- A…
Nụ cười trên mặt Lữ Thiên Nhất nhất thời ngưng trệ tại chỗ, miệng há ra thật lớn, giống như bị cái gì nghẹn ở cỗ họng vậy!
Thiên tài Tam Đại Tông Phái ở phía sau, cả đám đều dại ra tại đương trường, trên mặt mang theo sự kinh hãi thật sâu, khó có thể tin tưởng vào một màn này.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu huy động Huyền Xà Huyết Tiên, thoáng lóe lên liền kéo dài ra khoảng cách hơn hai mươi trượng với Lữ Thiên Nhất.
- Điều này sao có thể? Chỉ là một đầu tặc miêu, có thể ở trong Chân Linh khí bạo của Lữ Thiên Nhất may mắn còn tồn tại?
- Ngay cả Chân Chủ Cấp, dưới tình huống như thế, hẳn cũng sẽ chết ngay đương trường, đầu tặc miêu và ấu hạt kia, làm thế nào có thể sau khi biến mất lại xuất hiện?
- …
Phần đông các thiên tài ở đây, thật sự đều không thể tin tưởng vào ánh mắt của chính mình.
Một khắc trước đây, Tiểu Tặc Miêu và ấu thú Bò Cạp ở trong Chân Linh khí bạo của Lữ Thiên Nhất đột nhiên biến mất, ngay sau đó, bọn chúng lại trống rỗng xuất hiện!
Càng kinh người hơn chính là, trong khoảnh khắc khi thoáng hiện, Tiểu Tặc Miêu đã ném ấu thú Bò Cạp vào trong cái miệng đang há lớn của Lữ Thiên Nhất.
Ấu thú Bò Cạp, kế thừa huyết thống Bò Cạp Thượng Cổ, thậm chí còn có tính biến dị nhất định, độc lực của nó trên lý luận có thể độc sát tuyệt đại đa số cường giả Chân Linh Cảnh!
Mà tình huống thực tế so với trong tưởng tượng còn muốn nghiêm trọng hơn.
Nếu ấu thú Bò Cạp chỉ là cắt qua bên ngoài thân thể Lữ Thiên Nhất, như vậy độc lực muốn rót vào trong cơ thể của hắn, vẫn cần một quá trình ngắn ngủi!
Nhưng mà, ấu thú Bò Cạp lại là trực tiếp chui vào trong cơ thể Lữ Thiên Nhất!
Nếu như độc lực trực tiếp bùng phát ở trong cơ thể, như vậy uy lực sẽ gia tăng thêm mấy lần, không cần quá trình, mà trực tiếp tiến thẳng vào trong máu huyết!
Nếu chỉ là như thế thì cũng thôi đi! Dù sao độc lực của ấu thú Bò Cạp so với Bò Cạp Thượng Cổ khổng lồ chân chính, vẫn có sự chênh lệch nhất định!
Mà Lữ Thiên Nhất một chân đã bước vào Đan Nguyên Cảnh, cho dù là Bò Cạp Thượng Cổ chân chính, cũng có thể chống cự được độc lực của nó!
Nhưng mà, vị trí ấu thú Bò Cạp tiến vào cơ thể Lữ Thiên Nhất lại thập phần đặc thù!
- Ọc… Khụ khụ…
Hai tay Lữ Thiên Nhất chụp lấy cổ họng của mình, trên mặt đầy vẻ thống khổ, trên trán chảy ra mồ hôi to như hạt đậu, sắc mặt một trận xanh, một trận tím.
- Không xong! Đầu ấu hạt kia đã vướng lại tại cổ họng của Lữ sư huynh!
Vài tên đệ tử Tịnh Nguyệt Linh Tông kinh hô thất sắc.
Lời này vừa nói ra, thiên tài Tam Đại Tông Phái đều nhất thời kinh hãi thất sắc.
Mặc kệ là cao nhân Chân Linh Cảnh hay là Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh, những bộ vị cổ họng, trái tim đều là chỗ yếu hại.
Một khi trái tim và cổ họng bị trúng vết thương trí mệnh, cho dù là Chân Chủ Cấp, cũng khó thoát cái chết!
Ấu thú Bò Cạp kia, không ngờ vướng lại tại vị trí cổ họng của Lữ Thiên Nhất, tình huống phi thường không ổn.
Độc lực xâm nhập vào vị trí yếu hại như cổ họng, uy lực so với xâm nhập vào bên ngoài thân thể, căn bản khủng bố không chỉ gấp chục lần!
- Lữ sư huynh!
Diệp Yên Vũ hoa dung thất sắc, phốc một tiếng, hóa thành một đạo thủy nguyệt tịnh hoa mắt thường khó phân biệt được, bay nhanh đến, nghĩ cách cứu viện Lữ Thiên Nhất.
Thân hình Lữ Thiên Nhất ở giữa không trung lung lay muốn ngã, sắc mặt dữ tợn, trong mắt lộ ra sát khí thù hận khủng bố.
- Chết… đi… cho… ta…
Hắn miễn cưỡng thúc giục Chân Linh khí, cách không một chưởng vỗ thẳng về phía Tiểu Tặc Miêu.
- Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu dường như sớm đã có phòng bị, biến mất ngay tại chỗ, không thấy đâu nữa.
Trong không trung, đồng tử lam oánh cự đại kia, mang theo bộ dáng lạnh lùng, lại mơ hồ lộ ra một tia châm chọc.
- Băng Hồn Xạ Tuyến!
Di Thiên Chi Mâu đột nhiên phụt ra một đạo u hàn xạ tuyến to lớn kinh tâm, “ầm” một tiếng, xuyên thấu bao phủ thân hình và linh hồn của Lữ Thiên Nhất.
Vút...
Thừa dịp cơ hội này, thân hình Tiểu Tặc Miêu chợt lóe lên, đã tiến vào trong đám cành lá của Thụ Yêu.
- Làm tốt lắm!
Tâm thần ý thức của Triệu Phong trở về thân thể, sắc mặt có chút tái nhợt, khẽ cười nói.
Biểu hiện vừa rồi của Tiểu Tặc Miêu có thể nói kinh diễm, nhất cử nghịch chuyển, đẩy Lữ Thiên Nhất vào trong sinh tử tuyệt cảnh!
Lúc này, toàn thân Lữ Thiên Nhất độc lực dâng trào, thân thể co rút một trận.
- Lữ sư huynh!
Diệp Yên Vũ là người đầu tiên đuổi tới, đỡ lấy Lữ Thiên Nhất.
Rồi sau đó, các thiên tài Chân Chủ Cấp như đám người Trang Quán Nhi trước sau đuổi tới, bao vây xung quanh Lữ Thiên Nhất.
Lữ Thiên Nhất cũng chỉ kiên trì được thời gian một hơi thở, liền lâm vào hôn mê!
Sau Lý Hoành, lại thêm một vị thiên tài Chân Chủ Cấp thứ hai của Tịnh Nguyệt Linh Tông lâm vào hôn mê, hơn nữa lần này còn là Lữ Thiên Nhất, kẻ cực mạnh trong mười đại thiên tài Chân Chủ Cấp!
Mà kẻ gây ra hết thảy những điều này, chính là gã thiếu niên tóc lam đến từ bên ngoài!
- Triệu Phong! Ngươi đã giết chết nhiều đồng môn của ta như vậy! Vũ Lạc thân tử, Lý sư huynh, Lữ sư huynh cũng cửu tử nhất sinh… Tịnh Nguyệt Linh Tông ta nhất định sẽ không tha cho ngươi!
Diệp Yên Vũ cắn chặt hàm răng, đôi môi bị cắn đến mức đổ máu, khuôn mặt xinh đẹp như tuyết của nàng tràn ngập sát khí hàn sát, gần như có chút vặn vẹo.
Thế nhưng, Diệp Yên Vũ vẫn duy trì được lý trí, đề phòng bị huyết mạch đồng thuật thần quỷ khó lường của Triệu Phong thừa dịp hư mà vào.
Trên thực tế, chiến đấu đến lúc này, tâm thần hồn lực của bản thân Triệu Phong gần như đã tiêu hao hết, không dám thúc giục huyết mạch đồng lực quá độ nữa.
Di Thiên Chi Mâu ở trong không trung, dĩ nhiên đã thu hồi trở về.
- Nhân loại, biểu hiện của ngươi khiến cho ta rất kinh hỉ! Mặc dù ta đã tổn thất gần một nửa Mộc Linh Tinh Phách, nhưng có thể tránh được một kiếp này, đúng là vạn hạnh trong bất hạnh mà!
Tham Thiên Thụ Yêu như trút được gánh nặng.
Một hồi chiến đấu thảm thiết, cuối cùng Triệu Phong và Tham Thiên Thụ Yêu liên thủ chiến thắng.
Đúng lúc này…
Ô...ô...ô...n...g!
Trên đỉnh đầu Tham Thiên Thụ Yêu, đột nhiên truyền đến một trận rung động kỳ lạ, hư không mơ hồ run rẩy một trận.
Chợt một tầng tử vụ mộng ảo kỳ dị vờn quanh ở đỉnh chóp của Tham Thiên Thụ Yêu, từng chút một ở bộ vị chỗ hổng của Thụ Yêu ngưng tụ lại.
Nhạc khúc du dương như mộng như huyễn, ở trên hư không quanh quẩn, kéo dài không thôi.
Chỉ trong vài hơi thở, tử vụ mộng ảo kia dần dần ngưng thực lại, bên trong mơ hồ có thể thấy được một tòa tử điện, nở rộ một tầng tinh hà màu sắc rực rỡ, không ngừng chiếu rọi thiên vân.
- Đó là…
Thiên tài Tam Đại Tông Phái nhất thời tâm thần chấn động, giương mắt nhìn về phía tòa tử điện dần dần thành hình kia.
- Di Tích Bảo Điện!
- Đó là nơi truyền thừa của Tử Dạ Thánh Chủ, Tử Thánh Bảo Điện!
- …
Trong lòng thiên tài Tam Đại Tông Phái đều vô cùng hồi hộp, lộ vẻ mừng rỡ như điên.
Ô...ô...ô...n...g!
Tử điện ở trong tử vụ mộng ảo hàng lâm, vừa vặn nằm ở ngay bộ vị chỗ hổng của Tham Thiên Thụ Yêu.
Đồng thời ngay lúc đó, một gã thiếu niên tóc lam lạnh lùng tà dị, bước ra từ trong đám cành lá ngay phía trước chỗ hổng, xuất hiện trước mặt Tử Thánh Bảo Điện!
- Không ngờ hắn…
- Đây… nhất định là có dự mưu!
Thiên tài Tam Đại Tông Phái nhìn thế cục trước mắt, trong lòng tràn ngập kinh hãi, có một loại cảm giác ly kỳ hoang đường, gần như muốn hộc máu vậy.
Một màn này mang đến cho mọi người cảm giác, phảng phất như là Triệu Phong đã ở đây chờ đợi từ lâu, Tử Thánh Bảo Điện đúng lúc hàng lâm ngay trước mặt hắn.
- Chư vị, sau này gặp lại!
Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một chút cười lạnh tà dị, thân hình chợt lóe lên, trực tiếp lao thẳng vào trong đám tử vụ mộng ảo kia, biến mất không thấy nữa!
- Thời gian Tử Thánh Bảo Điện hàng lâm thập phần ngắn ngủi, mọi người nhanh nắm chặt thời gian!
Trang Quán Nhi là kẻ đầu tiên phá không mà đi, lọt vào trong tử vụ mộng ảo.
Trên thực tế, Di Tích Bảo Điện hàng lâm chính là nhằm bảo hộ Tham Thiên Thụ Yêu, cũng sẽ không nhanh chóng rời đi.
Mà thiên tài Tam Đại Tông Phái nhìn thấy Tử Thánh Bảo Điện hàng lâm, đối diện với kỳ ngộ lớn lao trước mặt, làm sao còn có tâm tình tấn công Thụ Yêu nữa? Cả đám lập tức phá không tiến vào trong Tử Thánh Bảo Điện!
Vụt vụt vụt...
Thiên tài Tam Đại Tông Phái không ngừng tranh đoạt từng giây, bằng tốc độ nhanh nhất, lao thẳng vào trong Tử Thánh Bảo Điện.
- Triệu Phong mãi cho đến tận bây giờ vẫn luôn trấn thủ ở nơi này, không ngừng kéo dài thời gian, giống như hắn đã biết rõ thời khắc Tử Thánh Bảo Điện sẽ hàng lâm vậy…
Ánh mắt Diệp Yên Vũ thoáng chớp động, mơ hồ phán đoán ra điều gì đó.
Lần này Tử Thánh Bảo Điện hàng lâm, dường như có chút khác với bình thường.
Bảo điện không có phiêu phù trong thiên không như trước đây, mà vừa vặn nằm ngay bộ vị chỗ hổng của Thụ Yêu!
- Trước hết đưa Lữ sư huynh và Lý sư huynh ra ngoài! Sau khi đem tin tức chuyển cho trưởng bối Tông môn, sau đó chúng ta mới nhanh chóng tiến vào Di tích bảo điện!
Diệp Yên Vũ phân phó nói.
Thiên tài thuôc trận doanh của Tam Đại Tông Phái, tiến vào Di tích Tử Thánh, mỗi người đều có Lệnh bài Truyền thừa của riêng mình. Chỉ cần bóp nát Lệnh bài Truyền thừa, bọn họ liền có thể trở về ngoại giới!
Rất nhanh, Tịnh Nguyệt Linh Tông để hai gã thiên tài thực lực yếu kém thuộc tông môn phụ thuộc của mình, hộ tống Lữ Thiên Nhất và Lý Hoành rời đi.
Răng rắc! Răng rắc!
Lệnh bài Truyền thừa của Lữ Thiên Nhất và Lý Hoành bị bóp nát, hai người bị một tầng lốc xoáy ngân sắc chói mắt thôn phệ, biến mất khỏi Di tích Tử Thánh.
- Ngoại giới có Vương giả Hư Thần Cảnh tọa trấn, Lữ sư huynh và Lý sư huynh có lẽ vẫn còn có thể cứu được!
Diệp Yên Vũ hoàn thành hết thảy những việc này, sau đó mới phá không lao vào Di Tích Bảo Điện.
Vì để bảo hộ Tham Thiên Thụ Yêu, củng cố sơ hở của di tích, Di tích Tử Thánh sau khi hàng lâm, liền để mặc cho thiên tài Tam Đại Tông Phái toàn bộ tùy ý tiến vào bảo điện.
Phần đông các thiên tài đều nhanh chóng lao tới, tiến vào Di tích Tử Thánh.
Loại tình huống này phóng mắt cả vạn năm qua, e rằng vẫn là lần đầu tiên!
o0o
Trong một tòa đình đài hoa mỹ tinh xảo…
Vụt vụt vụt...
Từng đạo thân ảnh ở trong đền đài hoa mỹ hiện lên, đúng là đám thiên tài thuộc trận doanh của Tam Đại Tông Phái vừa mới tiến vào.
Đám thiên tài tiến vào Tử Thánh Bảo Điện, đến từ tam đại trận doanh Tịnh Nguyệt Linh Tông, Nguyệt Ma Điện, Hắc Nhai Cung, phần lớn đều trực tiếp xuất thân từ Tam Đại Tông Phái.
- Tiểu tử kia ở phía trước!
Một gã đệ tử Hắc Nhai Cung, sắc mặt khẽ rùng mình một cái, nhìn về phía một gã thiếu niên tóc lam ở vị trí lối ra nằm tại phía Đông gian đình đài.
Trên vai gã thiếu niên tóc lam kia có một đầu tặc miêu chỉ lớn hơn bàn tay một chút, nhe răng cười với đám thiên tài của Tam Đại Tông Phái.
Một người một mèo này, tự nhiên chính là Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu lúc trước đã tiến vào Tử Thánh Bảo Điện.
- Ồ? Đầu ấu thú Bò Cạp kia, vẫn còn chưa có chết?
Triệu Phong đứng yên tại chỗ, khẽ ồ một tiếng.
Hắn và đầu ấu thú Bò Cạp kia ký kết Huyết khế Linh sủng, nếu như ấu thú Bò Cạp đã chết, Triệu Phong thân là chủ nhân, ít nhiều sẽ có chút cảm ứng.
Vì đối phó Lữ Thiên Nhất, Triệu Phong đã làm tốt tâm lý chuẩn bị từ bỏ đầu ấu thú Bò Cạp kia.
Triệu Phong vốn đã liệu định, ấu thú Bò Cạp này khó tránh khỏi cái chết!
Chẳng qua đúng lúc này, Triệu Phong đột nhiên cảm giác mối liên hệ giữa mình và ấu thú Bò Cạp, chợt suy yếu đến mức tận cùng.
Đây chính là khoảnh khắc khi Lữ Thiên Nhất và Lý Hoành rời khỏi Di tích Tử Thánh!
Triệu Phong thoáng suy tư một chút, liền có được phán đoán.
Vừa đúng lúc này, đám thiên tài Tam Đại Tông Phái đều tiến vào Di Tích Bảo Điện, không ít người nhìn thấy được Triệu Phong.
Nhưng mà, đám thiên tài Tam Đại Tông Phái, như bọn người Trang Quán Nhi, Xích Quỷ, ai nấy cũng đều tràn ngập kiêng kỵ, nhìn chăm chú vào Triệu Phong ở cách đó không xa.
Mặc dù bọn họ nhiều người thế đông, thế nhưng, lại vô cùng kiêng kỵ một kẻ người từ ngoài đến, tu vi không đến Chân Chủ Cấp như Triệu Phong, không dám dễ dàng động thủ.
Triệu Phong đứng yên tại chỗ, cũng không có để ý tới đám thiên tài Tam Đại Tông Phái.
Trong đầu hắn, một đạo thanh âm nhẹ nhàng vang lên:
- Triệu Phong, ta đem bản đồ của Di Tích Bảo Điện này truyền lại cho ngươi… Bên trên còn có các thông đạo bí mật cùng với phương pháp mở ra Trận pháp Cơ quan các nơi nữa!
Chủ nhân thanh âm kia, chính là Tàn linh Tử Thánh.
Vút...
Rất nhanh, trong đầu Triệu Phong đã hiện lên kết cấu đồ lập thể của một tòa bảo điện khổng lồ, mặt trên có đánh dấu một vài cửa vào thông đạo, cùng với một ít bố cục Trận pháp Cơ quan.
- Cả Di Tích Bảo Điện được chia làm ba tầng. Tầng thứ nhất là Vạn Tượng Bảo Điện, là một ít tài nghệ truyền thừa do Tử Dạ Thánh Chủ khi còn sống thu thập sửa sang lại, đề cập đến thiên văn, địa lý, bói toán, y học, dược học, công pháp tuyệt học… luận quy mô cấp bậc, bằng một truyền thừa bình thường! Tầng thứ hai là Truyền Kỳ Bảo Điện, mỗi một dạng truyền thừa tuyệt học hoặc là Thần binh bảo vật, đều đại biểu một đoạn truyền kỳ! Tầng thứ ba là Tử Dạ Bảo Điện, chính là nơi chứa đựng độc môn truyền thừa của chính Tử Dạ Thánh Chủ! Vũ Phi đang ở nơi này…
Triệu Phong dùng Thần Linh Nhãn phục chế lại bản đồ, rất nhiều tin tức, lập tức hiểu rõ.
Ở trong Di tích Tử Thánh, cảm quan của hắn không còn bị áp chế gì nữa, Thần Linh Nhãn có thể tùy ý xuyên thấu hiểu rõ, bây giờ lại nắm giữ bản đồ cùng Trận pháp Cơ quan bên trong Tử Thánh Bảo Điện, cơ bản là không còn lo lắng gì nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...