Cho dù thực lực và thủ đoạn của Đào Phiến phi tặc có thể sánh ngang với Chân Huyền cấp bình thường, thế nhưng hắn lại không hề có khí phách ngọc thạch câu phần.
Hai tay hắn đã bị chém đứt,, nhưng dù sao cũng là một tên lưu manh, trong lòng hắn lúc này đã mất sạch can đảm, chỉ còn lại một tia ý niệm cầu sinh trong đầu mà thôi.
- Đào Phiến phi tặc, đây là lần thứ hai ngươi xâm phạm, ta đã nói rồi, không chỉ trảm một tay mà còn phế bỏ tu vi ngươi luôn.
Triệu Phong lạnh lùng đạm mạc, Tam Hoa Bảo Liên lóe lên hào quang sáng ngời, đuổi theo Đào Phiến phi tặc.
Đào Phiến phi tặc thiêu đốt Chân Linh khí, bộc phát ra tốc độ hoàn toàn vượt qua Chân Nhân Cấp, thậm chí còn hơn cả Chân Huyền cấp bình thường
Khoảng cách giữa hai người Triệu Phong và Đào Phiến phi tặc lại cách xa thêm một khoảng
- Đáng tiếc, trong tay ta lại không có vũ khí viễn trình cường đại.
Triệu Phong có chút tiếc hận.
Uy lực của La Hầu cung Tiễn, đối phó với Đào Phiến phi tặc tu vi Chân Nhân cấp đỉnh phong thì vẫn chưa đủ.
- Đà chủ đại nhân, Bách Hoạ Môn thảm bại, Đào Phiến phị tặc bị chém rụng hai tay, đã không còn uy hiếp gì đáng kể, nếu như tiếp tục truy đuổi, ta lo rằng...
Điệp Diệp nhắc nhở.
Theo nàng có thể bức Đào Phiến phi tặc đến nước này đã là chiến tích không tầm thường rồi.
Triệu Phong hiểu ý của Điệp Diệp, Đào Phiến phi tặc sở dĩ không có quyết tâm ngọc thạch câu phần, là bởi vì hắn vẫn còn một tia cầu sinh.
Nếu như ngay cả một đường sinh cơ cũng không có, vậy thì Đào Phiến phi tặc sẽ liều mạng thiêu đốt Chân Linh khí, quá nửa sẽ lựa chọn đồng quy vu tận.
- Cứ bám theo hắn.
Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một nụ cười.
Thần Linh nhãn của hắn có thể nhìn xuyên cả ngàn dặm, có thể giữ khoảng cách với đối phương chỉ cần bám theo Đào Phiến phi tặc, đợi đến khi đối phương tiêu hao hết Chân Linh thì sẽ kiệt sức.
Rất nhanh, Đào Phiến phi tặc đã biến mất khỏi tầm mắt.
Nhưng Triệu Phong vẫn có thể tập trung mục tiêu, không hề hoang mang chút nào.
- Thì ra là thế.
Tâm linh Điệp Diệp khẽ rung động lúc nhìn thấy mắt trái lạnh lẽo sắc bén như bằng của Triệu Phong nàng chợt cảm thấy một luồng hàn ý xuyên thủng tâm linh.
Huyết mạch đồng tử của Triệu Phong không thể cân nhắc theo lẽ thường năng lực truy tung của nó, có thể nói là vượt qua nhất lưu.
Đào Phiến phi tặc một đường bỏ chạy, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo, phảng phất như có một con mắt trong bóng tối đang nhìn chằm chằm, ánh mắt đó như xuyên qua những tầng mây, khóa chặt vị trí hắn.
Trái tim hắn đập nhanh hơn, cảm giác huyết dịch như muốn cứng lại, áp lực vô cùng từ trên đỉnh đầu truyền đến, toàn thân sắp sụp đổ.
Hắn mãnh liệt quay đầu lại, chỉ thấy một con “mắt trời”, ở trên tầng mây đang lạnh lùng nhìn mình.
Vụt!
Ánh mắt hắn hoa lên, con “mắt trời” vừa rồi, chỉ là một loại ảo giác tỉnh thần.
Nếu như cảm giác không lầm, vậy thì huyết mạch đồng tử của đối thủ, quả thật quá đáng sợ, có năng lực như thiên địa.
- Ừm? Vừa rồi là chuyện gì xảy ra?
Triệu Phong lại càng hoảng sợ hơn, vừa rồi hắn đã thúc dục Thần Linh nhãn đến cực hạn, còn cố tình tập trung vào Đào Phiến phi tặc, thậm chí gây ra áp lực tinh thần.
Khoảnh khắc đó, hắn cảm giác ỷ thức của mình có thể thoát ra khỏi thể xác, ở trên đám mây không trung, bao quát vạn vật trong thiên địa.
Một khắc này, hắn phảng phất như đứng ngang với thiên địa, quan sát chúng sinh, trở thành chúa tể ngàn đời.
- Nếu như chỉ là một loại ảo giác, vậy tại sao tinh thần nguyên của ta lại bị tiêu hao một thành?
Triệu Phong giật mình không thôi.
Thời gian nửa chén trà trôi qua, Chân Linh khí của Đào Phiến phi tặc đã đình chỉ thiêu đốt, hết sức chật vật, gân cốt kiệt quệ.
Triệu Phong duy trì khoáng cách trăm dặm với đối phương, bất luận là nhãn lực hay linh thức của Đào Phiến phi tặc đều không thể kéo dài đến vậy.
Vụt vụt...
Từ dãy núi phía trước truyền đến hai tiếng xé gió.
Hai đạo thân ảnh một nam một nữ, xuất hiện trong tầm mắt Đào Phiến phi tặc.
- Bọn chúng từ lúc nào đã đuổi tới trước mặt ta? Không có khả năng tuyệt đối không có khả năng
Đào Phiến phi tặc hoảng sợ đến thất thố.
Rõ ràng hắn đã tiêu hao Chân Linh khí, kiệt sức phi hành, làm sao có thể bị đuổi kịp được?
Đến khi tập trung nhìn lại, Đào Phiến phi tặc mới thở phào một hơi.
Một nam một nữ vừa đến cũng không phải là Triệu Phong và Điệp Diệp.
Thanh niên vừa đến, mặc một bộ chiến bào thanh vân, khuôn mặt trắng nõn, giống như một khối ngọc được điêu trác, tuấn mỹ bất phàm, sau lưng đeo một thanh cổ đao Thanh Phong
Bên cạnh thanh niên là một vị thiếu nữ áo hồng môi son mày ngài, vẻ mặt thanh tú.
Triệu Phong ở đằng sau, thông qua Thần Linh nhãn, cũng nhìn thấy một nam một nữ này.
Thanh niên mặc chiến bào kia, tu vi đạt tới Chân Nhân cấp tiểu thành, tuổi chừng ba mươi.
- Người thanh niên này chẳng lẽ là “Thiên Chi Vân”, đệ nhất thiên tài của Tổng hệ Thiên gia? Thân mang huyết mạch của hai nhà Thiên, Vân, xếp hạng thứ ba trên Đại Quốc Tân Tinh bàng...
Ánh mắt Đào Phiến phi tặc đảo qua thanh niên mặc chiến bào, tâm thần thoáng run rẩy, có chút né tránh.
Một nam một nữ kia cưỡi phi cầm, bay lướt qua Đào Phiến phi tặc.
- Ca ca, người kia thật thể thảm, hai tay đều bị chém rụng không biết phía sau có người nào đang đuổi giết hắn?
Thiếu niên áo hồng có chút không đành lòng lên tiếng.
Nghe thấy lời này, trái tim Đào Phiến phi tặc đã nhảy lên tới cổ.
Thanh niên chiến bào không khỏi liếc nhìn Đào Phiến phi tặc một cái.
- Đợi chút!
Âm thanh lãnh khốc réo rất đột nhiên vang lên.
Thân hình Đào Phiến phi tặc cứng đờ, miễn cưỡng cười:
- Nhị vị có gì chỉ giáo?
Thanh niên chiến bào quay người bay đến gần, lạnh lùng nhìn kỹ Đào Phiến phi tặc.
Hắn cảm thấy tên gian tặc này dường như có chút quen mắt.
Hơn nữa, vừa rồi lúc hai bên lướt qua, đối phương rõ ràng lộ vẻ chột dạ bất an.
Thanh niên chiến bào chau mày, nói:
- Ngươi có phải là người của Bách Hoa Môn không?
- Không phải! Ta làm sao có thể là tặc tử của Bách Hoa Môn được! Ta là trưởng lão Phân tộc Vân gia, bởi vì giao phong với người của phân đà Thiết Huyết Giáo, cho nên mới thảm bại như vậy. Nhị vị nếu có thể hỗ trợ ngăn cản địch nhân đằng sau, Vân mỗ cảm kích vô cùng.
Đào Phiến phi tặc cố gắng trấn định, linh cơ khẽ động, lừa dối đối phương
Nếu như hắn nhớ không lầm, Vân tộc và Thiên tộc có quan hệ cũng không tệ lắm.
Đặc biệt là ngôi sao thế hệ mới như Thiên Vân Chi. Hắn là cường giả có huyết mạch của hai tộc Thiên, Vân, vừa sinh ra đời đã là thiên tài tuyệt thế.
Thanh niên chiến bào trước mắt. Chính là Thiên Vân Chi, lúc Đào Phiến phi tặc gây án từng có duyên gặp gỡ một lần.
- Cái gì? Phân đà Thiết Huyết Giáo khai chiến với Thiên Thủy Vân gia? Chúng ta đang muốn đến Phân tộc Vân gia đây.
Thiếu nữ áo hồng kinh ngạc thốt lên.
- Xem ra tất cả mọi người đều là bằng hữu, hai người các hạ có thể ngăn cản cường địch đằng sau giây lát hay không?
Đào Phiến phi tặc lộ ra bộ dáng đáng thương vẻ mặt khẩn cầu.
- Thiên ca, giúp đỡ hắn nha?
Thiếu nữ áo hồng có chút không đành lòng, vội vàng năn nỉ người bên cạnh.
Thế nhưng hàn ý trên mặt thanh niên chiến bào “Thiên Vân Chi” lại càng ngày càng thịnh.
- Tiểu tặc, chết đi!
Một đạo âm thanh khí phách lãnh khốc, chấn động tầng mây.
Khoảnh khắc tiếp theo, cổ đao Thanh Phong rời khỏi vỏ, một đường đao mang lạnh lẽo sắc bén như cầu vống xẹt qua hư không khí tức Đao Ý vô hình lập tức bao phủ Đào Phiến phi tặc.
- Thiên Vân Bạt Đao Thuật! Đao Ý... Đừng...
Đào Phiến phi tặc lộ ra vẻ mặt sợ hãi, chiến ý trong lòng hắn lập tức bị khí tức Đạo Ý vô hình chém diệt, ngay cả một chút ý niệm phản kháng trong đầu cũng không khởi lên nổi.
Nếu như ở thời khắc đỉnh phong lại có Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến hỗ trợ, hắn còn có thể chống đỡ đôi chút.
Nhưng lúc này, hắn ngay cả ý niệm phản kích cũng không khỏi lên được.
Phụt...
Ánh đao sắc bén lạnh lẽo như “Bạch hồng quán nhật” (*), trảm phá tầng mảy.
(*) hiện tượng giữa ban ngày xuất hiện mười hai tầng cầu vống màu trắng nắm bắt qua mặt trời.
- Đao Ý? Hình thức ban đầu của Đao Ý, gần như sắp thai nghén trở thành Đao Ý thực sự. Cách ngoài trăm dặm, Triệu Phong đứng trên Tam Hoa Bảo Liên, không khỏi hít sâu một hơi.
Kiếm ý, Đao Ý, đều là một loại ý niệm tinh thần vô hình, Kiếm Ý là đến từ Kiếm giả, Đao Ý là đến từ Đao khách.
Ngày đó, tại Liên minh thịnh hội của liên minh Thập Tam Tông Thương Vũ Nguyệt lĩnh ngộ Kiếm ý, gần như có thể một kiếm toàn thẳng tất cả đối thủ, ngay cả Triệu Phong cũng suýt nữa thất bại.
Phụt...
Thân thể của Đào Phiến phi tặc bị một đao này chém thành hai đoạn.
- Hừ! Tên tặc tử Đào Phiến phi tặc kia, ba năm trước, ngươi khi nhục một vị tộc tỷ của Tổng hệ Thiên gia chúng ta. Mặc dù ta chưa từng tận mắt nhìn thấy ngươi, nhưng bức họa vẽ ngươi lúc ấy đã bị truy nã khắp thành Thiên La rồi.
Thiên Vân Chi hừ lạnh một tiếng.
- Hắn... Hắn chính là Đào Phiến phi tặc, đệ tử của Thủy Nguyệt đạo tặc đại danh đỉnh đỉnh ư?
Thiếu nữ áo hồng vừa nghĩ đã cảm thấy sợ hãi.
Khó trách Thiên Vân Chi lại không nói hai lời, trực tiếp một đao chém chết đối phương
Bách Hoa Môn thân là tà môn tả đạo, các loại thủ đoạn kỳ môn đều thập phần đáng sợ, muốn phòng cũng không phòng nổi. Một vài môn đồ, nếu như có nhuyễn hương kỳ độc cường đại trong tay, thậm chí ngay cả Chân Linh cảnh cũng có thể bị ám toán.
Môn đồ đã như vậy, huống chi là nhân vật cấp bậc đầu lĩnh như Đào Phiến phi tặc.
Một lát sau...
Triệu Phong đứng trên Tam Hoa Bảo Liên đã đối diện với Thiên Vân Chi và thiếu nữ áo hồng
- Đa tạ nhị vị đã tru sát tên tặc tử này. Triệu Phong ôm quyền cười nhạt.
Hắn không biết hai người Thiên Vân Chi, thế nhưng địch nhân của địch nhân túc là bằng hữu.
Hơn nữa, thực lực của Thiên Vân Chi không tầm thường có khả năng lĩnh ngộ được hình thức ban đầu của Đao Ý, khiến chỗ Triệu Phong vô cùng bội phục.
- Tam Hoa Bảo Liên? Các ngươi là người nào!
Vẻ mặt Thiên Vân Chi lãnh đạm, quét nhìn hai người Triệu Phong
Đặc biệt là Triệu Phong hắn có Tam Hoa Bảo Liên, lúc này trong tay còn nắm Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến, khiến cho Thiên Vân Chi rất hoài nghi.
- Thiên Vân Chi, chớ có cuồng vọng vị này chính là Đà chủ mới của phân đà Thiết Huyết Giáo. Nếu lúc trước không phải chúng ta xuất thủ thì ngươi cũng đừng mơ tưởng dễ dàng chém giết tên phi tặc này.
Điệp Diệp hừ lạnh một tiếng.
Thiên Vân Chi chính là một trong những tân tinh của đại quốc, là đệ nhất thiên tài trong hàng ngũ đệ tử của Tổng hệ Thiên gia.
- Đà chủ?
Thiên Vân Chi rùng mình một cái, Thiết Huyết Giáo thế lực ngập trời, hắn biết rõ điều này.
Thế nhưng còn trẻ như vậy đã là Đà chủ của Thiết Huyết Giáo, đây là lần đầu tiên hắn gặp.
- Chẳng lẽ... Ngươi chính là Triệu Phong! Tên thiếu niên xui xẻo đã đào hôn khỏi thành Hồng Hồ, cưỡng ép Vương phi.
Tinh mang trong mắt Thiên Vân Chi lóe lên, một luồng chiến ý chợt dâng cao.
Giờ phút này.
Bất luận là Thiên Vân chi hay là Triệu Phong đều là thiên tài tân tinh nổi tiếng khắp đại quốc.
Thiên Vân Chi thì không cần phải nói, hắn nổi danh trên bảng đã lâu, là một trong những Thập đại thiên tài tân tinh của đại quốc.
Triệu Phong dù vô danh, không có tên trên bảng nhưng sự tích về hắn đã chấn động cả đại quốc.
Đào hôn khỏi thành Hồng Hồ, cưỡng ép Cầm Vương Phi, trở thành vị Đà chủ trẻ tuổi nhất trong lịch sử Thiết Huyết Giáo, tất cả những thành tựu này đã khiến những tân tinh cùng thế hệ đều ảm đạm thất sắc.
- Đà chủ cẩn thận, tên này là Thiên Vân Chi, chính là đệ nhất thiên tài Tổng hệ Thiên gia, thân mang tư chất huyết mạch của hai nhà Thiên, Vân, lĩnh ngộ được hình thức ban đầu của Đao Ý, chiến lực ngạo thị trong đám cùng thế hệ.
Điệp Diệp âm thầm truyền âm với Triệu Phong
Triệu Phong khẽ gật đầu, ứng đáp hai câu với Thiên Vân Chi, sau đó quay người trở về Phân đà.
Thế cục của phân đà hiện nay vẫn cần Đà chủ như hắn phải ổn định.
- Thiên ca, huynh rõ ràng muốn khiêu chiến hắn, tại sao lại buông tha, chẳng lẽ huynh sợ hắn rồi...
Thiếu nữ áo hồng cười hì hì nói.
- Sợ hắn? Trong đám cùng thế hệ, Thiên Vân Chi ta đã từng sợ ai? Chẳng qua huyết mạch đồng tử trên người hắn khiến cho lực lượng huyết mạch của ta cảm thấy áp lực chưa từng có. Hắn hiện đang vội vàng như vậy, lần sau nếu có cơ hội sẽ luận bàn.
Thiên Vân Chi lạnh nhạt nói.
- Huynh có chắc là sau này còn cơ hội không? Người ta là Đà chủ một phương một ngày bận trăm công nghìn việc.
Thiếu nữ áo hồng dường như rất thích tranh cãi với Thiên Vân Chi.
- Thiên tài tuyệt đỉnh như vậy, có thể khiến cho lực lượng huyết mạch của ta cảm thấy áp lực. Thiết Huyết Giáo nhất định sẽ đề cử hắn tham gia “Thánh Vực Chân Long Hội”. Cả tên Tân Vô Ngân của “Vạn Nguyên Tông nữa”, một năm trước, không ngờ chỉ dùng một chiêu đã đánh bại ta, chẳng qua ta lại muốn cảm tạ hắn, nhờ hắn ta, mới kích phát được tiềm năng Đao Ý của mình. Tất cả vinh quang sẽ được chứng mình tại Chân Long hội.
- Được rồi, Tân Vô Ngân người ta là ngôi sao kỳ tích danh chấn Bắc đại lục, nửa năm trước, đại chiến một hồi với Thủ tịch đệ tử “Mạc Thiên Y” của “Thiên Nguyên Tông”, chỉ thua vẻn vẹn có nửa chiêu. Mạc Thiên Y chính là thiên tài đã tiến vào mười hạng đầu của Thiên tài Chân Long đấy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...