- Khô Lâu Đường chủ, thời
điểm khi ta vừa về đến Đại lục Thanh Hoa, mơ hồ cảm giác được, thế lực
Xích Nguyệt Ma Giáo, dường như đã tiến thêm một bước sống lại!
Ánh mắt Triệu Phong lóe sáng.
Lấy cảm quan Vương giả Hư Thần Cảnh của hắn, cho dù không cố ý triển
khai thần thức cũng có thể cảm nhận được chỉnh thể khí tức biến hóa vi
diệu trên Thanh Hoa Vực này.
Vụt...
Trong tay Khô Lâu Đường chủ xuất hiện một cái lệnh bài xích huyết trong suốt, nhắm mắt thoáng cảm ứng một lát.
- Hồi bẩm chủ nhân, vẻn vẹn Tây Đại lục này, đã cảm ứng được vài cỗ khí tức cường giả cao tầng Xích Nguyệt Giáo!
Khô Lâu Đường chủ thoáng có một tia ngoài dự liệu.
Đến hiện tại, Khô Lâu Đường chủ đối với Triệu Phong chính là kính phục phát ra từ nội tâm.
Nếu như giữa Xích Nguyệt Giáo cùng Triệu Phong phải lựa chọn một trong
hai bên, Khô Lâu Đường chủ nhất định sẽ lựa chọn đi theo Triệu Phong.
Triệu Phong trầm ngâm một lát, mở miệng nói:
- Nhiệm vụ hợp nhất chỉnh đốn Xích Nguyệt Ma Giáo, giao cho ngươi!
- Vâng, chủ nhân!
Khô Lâu Đường chủ khom người đồng ý, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc cùng kích động.
Hiển nhiên, Triệu Phong là muốn hắn chưởng khống Xích Nguyệt Ma Giáo,
đem thế lực đối địch chuyển hóa thành thế lực của chính mình.
So với việc đại khai sát giới, khiến sinh linh đồ thán, còn không bằng đem Xích Nguyệt Ma Giáo hợp nhất chưởng khống.
Trên thực tế, lần này Triệu Phong phản hồi Thanh Hoa Vực, mục đích chủ yếu là tìm Lục Vu Trí giả giải quyết vấn đề của bản thân.
Về phần Xích Nguyệt Ma Giáo, chỉ là thuận tiện giải quyết mà thôi, cho nên hắn mới giao phó cho Khô Lâu Đường chủ làm là được.
Còn nữa, Triệu Phong cần phải hạn chế ra tay, nhằm hạn chế việc suy yếu tu vi.
Trải qua mấy ngày nay, Triệu Phong đối với đặc thù của Vong Ngữ Trớ Chú kia đã có sự hiểu biết nhất định.
Suy yếu, không chỉ có tu vi của Triệu Phong, mà sinh mệnh thể phách, linh hồn, thậm chí thọ nguyên của hắn cũng lâm vào suy yếu.
Đương nhiên, trên người Triệu Phong cũng có cấm khu mà Vong Ngữ Trớ Chú khó có thể ăn mòn đến được.
Đầu tiên, chính là Thần Linh Nhãn!
Mặc dù tâm hồn đồng lực của Thần Linh Nhãn suy yếu, nhưng bản chất của nó vẫn có thể ngăn cách Vong Ngữ Trớ Chú.
Nhất là, trung tâm thế giới Hồn Hải, cái hồ nước đồng lực lam sắc kia, có thể câu thông với Mộng Cảnh Thái Cổ.
Cái thứ hai, chính là Lôi lực Thần Kiếp!
Trong hồn hải tử sắc, khu vực hấp thu Lôi lực Thần Kiếp, Vong Ngữ Trớ Chú khó có thể ăn mòn vào nổi.
Có thể nói, đây chính là hai cái cấm khu chủ yếu trên người Triệu Phong.
Ngoại trừ hai khu vực này, ngay cả huyết mạch Huyền Băng Lân Tộc cũng
không thể tránh khỏi, chỉ là sức chống cự cường đại hơn một ít mà thôi.
- Nếu như không có nhân tố Vong Ngữ Trớ Chú này, sau khi ta phản hồi
Thanh Hoa Vực, hoàn toàn có thể tìm đến địa phương yên tĩnh nào đó,
trùng tu Ngũ Hành Phong Lôi Quyết và Kim Khôn Thánh Lôi Thể!
Trong lòng Triệu Phong thở dài.
Vụt... Vụt...
Trong đầu hắn, hiện lên hai môn công pháp Kim Khôn Thánh Lôi Thể cùng
Ngũ Hành Phong Lôi Quyết sau khi thay đổi dung hợp tại Thiên Cơ Cổ
Thành.
Phong Lôi Truyền Thừa của bản thân Triệu Phong, cơ bản đã tu luyện đến cực hạn.
Phong Lôi Truyền Thừa nguyên bản, tu luyện đến Hư Thần Đại Đế, cơ bản
chính là cực hạn rồi, có lẽ có thể miễn cưỡng đột phá Huyền Quang Cảnh,
thế nhưng sau đó liền không thể tiến thêm một bước tu luyện nữa.
Mà Kim Khôn Thánh Lôi Thể cùng Ngũ Hành Phong Lôi Quyết, trải qua vài
môn công pháp Thánh quyết cổ lão dung hợp, liền có thể tu luyện đến
Thiên Giai Thần Vị.
Công pháp có thể tu luyện đến Thiên Giai Thần Vị, thế gian vốn là cực kỳ hiếm thấy.
Chẳng qua, hai bộ công pháp này chính là nguyên bộ, cần lấy Ngũ Hành Phong Lôi Quyết để phụ trợ rèn luyện thành Thánh Lôi Thể.
Nhưng vấn đề chính là, Phong Lôi Truyền Thừa của Triệu Phong tu luyện
cho tới cấp bậc như bây giờ, cùng Ngũ Hành Phong Lôi Quyết chính là đã
đi lên con đường hoàn toàn bất đồng.
Muốn tu hành Ngũ Hành Phong Lôi Quyết, Triệu Phong cần phải trùng tu.
Theo kế hoạch ban đầu, sau khi Triệu Phong giải quyết xong nguy cơ tử
vong, sẽ lựa chọn trùng tu. Dù sao Phong Lôi Truyền Thừa cơ bản đã đến
cực hạn, mặt khác hai môn công pháp kia lại có đại tiềm lực.
Như vậy nhiều lắm thì cũng chỉ mất thời gian mười năm, Triệu Phong liền có thể khôi phục lại thực lực.
Thế nhưng ngàn tính vạn tính, Triệu Phong không đoán trước được, Tử Vong Đại Đế còn có chiêu Vong Ngữ Trớ Chú này.
Vong Ngữ Trớ Chú, chỉ cần kẻ thi thuật vừa chết, sẽ khởi động, không thể nào tránh khỏi.
Hiện tại, vấn đề Triệu Phong lo lắng chính là cho dù chính mình trùng tu, Vong Ngữ Trớ Chú kia vẫn như cũ sẽ còn mãi không dứt.
- Chủ nhân, ta cảm ứng được tin tức, tại phương hướng Đông Bắc, tựa hồ cao tầng Xích Nguyệt Ma Giáo có động tác lớn gì đó!
Thanh âm của Khô Lâu Đường chủ cắt ngang Triệu Phong trầm tư.
- Xuất phát!
Triệu Phong không chút do dự, nói.
Dù sao phương hướng này vừa lúc là đi về Bắc Đại lục.
Khô Lâu Đường chủ bay phía trước dẫn đường, đi theo phương hướng Đông Bắc, băng qua một mảnh khu vực sa mạc.
Một lúc sau, hai người Triệu Phong, đến trên thiên không một phiến tầng mây hỗn loạn.
Phía dưới, trong một tòa sơn mạch khô cằn, đang triển khai một hồi chiến đấu thảm liệt.
- Chậc chậc… đám mấy tên thỏ khôn cùng đồng lõa Liên minh Thánh Vực các
ngươi, rốt cuộc cũng rơi vào đại võng của Xích Nguyệt Thánh Giáo chúng
ta!
Giữa không trung, phiêu phù ba gã cao tầng Xích Nguyệt Ma Giáo.
Kẻ ở giữa, chính là một lão giả mỏ nhọn lưng mọc cánh dơi, vẻ mặt bộ dáng gian trá đắc ý.
Hai bên trái phải hắn là một gã Tôn Giả hắc bào cùng một cái nữ tử bạch
diện, ở thiên không hướng các cường giả phía dưới thực thi đả kích thảm
liệt.
Phương viên trăm dặm bị mấy trăm gã tinh anh Xích Nguyệt Ma Giáo vây quanh.
- Là Bức Dực Vương, một trong Tứ Đại Hộ Pháp Xích Nguyệt Giáo!
Khô Lâu Đường chủ thoáng lộ dị sắc.
Còn hai nam nữ ra tay kia, Tôn Giả hắc bào là một trong các Đường chủ
Xích Nguyệt Giáo ngày xưa. Nữ tử còn lại, hắn cũng không biết, có lẽ là
nhân tài thế hệ sau này.
Còn bên dưới, là một gã Kiếm Tôn huyền y, một gã trung niên cự hán Nửa bước Đan Nguyên Cảnh đang lâm vào khổ chiến.
Kiếm Tôn huyền y kia, dáng vẻ khí tức vĩ ngạn, công kích Kiếm đạo giống
như thiên địa huyền lôi, chiến lực của hắn tiếp cận Tiểu Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong.
Tiếc rằng, Tôn Giả bên dưới chỉ có một mình hắn mà thôi.
- Huyền Kiếm Tôn Giả!
Triệu Phong liếc mắt liền nhận ra thân phận vị Tôn Giả này.
Về vị Huyền Kiếm Tôn Giả này, ấn tượng của Triệu Phong quả thật khắc sâu.
Đại quốc Thiên Bồng, Triệu Phong lần đầu tiên nhìn thấy Tôn Giả, chính là vị Huyền Kiếm Tôn Giả này.
Lúc ấy, là vị Tôn Giả Kiếm đạo này mua đi Thất Kiếm tàn phổ.
Về sau tại Thánh Vực Chân Long Hội, một trong chín đại Tôn Giả quan chiến trên đài cao, cũng có người này.
- Huyền Kiếm Tôn Giả, là Thạch Vân Thiên ta hại ngươi! Cho dù liều chết, Thạch mỗ cũng sẽ yểm trợ ngươi sát ra một cái sinh lộ!
Gã trung niên cự hán kia, toàn thân ngưng kết một tầng da bằng đá nhám nặng nề.
Người này, tuy là tu vi Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, nhưng huyết mạch thể
phách rất mạnh, lực phòng ngự thế nhưng có thể ngăn cản công kích của
Tôn Giả bình thường.
Triệu Phong nghĩ mãi vẫn thấy, trung niên cự hán này nhìn qua có chút quen mắt.
- Phụ thân, muốn chết thì cùng chết!
Trong đám người phía sau, một gã thanh niên cự hán cao lớn như đồng
thiết, đem đám tinh anh Ma Giáo vây công chính mình chấn cho nhất tề hộc máu, quay đầu lại hét lớn.
- Không hổ là một trong các cái thế thiên kiêu trên Chân Long Hội năm đó!
- Mọi người cẩn thận trọng lực của hắn!
Mấy vị cường giả Ma Giáo Chân Chủ Cấp, đang cùng nhau quần ẩu thanh niên cự hán kia.
- Thạch Thừa Thiên!
Ánh mắt Triệu Phong, nhìn kỹ trên người gã thanh niên đại hán làn da nham thạch như đồng thiết kia.
- Thạch Vân Thiên? Thạch Thừa Thiên?
Triệu Phong nhất thời hiểu được, trung niên cự hán kia chính là phụ thân của Thạch Thừa Thiên.
Tu vi của Thạch Thừa Thiên, hiện tại cũng đã đạt tới Chân Chủ Cấp đỉnh
phong, chiến lực có thể so với Nửa bước Đan Nguyên Cảnh bình thường.
- Vô dụng, bên kia tới ba vị Tôn Giả, trong đó có một vị là Bức Dực Vương, một trong Tứ Đại Hộ Pháp Ma Giáo!
Huyền Kiếm Tôn Giả mỉm cười chua xót.
Bức Dực Vương kia, không chỉ có tu vi cao tới Tiểu Đan Nguyên Cảnh đỉnh
phong, mà huyết mạch truyền thừa của hắn cũng thập phần đặc thù, nổi
tiếng tốc độ cực nhanh.
Ở nơi này, căn bản không ai có thể thoát được Bức Dực Vương truy sát.
Mãi cho đến lúc này, Bức Dực Vương cũng chỉ là ở trên thiên không quan sát, không hề động thủ qua.
Chỉ bằng hai vị Tôn Giả còn lại, dẫn dắt tinh anh Ma Giáo, đã có thể đem Huyền Kiếm Tôn Giả cùng người của Thạch gia đánh cho không có lực hoàn
thủ.
- Ồ? Là vị cao tầng Thánh Giáo nào đến đây?
Bức Dực Vương kia, trong lòng thoáng có cảm ứng, ánh mắt nhìn về phía tầng mây trên thiên không.
Vụt vụt…
Trong tầng mây rất nhanh bay xuống hai đạo thân ảnh.
Phân biệt là một bộ khô lâu nhân toàn thân ngân bạch thon dài, một thanh niên tóc tím vẻ mặt không chút biểu tình.
- U Cổ Đường chủ!
- Ồ? U Cổ Đường chủ, ngươi mấy năm trước, không phải đã mất tích rồi sao?
Bức Dực Vương cùng vị Tôn Giả hắc bào kia liền nhận ra thân phận của Khô Lâu Đường chủ.
Khô Lâu Đường chủ, tuy hình thái có biến hóa, nhưng là vẫn bị cao tầng đồng giáo ngày xưa nhận ra.
- Xích Nguyệt Đường chủ! Lại tới một vị Tôn Giả nữa!
Phía dưới, Huyền Kiếm Tôn Giả cùng đám cường giả Thạch gia, trong lòng lộp bộp một tiếng.
- Triệu… Triệu Phong!
Thạch Thừa Thiên đang liều mạng chiến đấu hăng hái, khóe mắt dư quang gặp lại Triệu Phong, thiếu chút nữa lảo đảo té ngã.
Nhìn tình hình, Triệu Phong cùng cao tầng Ma Giáo sóng vai cùng đứng, bộ dáng tựa hồ rất quen thuộc.
- Triệu Phong… Không ngờ ngươi đã gia nhập Xích Nguyệt Ma Giáo!
Thạch Thừa Thiên hét lớn một tiếng.
- Triệu Phong…
Huyền Kiếm Tôn Giả cũng có chút thất thanh, hắn đương nhiên nhớ rõ, kẻ
này chính là một ngôi sao tỏa sáng tại Thánh Vực Chân Long Hội năm đó.
Trong ấn tượng của hắn, Triệu Phong chính là Phó Giáo chủ Thiết Huyết
Giáo, nhưng mà mấy năm nay cũng không có nghe qua tin tức của hắn.
Gã Thiên Kiêu Chi Vương ngày xưa này, như thế nào lại gia nhập vào Xích Nguyệt Ma Giáo?
- Triệu Phong? Thiên Kiêu Chi Vương Chân Long Hội kỳ trước!
- Chậc chậc… Khô Lâu Đường chủ, không ngờ ngươi lại đem vị thiên kiêu tiềm lực vô hạn này thu phục a!
Sắc mặt đám người Xích Nguyệt Ma Giáo đều mang dị sắc.
Lúc này, chiến đấu tại nơi này đã lâm vào dừng lại ngắn ngủi.
Xích Nguyệt Ma Giáo, lại có thêm một vị cấp Tôn Giả buông xuống, khiến
cho cục diện hoàn toàn nghiêng về một phía, Huyền Kiếm Tôn Giả cùng đám
người Thạch gia lâm vào tuyệt vọng.
Còn nữa, Thiên Kiêu Chi Vương năm xưa đã gia nhập Xích Nguyệt Ma Giáo,
điều này càng mang đến cho người ta sự trùng kích rất lớn.
- Bức Dực Vương!
Vẻ mặt Khô Lâu Đường chủ đạm mạc, trầm giọng nói:
- Ta lần này, là phụng mệnh lệnh của chủ nhân đến đây thu phục Xích Nguyệt Giáo!
Dứt lời, hắn có chút khom người, giơ tay về phía gã thanh niên tóc tím bên cạnh.
- Cái gì? Chủ nhân?
- Thu phục Xích Nguyệt Giáo? U Cổ Đường chủ, có phải ngươi đã uống lộn thuốc rồi không?
Vẻ mặt bọn người Biên Bức Vương kinh ngạc, tức giận quát lớn.
Vẻ mặt bọn người Huyền Kiếm Tôn Giả, Thạch Thừa Thiên cũng kinh ngạc, có chút phát mộng.
Cái này… Cái này rốt cuộc là tình huống gì đây?
Chẳng lẽ bên trong Xích Nguyệt Ma Giáo xảy ra đấu tranh nội bộ hay sao?
Đương nhiên, loại cục diện này, bọn họ cực kỳ vui vẻ chứng kiến, có cơ hội thở dốc quý giá.
- Hừ!
Khô Lâu Đường chủ cười lạnh một tiếng, cốt cách toàn thân, bộc phát ra một cỗ lực lượng Cốt đạo nghiền áp vạn vật.
Xèo xèo!
Ba vị cao tầng Ma Giáo bọn Bức Dực Vương, chỉ cảm thấy cốt cách huyết
nhục toàn thân phảng phất như phải thừa nhận cự thạch ngàn vạn cân, cơ
hồ muốn sụp đổ vỡ tan vậy.
- Ọc…
Ngay cả Bức Dực Vương, lúc này cũng không chịu nổi, phun ra một búng máu lớn.
Bùm bùm!
Hai gã Tôn Giả còn lại, trên người truyền đến thanh âm cốt cách vỡ vụn, trực tiếp rơi thẳng xuống trên mặt đất.
- U Cổ Đường chủ, ngươi…
Sắc mặt Bức Dực Vương đỏ bừng, hô hấp khó khăn, hoảng sợ kinh khủng nhìn về phía Khô Lâu Đường chủ.
Trên toàn trường, địch ta song phương đều là một mảnh tĩnh mịch, yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi.
Một màn kịch biến này khiến mọi người trên toàn trường, chẳng biết làm sao.
Bỗng nhiên, một cỗ đại thế thiên địa khủng bố không thể hình dung, lấy
Khô Lâu Đường chủ làm trung tâm, lan tràn áp bách toàn trường.
Địch ta song phương đều bị cỗ đại thế thiên địa đáng sợ kia áp bách đến không thở nổi.
Tồn tại dưới Tôn Giả, ngay cả năng lực hô hấp nhúc nhích cũng đều không có.
- Tôn… Tôn Chủ cấp!
Vẻ mặt Bức Dực Vương kinh hãi, bị đại thế thiên địa bàng đại áp bách nằm dài trên mặt đất.
- Tôn Chủ cấp, cả Thanh Hoa Vực cũng không vượt qua năm người!
Huyền Kiếm Tôn Giả hít mạnh một ngụm lãnh khí.
Hơn nữa, trực giác nói cho hắn biết, thực lực của Khô Lâu Đường chủ không chỉ là Tôn Chủ cấp đơn giản như vậy.
Tôn Chủ cấp, Huyền Kiếm Tôn Giả cũng từng gặp qua, nhưng uy năng khí thế thì lại kém xa không bằng Khô Lâu Đường chủ lúc này.
- Chủ nhân, xử trí những người này như thế nào?
Sau khi Khô Lâu Đường chủ lấy thực lực siêu nhiên chấn áp toàn trường, vẻ mặt liền cung kính xin chỉ thị Triệu Phong bên cạnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...