Ôn Lạc An và Âm Dương Vương, tự nhiên sẽ không tự phụ đến mức cho rằng có thể lưu lại vị Đại Đế Hư
Thần Cảnh này, cho dù có là Đại Đế bị trọng thương đi nữa.
Mộ Vân Đại Đế tràn ngập lửa giận ủy khuất, đang lo không có chỗ phát tiết.
Hắn liếm liếm môi, nở nụ cười tàn khốc, nhìn kỹ hai người và những thân ảnh Tử Vệ mơ hồ trên con thuyền buồm Tử Vong.
Chẳng biết tại sao, hắn lại cảm thấy có chút quen thuộc, dường như đã từng biết thông tin về những người này ở một nơi nào đó.
- Trên thân người này, có manh mối liên quan đến Triệu Phong, nhất định phải lưu hắn lại.
Âm Dương Vương và Ôn Lạc An liếc nhìn nhau.
Mộ Vân Đại Đế đã trúng phải Hư Không Đồng Trảm của Triệu Phong, lực
lượng khí tức Đồng lực khổng lồ ẩn chứa trong người hắn, cũng nhiễm phải một ít khí tức ý chí Tử Vong.
Hai người trao đổi ánh mắt với nhau, lập tức có quyết định.
Vù vù…
Hai người, đồng thời lấy ra một cái Tử vong lệnh bài đặc thù.
Lệnh bài này, phát ra khí tức cổ xưa tĩnh mịch, toàn thân một màu đen,
bên ngoài viết một chữ “Tử” cổ triện, phát ra khí tức Tử Vong xuyên
thẳng linh hồn.
Tâm hồn Mộ Vân Đại Đế chỉ cảm thấy đột nhiên rét lạnh, bất an một cách khó hiểu.
Bên trong hai khối Tử vong lệnh bài tĩnh mịch này, chợt phát ra một
luồng ý chí Tử Vong mơ hồ, tập trung lên người Mộ Vân Đại Đế.
- Lệnh bài này, chẳng lẽ là…
Mộ Vân Đại Đế dường như nghĩ đến cái gì đó, bỗng nhiên biến sắc.
Khoảnh khắc tiếp theo, một màn kinh người xuất hiện.
Ô...ô...ô...n...g!
Tại trung tâm của hai tấm Tử vong lệnh bài này, hiện ra một đồng tử tĩnh mịch đen kịt, bên trong xuất hiện một vòng xoáy sâu không thấy đáy, mơ
hồ nhảy lên quang điểm màu trắng, dường như liên thông với thế giới Tử
Vong vô tận.
- Tử Vong Chi Mâu!
Mộ Vân Đại Đế kinh hãi nghẹn ngào, suy đoán bất an trong lòng, lại trở thành sự thật.
Giờ phút này, Âm Dương Vương và Ôn Lạc An, dùng hai tấm Tử vong lệnh
bài, dẫn động lực lượng Tử Vong Chi Mâu, khí tức Tử Vong mà nó phát ra,
so với lúc trước từng xuất hiện tại Di tích Tử Thánh, còn mạnh hơn gấp
mấy chục lần.
Mà hai loại, lại hoàn toàn khác nhau.
Trước kia, Tử Vong Chi Mâu xuất hiện tại Di tích Tử Thánh, là dựa vào sự tương liên giữa bản thân lực lượng của “Tử vong lệnh bài” và Tử Vong
Chi Mâu của Tử Vong Đại Đế.
Bởi vì trong Tử vong lệnh bài, có chứa đựng ý chí Tử Vong cường đại của Tử Vong Đại Đế.
Nhưng bây giờ.
Âm Dương Vương và Ôn Lạc An lại trở thành môi giới, trực tiếp kết nổi với “Tử Vong Chi Mâu” của Tử Vong Đại Đế.
Tâm linh Mộ Vân Đại Đế thoáng run, có cảm giác như không thể nắm giữ sinh tử.
Nhưng thân là Đại Đế Hư Thần Cảnh, hắn lại không hề lùi bước chút nào.
Trên lý thuyết thì tu vi của hắn tương đương với Tử Vong Đại Đế.
Chẳng qua, đối phương là Đại Đế truyền kỳ cổ xưa, là một trong những hậu duệ huyết mạch của Tử Vong Mâu Thần.
- Hừ! Tử Vong Đại Đế! Bản tôn của ngươi hiện thân, có lẽ sẽ khiến ta
nhượng bộ lui binh. Nhưng Tử Vong Chi Mâu của ngươi ở đây, chẳng qua là
câu thông vượt qua hư không mà thôi.
Mộ Vân Đại Đế cười lạnh một tiếng, lực lượng linh hồn gần như thiêu đốt, sinh ra một luồng ý chí to lớn tuyệt cường.
Âm Dương Vương và Ôn Lạc An ở phía đối diện, đều có cảm giác hít thở không ôn, linh hồn run rẩy.
Cũng may.
Trong tay có Tử vong lệnh bài, khiến bọn hắn tin rằng, có một loại linh hồn bổn nguyên đang che chở.
Rắc rắc…
Hai tấm Tử vong lệnh bài đột nhiên nghiền nát.
Ngay sau đó, một đôi hư ảnh Tử Vong Chi Mâu, u ám thâm thúy, giống như
vực sâu Tử Vong, bỗng nhiên biến lớn ngàn vạn lần, không khác gì Di
Thiên Chi Mâu của Triệu Phong.
- Tử Vong Ngưng Thị!
Thanh âm trong tối tăm, vang vọng khắp phương diện linh hồn.
“Tử Vong Chi Mâu” vượt không mà đến, lạnh lùng như Thiên Đạo, lặng lẽ dừng lại trên đỉnh đầu Mộ Vân Đại Đế.
- Làm sao có thể…
Mộ Vân Đại Đế cảm thấy linh hồn của mình, phảng phất bị giam cầm, không do bản thân mình khống chế nữa.
Sinh cơ khắp toàn thân của hắn, dường như bị phong bế, khó có thể nhúc nhích.
Trên đầu.
Một đôi “Tử Vong Chi Mâu” cực lớn, trong mắt là vòng đen tĩnh mịch đang xoay tròn.
- Tuyệt đối không có khả năng!
Mộ Vân Đại Đế cố gắng giãy dụa, kinh hãi gào thét.
Thế nhưng, trải qua một hồi đại chiến, Tiểu Thế Giới đã bị nghiền nát,
nguyên khí đại thương, hắn chỉ còn lại năm sáu thành chiến lực thời kỳ
đỉnh phong mà thôi.
Mặc dù hắn cố gắng giãy dụa, nhưng lại lực bất tòng tâm.
Thời gian dần trôi qua.
Một cái hư ảnh Linh Thể to lớn, giống như hư vô của Mộ Vân Đại Đế, bị một lực lượng vô hình, kéo ra khỏi cơ thể.
Đó chính là linh hồn của Mộ Vân Đại Đế.
Vù…
Linh hồn của Mộ Vân Đại Đế, bị “Tử Vong Chi Mâu” vượt không mà đến, hút vào trong một vòng xoáy đen kịt hư vô.
- Tử Vong Ngưng Thị! Đây chính là chiêu bài tuyệt kỹ huyết mạch đồng tử
của sư tôn. Dùng lực lượng linh hồn để phân cao thấp, nếu như linh hồn
của mục tiêu kém hơn người thi thuật, chắc chắn sẽ bị hút đi linh hồn.
Trong mắt Ôn Lạc An, có một tia kính sợ.
Loại linh hồn đồng tử thuật như Tử Vong Ngưng Thị, có thể nói là cấm thuật, giống như người phát ngôn của Tử Thần.
Chẳng qua.
Tại một góc độ khác mà nói, Tử Vong Đại Đế, quả thật là người phát ngôn của “Tử Thần”.
Bởi vì, chủ nhân của Tử Vong Mâu Thần, chính là Tử Thần. Thế nhưng thủy
tổ của Tử Vong Chi Mâu, lại là duy nhất, nhưng dường như chưa bao giờ
xuất hiện tại Thương Hải.
Khoảng không trên đỉnh đầu.
Hư ảnh Tử Vong Chi Mâu dừng lại vài nhịp hô hấp, sau khi ảm đạm đến mức tận cùng, đã biến mất không còn thấy đâu nữa.
- Vượt qua mấy cái quần vực, thi triển “Tử Vong Ngưng Thị”, mà mục tiêu
còn là Đại Đế Hư Thần Cảnh, tiêu hao này rất lớn, e rằng…
Hàng lông mày của Âm Dương Vương thoáng nhíu chặt.
Hồi lâu sau…
Ô...ô...ô...n...g!
Trong tay Ôn Lạc An, xuất hiện một Tử vong lệnh bài dùng để đưa tin.
- Tung tích của Triệu Phong, ở tại hạp cốc Thập Bát Giác, trong Thánh Địa truyền thừa của Hải Tặc Hoàng…
Một thanh âm suy yếu trầm thấp, từ trong lệnh bài truyền đến.
Hạp cốc Thập Bát Giác? Truyền thừa Hải Tặc Hoàng?
Ánh mắt của Ôn Lạc An và Âm Dương Vương đều sáng lên.
Xem ra, sau khi Tử Vong Đại Đế thu lấy linh hồn của “Mộ Vân Đại Đế”, đã điều tra được manh mối liên quan đến Triệu Phong rồi.
Chẳng qua vì thế mà Tử Vong Đại Đế cũng phải bỏ ra một cái giá rất lớn.
Mặc dù có hai tấm Tử vong lệnh bài làm vật trung gian, nhưng Tử Vong Chi Mâu, vượt qua khoảng cách xa xôi, mục tiêu còn là Đại Đế Hư Thần Cảnh
cùng cấp, cho nên tiêu hao rất lớn.
Huống chi.
Sau khi thi triển “Tử Vong Ngưng Thị” thành công, Tử Vong Đại Đế còn
phải tiến hành sưu hồn thuật để kiểm tra linh hồn của Mộ Vân Đại Đế.
- Đồng lực tâm thần của vi sư, tiêu hao cực lớn, cần phải tĩnh dưỡng một tháng. Các ngươi trước hết thãy theo dõi mục tiêu đi…
Thanh âm của Tử Vong Đại Đế dần trở nên nhỏ đi rồi biến mất.
Ôn Lạc An và Âm Dương Vương liếc nhìn nhau, trong lòng có chút kinh ngạc.
Tại sao Tử Vong Đại Đế lại cố ý dặn dò, không nên giết Triệu Phong, còn phải lưu toàn thây.
Vì đuổi giết Triệu Phong, Tử Vong Đại Đế đã bỏ ra rất nhiều tinh lực nhân lực, có thể nói là một cái giá cực lớn.
Hết thảy những điều này, liệu có đáng giá không?
Hạp cốc Thập Bát Giác, Thánh Địa hải tặc.
Sau một hồi đại chiến thảm liệt, phần đông Vua Hải Tặc đều bị thương, có một số lộ ra cảm xúc như sống sót sau tai kiếp.
Trận chiến này qua đi, những Vua Hải Tặc tại nơi này, khi nhìn về phía Triệu Phong, thần sắc đã không còn như trước nữa.
Không người nào dám hoài nghi việc Triệu Phong tư cách cùng tranh đoạt
bảo tọa Hải Tặc Hoàng với Cự Sa Vương và Lãnh Nguyệt Vương.
Thông tin về Bán Thần ấu đồng ở bên cạnh Triệu Phong, cũng khiến người khác rất hiếu kỳ.
Vụt vụt vụt...
Hơn mười tấm lệnh bài Vua Hải Tặc, bay tới trên hư không hải dương.
Dựa theo quy tắc Hải Tặc Hoàng truyền thừa, chỉ cần có đủ chín tấm lệnh
bài Vua Hải Tặc, là có thể mở ra Thánh Địa truyền thừa của Hải Tặc
Hoàng.
Nhưng lúc này, số lượng Vua Hải Tặc, đã vượt xa yêu cầu tối thiểu để mở cửa.
Trong đó, có một tấm lệnh bài Vua Hải Tặc, lại có chút tương liên với thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi của Triệu Phong.
Mỗi một tấm lệnh bài Vua Hải Tặc, đều được thành lập dựa trên một cái thuyền hải tặc truyền kỳ.
Thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi, có xuất xứ từ thuyền hải tặc, lại có đủ
linh tính nhất định, cho nên mới được Vua Hải Tặc tán thành.
Thân là thuyền trưởng, Triệu Phong cũng được xem là một trong những Vua Hải Tặc.
Ô...ô...ô...n...g!
Trong hư không hải dương, chợt truyền đến cảm giác thiên địa rung chuyển chấn động.
Loại cảm giác chấn động này, tràn ngập khắp hạp cốc Thập Bát Giác rộng lớn vô biên.
Dưới luồng lực lượng mênh mông kia rót xuống, ngay cả Hư Thần Cảnh, cũng đều cảm thấy nhỏ bé.
- Bố cục khổng lồ như thế, thật sự chỉ là truyền thừa của một Đại Đế Hư Thần Cảnh?
Ý cảnh giác quan của Triệu Phong, đều không phải tầm thường.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện trên vai Triệu Phong, hai mắt lập lòe phát sáng.
- Truyền thừa Hải Tặc Hoàng, quả nhiên không đơn giản.
Bán Thần ấu đồng dường như có chút suy tư.
Loại cảm giác chấn động này, kéo dài rất lâu.
Cùng lúc đó…
Trong Thánh Địa hải tặc, mười tám cái hạp cốc bằng Đảo vực cỡ nhỏ, đồng
loạt bộc phát ra ánh sáng màu xanh ngập trời, có khí thế bễ nghễ trải
rộng, như muốn nghịch thiên.
Đương nhiên.
Trừ khi có thể quan sát khắp toàn bộ Thánh Địa hải tặc Thập Bát Giác này, bằng không, sẽ rất khó cảm thụ được khí thế đó.
- Xuất hiện rồi!
Không biết là ai, đột nhiên kinh hô một tiếng.
Rầm rầm rầm…
Tại trung tâm hư không hải dương, chợt hình thành vòng xoáy to lớn cao
đến ngàn trượng, bên trong mơ hồ nổi lên ánh sáng màu xanh, phát ra một
đám khí tức phong cách cổ xưa, phảng phất như xuyên suốt tinh không bờ
bên kia.
- Lực lượng rất mạnh, đây là lối vào truyền thừa Hải Tặc Hoàng sao?
Bán Thần ấu đồng nhắm hai mắt lại.
Trung tâm cơn sóng lớn cao đến ngàn trượng, có một vòng xoáy thần bí, dường như có một loại ý cảnh kéo dài vĩnh hằng.
- Lối vào này… Cho dù là Đại Đế Hư Thần Cảnh, cũng có thể xé thành mảnh vụn.
Triệu Phong líu lưỡi, không khỏi sợ hãi thán phục.
Hơn nữa, ánh sáng màu xanh lúc sáng lúc tối, tại vòng xoáy trung tâm con sóng cực lớn này, mang đến cho Triệu Phong một loại cảm giác quen thuộc như đã từng trải qua, so với khí tức của một vài đoạn trong ký ức, có
chút tương tự, nhưng lại hoàn toàn khác nhau.
- Mọi người, cùng xuất phát nào!
Hải thuyền khổng lồ của Lãnh Nguyệt Vương và Cự Sa Vương, dẫn đầu đám người, lao đến vòng xoáy trung tâm con sóng lớn.
Kỳ diệu chính là.
Chiến thuyền hải tặc của bọn hắn, được một luồng lực lượng thần bí che
chở, lực lượng khủng bố tại vòng xoáy trên con sóng lớn, hoàn toàn không làm thương tổn đến bọn hắn chút nào.
- Thú vị.
Triệu Phong cũng nhìn ra được, đó là tác dụng của lệnh bài Vua Hải Tặc,
khí tức của nó đã dung nhập vào bên trong thuyền hải tặc.
Bên trong thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi, đồng dàng cũng có luồng khí tức
chấn động như có như không này, sau khi tiếp cận vòng xoáy, lại càng rõ
ràng hơn.
Trong đó, có liên quan đến toàn bộ bố cục khổng lồ của Thánh Địa hải tặc.
Trong lòng Triệu Phong lại càng hiếu kỳ hơn, với lực lượng của một mình
Hải Tặc Hoàng, liệu có thể làm ra được bố cục to lớn như vậy sao?
Vèo…
Thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi cùng một số thuyền hải tặc truyền kỳ khác, tiến vào vòng xoáy trung tâm con sóng lớn.
Muốn tiến vào vòng xoáy của con sóng khổng lồ này, chỉ có thể là những
hải thuyền được lựa chọn, ngoài ra còn phải tập hợp toàn bộ lệnh bài Vua Hải Tặc để mở ra Thánh Địa hải tặc.
Vụt vụt vụt...
Cùng lúc đó, trong Thánh Địa hải tặc, vài tấm lệnh bài Vua Hải Tặc rải
rác, dưới tác dụng của một luồng lực lượng thiên địa tối tăm, cũng tiến
vào vòng xoáy tại trung tâm con sóng khổng lồ.
Trong Thánh Địa truyền thừa Hải Tặc Hoàng, cứ mỗi một lần mở ra, mười
tám tấm lệnh bài Vua Hải Tặc, đều sẽ phân phối lại một lần nữa.
Triệu Phong thở phào một hơi, Lãnh Nguyệt Vương quả thật không lừa gạt mình.
Cứ như vậy, sự tự do của thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi, sẽ không còn bị Thánh Địa Hải Tặc Hoàng hạn chế nữa.
Sau khi thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi tiến vào vòng xoáy tại trung tâm con sóng lớn, Tiểu Tặc Miêu, Bán Thần ấu đồng, Khô Lâu đường chủ, đều không bị bài xích hay ảnh hưởng chút nào.
Bọn hắn, chính là một phần tử trên thuyền hải tặc, cam chịu làm thành viên thuyền hải tặc.
Cuối cùng.
Chỉ có mười tám chiếc thuyền thành công tiến vào vòng xoáy.
Những hải thuyền còn lại, bất kể được làm từ tài liệu cứng rắn như thế
nào, bất kể trận pháp phòng ngự mạnh mẽ ra sao, đều bị vòng xoáy của con sóng khổng lồ, xé thành mảnh vụn.
Cho dù là Đại Đế Hư Thần Cảnh, cũng không thể nào mạnh mẽ xông vào vòng xoáy này.
Cho dù có miễn cưỡng trà trộn vào, cũng không có “hải tặc chi tâm”, rất khó mà có thể được truyền thừa kỳ ngộ ở đây.
Đây là truyền thừa chỉ thuộc về hải tặc.
Ô...ô...ô...n...g!
Vòng xoáy của con sóng lớn, trở thành trung tâm lực lượng thiên địa của
hạp cốc Thập Bát Giác, dừng lại trên khoảng không hải dương, mãi vẫn
không tan.
Không biết qua bao lâu…
Một chiếc thuyền buồm kim loại Tử Vong, cưỡi gió đạp sóng mà đến gần vòng xoáy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...