- Triệu Phong, chúng ta ngay lập tức đi cứu viện Lãnh Nguyệt Vương. Chiến đấu sau này, mong ngươi hãy tập trung hơn.
Lời nói của nam tử tóc vàng, khiến Triệu Phong có chút xấu hổ, vội vàng gật đầu đáp ứng.
Trận chiến vừa rồi, hắn chỉ xem Cương Quy Vương là viên đá mài đao,
trong thực chiến tìm cách vận dụng Lĩnh Vực Không Gian, đồng thời thử
nghiệm áo nghĩa Lôi Kiếp.
Giết địch chẳng qua chỉ là thứ yếu.
Bằng không, nếu vừa rồi Triệu Phong toàn lực ra tay, liên hợp với nam tử tóc vàng, ít nhất có bảy tám thành nắm chắc có thể đánh chết Cương Quy
Vương.
- Nhanh nghĩ cách cứu viện Lãnh Nguyệt Vương.
Nam tử tóc vàng hóa thành một đạo kim quang, bay về phía hải vực phát sinh tình huống.
Vụt...
Phong Lôi Chi Dực sau lưng Triệu Phong chấn động cao tốc, thoáng cái đuổi theo nam tử tóc vàng.
- Triệu Phong, tốc độ của ngươi nhanh, mau đến trước cứu viện Lãnh Nguyệt Vương đi.
Nam tử tóc vàng gấp gáp nói.
Đối với Lãnh Nguyệt Vương, hắn bình thường chỉ lạnh nhạt tự nhiên, không vượt quá rào cản lễ nghi, nhưng sâu trong lòng, đã ái mộ nàng từ lâu.
Hắn biết rõ, Phong Lôi truyền thừa của Triệu Phong, tốc độ ngạo thị
Thương Hải, thực lực thật sự, so với mình cũng không hề thua kém.
- Được.
Triệu Phong nhìn nam tử tóc vàng một cái thật sâu, trong lòng có một tia kính ý.
Xem như nể tình nam tử tóc vàng trịnh trọng thỉnh cầu, hắn cũng sẽ không khiến cho đối phương phải thất vọng.
Mặc dù hắn chỉ mới gia nhập dưới trướng Lãnh Nguyệt Vương trong thời gian ngắn, nhưng vẫn muốn góp một phần sức mình.
- Lôi Dực Phong Thiểm.
Trong hư không, đạo Lôi Dực cực lớn, giống như một đạo thiểm điện tàn phong, bay vút trong hư không vụ hải.
Tốc độ và cường độ như vậy, thoáng cái đã vượt qua nam tử tóc vàng.
Tốc độ thật nhanh.
Nam tử tóc vàng vui mừng,với tốc độ toàn lực của Vương Giả cấp Lĩnh Vực như mình, vậy mà đối phương vẫn nhanh hơn một bậc.
- Triệu Phong, nhờ ngươi rồi…
Nam tử tóc vàng nhìn về phía đạo Lôi Dực Phong Thiểm càng ngày càng đi xa, khẽ nói.
Cách ngoài mấy vạn dặm.
Trên vụ hải hư không, tất cả thuyền Hư Không Hải lớn nhỏ, xen lẫn cùng một chỗ, triển khai một hồi giết chóc.
- Lãnh Nguyệt Vương, xem ngươi còn có thể kiên trì được bao lâu.
Một âm thanh bá đạo âm lệ, vang vọng trong thiên địa, sức mạnh to lớn của Vương Giả, liên tục va chạm.
Trên bầu trời vụ hải.
Thân ảnh hoàn mỹ của Lãnh Nguyệt Vương, phi tốc di chuyển, đao kiếm
trong tay chém ra một trận đao mang kiếm khí như nguyệt, hình thành một
trận lốc đao kiếm rét thấu xương.
Trận gió lốc đao kiếm này, bao phủ phương viên mười dặm, cắt nát vạn vật, ngăn cản công kích xung quanh.
Chỉ thấy.
Một nam tử mặc ám khải giáp cao lớn khôi ngô, trên đầu có một sừng đen,
trong tay cầm một thanh trường kích, liên tục chém ra những đạo vết nứt
kinh thiên.
Mỗi lần huy động trường kích, lực lượng Lĩnh Vực u ám thiêu đốt, giống như lũ quét bộc phát.
- Ô Long Vương đại nhân, thần võ thiên hạ, quét ngang Thập Bát Giác.
Phía dưới, phần đông hải tặc đều cao giọng hò hét, khí thế như cầu vồng.
Ô Long Vương này, khí tức huyết mạch siêu phàm, mỗi lần huy động trường kích trong tay, đều lấy thế ép người.
- Tiểu quỷ Lãnh Nguyệt Vương này, tốt nhất là ngoan ngoãn làm tiểu thiếp cho Ô Long Vương đại nhân đi.
Một lão giả mặc áo gai, dáng vẻ hèn mọn bỉ ổi, huy động trường tiên xích kim trong tay, sinh ra vô số hư ảnh long xà, dây dưa quanh người Lãnh
Nguyệt Vương.
Lão giả áo gai này là một Vương Giả cấp Lĩnh Vực.
Cho dù chiến lực của hắn vẫn có sự chênh lệch nhất định với Lãnh Nguyệt Vương và Ô Long Vương.
Thế nhưng trường tiên xích kim của hắn, lại xảo trá cay độc vô cùng,
kinh nghiệm tác chiến phong phú, rất am hiểu phụ trợ vây giết.
Lãnh Nguyệt Vương là cường giả đao kiếm lưu sở trường tốc độ linh hoạt.
Thế nhưng, tốc độ của nàng lại bị công kích của lão giả áo gai kiềm chế sâu sắc.
Mà Ô Long Vương kia, lại trời sinh thần lực, huyết mạch truyền thừa cường hãn, mỗi lần công kích, đều lấy bá lực chế nhân.
Dưới tình huống cứng đối cứng, Lãnh Nguyệt Vương tất nhiên sẽ chịu thua thiệt, tiêu hao cực lớn.
- Hắc hắc, Ô Long Vương đại nhân yên tâm, Lãnh Nguyệt Vương này không
kiên trì được bao lâu nữa đâu. Nàng ta đã trúng Độc Thần Hương của ta
rồi. Hương này chuyên nhằm vào phương diện linh hồn, cho dù là Vương Giả đỉnh phong, dưới tình huống không phòng bị, cũng sẽ trúng chiêu.
Lão giả áo gai cười hèn mọn bỉ ổi.
Hắn nhìn chằm chằm vào Lãnh Nguyệt Vương, thưởng thức thân thể mềm mại
và những đường cong hoàn mỹ mà không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
- Xảy ra chuyện gì, thân thể của ta…
Trên trán của Lãnh Nguyệt Vương khẽ nhíu chặt, thoáng đổ mồ hôi đầm đìa, chỉ cảm thấy một loại cảm giác suy yếu lan tràn khắp toàn thân.
- Hèn hạ.
Nàng quát lạnh một tiếng, miễn cưỡng ngăn chặn dược lực của “Nhuyễn Độc
Thần Hương”, nhưng trong vô hình, thể lực càng tiêu hao mạnh hơn.
- Lãnh Nguyệt Vương đai nhân.
Hư không vụ hải ở bên dưới, trung niên để chòm râu dài, vẻ mặt có vài phần không đành lòng.
- Khì khì… Đối thủ của ngươi là ta.
Một mỹ phụ áo tím dáng vẻ thiên kiều bá mị, ăn mặc bạo lộ, tu vi đạt tới Hư Thần Cảnh trung kỳ, quanh người ẩn hiện hình thái Lĩnh Vực Không
Gian.
Trung niên để chòm râu dài, nghiến răng nghiến lợi.
Hắn phải ứng phó với mỹ phụ áo tím, cũng có chút miễn cưỡng, lần nào
cũng lâm vào bị động, làm sao đi ứng cứu Lãnh Nguyệt Vương được?
- Râu dài, ta khuyên ngươi mau thúc thủ chịu trói. Lãnh Nguyệt Vương cô
nương đã trúng phải độc thần hương. Tối đa thời gian uống cạn một chung
trà nữa, sẽ bị Ô Long Vương đại nhân bắt giữ mà thôi.
- Khì khì… sắc đẹp của Lãnh Nguyệt Vương như vậy, đám Vua Thánh Địa hải tặc, từ lâu đã sớm thèm thuồng rồi.
Mỹ phụ áo tím, một bên công kích, một bên dùng ngôn từ, tạo nên áp lực tâm lý cho đối phương.
Trung niên để chòm râu dài, hai mắt như bốc hỏa, cắn răng giữ vững tinh thần.
- Đợi viện binh tới, cho dù thua thì ít nhất vẫn còn hy vọng cứu vãn.
Trung niên để chòm râu dài tự đánh giá.
- Viện binh?
Mỹ phụ áo tím dường như biết rõ suy nghĩ của hắn, thoáng cười nhạo:
- Cương Quy Vương ở bên kia cũng không phải là đèn cạn dầu. Đợi đến khi
đám viện binh của các ngươi miễn cưỡng chạy đến thì cũng đã trễ rồi.
Cương Quy Vương?
Trung niên để chòm râu dài biến sắc, không ngờ Cương Quy Vương cũng gia nhập dưới trướng Ô Long Vương.
Chiến đấu vẫn tiếp tục.
Bên phía Lãnh Nguyệt Vương, thoáng cái đã lâm vào hoàn cảnh khổ chiến cực xấu.
Chiến lực của Vương Giả đỉnh cao, tạm thời không bàn đến, còn chiến lực
của những thuyền Hư Không Hải ở bên dưới, phe mình cũng không bằng trận
doanh của Ô Long Vương.
Ô Long Vương lần này xuất kích, có thể nói là đã mưu đồ từ lâu, một lần phát động toàn bộ binh lực khổng lồ.
- Phành phành phành...
Lãnh Nguyệt Vương múa đao kiếm, thân ảnh hoàn mỹ, phi tốc chớp động trong vụ hải.
Nhưng thân hình cuản nàng, lại bị lão giả áo gai dáng vẻ hèn mọn bỉ ổi, ngăn trở sâu sắc.
Mỗi lần Ô Long Vương công kích, đều dùng lực áp người, chấn cho hai tay của nàng đều run lên.
Càng mấu chốt chính là dược lực của “Nhuyễn Hương Thần độc”, đã phân hóa chiến lực của nàng, tiêu hao đại tăng, ngay cả tốc độ linh xảo vốn là
sở trường của nàng, cũng không bằng trạng thái lúc bình thường.
Nếu không phải vì vậy.
Cho dù nàng không địch lại, nàng vẫn có cơ hội rút lui.
Hy vọng chạy trốn duy nhất bây giờ, cũng chỉ có thể đợi chờ viện binh đến mà thôi.
Thời gian uống cạn nửa chén trà nhỏ qua đi.
Hô hấp của Lãnh Nguyệt Vương trở nên gấp gáp, mồ hôi nhỏ giọt, tứ chi đều run rẩy.
Chân của nàng đã bị chém rách một đường, máu tươi chảy xuôi, đồng thời lộ ra bắp chân tuyết trắng mê người.
- Nhất định phải bắt sống nàng ta.
Trong mắt Ô Long Vương tràn ngập vẻ tham lam, không thèm che giấu.
Lãnh Nguyệt Vương bại trận bị bắt, chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Vụt...
Tại chân trời vụ hải phương xa, đột nhiên có một đạo thiểm điện tàn phong lao tới.
- Đó là…
Mấy vị Vương Giả đang chiến đấu, lập tức đồng thời sinh ra cảm ứng.
Trong tầm mắt, chỉ thấy một đôi Phong Lôi Dực Quang, với tốc độ khiến
người khác phải sợ hãi, bức thẳng đến chiến trường hai bên địch ta.
- Viện binh đến rồi.
Trung niên để chòm râu dài khẽ hô một tiếng.
Người đến, chính là Triệu Phong.
Nhưng ngoài kinh hỉ ra, trung niên để chòm râu dài lại có chút thất vọng.
Triệu Phong dù sao cũng không phải là Vương Giả cấp Lĩnh Vực, cho dù có
gia nhập, cũng chỉ có thể vãn hồi một chút hoàn cảnh xấu, cũng không
cách nào cải biến được thế cục.
- Tốc độ quả là nhanh, đáng tiếc ngay cả Vương Giả cũng không đạt tới.
- Ha ha ha… Lại thêm một kẻ đến chịu chết nữa.
Đám hải tặc bên phía Ô Long Vương thoáng sững sờ, sau đó trên mặt cả đám lộ vẻ tàn nhẫn, nhếch miệng cười to.
Lôi Dực Phong Thiểm.
Triệu Phong hóa thành một đạo thiểm điện tàn phong, tiến vào chiến trường, ánh mắt đảo qua toàn trường.
Hắn cũng không vội vàng đi viện trợ Lãnh Nguyệt Vương ngay.
V7
Lôi Dực chi quang, giống như thiểm điện, lao thẳng tới chỗ mỹ phụ áo tím.
Ánh mắt trung niên để chòm râu dài sáng lên. Nếu như có thể nhanh chóng
giải quyết mỹ phụ áo tím, với chiến lực của hai vị cấp Vương Giả, có thể trợ giúp Lãnh Nguyệt Vương một phen, vẫn còn hy vọng.
- Hừ!
Mỹ phụ áo tím cười lạnh một tiếng, nàng há có thể để đối phương được như ý muốn, hình thái Lĩnh Vực quanh người nàng, nổi lên một cơn lốc xoáy
tử sắc.
Nàng hiển nhiên đã thoáng nghe qua việc trong số Vua Hải Tặc mới xuất hiện một người tên là Triệu Phong.
Có thể giết chết Ô Xà Vương, cho dù là may mắn thì ít nhất cũng có chút cân lượng.
Cùng lúc đó.
Tốc độ chiến đấu của Ô Long Vương và lão giả áo gai trên không trung, đã có phần nhanh hơn.
- Chết đi!
Triệu Phong còn nhanh hơn so với tưởng tượng, thoáng cái đã bức đến
trước người mỹ phụ áo tím. Trong tay ngưng kết một lưỡi đao Xích Diệt
khổng lồ, ngưng tụ đến đỉnh phong.
Trên mặt mỹ phụ áo tím lộ vẻ châm chọc.
Hình thái Lĩnh Vực của nàng, đã chuẩn bị kỹ lưỡng, muốn nhanh chóng giải quyết sao? Không có cửa đâu.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo.
Tâm thần mỹ phụ áo tím đột nhiên nhoáng lên, không nhịn được khẽ hô một tiếng.
Huyễn Thành Lĩnh Vực.
Hư ảnh một tòa Huyễn Thành mê cung tràn ngập sương mờ mông lung, đột nhiên dung nhập vào một mảnh hư không thiên địa.
Mỹ phụ áo tím tâm thần hoảng hốt, giác quan bị ảnh hưởng sâu sắc, không
nhìn thấy rõ quỹ tích công kích của Triệu Phong, dưới tình huống bối
rối, đã lộ ra sơ hở trí mạng.
Phốc phốc…
Trên lưỡi đao Xích Diệt khổng lồ, nổi lên một tia khí tức Lôi Kiếp bất hủ bất diệt, bao trùm vạn lực trong thiên địa.
- A…
Mỹ phụ áo tím hét thảm một tiếng, bị lưỡi đao Xích Diệt khổng lồ chém
thành hai đoạn, đồng thời bị Xích Diệt Phong Lôi bạo liệt thiêu đốt, lập tức hóa thành một đám tro tàn.
Lưỡi đao Xích Diệt khổng lồ, uy lực tập trung, hơn nữa còn sáp nhập với Lôi Kiếp áo nghĩa.
Ngay cả linh hồn của mỹ phụ áo tím, cũng bị thiêu đốt thành tro bụi, hồn phi phách tán.
- Cái gì?
Trung niên để chòm râu dài mở to hai mắt mà nhìn, chỉ thấy mỹ phụ áo tím thoáng cái đã vẫn lạc.
Chỉ một chiêu, đã hủy diệt một vị Vương Giả.
Hai bên địch ta, đồng loạt biến sắc.
- Làm sao có thể…
Ô Long Vương và lão giả áo gai trên đỉnh đầu, cũng bị chấn kinh.
Vụt...
Một đạo Lôi Dực chi quang giống như thiểm điện tàn phong, lướt qua không trung vụ hải.
Thật nhanh.
Phụ cận trung niên để chòm râu dài, đã mất đi bóng dáng Triệu Phong.
Sau khoảnh khắc chém giết mỹ phụ áo tím, Triệu Phong căn bản không ngừng lại, thậm chí còn lao thẳng về phía hai đại Vương Giả trên không trung.
Thế giết địch như lôi đình.
- Cẩn thận.
Ô Long Vương hô nhỏ một tiếng.
Đạo Lôi Dực chi quang kia, nhằm thẳng đến chỗ lão giả áo gai đang dây dưa với Lãnh Nguyệt Vương.
Tâm thần lão giả áo gai thoáng run, vừa chuẩn bị sẵn sàng, đã cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.
- Lôi Dực Phi Độn thuật.
Đạo Lôi Dực chi quang kia, nổi lên một tia phong mang hồ quang điện,
bỗng dưng xuất hiện trước người, sau đó chém lên thân hình lão giả áo
gai.
Quá nhanh.
Lúc lão giả áo gai kịp thời phản ứng thì đã bị Xích Diệt Lôi Dực cực lớn kia, chém thành hai đoạn rồi.
Triệu Phong không chỉ thi triển Lôi Dực Phi Độn thuật, mà còn sử dụng cả Lôi Dực chiến kỹ, đó là “Phong Lôi Dực Trảm”.
Với thủ đoạn công kích của Phong Lôi Chi Dực, tốc độ càng nhanh thì uy lực càng mạnh mẽ hơn.
Hơn nữa.
“Phong Lôi Dực Trảm” này, Triệu Phong còn sáp nhập vào đó một tia áo nghĩa Lôi Kiếp, có thể thông sát linh hồn lẫn vật chất.
- A…
Lão giả áo gai hét thảm một tiếng, thân thể bị diệt, nguyên hồn tổn
thương, mơ hồ có thể thấy được một đạo kim quang hình người nhàn nhạt,
dưới ý chí Vương Giả, nhanh chóng Độn Không mà đi.
Thế nhưng.
Còn chưa đợi hắn kịp thoát ra ngoài mười dặm thì đã cảm thấy một luồng
hàn ý kỳ lạ, tập trung lên người, khí tức này cực kỳ sắc bén, giống như
không gì không thể phá được.
- Tỏa Thiên Cung.
Trên cổ cung ám ngân trong tay Triệu Phong, ngưng hiện một mũi tên ánh
sáng màu vàng, “vụt” một tiếng, lập tức xẹt qua hư không vụ hải.
Phốc…
Mũi tên ánh sáng màu vàng, chỉ trong nháy mắt đã xuyên qua nguyên hồn của lão giả áo gai.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...