- Chẳng lẽ thật sự là truyền thừa của vị Phong Lôi Đại Đế đầy tính truyền kỳ kia lưu lại?
Trái tim văn sĩ áo lam đập thình thịch, lực chú ý bị tình huống bên kia hấp dẫn.
Công pháp hệ thống mà hắn tham tu, chính là nhất mạch truyền thừa “Thủy
Lôi”, những truyền thừa và những nhân vật trong truyền thuyết có liên
quan tới Lôi đạo, hắn tự nhiên có sự hiểu biết nhất định.
Phóng mắt khắp “Thương Hải” mênh mông bao la bát ngát này, trong số phần đông nhân vật trong truyền thuyết của Lôi đạo, “Phong Lôi Đại Đế” tuyệt đối là người nổi bật nhất.
Vạn năm trước, Phong Lôi Đại Đế, lực áp mấy đại Linh Vực Thánh Địa, tốc độ ngạo thị Thương Hải.
Về phần những truyền thuyết của “Phong Lôi Đại Đế”, văn sĩ áo lam thân là hải tặc kế thừa Lôi đạo, tự nhiên đã từng nghe qua.
Căn cứ đủ loại dấu hiệu.
Hắn hoài nghi rằng, thiếu niên trước mắt, có lẽ đã nhận được truyền thừa của Phong Lôi Đại Đế.
- Tốc độ của kẻ này, siêu việt Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, còn thi triển
ra “Tử Diệt Phong Lôi” đặc thù trong truyền thừa của Phong Lôi Đại Đế.
Lấy sức một mình, chống lại Hồng Tam và Giao Tứ, đây tuyệt đối không
phải là chuyện mà cường giả tham tu truyền thừa bình thường có thể làm
được. Phải biết rằng, Hồng Tam và Giao Tứ đã từng liên thủ ngăn cản một
Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh.
Văn sĩ áo lam phân tích một hồi, càng thêm khẳng định suy đoán của mình.
Trong mắt hắn, mơ hồ nổi lên một tia tham lam, không thể ngăn chặn nội tâm đang phấn khích kích động được.
Đây chính là truyền thừa y bát của một vị Đại Đế a.
Huống chi, Phong Lôi Đại Đế cũng không phải là Đại Đế Hư Thần Cảnh bình
thường. Ngày xưa, tại Thương Hải, gần như không có mấy người có thể làm
gì được ông ta.
- Tử Diệt Phong Lôi Tiên.
Triệu Phong thi triển bí kỹ Phong Lôi huyền ảo, dùng sức một mình, chống lại hai đại thủ lĩnh hải tặc, vậy mà không hề rơi xuống hạ phong chút
nào, còn mơ hồ nắm giữ quyền chủ động.
- Cuốn lấy hắn.
Lão giả cầm đà trượng và nam tử lân phiến xấu xí, càng đánh càng kinh hãi.
Hai người đã không còn hy vọng xa với có thể chế ngự Triệu Phong, mà làm theo mệnh lệnh của “thủ lĩnh hải tặc áo lam”, trước tiên dây dưa cầm
chân với Triệu Phong đã rồi tính.
- Chiến lực của hai người này, so với Lữ Thiên Nhất trước lúc tấn chức Tôn Giả, còn lợi hại hơn một chút.
Khuôn mặt Triệu Phong có chút rung động.
Nếu không xuất ra một vài đòn sát thủ, trong thời gian ngắn, quả thật không dễ giải quyết hai người này.
Dù sao thì hai tiểu đầu mục hải tặc này liên thủ, gần như có thể chống lại cả Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh.
Triệu Phong cũng không nóng lòng.
Tiến độ tìm hiểu Phong Lôi tử sắc của hắn đã vượt qua một phần năm, nhưng cơ hội vận dụng thực chiến cũng không nhiều.
Thực lực của hai tên tiểu đầu mục hải tặc này cũng không tệ, rất thích hợp để lấy ra “Thử đao”.
Bằng không.
Triệu Phong chỉ cần xuất ra Băng Hoàng Thương, hoặc phát động Quỷ Thi
Trớ Chú đại trận, như vậy cũng đủ giải quyết trận chiến trong thời gian
ngắn rồi.
Thậm chí, hắn có thể không cần ra tay, chỉ cần gọi Khô Lâu đường chủ ra cũng đủ dọn dẹp.
Trong chiến đấu.
Triệu Phong không ngừng vận dụng Tử Diệt Phong Lôi áo nghĩa trong đầu,
thông qua thực chiến, nghiệm chứng một vài phỏng đoán và lĩnh ngộ.
Vụt…
Tốc độ thân pháp của Triệu Phong, huyễn biến trong phong điện, khí tức
Tử Diệt Phong Lôi trên người, cũng càng phát càng ngưng luyện, trôi
chảy.
Hắn không cần phát động “Phong Lôi Chi Dực” thì tốc độ cũng đã vượt xa hai người.
Tiếp tục giao phong một thời gian, lão giả cầm đà trượng và nam tử lân
phiến, càng đánh càng kinh hãi, áp lực gặp phải không giảm mà ngược lại
còn tăng lên.
Cùng lúc đó.
Một phương nhân mã trên lâu thuyền, cũng lâm vào vòng vây, chưa thoát ly được nguy cơ.
Cũng may là bên phía hải tặc đã điều đi lão giả cầm đà trượng và nam tử
lân phiến, ngoài ra, còn có ba người ban đầu bị Triệu Phong giết chết.
Người trên lâu thuyền, trong chốc lát còn có thể miễn cưỡng chống đỡ một hồi.
Thế nhưng, cục diện của Tôn giả mặc áo hoa – Thủ lĩnh của phía lâu thuyền, thì lại tràn ngập nguy cơ.
- Hoàng lão đầu, với thân thể trọng thương của ngươi, nếu kiên trì thêm
thời gian uống cạn nửa chung trà, e rằng sẽ không còn cơ hội chạy trốn
nữa đâu.
Sắc mặt văn sĩ áo lam trở nên âm trầm.
Lão giả mặc áo hoa không hề để ý đến việc phải trả một cái giá lớn, vẫn
kiên cường dựa vào địa thế hiểm yếu chống cự, khiến hắn có chút căm tức.
Lúc này, thủ lĩnh hải tặc áo lam đã có chút nóng vội, lo lắng Triệu Phong sẽ đào tẩu.
Quả thực, hắn lo lắng Triệu Phong sẽ bỏ chạy.
Bởi vì, tốc độ của Triệu Phong hoàn toàn áp chế hai tiểu đầu mục hải
tặc, nếu muốn chạy trốn thì cũng không gặp phải bao nhiêu khó khăn.
Chẳng qua.
Muốn trong chốc lát đánh chết một vị Tôn Giả, độ khó cũng không nhỏ, cho dù là một Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh bị trọng thương đi nữa.
Ngay lập tức, tại phía bên kia, ưu thế của Triệu Phong càng lúc càng lớn, dần dần chiếm thượng phong.
Trong đầu hắn.
Thế giới Phong Lôi truyền thừa hoang cổ và các loại lực lượng Phong Lôi, với đủ muôn hình vạn trạng hiện ra.
Việc tìm hiểu của Triệu Phong, hiện đang đặt tại giai đoạn “Phong Lôi tử sắc” này.
Thông qua trận chiến, Phong Lôi áo nghĩa của Triệu Phong đã thu được đủ loại nghiệm chứng, cũng hiểu thông suốt giai đoạn này.
- Tử Diệt Phong Lôi Xà Vũ!
Phong Lôi Tiên do ánh sáng tím xanh trong tay Triệu Phong ngưng kết nhảy múa, càng trở nên ngưng luyện và cường đại, ẩn chứa lực lượng Tử Diệt
Phong Lôi, càng phát càng tinh thuần. Hơn nữa, Phong Lôi Tiên kia xuất
hiện vô cùng sống động, Phong Lôi chi xà, thế công xảo trá, vô khổng bất nhập (*).
(*) Không chỗ nào là không vào được.
Mắt thường nhìn lại, chỉ thấy quanh người Triệu Phong có một chuỗi Phong Lôi chi xà hùng vĩ rực rờ, vặn vẹo uốn lượn, kéo động vô số tàn quang
phong ảnh, thế công liên miên bất tuyệt.
Phốc phốc phốc…
Lão giả cầm đà trượng và nam tử lân phiến, toàn toàn lâm vào cục diện chịu đòn.
Tinh thần cảnh giới của Triệu Phong vô cùng cao thâm, có thể sánh ngang
với Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh, uy năng phát ra cường đại, truyền thừa
Phong Lôi được khai thác triệt để.
- Không nên đấu lâu.
Triệu Phong tăng mạnh thế công, phát huy hoàn toàn ý cảnh cấp độ Tôn Giả.
Mặc dù hắn đã cắt đứt huyết khế với Bò Cạp biến dị khổng lồ, nhưng dù sao cũng đã dẫn tới sự chú ý của ba đại Tông phái.
Không tốt.
Phía bên kia, sắc mặt của tên thủ lĩnh hải tặc áo lam chợt đại biến.
Trong tầm mắt của hắn, tên thiếu niên thần bí không rõ lai lịch kia,
đang liên tiếp đánh lui hai tiểu đầu mục tinh anh của Đoàn hải tặc Lam
Lôi.
- A…
Lão giả cầm đà trượng và nam tử lân phiến cùng gào lên thảm thiết, trên người lưu lại một vài vết thương.
Công kích của Triệu Phong, ẩn chứa lực lượng Tử Diệt Phong Lôi, những
thương thế do khí tức lực lượng hủy diệt tạo thành, khó mà khôi phục
được.
Không lâu sau…
Hai tên tiểu đầu mục hải tặc, bắt đầu bại lui, thương thế không ngừng tăng lên.
Nhưng tốc độ của hai người, há có thể so sánh với Triệu Phong?
- A…
Nam tử lân phiến hét thảm một tiếng, một chân bị Phong Lôi Xà Tiên cuốn lấy, toàn thân run rẩy, bốc lên khói đen.
Rắc rắc…
Hắn bỏ qua một chân, bất chấp việc trả giá do thiêu đốt Chân Linh
nguyên, liều mạng trọng thương mới miễn cưỡng bảo trụ được một mạng.
Vụt…
Thân hình của Triệu Phong lại lần nữa chớp động, Phong Lôi Xà Tiên đánh trúng lưng lão giả cầm đà trượng.
Ọc…
Lão giả cầm đà trượng phun ra một ngụm máu, thân thể bị đẩy xa hơn trăm trượng.
- Cứu mạng, chạy mau…
Hai tên tiểu đầu mục hải tặc chạy trối chết, nếu không chạy thì bọn hắn sẽ phải bỏ mạng.
Hừ!
Phong Lôi Xà Tiên trong tay Triệu Phong, hào quang không giảm, cũng
không để ý đến giao phong giữa hai bên, hướng về một phía khác mà bay
đi.
Ồ?
Đội ngũ hai bên, đều không khỏi cảm thấy ngoài dự liệu.
Sau khi Triệu Phong đánh trọng thương hai tên tiểu đầu mục, cũng không
tiếp tục đuổi giết, cũng không trợ giúp, mà trực tiếp quay đầu bỏ đi.
- Tiểu bối… Đứng lại cho ta!
Thủ lĩnh hải tặc áo lam, rốt cuộc cũng thiếu kiên nhẫn, thấp giọng hét lên một tiếng.
Nhất thời, hắn lâm vào cục diện hai bề khó khăn.
Nếu như hắn bỏ mặc lão giả mặc áo hoa, bên phía hải tặc không có Tôn Giả tọa trấn, sẽ lâm vào tình cảnh bị tàn sát.
Hơn nữa, một khi đuổi giết Triệu Phong, rất có thể sẽ bị lão giả mặc áo hoa và Triệu Phong hai mặt giáp công.
Với chiến lực tiếp cận Tôn Giả của Triệu Phong, nếu liên thủ với Tôn Giả mặc áo hoa, thế cục cũng không quá lạc quan. Ai dám kết luận rằng Triệu Phong không còn đòn sát thủ nào khác? Dù sao thì đối phương cũng là
người nhận được truyền thừa của Phong Lôi Đồng Hỏa.
Nhưng nếu để Triệu Phong rời đi, rất có khả năng sẽ bỏ lỡ cơ hội nhận được truyền thừa y bát của Phong Lôi Đại Đế.
- Tiểu huynh đệ, đám hải tặc Hư Không Hải này, đều là địch nhân của
chúng ta, nếu có thể liên thủ cùng đánh lui cường địch, lão hủ vô cùng
cảm kích…
Lão giả mặc áo hoa cũng cao giọng hét lên.
Lời này vừa nói ra.
Sắc mặt của tên thủ lĩnh hải tặc áo lam lại biến đổi.
Một khi Triệu Phong gia nhập phía lâu thuyền, cục diện sẽ nhanh chóng thay đổi.
Bất ngờ chính là.
Triệu Phong không lựa chọn giúp đỡ lâu thuyền, cũng không để ý đến thủ lĩnh hải tặc áo lam.
Dựa theo lẽ thường, Triệu Phong bị phía hải tặc công kích, sẽ lựa chọn
hỗ trợ lâu thuyền, như vậy mới phù hợp lẽ thường và đạo nghĩa.
- Nếu các hạ có thể xuất thủ cứu giúp, tiểu nữ tử nguyện ý đáp ứng mọi yêu cầu, Lâu Lan gia cũng sẽ báo đáp gấp mười lần…
Một thanh âm thiếu nữ nhẹ nhàng, từ phía lâu thuyền truyền đến.
Chủ nhân của thanh âm này, chính là Lâu Lan Chỉ Thủy.
Lúc này.
Dung mạo bình thường của Lâu Lan Chỉ Thủy đã không còn, ngược lại bày ra một gương mặt xinh đẹp như ngọc, da trắng như tuyết sứ, không chút tỳ
vết, hiện động một tầng ôn hồng, có chút thẹn thùng, tư thái động lòng
người.
- Lâu Lan cô nương.
Song phương địch ta, một vài nam tử, thoáng lâm vào kinh diễm si mê trong chốc lát.
Có thể hình dung như thế này, trong thế giới vụ hải mênh mông, có một vị tiểu mỹ nhân khuynh thành tuyệt mỹ, dáng vẻ động lòng người, giống như
khoảnh khắc đẹp nhất lúc hoàng hôn.
Nhất là câu nói “Tiểu nữ tử nguyện ý đáp ứng mọi yêu cầu”, càng khiến cho lòng người dao động.
Chỉ tiếc.
Câu nói này lại nhằm vào một người không thuộc hai bên địch ta.
Càng không thể tưởng tượng nổi chính là.
Thiếu niên trong tầm mắt lại giống như đầu đất, vẫn thờ ơ quay đầu bay đi.
Đội ngũ song phương không khỏi ngạc nhiên.
Đối mặt với sự hấp dẫn đến từ lời hứa của Lâu Lan Chỉ Thủy và báo ân của Lâu Lan gia, vậy mà tiểu tử kia lại không phản ứng chút nào.
- Ồ! Không đúng.
Bên phía hải tặc, chợt phát hiện một chuyện dị thường.
Triệu Phong cũng không phải bay về phía “Bát Hoang Sơn” ban đầu, mà là đang bay ngược lại.
Vụt…
Triệu Phong hóa thành một trận lôi quang, vượt qua vụ hải, tiếp cận thuyền kim loại màu xám.
Đây chính là “thuyền hải tặc” của Đoàn hải tặc Lam Lôi.
- A…
Trên thuyền kim loại màu xám, một vài hải tặc hậu cần đóng quân trên đó, tu vi chỉ là Chân Chủ Cấp tiểu thành, đại thành, lập tức bị hù cho hồn
phi phách tán.
Bịch…
Triệu Phong hạ xuống trên thuyền kim loại màu xám.
- Chủ nhân, con thuyền Hư Không Hải này, vô cùng tốt, lại dùng Hải Ngân
Tinh quý hiếm làm tài liệu, lực phòng ngự mạnh, thích hợp phi hành tại
Hư Không Hải. Nếu như đoán không sai, con thuyền Hư Không Hải này, còn
có thể lặn xuống dưới biển sâu, tiến hành ngụy trang…
Trong Vạn Quỷ Châu, Khô Lâu đường chủ tặc tấm tắc nói.
Hiển nhiên, đối với con thuyền Hư Không Hải này, Khô Lâu đường chủ hết sức hài lòng.
Tiếp đó.
Triệu Phong cũng không cần tốn bao nhiêu công sức, lập tức đánh đuổi đám hải tặc hậu cần trên thuyền.
- Hắc hắc, có đủ nguyên tinh thạch và một số nhân thủ là có thể khống
chế con thuyền này ngao du hành tẩu trong Hư Không Hải. Mà người trên
thuyền, cũng có thể giảm bớt mệt mỏi phi hành, để dành thời gian đó mà
tham tu tốt hơn.
Khô Lâu đường chủ nói.
Bởi vì cần một ít nhân thủ đễ điều khiển con thuyền Hư Không Hải, cho nên Triệu Phong mới lưu lại một vài người sống.
Trên thực tế.
Cướp đoạt con thuyền Hư Không Hải này, cũng là chủ ý của Khô Lâu đường chủ.
Triệu Phong nghe xong những lời của hắn, cũng vô cùng động tâm, dù sao
thì cũng không cần khổ cực phi hành, lại có thể tiết kiệm thời gian,
dùng cho việc tu luyện.
Dù sao, Triệu Phong muốn tìm đến “Thiên Thánh Cầm Cung”, thì cũng phải
vượt qua một đại hải vực thuộc sự quản hạt của Linh Vực Thánh Địa, đường xá xa xôi gian khổ, quả thật cần có một con thuyền.
- Tặc tử vô sỉ!
Tên văn sĩ áo lam đang đại chiến thấy vậy, thiếu chút nữa không nhịn được mà nổi điên.
Những lo lắng trước kia của hắn, đều là dư thừa.
Triệu Phong chẳng những không bỏ chạy, còn thừa cơ trộm con thuyền Hư Không Hải của đám hải tặc.
Bên phía Đoàn hải tặc Lam Lôi, mọi người đều kinh hãi mắng lớn, thân là
hải tặc, bọn hắn chưa từng nghĩ sẽ có một ngày bị người khác nhân lúc
cháy nhà mà đi hôi của.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...