- Chính ngươi nên hiểu rõ ràng, tại Chân Long Hội kỳ này, không ai có thể là đối thủ của ngươi cả!
Vũ Thiên Ngô cũng không bởi vì lời nói đó của Tân Vô Ngân mà buông tha cho hắn, ngược lại càng lộ ra một tia kinh dị và ngưng trọng.
Hắn có một loại cảm giác, gã nam tử bình thường không chút đặc biệt nào trước mặt này, ánh mắt đủ mạnh mẽ, quả thật rất có khả năng nhìn thấu toàn bộ hư thật của mình, mới nói ra những lời như vậy.
- Ngươi không có đường lui! Hoặc là ra tay, hoặc là đưa Chân Long lệnh bài trong tay ngươi cho ta!
Vũ Thiên Ngô nở nụ cười ngạo nghễ, thân hình phiêu nhiên đứng trên một tảng đá đối diện với Tân Vô Ngân.
- Đưa Chân Long lệnh bài cho ngươi?
Trong lòng Tân Vô Ngân cười khổ. Điều này, hắn quả thật không làm được.
Hắn tham gia Chân Long Hội, cũng không phải vì muốn tranh thủ thứ hạng cao, mà là vì muốn đạt được kỳ ngộ lớn hơn nữa, truyền thừa ngoại vực!
- Thiên Cơ Truyền Thừa, tuyệt đối không thể nào bỏ qua! Đây chính là một lần cơ hội tăng vọt thực lực!
Ánh mắt Tân Vô Ngân khẽ lóe lên.
Chân Long lệnh bài trên người hắn, lúc này đang dâng lên một tầng ánh sáng kim sắc, thứ tự tuyệt đối xếp vào 10 hạng đầu.
Chân Long Hội tiến hành đến tận bây giờ, hắn căn bản là chưa từng thất bại qua trận nào, thậm chí đã từng chiến thắng hai ba cường giả đệ nhất thiên tài nữa.
- Tu vi Chân Nhân Cấp đỉnh phong, lại có được Thiên Tài Long Vận mạnh mẽ đến như vậy! Người do Triệu Phong đề cử, quả thật là không đơn giản!
Khí tức trên người Vũ Thiên Ngô rất nhanh thu liễm lại không ít.
Chỉ trong khoảnh khắc, tu vi Vũ Thiên Ngô thể hiện ra ngoài, đã áp chế ở Chân Nhân Cấp đỉnh phong.
Hiển nhiên, hắn không muốn chiếm tiện nghi về mặt tu vi với Tân Vô Ngân.
- Nếu là như vậy, ngươi sẽ không phải là đối thủ của ta!
Vẻ mặt Tân Vô Ngân không chút biểu tình, nói.
Nghe thấy câu đó, Vũ Thiên Ngô không khỏi bật cười một tiếng:
- Nói khoác không biết ngượng!
o0o
Quyết đấu trường Thượng Cổ, trên bục đài quan chiến hình tròn.
Mấy vị Tôn Giả, đặc biệt là Vũ Tinh Thần, đều nhìn chăm chú vào cuộc đối chiến giữa Vũ Thiên Ngô và Tân Vô Ngân ở bên dưới.
Tân Vô Ngân ở trong kỳ Chân Long Hội lần này, là một đại hắc mã vô cùng đặc biệt, gần tiếp cận Triệu Phong, nhưng biểu hiện lại trầm lặng hơn Triệu Phong rất nhiều.
Vũ Thiên Ngô thân là đệ nhất thiên kiêu của Đại lục, nhất cử nhất động đều bị mọi người chú ý.
- Ý cảnh tinh thần của Vũ Thiên Ngô có thể so sánh với Chân Chủ Cấp, dưới tình huống tu vi áp chế cùng giai, cũng tuyệt đối khó có người là đối thủ của hắn!
- Chẳng qua là Tân Vô Ngân này cực kỳ tà môn, ý cảnh cao thâm, mơ hồ có một loại phong phạm Tông sư! Cho tới bây giờ đều là dùng tu vi thấp hơn, lấy yếu thắng mạnh!
Vài vị Tôn Giả hơi có chút hứng thú.
o0o
- Thiên Hạ Vô Song!
Vũ Thiên Ngô phát động trước, bàn tay vung lên, chưởng quang cực sáng côi lệ phá không mà ra, phụ gia thêm một loại ý chí tín niệm vô cùng lạ thường, bễ nghễ mạnh mẽ, xem rẻ hết thảy chúng sinh.
Rõ ràng chỉ là một chưởng của Chân Nhân Cấp đỉnh phong, không ngờ lại đạt tới mức độ khiến cho Chân Huyền Cấp cũng phải sợ hãi không thôi.
Chỉ cần một luồng ý chí tín niệm mạnh mẽ phách tuyệt thiên hạ kia, liền có thể trong khoảnh khắc phá vỡ ý chí của địch nhân, phá hủy hết thảy mọi thứ, đẩy lui Thần quỷ!
- Vô Cực Chưởng!
Sắc mặt Tân Vô Ngân bình tĩnh không chút sợ hãi, một tay chắp sau lưng, một tay chậm rãi phất mạnh trong hư không.
Một tầng chưởng lực gợn sóng giống như sóng nước lan tràn ra, trong suốt vô sắc, không có khuynh hướng thuộc tính rõ ràng.
Ô...ô...ô...n...g!
Một chiêu quét ngang ngàn vạn thiên tài của Vũ Thiên Ngô, bay đến trước mặt của Tân Vô Ngân, phảng phất như là rơi vào trong xoáy nước biển cả vô tận vậy, trở nên chậm chạp, suy yếu hơn vô số lần.
Chiêu thứ nhất, giống như một loại phất tay bình thường không chút đặc biệt, lại có thể hóa giải đi uy thế cực đại không thể tưởng tượng nổi!
Tân Vô Ngân đứng yên tại chỗ, đầu gối có chút cong lại, một tay vẫn chắp sau lưng, vươn ra một tay còn lại, khẽ vẫy vẫy nhẹ nhàng trong gió, có một loại phong phạm vô cùng kỳ dị, phảng phất như một vị Tông sư võ học vậy.
o0o
- Hửm?
Đám Tôn Giả đang quan chiến trên bục đài hình tròn nhất thời kinh dị thốt lên một tiếng.
Không vội vàng không nóng nảy, tâm bình khí hòa.
Tân Vô Ngân tạo cho người khác một loại cảm giác bình thản như mặt nước không chút gợn sóng, không giống như một gã thanh niên, mà là một vị Tông sư cả đời đã trải qua không biết bao nhiêu tang thương của nhân sinh vậy.
Không có thiên phú tuyệt đỉnh, cũng không có lực lượng huyết mạch cường đại, hắn chỉ bằng vào một thân phàm tục, từng bước tiến lên, song song sánh bước cùng với vô số những thiên tài cấp bậc yêu nghiệt ở thời đại này.
- Thật thú vị a!
Trong mắt Vũ Thiên Ngô thiêu đốt chiến ý, ý niệm vô hình càng lan tỏa mạnh mẽ hơn, quát lớn một tiếng, chỉ một bước đã phóng tới trước người của Tân Vô Ngân.
Chiến đấu cận thân!
Vẻ mặt Tân Vô Ngân không chút biểu tình, một tay chắp sau lưng, một tay còn lại nhẹ nhàng thư thả, lại giống như cương nhu lưỡng toàn vậy.
Phành phành phành...
Chỉ trong nháy mắt, Tân Vô Ngân đã cùng Vũ Thiên Ngô đối kháng vài chưởng.
Lúc này đây, chiến ý của Vũ Thiên Ngô đã bị kích phát lên đến tận cùng, công kích chưởng lực đánh ra càng lúc càng cường đại hơn.
Chính diện đối kháng, cho dù là tu vi cùng cấp, nhưng Tân Vô Ngân vẫn có chút không thể chống đỡ nổi.
Dù sao thì Thiên Hạ Vô Song của Vũ Thiên Ngô, ý cảnh chính là duy ngã độc tôn, bá đạo bễ nghễ, nghiền nát hết thảy.
- Ý chí võ đạo cường đại đến như vậy! Loại lực lượng tinh thần hư vô như thế này, thậm chí vượt qua trình tự ý cảnh công pháp một chút!
Thần sắc Tân Vô Ngân trở nên trịnh trọng, hiểu được mình đã gặp phải một đối thủ mạnh nhất từ trước đến giờ.
Vụt…
Bộ pháp dưới chân hắn biến đổi, chưởng pháp kết hợp với thân pháp! Thân thể, chưởng pháp, ý cảnh đều hòa hợp thành một thể.
Tân Vô Ngân vào thời khắc này, khiến cho người ta có một loại cảm giác như là dựa vào thiên địa, hóa thân thành trường giang đại hải thâm sâu khó lường, phảng phất như có thể bao dung hết thảy vạn vật vậy.
Công kích mạnh mẽ tuyệt đối của Vũ Thiên Ngô, lại bị hắn dùng chưởng pháp kết hợp thân pháp, chậm rãi nhẹ nhàng hóa giải.
Phành phành phành...
Hai người cận thân chiến đấu, càng lúc càng kịch liệt. Những công kích hiểm độc cái này tiếp cái khác, giống như là đang nhảy múa trên sợi dây vậy, chỉ cần rơi xuống chính là vực sâu vạn trượng.
Trên bục quan chiến bên ngoài Quyết đấu trường, rất nhiều người đều trừng mắt há miệng mà nhìn, gần như quên cả hô hấp luôn vậy.
Càng vi diệu hơn nữa chính là, trong lúc hai người đang kịch đấu, tảng đá lớn dưới chân cả hai đều không hề sụp đổ, ngay cả bụi mù cũng không bốc lên, chỉ để lại một vài dấu chân nhàn nhạt mà thôi.
Bởi vậy có thể thấy được, khả năng khống chế lực lượng của bọn họ đã đạt tới cảnh giới như thế nào.
- Đẩu Chuyển Tinh Di!
Phong cách chưởng pháp của Tân Vô Ngân lại một lần nữa thay đổi, biến thành xoay tròn, phát ra những chưởng kình giống như gợn sóng vậy, không ngừng đem công kích của Vũ Thiên Ngô dẫn dắt đẩy đi hết.
- Một chiêu này quả thật rất thú vị!
Thân hình Vũ Thiên Ngô thoáng có chút lóe lên, thiếu chút nữa đã bị một chiêu của Tân Vô Ngân hất văng luôn ra ngoài.
Còn may là hắn có ý cảnh tinh thần cao thâm, nếu như đổi lại là một thiên tài tuyệt đỉnh nào khác, quả thật rất có khả năng đã bị hất văng cho chổng mông lên trời rồi.
Tân Vô Ngân cũng không dễ dàng bỏ qua cơ hội tốt lần này, khẽ bước chân ra một bước. Chưởng lực, thân thể, ý cảnh huyền ảo phảng phất như dung hợp thành một thể! “Phốc” một tiếng, đã đánh thẳng về phía bụng phải của Vũ Thiên Ngô.
Trong mỗi nhất cử nhất động của hắn, bất cứ một công kích nào, cũng đều mang theo tinh, khí, thần toàn thân, chứ không chỉ đơn giản là công kích đơn thuần mà thôi.
Phành phành phành...
Giao phong cho tới lúc này, Vũ Thiên Ngô lần đầu tiên bị Tân Vô Ngân nghịch tập, bị đẩy lui mấy bước.
- Quả nhiên không đơn giản!
Máu huyết Vũ Thiên Ngô dường như đang thiêu đốt sôi trào lên, ý chí chiến đấu càng lúc càng cường đại hơn.
Dần dần, tu vi lực lượng của hắn đã càng lúc càng mạnh lên, không thể khống chế, từ từ đạt tới cảnh giới Chân Huyền Cấp.
Tân Vô Ngân rốt cuộc có chút chống đỡ không nổi nữa, liên tục lui về phía sau.
Lấy bốn lạng đỡ ngàn cân, cũng phải có một mức cực hạn nhất định, huống chi ý cảnh đối phương cao thâm, lại còn có ý chí võ đạo mạnh mẽ hơn Đao Ý, Kiếm Ý bình thường nữa.
- Vạn Nguyên Quy Tông!
Tân Vô Ngân lúc này đã bị ép phải sử dụng hai cánh tay. Từng đợt gợn sóng trong suốt tròn xoe như sóng nước không ngừng luân chuyển, cương nhu song hành.
Mọi người chú ý nhìn kỹ, mơ hồ có thể nhìn thấy đám chưởng lực trong suốt gợn sóng nhàn nhạt, hình thành nên hình dạng một Thái cực đồ hư vô.
- Thiên Hạ Vô Song!
Chưởng lực mạnh mẽ cái thế của Vũ Thiên Ngô, lấy uy thế có thể nghiền nát vạn vật, đánh cho sườn núi trong phạm vi trăm trượng xung quanh toàn bộ hóa thành phấn vụn cả.
Nhưng mà, hai tay Tân Vô Ngân trong lúc vũ động vài cái, xung quanh thân thể phảng phất như có một tầng lực trường vô hình, đem tất cả lực lượng tiếp cận hoàn toàn dẫn dắt, hấp thu, chuyển hóa đi hết.
- Tu vi Chân Nhân Cấp đỉnh phong, lại có thể hoàn toàn hóa giải công kích Chân Huyền Cấp sơ thành của ta?
Vũ Thiên Ngô giật mình động dung.
Đương nhiên, Tân Vô Ngân chỉ có thể hóa giải được công kích tuyệt cường của hắn, đơn thuần là hóa giải theo kiểu phòng thủ, cũng không thể nào uy hiếp được đến Vũ Thiên Ngô, tu vi đã tăng lên đến Chân Huyền Cấp rồi.
Hơn nữa, Tân Vô Ngân cũng là lần đầu tiên phải sử dụng đến hai tay tác chiến.
Trước đây, mỗi khi đối chiến với đối thủ cùng cấp, hoặc là những đối thủ cao hơn hắn một, hai giai vị, Tân Vô Ngân đều chỉ cần dùng một tay mà giải quyết.
o0o
Trên bục đài hình tròn quan chiến…
Mấy vị Tôn Giả cũng đều kinh hãi đối với trận chiến giữa Vũ Thiên Ngô và Tân Vô Ngân bên dưới.
- Các ngươi hẳn có thể nhìn ra được, từ khi Tân Vô Ngân tham gia Chân Long Hội cho tới nay, vẫn luôn ẩn tàng tu vi. Tu vi thực tế của hắn chính là Chân Huyền Cấp! Mà kỳ quái hơn nữa chính là, hắn không hề có tư chất hay huyết mạch tuyệt đỉnh!
Phó Minh chủ cự hán cổ đồng lên tiếng.
- Tân Vô Ngân này, trên người quả thật là có bí mật!
Bạch Vân Tôn Giả tán thành, nói.
Thấy lực chú ý của mọi người đã từ chỗ Triệu Vũ Phi chuyển dời lên người Tân Vô Ngân, Bạch Vân Tôn Giả cũng thoáng thở dài ra một hơi.
- Cảm giác hắn mang đến cho ta, giống như là bản thân có được kinh nghiệm cực kỳ phong phú, ý cảnh mạnh mẽ cao thâm! Áo nghĩa và phương thức vận dụng bên trong mỗi một công kích của hắn, thậm chí ngay cả cường giả Đan Nguyên Cảnh cấp bậc chúng ta, cũng đều chưa chắc có thể làm được!
Cặp mày Vũ Tinh Thần khẽ nhíu lại, gắt gao nhìn chằm chằm Tân Vô Ngân.
Tân Vô Ngân này, không ngờ dưới tình huống tu vi áp chế mà có thể đối kháng được với Vũ Thiên Ngô! Mặc dù tu vi của Vũ Thiên Ngô đã tăng lên đến Chân Huyền Cấp sơ thành rồi!
- Có một loại giả thuyết: Một vị Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh, có được tất cả kinh nghiệm tu luyện cùng với thể ngộ ý cảnh từ Cố Thể Cảnh lên đến Đan Nguyên Cảnh! Nếu như để cho hắn bắt đầu tu luyện lại từ đầu, cho dù không có thiên phú, không có huyết mạch tinh thuần, cũng sẽ mạnh mẽ hơn bình thường gấp bội phần!
Huyền Kiếm Tôn Giả đưa ra một cái giả thuyết kinh người.
- Giả thuyết này cũng không phải không có khả năng! Dù sao thế gian mọi sự đều không có tuyệt đối! Tư chất huyết mạch mặc dù là vương đạo, nhưng cũng không phải con đường duy nhất, quan trọng chính là đại kỳ ngộ. Xích Nguyệt Giáo chủ năm xưa, chẳng phải chỉ là tư chất bình thường, không có thiên phú huyết mạch hay sao?
Vài vị Tôn Giả đều tán thành.
Nhìn chung, trong dòng lịch sử Đại lục, loại trường hợp như Tân Vô Ngân vậy, tuy là đặc biệt, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có.
o0o
Phụ cận bờ sông…
Tại khu vực đóng băng một mảnh hỗn độn…
Triệu Phong và Băng Vi tiên tử ôm chặt một chỗ, cùng nhau đóng băng.
Theo thời gian trôi qua, trong lòng Băng Vi tiên tử càng lúc càng giật mình. Chân Linh khí bên trong cơ thể Triệu Phong không ngờ lại hùng hồn ngoài sự dự đoán của nàng.
Đã trôi qua thời gian nửa ngày trời, Triệu Phong vẫn như cũ một mực thiêu đốt Chân Linh khí, mặc dù chỉ là thiêu đốt từng chút từng chút thật nhỏ mà thôi.
Thiêu đốt Chân Linh khí, uy lực tuyệt đối cường đại, đối với lực băng phong có hiệu quả hòa tan rất lớn.
Hơn nữa, lực lượng huyết mạch của Triệu Phong không ngừng hấp thu cùng chuyển hóa lực lượng băng phong của Băng Vi tiên tử. Đám huyết mạch truyền thừa kia, dường như có xu thế gia tăng lên không ít.
- Ả đàn bà thối này, không ngờ không tiếc sử dụng loại thủ đoạn vô sỉ này, ý đồ đem ta đóng băng!
Mặc dù Triệu Phong cũng không lo lắng đến tính mạng, nhưng cũng có chút nghẹn khuất.
Bị một nữ nhân băng lãnh ôm lấy, đóng băng một thời gian dài như vậy, hắn quả thật là không thể nào nhẫn nhịn nổi.
Chẳng qua, lúc này thân thể hắn đang bị đóng băng, thiếu khuyết điểm phát tiết lực lượng, thậm chí còn không dám thiêu đốt Chân Linh khí trên diện rộng, chứ đừng nói gì đến trực tiếp thiêu đốt Chân Linh chi nguyên.
Ầm ầm ầm!
Trong khu vực vực sông phía sau, đột nhiên truyền đến một thanh âm nổ vang kinh thiên.
Nước sông nơi đó phiếm động thải quang rực rỡ, phóng thẳng lên cao cả trăm trượng. Một vị nữ tử váy dài tuyệt mỹ, làn da óng ánh như tuyết đột nhiên phóng thẳng lên giữa không trung, mái tóc đẫm nước vũ động, xinh đẹp tuyệt luân.
- Vũ Phi! Tại sao muội lại nhanh xuất quan như vậy?
Mạc Thiên Y bị dọa cho nhảy dựng lên.
- Triệu Phong ca đang ở đâu?
Trong đôi mắt xanh của Triệu Vũ Phi chớp động quang mang xinh đẹp.
Đột nhiên, nàng giống như có cảm ứng, nhìn về phía băng thiên tuyết vực hàn ý dày đặc bên cạnh.
Ở trung tâm của tuyết vực, Triệu Phong và một nàng mỹ nữ giống hệt như băng tuyết tiên tử ôm chặt, đóng băng cùng một chỗ với nhau.
Một màn kia khiến cho trong lòng nàng đột nhiên dâng lên một ngọn lửa vô danh.
- Mau buông Triệu Phong ca ra!
Đến khi nàng nhìn rõ ràng tình thế xong, trong mắt chợt lóe lên hàn ý khủng bố, “phốc” một tiếng, hóa thành một đạo cầu vồng màu sắc rực rỡ, lao thẳng đến trung tâm của tuyết vực.
Vù… Ô...ô...ô...n...g!
Trong quá trình Triệu Vũ Phi bay tới, đồng thời cũng phát ra uy áp Chân Linh cực kỳ cường đại, thiên không nhiễm đẫm một tầng quang huy chói lọi.
Trong phạm vi trăm dặm xung quanh, vô số những thiên tài Chân Linh Cảnh đều sinh ra cảm ứng, kinh hãi vô cùng.
- Khí tức thật cường đại! Giống như là cường giả Chân Chủ Cấp có thể hô ứng với uy thế nguyên khí thiên địa vậy!
Băng Vi tiên tử đang mạnh mẽ ôm chặt Triệu Phong, răng ngọc khẽ cắn nhẹ một cái, khu vực băng phong đột nhiên lóe lên một tia hàn quang u lam, đem hàn uy của Lĩnh vực Hàn Băng gia tăng thêm một khoảng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...