi, đối với công kích Băng Thủy hệ, có lực miễn dịch nhất định.
Nếu như hắn tu luyện thành Mộc Chi Phong Lôi, Hỏa Chi Phong Lôi, tiến hành luyện thể, còn có năng lực miễn dịch các loại thuộc tính tương ứng.
Mà “Thánh Lôi Thể” đối với công kích Lôi đạo, là có lực miễn dịch mạnh nhất, thậm chí còn có thể hấp thu Lôi lực.
Lúc trước, Lôi Chấn của Vạn Lôi Tông, cũng có thể hấp thu công kích Phong Lôi của Triệu Phong.
- Một khi Kim Khôn Thánh Lôi Thể tu luyện đến đại thành, một ngày nào đó trong tương lai, năng lực ứng phó với Thần Kiếp, cũng sẽ mạnh hơn nhiều.
Triệu Phong đối với tương lai, tràn ngập khát khao và lòng tin.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Thoáng cái, thời gian mở ra Không Gian Thần Huyễn, đã sắp đến gần.
Vài ngày cuối cùng.
Triệu Phong đình chỉ việc tu luyện, dứt khoát tiến vào Mộng cảnh Thái Cổ, hấp thu càng nhiều thiên tinh khí trong Mộng cảnh Thái Cổ.
Huyết mạch khí lực của hắn, trình độ phản tổ, đang chậm rãi gia tăng.
Mấy ngày hôm nay, độ tinh khiết và độ phản tổ của huyết mạch Hoàng Đạo của Triệu Phong, đang không ngừng gia tăng.
Đêm trước ngày Không Gian Thần Huyễn mở ra…
Vạn Thánh Tông, trên một thạch đài u ám vĩ đại, một trăm tinh anh Tông môn, đều đang lẳng lặng chờ đợi.
- Không Gian Thần Huyễn đang dần dần thúc đẩy, chồng điệp lên Đại Lục Vực.
- Thời gian kết nổi, có thể sớm hơn, mà cũng có thể trễ hơn.
Những tinh anh Tông môn ở đây, bắt đầu thấp giọng thảo luận.
Triệu Phong mơ hồ nhìn lướt qua, trong một trăm danh ngạch Vạn Thánh Tông này, có ba mươi lăm cường giả thế hệ trước.
Kỳ quái là.
Trong những người này, không ngờ lại có một Vương Giả Hư Thần Cảnh thế hệ trước, tuổi cũng tương đối trẻ, chỉ mới năm sáu mươi tuổi.
Triệu Phong đoán rằng, có lẽ Vạn Thánh Tông có biện pháp gì đó, trả một cái giá nhất định, mới có thể miễn cưỡng đem Vương Giả Hư Thần Cảnh vào Không Gian Thần Huyễn.
- Ngoài ra, còn có một số Tông phái, thế gia, bao gồm cả Hoàng tộc Đại lục, hẳn là đã kết nối thành công. Vùng duyên hải phụ cận chúng ta, có lẽ phải chậm mất một ngày.
Trên thạch đài, thân ảnh một vài luồng quang huy, đang thấp giọng thảo luận.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...