Chúa Tể Chi Vương

Vân Kiếm Tông.

Trên ngọn núi mây mù lượn lờ, đứng sửng sững một tòa lâu các tháp cao, giống như một thanh cự kiếm chọc thủng mây xanh.

Trong đó.

Có một tòa lầu các hình kiếm, giống như hạc giữa bầy gà, phong thái cổ xưa, mơ hồ phát ra một luồng kiếm thế xung thiên, quan sát quản phong và những ngọn núi nhó.

Nơi này chính là “Kiếm Các” - Thánh địa Tông môn của Vân Kiếm Tông thế nhưng nơi đây lại máu chảy thành sông kiếm khí dày đặc, vạch phá mây trời.

Trước Kiếm Các.

- A...

Một lão giả Chân Linh cảnh kiếm đạo hét lên một tiếng thê thảm, bảo kiếm trong tay rơi xuống đất, thi thể nằm trong vũng máu.

Trong vũng máu.

Tính luôn cả hắn thì có tổng cộng bốn, năm vị cường giả Chân Linh cảnh, tất cả đều bị một kiếm chém chết.

Ngoài ra, những đệ tử tinh nhuệ trong Vân Kiếm Tông bị chém giết, có không dưới trăm người.

Trọng địa Kiếm Các, trên dưới Tông môn, cả đám đều câm lặng như hến.

Tất cả mọi người đều hoảng sợ, trừng mắt nhìn nữ tử mặc áo tơ trắng trên đỉnh tòa lầu

Nữ nữ mặc áo tơ trắng này, phong thái không nhiễm bụi trần, tóc xanh như thác nước, tuyệt mỹ không u, bàn tay trắng nõn khẽ nghiêng, phát ra một tầng “Kiếm Hà Tam Xích” sắc bén mỹ lệ.

Nơi nàng đứng, không một hạt bụi đến gần, một luồng Kiếm Ý vô hình vô chất vờn quanh, phảng phất như xuyên thủng lầu các, cỏ cây, muông thú khắp nơi.

Một màn này, giống như hồi tưởng lại phong thái nữ thiên tài kiếm đạo đệ nhất của mười ba Tông năm xưa, băng vào một thân nữ lưu, đã dẫm nát toàn bộ thiên tài tuyệt diễm của mười ba Tông dưới châm

- Thương Vũ Nguyệt, cho dù ngươi có giết nhiều người hơn thì cũng không cách nào nghịch chuyển đại thế tại khu vực Hoành Vân. Với lực lượng nhỏ bé của ngươi, đối kháng với Liên minh Thiết Long, đó là tự tìm đường chết.

Trên ngọn núi đối diện, một nam tử mặc giáp xanh, thở hổn hển, diện mục dữ tợn.

Trên người hắn mặc bộ áo giáp Linh cấp, bên ngoài chẳng chịt vết máu và vết kiếm, chật vật không chịu nổi.

Nam tử mặc giáp này tu vi đạt tới Chân Huyền cấp đại thành, sánh ngang với Thương Vũ Nguyệt.

Thế nhưng

Trong một hồi chiến đấu vừa rồi, nam tử mặc giáp xanh và mấy vị cao nhân Chân Linh cảnh kia, thậm chí phát động thể trận hợp kích, vậy mà vẫn không địch lại một mình nữ tử mặc áo tơ trắng kia.

- Thương Vũ Nguyệt này thật sự kinh khủng trước mắt, số cường giả đã chết trong tay nàng e rằng không dưới 100 người đâu.

- Phàm là người làm trái ý, toàn bộ đều bị giết, thật là bá đạo.

Các thành viên Tông môn tại Kiếm Các trọng địa đều cảm thấy không rét mà run, ngay cả thở mạnh một cái cũng không dám.

- Hừ, không cần ngươi nói nhiều, Thương Vũ Nguyệt ta sẽ giết đến tận hang ổ của Liên minh Thiết Long.


Trên mặt Thương Vũ Nguyệt tràn ngập lãnh ý.

Trải qua Chân Long hội, sau khi từ truyền thừa Vực Ngoại trở về, phong cách Kiếm Đạo của Thương Vũ Nguyệt càng trở nên hung hiểm bá đạo, ý niệm sát phạt so với trước kia còn mãnh liệt gấp trăm lần.

Nhớ lại trải nghiệm trong “Thất Kiếm truyền thừa”, cùng tranh chấp sinh tử với những thiên tài Vực Ngoại, trong lòng Thương Vũ Nguyệt vẫn còn sợ hãi.

Nếu như không đủ mạnh, không đủ hung ác, nàng sớm đã táng thân trong “Thất Kiếm truyền thừa” rồi.

Nàng có thể từ “Thất Kiếm truyền thừa” trở về, một mặt là do bản thân đã thai nghén tiềm lực Kiếm Ý, một mặt khác là vận khí không tệ.

- Ha ha ha, ngươi không sợ huênh hoang đau miệng hay sao? Con quỷ nhỏ, một ngày nào đó, ta sẽ lột sạch ngươi, hung hăng chà đạp một phen...

Nam tử mặc giáp xanh hung lệ tàn nhẫn, ngửa đầu thét dài một tiếng.

Gương mặt Thương Vũ Nguyệt phát lạnh, “Kiếm Hà Tam Xích” trong tay chợt hiện, bỗng nhiên phun ra nuốt vào một đạo kiếm mang bén nhọn.

Trốn!

Nam tử mặc giáp xanh biến sắc, trên người bắn ra một đạo phong diễm màu xanh, tốc độ đạt tới một trình độ kinh khủng

Hắn tu luyện công pháp hệ thống Phong Chi Áo Nghĩa, thậm chí còn đạt tới cấp độ cực hạn.

Luận tốc độ, hắn gần như có thể sánh vai với những Chân Chủ cấp bình thường

Chính bởi vì thế cho nên hắn mới có thể dốc sức chiến đấu với Thương Vũ Nguyệt và kiên trì cho tới tận bây giờ.

Chết!

Kiếm Hà Tam Xích trong tay Thương Vũ Nguyệt tán loạn rồi biến mất.

Choang...

Tiếp đó, trong tay nàng xuất hiện một thanh cổ kiếm đồng thau cũ nát, phát ra một luồng Kiếm Ý sâm lãnh lắng đọng năm tháng bất tử bất diệt, duy ngã độc tôn

Kiếm Ý sâm lãnh này, phảng phất xuyên thấu vật chất, tinh thần, trong nháy mắt tập trung khóa chặt nam tử mặc giáp xanh.

Ô... Ô... Ô... N... G!

Cánh tay Thương Vũ Nguyệt rung lên, một đạo kiếm hà mỏng manh như tơ nhện, lạnh lẽo như băng phá vỡ hư không không ngừng lan tỏa, thoạt nhìn thì chập chạm, kỳ thực vừa phát đã tới, có cảm giác hỗn loạn tâm thần, hết sức quỷ dị.

Bịch...

Nam tử mặc giáp xanh từ trên trời rơi xuống một vòi máu từ đỉnh đầu phun ra, sau đó, cả thân người bị chém thành hai nửa băng nhau.

Kiếm Các trọng địa.

Trên dưới Tông môn, phần đông thành viên đều không khỏi hít một ngụm khí lạnh, nhìn lên nữ kiếm thủ truyền kỳ vừa trở về từ Thất Kiếm truyền thừa.

Vù...

Bỗng nhiên, một mỹ phụ váy trắng giống như u linh xuất hiện trước người Thương Vũ Nguyệt, phiêu nhiên mà hiện.


- Bạch Trưởng lão.

Thương Vũ Nguyệt hành lễ, trên mặt mang theo vài phần kính ý.

Mỹ phụ váy trắng trước mặt, tu vi khí tức thâm sâu quảng đại, không phân cao thấp với Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo.

Hiển nhiên, lần này trở về khu vực Hoành Vân, Thương Vũ Nguyệt cũng không chỉ đi một mình.

- Vũ Nguyệt, lần này từ “Thất Kiếm truyền thừa” trở về, thực lực của ngươi tăng mạnh đến mức khiến người khác kinh hỉ. Cho dù ngươi chỉ có tu vi Chân Huyền cấp đại thành, thế nhưng công kích Kiếm Ý của ngươi đã có thể uy hiếp được Chân Chủ cấp rồi.

Trưởng lão váy trắng tán thưởng nói ra một đánh giá rất cao.

Người tu hành Kiếm đạo, thực tế am hiểu công kích, huống chi là loại thiên tài tuyệt đỉnh đã lĩnh ngộ Kiếm Ý như Thương Vũ Nguyệt, sau đó lại nhận được truyền thừa bên trong “Thất Kiếm truyền thừa”.

- Đáng tiếc, so với đám người Vũ Thiên Ngô, Triệu Phong và Tân Vô Ngân, ta vẫn còn kém rất xa.

Trên mặt Thương Vũ Nguyệt cũng không có một tia kiêu ngạo nào.

Mặc dù thiên phú thực lực của nàng trong đám hậu bối, có thể nói là rực rỡ vô cùng, hiện đã trở thành đệ nhất thiên tài của Vạn Kiếm Tông

Thế nhưng nàng vẫn có sự chênh lệch so với mấy vị “thiên kiêu cái thế” tại Chân Long hội.

- Ha ha, ngươi không cần khen người khác mà hạ thấp nhuệ khí bản thân, luận tiềm lực ngộ tính, ngươi không thua kém bọn hắn bao nhiêu. Nếu không phải thua bởi xuất phát điểm thấp, ngươi chưa chắc đã không thể sánh vai cùng mấy vị thiên kiêu cái thế tại Chân Long hội.

Trưởng lão váy trắng mỉm cười an ủi.

Thương Vũ Nguyệt khẽ gật đầu, nàng cùng rất có lòng tin đối với tiến bộ của mình.

Chẳng qua, nàng trở về khu vực Hoành Vân, chính là giải cứu Tông môn năm xưa.

Chỉ sau một hồi, vận mệnh của nghịch chuyển vì sự xuất hiện của Thương Vũ Nguyệt.

- Hiện nay thế cục của mười ba Tông thế nào rồi? Nghe nói Triệu Phong năm xưa đã trở về?

Thương Vũ Nguyệt dò hỏi.

Một lát sau.

Thần sắc trên mặt Thương Vũ Nguyệt dần trở nên ngưng trọng

Mọi người phát hiện, nàng rất quan tâm tới tình huống của “Triệu Phong”.

Một ít người của Vân Kiếm Tông cũng biết rõ, năm xưa tại Liên minh thịnh hội của mười ba Tông Thương Vũ Nguyệt đã hiểm bại bởi một chiêu của Triệu Phong

Hiện nay trở về khu vực Hoành Vân, có lẽ vị đệ nhất thiên tài của mười ba Tông ngày xưa sẽ phát ra khiêu chiến, đoạt lại vinh quang thuộc về mình.

- Với lực lượng của một người, đánh bại ba đại Điện Vương Chân Chủ cấp?

- Tên Triệu Phong này... Hắn đã cường hoành đến mức đó rồi sao?


Thương Vũ Nguyệt càng nghe càng kinh hãi.

Ngay cả trưởng lão váy trắng ở bên cạnh cũng lộ vẻ ngạc nhiên.

Trưởng lão váy trắng đã quan sát Chân Long hội ngày đó, lúc ấy Triệu Phong vẫn còn kém Chân Chủ cấp một khoảng rất xa.

- Không hổ là kiêu hùng số một số hai của Chân Long hội. Đại lục đương thời, trong đám hậu bối, e rằng chỉ có “Vũ Thiên Ngô” mới có thể so sánh được với hắn.

Trưởng lão váy trắng không khỏi cảm khái.

Không thể không thừa nhận, chiến lực của “ngũ đại kiêu hùng” đương thời, đã không hề thua kém bất kỳ cường giả nào của thế hệ trước.

Đặc biệt là Vũ Thiên Ngô và Triệu Phong hai thiên kiêu chi vương, thanh danh cực thịnh.

Chẳng qua.

Sau khi từ truyền thừa Ngoại Vực trở về, Triệu Phong đột nhiên biến mất một cách thần bí, mấy tháng vẫn không xuất hiện tại Đại lục.

- Bất kể hạn mạnh lên bao nhiêu, trước khi rời khỏi khu vực Hoành Vân, ta nhất định phải khiêu chiến với hắn.

Trong đôi mắt không u xinh đẹp của Thương Vũ Nguyệt, đột nhiên hiện lên vẻ kiên quyết, ngưng hiện một luồng Kiếm Ý cường đại trước nay chưa từng có.

Dường như đã bị đối thủ “Triệu Phong kích phát áp lực, Kiếm Ý trên người Thương Vũ Nguyệt không ngừng ngưng luyện, có cảm giác kéo dài vô tận như vĩnh viễn không ngừng lại.

Trưởng lão váy trắng không khỏi âm thầm giật mình, Kiếm Đạo, chính là cần loại ý chí bất khuất không từ bỏ này, chỉ khi chiến đấu với người khác, chiến đấu với thiên địa thì mới có thể không ngừng ma luyện bản thân.

Hoành Vân Thập Tam Quốc.

Ngắn ngủi không đến một tháng thế cục của mười ba Tông lại thay đổi lớn.

Cho đến nay, đã có gần một nửa Tông phái thoát ly khỏi sự khống chế của “Liên minh Thiết Long”.

Tất cả đều bắt nguồn từ Hiểu Nguyệt Tông

Triệu Phong đả bại ba đại Điện Vương, khiến cho Thiết Tiêu Chân Chủ thần phục, đặc biệt tiêu hủy Huyết khế ước năm xưa.

Trước khi bế quan, Triệu Phong đã từng giao phó: Để Lâm Thông cầm đầu đám cường giả, ra tay giải cứu hai Tông phái khác trong “Nguyệt Chi Tam Tông”, gồm có: Lăng Nguyệt Tông Ngân Nguyệt Tông

Trước khi rời khỏi Di tích Tử Thánh, Triệu Vũ Phi đã từng đề cập, mong Triệu Phong có thể chiếu cố Lăng Nguyệt Tông của nàng trước đây.

Hiểu Nguyệt Tông Lăng Nguyệt Tông Ngân Nguyệt Tông Vân Kiếm Tông,... Những Tông phái này lần lượt thoát ly khỏi sự khống chế của Liên minh Thiết Long, đoạt lại chủ quyền của mình.

Trong lúc đó.

Túc lão của Liên minh Thí Long, dẫn đầu cường giả tinh nhuệ của Thiên Phong Thất Tông ngày xưa, di chuyển hết đến Hoành Vân Thập Tam Quốc.

Lấy Hiểu Nguyệt Tông làm hạch tâm. Hoành Vân Thập Tam Quốc đã thoát ly khỏi khu vực khống chế của Liên minh Thiết Long.

Túc lão điều binh khiển tướng một mặt hiệp trợ những Tông phái khác giành lại tự do, một mặt khác bắt đầu quét sạch thế lực của Liên minh Thiết Long tại phạm vi Hoành Vân Thập Tam Quốc.

Mọi chuyện rất suôn sẻ.

Theo như Triệu Phong và Túc lão “ước định”, Liên minh Thí Long chỉ cần phụ trách tìm hiểu tình báo và ở đằng sau thu thập tàn cuộc là được.

Một ngày nọ, tại sơn môn của Hiểu Nguyệt Tông

Vù...

Một luồng khí tóc Chân Chủ cấp mênh mông cuồn cuộn, từ phương xa phá không mà tới, hàng lâm Thiên Nguyệt Sơn.


- Người nào?

Thiết Tiêu Chân Chủ trấn thủ sơn môn, kinh hãi hét lên một tiếng.

- Thiết Tiêu Chân Chủ, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?

Thanh âm của lão giả bạch mi mặc thanh sam vang lên, kéo theo một tầng diễm khí xích thanh, bay vọt tới Hiểu Nguyệt Tông

- Túc lão, là ngươi?

Sắc mặt của Thiết Tiêu Chân Chủ không được tốt lắm.

Cho dù trước khi Xích Nguyệt Ma Giáo cắm rễ vào khu vực Hoành Vân, hai đại Cường quốc cũng đã có quan hệ đối địch từ trước.

- Ta có tin tức trọng yếu, muốn báo cho Triệu Phong đồng thời thương nghị với hắn.

Túc lão nhanh chóng nói vào chủ đề chính, ngữ khí có chút gấp gáp.

Nếu là cường giả bình thường muốn cầu gặp Triệu Phong căn bản khó có thể tiến nhập sơn môn trọng địa.

Nhưng Túc lão là Chân Chủ cấp nổi danh khu vực Hoành Vân nhiều năm, còn là lãnh tụ của Liên minh Thí Long, đức cao vọng trọng cho nên mới đi được tới tận đây.

Chẳng qua, cửa ải của Thiết Tiêu Chân Chủ cũng không phải dễ dàng đi qua như vậy.

- Chẳng lẽ ngươi không biết rằng gần đây Triệu Phong đang bế quan, không tiếp khách

Thiết Tiêu Chân Chủ lạnh lùng nói.

- Tin tức này rất quan trọng với thế cục tại khu vực Hoành Vân này.

Giữa hai hàng lông mày của Túc lão có chút lo lắng.

Thiết Tiêu Chân Chủ vẫn thờ ơ, chỉ về hướng một tòa cung điện ở chính giữa dãy núi phía xa xa.

Ồ!

Túc lão cảm nhận được nguyên khí thiên địa đang không ngừng bành trướng

Đặc biệt là khoảng không bên trên tòa cung điện kia, giống như có một đoàn “Phong Lôi” hình dạng lốc xoáy, toàn bộ một màu xanh, thỉnh thoảng dẫn phát mây đen lôi vũ hoặc cuồng phong gào thét.

Ô... Ô... Ô... N... G!

Trong hư không truyền đến những tiếng gào thét nặng nề, Phong Lôi cộng minh, phảng phất như có quái vật khổng lồ đang phun ra nuốt vào Phong Lôi.

Nửa ngày sau.

Đoàn “Phong Lôi” trong tầm mắt, với tốc độ mắt thường có thể thấy được, đang chậm rãi áp súc, xuất hiện những vòng xoáy, xung quanh không ngừng sinh ra từng đạo sóng điện thanh phong lấp lánh.

- Đến giai đoạn cuối cùng rồi sao?

Thiết Tiêu Chân Chủ chăm chú nhìn, những ngay qua, hắn vẫn luôn một mực chú ý tình huống Triệu Phong bế quan.

- Hắn đang trùng kích Chân Chu Cấp sao?

Vẻ mặt Túc lão có chút cổ quái.

Trong thiên địa mơ hồ cuồng bạo, khiến cho Chân Linh bất an, hô hấp có vài phần nặng nề.

Leo một luồng khí tức hủy diệt Chân Chủ cấp, một hồi rung động.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui