Trong tiếng nổ vang cực lớn, nguyên hồn của lão giả áo gai, đã hóa thành ngàn vạn mảnh vụn.
Tỏa Thiên Cung, có thể nói là thiên địch giống như ác mộng đối với nguyên hồn Vương Giả bỏ trốn.
Triệu Phong thông qua Minh Tâm Chủng, liên hệ với thuyền Hư Không Hải
Quỷ Thi xủa mình, đem mảnh vỡ huyết nhục và linh hồn bị nghiền nát của
Vương Giả này, thông qua Quỷ Thi Trớ Chú đại trận hấp thu, cũng nhận
được một phần hiệu quả.
Mà giờ khắc này.
Hai bên địch ta, đã hoàn toàn khiếp sợ.
Bên phía Ô Long Vương, phần đông hải tặc, đều sợ hãi giật mình thất sắc, thoáng nhìn về phía thanh niên có đôi Lôi Dực sau lưng.
Trung niên để chòm râu dài hít một hơi khí lạnh.
Toàn bộ quá trình, hắn đều nhìn thấy rõ ràng.
Triệu Phong vừa gia nhập vào chiến trường, đã chém giết mỹ phụ áo tím cấp bậc Vương Giả.
Sau khi hoàn thành việc chém giết trong chớp mắt, hắn lại biến mất khỏi vị trí cũ.
Còn chưa đợi lão giả áo gai kịp phản ứng, Triệu Phong đã dùng “Lôi Dực
Phi Độn thuật” và “Phong Lôi Dực Trảm” càng nhanh hơn, hủy diệt thân thể hắn.
Nguyên hồn của lão giả áo gai chỉ vừa mới thoát ra, còn chưa kịp thở phào thì đã bịttc kết liễu.
Toàn bộ quá trình, đều nhanh đến không tưởng tượng nổi.
Đám hải tặc của hai bên, chỉ kịp hoảng hốt trong giây lát thì hai đại Vương Giả, đều đã bị trảm sát.
Thế tiến công chớp nhoáng như vậy, hoàn toàn đánh cho phía Ô Long Vương không kịp trở tay.
- Mao đầu tiểu tử, chính là ngươi… Chính ngươi đã giết chết nghĩa phụ.
Sau khi Ô Long Vương lộ vẻ kinh sợ, trong đôi mắt u tím, chợt lộ ra một tia sát ý cừu hận lạnh thấu xương.
Thì ra.
Giữa Ô Long Vương và Ô Xà Vương, có quan hệ không tầm thường.
Có lẽ trước kia, Ô Long Vương là một cô nhi lang thang, sau này được Ô
Xà Vương phát hiện hắn có thiên phú huyết mạch, nên đã dốc lòng bồi
dưỡng.
Ô Long Vương quả không phụ sự kỳ vọng, chỉ sau mấy trăm năm, đã trở thành cự đầu Vua Hải Tặc của Thánh Địa Thập Bát Giác.
- Tỏa Thiên Cung.
Triệu Phong cười lạnh một tiếng, không chút nghĩ ngợi, kéo động Tỏa
Thiên Cung, đạo mũi tên ánh sáng màu vàng thứ hai, quanh quẩn một tầng
Xích Diệt phong điện, đâm trúng Ô Long Vương.
Ô Long Vương mặc dù cố né tránh, nhưng vẫn bị đâm trúng.
Không Gian Lĩnh Vực của hắn, còn chưa chính thức vật chất hóa, cho nên
cũng không tạo thành bao nhiêu lực cản đối với Tỏa Thiên Cung.
Phốc phốc…
Giữa cổ họng Ô Long Vương bị mũi tên đâm trúng, huyết quang tung tóe,
sau đó “rắc rắc” một tiếng, đạo mũi tên ánh sáng màu vàng đã bị chấn
gãy.
- Khí lực và chiến lực thật mạnh.
Triệu Phong không khỏi động dung.
Ô Long Vương không chỉ là Vương Giả đỉnh phong, mà huyết mạch truyền thừa của hắn cũng không hề tầm thường.
Đúng lúc này…
- Ha ha ha… Giết!
Trung niên để chòm râu dài, với chiến lực Vương Giả, quét ngang hơn mười tên hải tặc gần mình, thuận thế giết tới.
Cùng lúc đó…
Mũi tên thứ hai thứ ba từ Tỏa Thiên Cung trong tay Triệu Phong lại phát
động, ánh sáng màu vàng lóe lên rồi bến mất, lập tức đâm trúng đầu Ô
Long Vương.
Ô Long Vương hét lên một tiếng, mặc dù dùng Lĩnh Vực và huyết mạch hộ thể, thế nhưng vẫn bị thương không nhẹ.
- Lãnh Nguyệt Song Hoa.
Đao kiếm của Lãnh Nguyệt Vương vung lên, mắt thường chỉ nhìn thấy một
đạo kiếm hoa và đao mang xung thiên, vặn vẹo cùng một chỗ, thoáng hiện
một vầng hàn nguyệt lạnh như băng, chém thẳng lên người Ô Long Vương.
Bịch bịch bịch…
Ô Long Vương liên tục rơi vào công kích, thân hình bạo lui, ám khải giáp trên người, đã nứt vỡ nhiều chỗ, máu tươi loang lổ.
- Công kích thật mạnh.
Triệu Phong không khỏi trầm trồ khen ngợi.
Trong ba đại cự đầu Vua Hải Tặc, tốc độ thân pháp của Lãnh Nguyệt Vương, có thể nói là nhanh nhất, công kích đơn thể cũng mạnh nhất.
Lúc này.
Trung niên để chòm râu dài cũng gia nhập chiến cuộc, phát động công kích với Ô Long Vương.
Ô Long Vương lẻ loi một mình, lại lâm vào tràng vây công của ba đại Vương Giả.
- Tỏa Thiên Cung tiêu hao quá lớn.
Cổ cung ám ngân trong tay Triệu Phong đã biến mất, sau đó chuyển thành
một đạo Xích Diệt Phong Lôi tiên, linh động như huyễn xà, quật tới Ô
Long Vương.
Bên người Ô Long Vương không còn chiến lực cấp Vương Giả nữa, lập tức rơi vào hạ phong.
- Chuẩn bị rút lui!
Ô Long Vương hạ xuống mệnh lệnh, vừa đánh vừa lui.
Qua một lúc sau.
Vụt...
Một đạo quang ảnh kim sắc, kèm theo sức mạnh to lớn, phá không mà đến.
Người đến, chính là nam tử tóc vàng.
Lại là một vị Vương Giả cấp Lĩnh Vực.
Sắc mặt Ô Long Vương giống như tro tàn, dẫn đầu một đám tàn binh bại tướng, hướng về phía sâu trong vụ hải mà bỏ trốn.
Còn may.
“Nhuyễn Độc Thần Hương” trên người Lãnh Nguyệt Vương phát tác, thân hình suy yếu, chiến lực giảm mạnh, nên cũng vô lực truy kích.
Triệu Phong ngược lại vẫn thử truy kích.
- Muốn chết!
Kết quả, thanh trường kích trong tay Ô Long Vương, ngưng kết thành lực
lượng Lĩnh Vực, ra sức chém phá một đạo rãnh nứt kinh thiên, tử khí u ám bộc phát.
Vụt...
Triệu Phong triển khai Phong Lôi Chi Dực, phi thân trốn tránh, thế nhưng vẫn bị lực lượng cường đại chấn trúng, bị thương nhẹ.
Chiến lực của Vương Giả đỉnh phong, không thể xem thường.
Triệu Phong đã nhận thức được sự chênh lệch, lúc giao thủ với Lãnh Nguyệt Vương, cũng không có loại cảm giác này.
Dù sao đi nữa, hắn vẫn chưa tấn chức Vương Giả Hư Thần Cảnh, nội tình chưa đủ.
Vù…
Một chiến thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi, từ phía sau chạy đến, mở ra Quỷ
Thi Trớ Chú đại trận, nuốt chửng những tinh khí linh phách mà Vương Giả
bị chết lưu lại.
- Triệu Phong, lần này nhờ có ngươi rồi.
Trên gương mặt lạnh như băng của Lãnh Nguyệt Vương, chợt hiện một tia vui mừng, nói lời cảm tạ.
Đồng thời, nàng cũng đem toàn bộ chiến lợi phẩm của hai vị Vương Giả bị vẫn lạc, giao hết cho Triệu Phong.
Triệu Phong cũng không từ chối.
Nam tử tóc vàng ngược lại nghẹn họng trân trối, thốt lên:
- Hai đại Vương Giả, đều bị Triệu Phong đánh chết?
Lúc hắn vừa đến nơi, thế cục đã nghịch chuyển.
Không ngờ, trong thời gian ngắn như vậy, Triệu Phong đã đánh chết hai đại Vương Giả.
Sau đó.
Đám hải tặc thuộc trận doanh của Lãnh Nguyệt Vương, triển khai phản công đuổi giết, kể cả thế lực Vua Hải Tặc Cương Quy Vương, cũng bị đuổi giết phải chạy trối chết.
Bởi vì Lãnh Nguyệt Vương muốn hóa giải “Nhuyễn Độc Thần Hương”, cho nên nàng cũng không tiểu tử đuổi giết.
Đánh xong trận này, uy danh của Lãnh Nguyệt Vương, đã truyền khắp đám Thánh Địa hải tặc Thập Bát Giác.
Chỉ trong vòng nửa tháng.
Một vị Vương Giả Lĩnh Vực, cùng với hạm đội hải tặc của ba vị Vương Giả bình thường, đều gia nhập dưới trướng Lãnh Nguyệt Vương.
Thế lực của Lãnh Nguyệt Vương, khuếch trương mạnh mẽ chưa từng có.
Lúc này, bên trận doanh của Lãnh Nguyệt Vương, số lượng lệnh bài Vua Hải Tặc, đã đạt tới bốn cái.
Chỉ cần tậm hợp thêm năm tấm lệnh bài Vua Hải Tặc nữa, Lãnh Nguyệt Vương có thể mở ra Thánh Địa truyền thừa của Hải Tặc Hoàng rồi.
Đại quân hải tặc của Lãnh Nguyệt Vương, bắt đầu tàn sát bừa bãi, khuếch trương thế lực.
Lúc này.
Triệu Phong đã trở lại thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi, nhắm mắt bắt đầu tham tu.
Trải qua chiến đấu, tiềm năng trong cơ thể Triệu Phong, đã được kích phát, thu hoạch được rất nhiều cảm ngộ.
Trong Hồn Hải tử sắc.
Triệu Phong siêng năng hấp thu Lôi Lực Thần Kiếp.
Hiện nay, Hồn Hải tử sắc của hắn, đã sáp nhập vào một tia Lôi lực Thần Kiếp.
Nhưng đối với Hồn Hải có phương viên ngàn trượng như vậy, một tia Lôi Lực Thần Kiếp, quả thật quá nhỏ bé.
Chẳng qua.
Theo số lượng Lôi lực Thần Kiếp gia nhập vào Hồn Hải tăng lên, Triệu
Phong càng có lợi cho việc tham tu, đồng thời cũng dung nhập áo nghĩa
Lôi Kiếp vào “Xích Diệt Phong Lôi”.
Một ngày nọ.
Triệu Phong lại lần nữa tiến vào “Mộng cảnh Thái Cổ”.
Hắn mở miệng uống một ngụm nước sông trong Mộng Cảnh, lúc này, hiệu quả
tẩy luyện đối với thân thể huyết nhục, thậm chí tâm hồn, đã trở nên rất
chậm chạp.
Giai đoạn hiện tại.
Động vật bên cạnh sông, kể cả những động vật ăn thịt cỡ lớn, chỉ cần
không phải cả đàn cả lũ, Triệu Phong đều có thể nhẹ nhàng giải quyết.
- Mục tiêu tiếp theo, đó là đi thăm dò rừng cây ở phía đối diện.
Ánh mắt Triệu Phong, hướng về một nơi khác.
Trong rừng cây, có một vài dã thú cường đại hơn, có lẽ còn có chút “trái cây”.
Trong Mộng cảnh Thái Cổ, một tia khí tức, đối với cấp bậc Chân Chủ Cấp, Tôn Giả, cũng có lợi ích rất lớn.
Có thể đoán được, trái cây tại nơi này, hiệu quả chắc chắn hơn xa nước sông.
Trong Mộng cảnh Thái Cổ.
Triệu Phong không nhanh không chậm, đi về phía rừng cây.
Đương nhiên.
Triệu Phong sẽ không nóng lòng cầu thành công, mỗi ngày hắn chỉ đi một đoạn lộ trình.
Dù sao, hoàn cảnh tại hiện thực, vẫn chưa ổn định.
Thế lực hải tặc thuộc trận doanh của Lãnh Nguyệt Vương, vẫn đang chinh chiến bốn phía, đồng thời xâm nhập vào Thánh Địa hải tặc.
Ngẫu nhiên cũng có một vài tiểu nhiệm vụ, cần thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi của Triệu Phong xuất động.
Những nhiệm vụ này, chỉ cần giao cho Bán Thần ấu đồng và Khô Lâu đường chủ là đủ.
Nhưng dù vậy.
Triệu Phong vẫn không thể không từ bỏ việc thăm dò rừng cây bên trong Mộng cảnh Thái Cổ.
Trọng điểm của hắn hiện nay, vẫn là việc tham tu Phong Lôi truyền thừa, nhất là việc dung nhập Lôi lực Thần Kiếp.
Một ngày nọ.
Lãnh Nguyệt Vương đột nhiên tổ chức hội nghị khẩn cấp.
- Thế lực của Cự Sa Vương, hùng hổ tiếp cận phạm vi thế lực thuyền Hư Không Hải của bên ta.
Trung niên để chòm râu dài bắt đầu trình bày vấn đề.
Cự Sa Vương, đồng dạng cũng là một trong ba đại cự đầu Vua Hải Tặc của Thánh Địa hải tặc.
Không chỉ có vậy.
Cự Sa Vương trong ba đại cự đầu, có thể nói là có uy danh và thực lực mạnh nhất.
Triệu Phong biết rõ một ít tin tức về người này. Cự Sa Vương có được
huyết mạch Cự Sa Viễn Cổ, chiến lực và phòng ngự đều siêu quần.
Cho đến nay.
Thế lực của hắn trong số ba đại cự đầu, vẫn là mạnh nhất.
Nhưng bây giờ.
Lãnh Nguyệt Vương đánh bại Ô Long Vương, thực lực tăng mạnh, hoàn toàn sánh ngang Cự Sa Vương, địa vị tương đồng.
- Trận chiến này, một khi khai hỏa, sẽ cực kỳ khốc liệt. Thế nhưng, chỉ
cần chiến thắng là chúng ta sẽ trở thành bá chủ Thánh Địa Thập Bát Giác.
Ánh mắt Lãnh Nguyệt Vương lướt qua toàn trường, ngữ khí ngưng trọng, đồng thời lộ ra một luồng chiến ý.
- Tiêu diệt Cự Sa Vương, nhất thống Thập Bát Giác.
- Ô Long Vương đã bị chúng ta đánh bại, nhân lúc này gióng lên một hồi trống nâng cao sĩ khí, hủy diệt luôn Cự Sa Vương.
Trong đại điện trên thuyền h k, cả đám hải tặc cao tầng, đều bừng lên chiến ý hừng hực.
Thân là hải tặc, có kẻ nào không phải loại khát máu hiếu chiến, nếu ưa
thích an bình, họ cũng sẽ không đi làm hải tặc Hư Không Hải rồi.
Triệu Phong ngồi trong đám người, vị trí rất gần Lãnh Nguyệt Vương.
Địa vị của hắn, đủ để sánh ngang với Vương Giả cấp Lĩnh Vực.
Tiếp đó.
Lãnh Nguyệt Vương bắt đầu hiệu lệnh đám người Vua Hải Tặc, phân bố binh lực, chuẩn bị tiến thẳng đến chỗ Cự Sa Vương.
- Báo…
Một hải tặc trinh sát, phi thân đến, đưa lên tín hiệu mới thu được.
- Báo đại nhân, đây chính là tín vật mà bên phía Cự Sa Vương bắn tới.
Hải tặc trinh sát cung kính nói.
Lãnh Nguyệt Vương tiếp nhận tín hiệu, thần niệm dung nhập vào bên trong.
Trong đại điện trên thuyền Hư Không Hải, tất cả ánh mắt của mọi người đều dừng lại trên người Lãnh Nguyệt Vương.
Chỉ thấy.
Lãnh Nguyệt Vương thoáng biến sắc, quát lạnh:
- Lý nào lại như vậy?
- Đại nhân, chẳng lẽ Cự Sa Vương lại đề ra yêu cầu nào đó quá phận?
- Không cần quan tâm, trực tiếp khai chiến.
Đám cường thủ hải tặc, một hồi cao giọng hò hét, nhốn nháo một trận.
- Không, là Cự Sa Vương tới liên thủ với bên ta.
Sắc mặt Lãnh Nguyệt Vương trở nên ngưng trọng.
Liên thủ?
Cự Sa Vương đề nghị liên thủ?
Đám hải tặc Hư Không Hải ở đây, đều cảm thấy khó hiểu.
Triệu Phong cũng lâm vào suy tư trong chốc lát, với thực lực cường đại
của Cự Sa Vương, tại sao lại tìm Lãnh Nguyệt Vương để liên thủ?
Theo lý thuyết.
Hai phe này, có lẽ phải đấu tranh đến ngươi chết ta sống để tranh đoạt bảo tọa Hải Tặc Hoàng mới đúng.
- Đề nghị này, chúng ta phải đáp ứng.
Lãnh Nguyệt Vương hít sâu một hơi.
Mọi người đều cảm nhận được một bầu không khí ngưng trọng.
Rốt cuộc là nguyên nhân gì, lại khiến một tồn tại cường hoành như Cự Sa Vương, cũng phải đưa ra đề nghị liên thủ?
- Bên phía Cự Sa Vương đã thăm dò được tin tức. Ô Long Vương sau khi bị
thua, đã mời đến một vị “Đại Đế Hư Thần Cảnh” từ bên ngoài đến, nhúng
tay vào trận tranh đoạt Hải Tặc Hoàng lần này.
Lời vừa nói ra, lập tức khiến toàn trường tức giận.
- Lý nào lại như vậy.
- Không ngờ Ô Long Vương lại vi phạm quy tắc tranh đoạt bảo tọa Hải Tặc Hoàng.
Toàn trường mắng lớn một trận, tất cả mọi người đều rất phẫn nộ.
Dưới tình huống bình thường.
Vương Giả và Đại Đế từ bên ngoài đến, sẽ không nhúng tay vào trận tranh
đoạt Hải Tặc Hoàng. Bởi vì, Vương Giả đến từ bên ngoài, không thể nào
tiến vào Thánh Địa Hải Tặc Hoàng được.
Hơn nữa.
Mời Đại Đế từ bên ngoài đến để tranh đoạt bảo tọa Hải Tặc Hoàng, chính là vi phạm quy tắc của Hải Tặc Hoàng.
- Dựa theo quy tắc của Hải Tặc Hoàng, hành vi của Ô Long Vương, sẽ lọt vào sự đuổi giết của toàn bộ Thánh Địa hải tặc.
- Khó trách Cự Sa Vương lại đề nghị liên thủ với bên ta.
- Đại Đế Hư Thần Cảnh? Trong trận tranh đoạt bảo tọa Hải Tặc Hoàng lần này, tình hình chiến đấu đã thăng cấp rồi…
Triệu Phong cau mày.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...