Mặc dù dựa theo bố cục lăng mộ mà nói, thì vật bồi táng ở tầng thứ nhất cũng không phải là thứ tốt nhất, nhưng mà trong này lại có một kiện vật phẩm phi thường quan trọng trong Thủy Nguyệt Tứ Bảo làm vật áp trục.
Chỉ cần có món Thánh bảo Tà đạo Bách Hoa Nang này ở đây, Đào Phiến phi tặc tuyệt đối không có khả năng bỏ qua.
Nhưng mà ba người bọn Đào Phiến phi tặc cũng không có khinh thường vọng động.
Lăng môn của Thủy Nguyệt đại đạo, Cơ quan xuất hiện lớp lớp, hung hiểm vô cùng, càng đến thời khắc mấu chốt, càng không thể nào dễ dàng khinh xuất được.
Lão giả thấp lùn ở trước quan tài thủy tinh đảo qua một vòng, sắc mặt hơi chút ngưng trọng:
- Bố cục Cơ quan ở nơi này, cao minh hơn bên ngoài rất nhiều, tính hung hiểm cũng rất lớn!
So sánh với những Cơ quan Trận pháp bố trí trên cái quan tài thủy tinh này, những căn phòng lúc trước xông qua có thể nói là đồ chơi trẻ con, không đáng nhắc tới.
- Đại sư cứ việc từ từ mà làm!
Gã thanh niên cẩm bào thoáng mỉm cười, ánh mắt cũng nhìn về phía quan tài thủy tinh, phóng thích ra linh thức, liên thủ với lão giả thấp lùn từ từ phá giải.
Bản thân hắn là đệ tử kiệt xuất nhất của Thủy Nguyệt đại đạo, ở phương diện Cơ quan Trận pháp cũng có nghiên cứu nhất định.
Thời gian từng chút một trôi qua, lão giả thấp lùn chung quy cũng là Đại sư Cơ quan, riêng tạo nghệ trong lĩnh vực này đã vượt qua Thủy Nguyệt đại đạo, tiến trình phá giải vô cùng nhanh chóng rõ ràng.
Thời gian chừng nửa canh giờ trôi qua, các bố cục Cơ quan ở bốn phía quan tài thủy tinh đã được giải trừ hơn phân nửa.
Quan tài thủy tinh kia cũng đã mở ra được một khoảng hở cỡ chừng một bàn tay.
Lúc này, ba người bọn Đào Phiến phi tặc đã có thể miễn cưỡng thu lấy những vật bồi táng đặt bên ngoài rìa. Thần sắc ba người dị thường hưng phấn.
Giá trị của những vật bồi táng bên trong quan tài thủy tinh tầng thứ nhất này, cũng đã vượt qua cất chứa của một cường giả Chân Huyền Cấp bình thường. Nếu cộng thêm vào giá trị diệu dụng của Bách Hoa Nang trong giới Tà đạo, thậm chí có thể bằng được tài phú của cả một cường giả Chân Chủ Cấp nữa.
Két chi!
Ở mặt đông của quảng trường nhỏ, cánh cửa nơi đó đột nhiên mở ra!
Một gã thiếu niên tóc lam, sắc mặt lạnh lùng chậm rãi từ sau cánh cửa đi ra.
Biến hóa xuất kỳ bất ý xảy ra này, khiến cho ba người bọn thanh niên cẩm bào nhất thời sửng sốt một trận.
Đến khi ba người bọn thanh niên cẩm bào phát hiện ra người tới chỉ là một gã thiếu niên Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, liền không khỏi nhìn nhau mỉm cười một cái.
Bên trong nụ cười kia tràn ngập cảm giác tàn nhẫn lạnh lùng.
- Ha ha… Tên tiểu tử này, chính là Đông gia, Thắng giả gì đó sao?
Ánh mắt gã thanh niên cẩm bào có chút chế giễu, trước sau liếc mắt nhìn về phía lão giả thấp lùn cùng với Triệu Phong một cái.
Dựa theo lời nói lúc trước của lão giả thấp lùn, cửa vào phía Đông của lăng mộ, khí tượng vận mệnh chính là tốt nhất.
Cửa phía Đông chính là Đông gia, chính là vận mệnh Thắng giả!
Lão giả thấp lùn trầm mặc không nói lời nào, chỉ khẽ hít sâu một hơi, có chút thương hại, liếc mắt nhìn Triệu Phong một cái, không đành lòng.
Mặc dù Triệu Phong đã lựa chọn cửa vào có vận mệnh tốt nhất, nhưng mà hắn thế đơn lực bạc, thực lực quá mức nhỏ bé.
Đào Phiến phi tặc muốn giết chết gã thiếu niên này, chỉ cần nháy mắt một cái là xong, không cần phải mất chút sức nào cả.
Triệu Phong đi vào quảng trường nhỏ, đầu tiên liền phát hiện ra ba người bọn thanh niên cẩm bào đang phá giải Cơ quan nơi đó.
Đặc biệt gã thanh niên tay cầm cây quạt xếp kia, mang cho hắn một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
Chẳng qua, tâm thần Triệu Phong vẫn trấn định, không chút bối rối, ánh mắt thoáng đảo qua, một phen dò xét rõ ràng hoàn cảnh bốn phía xung quanh.
Bốn phía của quảng trường nhỏ này cũng đồng dạng có bốn cánh cửa thanh đồng, phân chia bố cục Đông Tây Nam Bắc.
Phía Đông nơi Triệu Phong vừa mới đi vào, chưởng ấn trên cánh cửa thanh đồng cùng bàn tay của hắn hoàn toàn ăn khớp với nhau.
Cũng chính là nói, Triệu Phong chỉ cần đặt tay lên trên dấu chưởng ấn kia, liền có thể tiến vào thông đạo tầng thứ hai.
- Tiểu lam mao (tiểu tử lông lam), ngươi có muốn đặt cược một chút không? Trước khi ngươi kịp mở ra đại môn, thì có kịp chạy thoát khỏi tay ta hay không?
Thanh quạt xếp trong tay gã thanh niên cẩm bào không ngừng mở ra xếp vào, bộ dáng tràn ngập vẻ chế giễu.
Với cấp bậc tu vi thực lực của hắn, muốn giết chết một tên tiểu tử Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, giống như là một trò đùa vậy, hiện tại chẳng qua chỉ muốn đùa giỡn tên tiểu bối này một chút mà thôi.
Triệu Phong không hề cử động, vẻ mặt không chút biểu tình. Hắn quả thật cảm nhận được cảm giác nguy hiểm từ người tên thanh niên cẩm bào kia. Nhưng mà hắn hoàn toàn tự tin có thể chạy trốn được.
Chỉ là, nếu dễ dàng từ bỏ những bảo vật bên trong quan tài thủy tinh kia, Triệu Phong cũng có chút không cam lòng. Nhưng hắn vẫn không hề xem thường vọng động.
Két chi!
Đột nhiên đúng lúc này, cánh cửa phía Bắc quảng trường chợt mở ra, từ trong bước ra mấy đạo thân ảnh.
Tàn Huyết Ngốc Ưng, lão đạo thanh bào và hai gã thủy tặc khác.
Đám người này trên người tràn ngập bụi bặm và khói đen, bộ dáng vô cùng chật vật.
Chẳng qua, lệ khí trên người bọn họ, đặc biệt là khí tức Chân Linh trên người của Tàn Huyết Ngốc Ưng cũng khiến cho thanh niên cẩm bào phải đặc biệt chú ý.
Trùng hợp đúng lúc này, các Cơ quan Trận pháp bốn phía xung quanh quan tài thủy tinh đã được phá giải hoàn tất, đạt tới thời khắc phi thường quan trọng.
Sự xuất hiện của bên phía thủy tặc khiến cho lực chú ý của gã thanh niên cẩm bào dời đi, tạm thời xem nhẹ sự tồn tại của gã thiếu niên Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh nhỏ bé không đáng nhắc tới kia.
- Là ngươi! Đào Phiến phi tặc!
Tàn Huyết Ngốc Ưng nhìn thấy gã thanh niên cẩm bào tay cầm cây quạt xếp kia, không khỏi hít mạnh một ngụm lãnh khí.
Đều là cường giả Chân Linh Cảnh, nhưng uy vọng và thực lực của Đào Phiến phi lớn hơn hắn rất nhiều.
Đào Phiến phi tặc hừ lạnh một tiếng. Tàn Huyết Ngốc Ưng dù sao cũng là một cường giả Chân Linh Cảnh, mặc dù hắn cũng không để vào trong mắt, nhưng cũng không thể dễ dàng khinh thị.
Bốn người bọn Tàn Huyết Ngốc Ưng mang theo thần tình cảnh giới, cẩn cẩn thận thận tiếp cận quan tài thủy tinh.
Cây quạt xếp trong tay Đào Phiến phi tặc cực kỳ có tiết tấu không ngừng xếp mở, trong mắt lóe lên một trận hàn ý lạnh đến thấu xương.
Không khí giữa hai bên phi thường ngưng trọng, ai cũng đều không dễ dàng buông tha cho vật bồi táng đặt trong quan tài thủy tinh ở tầng thứ nhất này.
Két chi!
Đột nhiên đúng lúc này, từ phía Nam, một cánh cửa nhỏ đột nhiên mở ra, một vài thân ảnh từ bên trong đi ra.
Đám người này, lấy Bích lão gia dẫn đầu, vẻ mặt tràn đầy muội than, bộ dáng vô cùng chật vật. Mà phía sau hắn còn có Bích Xảo Ngọc và Gia chủ Bích gia, cùng với một vị cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh khác nữa.
Lại có thêm một phương trận doanh mới, một vị cường giả Chân Linh Cảnh mới có thể ảnh hưởng đến thế cục!
Đào Phiến phi tặc khẽ hít nhẹ một hơi, thanh quạt xếp trong tay khẽ xếp lại, chiến ý vừa mới dâng lên đã hạ xuống.
Lấy một địch hai, hắn vẫn có tự tin rất lớn, ít nhất tự bảo vệ mình có thừa. Chẳng qua nếu muốn đánh lui hai cường giả Chân Linh Cảnh, độc chiếm bảo tàng, vậy thì độ khó khăn liền tăng lên rất nhiều.
Nhất thời, ba phương nhân mã liền hình thành nên một thế cân bằng vi diệu.
Ngược lại gã thiếu niên Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh Triệu Phong này, lại bị cả ba phương đồng thời xem nhẹ!
- Hắc Vân đại sư!
Bích lão gia và Bích Xảo Ngọc đồng thời giật mình nhìn về phía lão giả thấp lùn kia.
Lão giả thấp lùn, cũng chính là Hắc Vân đại sư theo như lời bọn họ nói, giờ phút này đang tận lực phá giải Cơ quan, khóe miệng nhếch lên một tia chua xót nhàn nhạt:
- Bích lão gia, Xảo Ngọc, thế cục hiện tại, chúng ta căn bản là không thể nào đứng ở cùng một phương được!
Triệu Phong nghe thấy vậy, không khỏi tỉnh ngộ.
Trước kia Bích lão gia từng đề cập qua, Bích Xảo Ngọc trước đây từng theo học một vị Đại sư Cơ quan, tuy rằng cũng chỉ là một đệ tử ký danh mà thôi.
Mà hiện tại, vị sư tôn kia của Bích Xảo Ngọc, chính là người ở trước mặt đây!
- Khó trách tốc độ xông quan của ba người này nhanh đến như vậy! Hóa ra là có một vị Đại sư Cơ quan trong nhóm!
Ánh mắt Triệu Phong khẽ lóe lên. Không cần đoán cũng biết, Hắc Vân đại sư khẳng định là đã bị Đào Phiến phi tặc khống chế, đến đây tiến hành phá giải Cơ quan.
- Chư vị, không bằng như vầy đi, các bảo vật bên trong quan tài thủy tinh, ba phương chúng ta hiệp thương phân phối…
Trên mặt gã thanh niên cẩm bào này lộ ra một nụ cười ôn hòa.
Đề nghị này, khiến cho Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng thoáng thở ra một hơi.
Đào Phiến phi tặc chính là đệ tử chân truyền của Thủy Nguyệt đại đạo, phi thường quen thuộc đối với các loại nhuyễn hương, độc tán…, có thể giết người trong vô hình, thật khó đối phó.
Cho dù là hai người liên thủ, nhiều nhất cũng chỉ có thể đấu ngang tay với Đào Phiến phi tặc mà thôi.
Sau khi ba phương trải qua một hồi đàm phán, bên phía Đào Phiến phi tặc xuất lực lớn nhất, độc chiếm năm thành bảo tàng.
Mà năm thành còn lại, thì sẽ do hai bên Tàn Huyết Ngốc Ưng và Hoành Thủy Trại chia đều.
Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng cũng không có phản đối, xem như là cam chịu thiệt thòi.
Còn về phía phương thứ tư là Triệu Phong, tự nhiên bị ba trận doanh kia hoàn toàn bỏ qua không thèm nhắc tới.
- Hừ! Chờ khi ta lấy được Bách Hoa Nang, diệt sạch toàn bộ các ngươi, căn bản chính là dễ như trở bàn tay!
Gã thanh niên cẩm bào bất động thanh sắc, trong lòng lại cười lạnh một trận.
Mà nữ tử váy hoa bên cạnh hắn, khóe miệng cũng nhếch lên một tia trào phúng, liếc mắt nhìn về phía thanh niên cẩm bào một cái.
Chỉ cần hai người bọn họ lấy được Bách Hoa Nang, tùy tiện phát động một loại độc hương cường đại bên trong đó, liền có thể dễ dàng thoải mái giết chết một gã Chân Nhân Cấp bình thường.
Bách Hoa Nang ở trong phần đông đám bảo vật trong quan tài thủy tinh, cũng không tính là quá mức bắt mắt. Dù sao thì cái túi này chỉ tính là dị vật kỳ bảo, giá trị ở chỗ công dụng của nó, về phần chất liệu thì ngay cả Thần binh Phàm cấp cực phẩm còn tốt hơn nó nhiều.
Nếu không biết được công dụng của Bách Hoa Nang, vậy thì nó nhìn qua cũng còn thua kém cả một kiện Thần binh Phàm cấp cực phẩm.
Bởi vậy, ngay cả Triệu Phong có được Thần Linh Nhãn, nhưng cũng bỏ qua Bách Hoa Nang.
- Sư tôn Thủy Nguyệt đại đạo là nhân vật của trăm năm trước đây, trước mắt có nhiều vật bồi táng giá trị như vậy, những người này cũng đều chưa gặp qua sư tôn và Bách Hoa Nang, phỏng chừng cũng sẽ không biết được lai lịch và giá trị của nó!
Nhưng mà, tình huống cũng không thuận lợi giống như thanh niên cẩm bào nghĩ.
Vị lão đạo thanh bào am hiểu trộm mộ kia, khi ánh mắt xẹt qua Bách Hoa Nang, trên mặt có chút biến sắc.
- Tàn Huyết Lão đại, cái túi vải màu sắc rực rỡ không chút bắt mắt kia, rất có thể chính là Bách Hoa Nang, một trong Thủy Nguyệt Tứ Bảo giúp cho Thủy Nguyệt đại đạo có thể rong ruổi thiên hạ đó!
Lão đạo thanh bào âm thầm truyền âm nói.
Tàn Huyết Ngốc Ưng nghe thấy vậy, trong lòng thoáng rùng mình một cái, thầm nghĩ không tốt, nhất thời hiểu được dụng ý của Đào Phiến phi tặc.
Đồng thời một bên khác, khi ánh mắt của Bích lão gia xẹt qua Bách Hoa Nang, sắc mặt cũng có chút ngưng trọng, nhưng rất nhanh lại bất động thanh sắc.
Đào Phiến phi tặc hiển nhiên là đã xem nhẹ kiến thức của hai bên. Lão đạo thanh bào chính là Đại sư Trộm mộ, Bích lão gia thì mặc dù trường kỳ ở trong Hoành Thủy Trại, nhưng cũng là hạng người kiến thức phong phú.
Trong số mọi người ở đây, chỉ có mình Triệu Phong là không biết giá trị và công dụng của Bách Hoa Nang mà thôi. Thần Linh Nhãn của hắn ngược lại tập trung vào những món vật phẩm còn lại trong quan tài thủy tinh.
- Chậc chậc… trong các vật bồi táng, không ngờ có cả một lọ Bách Hoa Thánh Dịch! Loại kỳ vật này chính là Thánh dịch bí chế của Bách Hoa Môn năm xưa, có hiệu quả phụ trợ đột phá Chân Linh Cảnh, thúc đẩy chân lực lột xác thành Chân Linh khí!
Gã thanh niên cẩm bào giương mắt nhìn về phía một cái chai màu lam đặt trong đống đồ bồi táng, có ý di dời lực chú ý của mọi người.
Triệu Phong nghe thấy vậy, trong lòng nhất thời máy động. Cái món Bách Hoa Thánh Dịch này, nghe qua có điểm giống như là phiên bản cao cấp hơn của Thuế Linh Đan!
Két khanh!
Thanh âm cái nắp quan tài thủy tinh nặng nề rơi xuống mặt đất, nhất thời chấn động tiếng lòng của toàn bộ đám người nơi này.
Nắp quan tài đã mở ra, phá giải Cơ quan thành công!
Ngay khoảnh khắc phá giải thành công kia, Hắc Vân đại sư cũng không có chút tham lam nào, nhanh chóng rời khỏi khu vực tranh chấp.
Gần như đồng thời cùng lúc đó, ba cường giả Chân Linh Cảnh, uy áp Chân Linh nhất thời bộc phát toàn trường, lao thẳng về phía quan tài thủy tinh.
Rầm ầm! Bồng! Oanh!
Ba cường giả Chân Linh Cảnh ở trên không trung của quan tài thủy tinh giao phong với nhau. Dư ba uy năng Chân Linh Cảnh cường đại một phen hất cho quan tài thủy tinh trực tiếp chấn văng lên không trung.
Rất nhiều vật bồi táng nhất thời tung bay rợp trời.
- Hửm? Chuyện gì xảy ra? Ba gã cường giả Chân Linh Cảnh này, vì cái gì không lo cướp đoạt Thần binh Linh cấp và các vật liệu quý hiếm khác, mà lại đi tranh chấp một cái túi vải màu sắc rực rỡ như vậy?
Vẻ mặt Triệu Phong tràn ngập khó hiểu.
- Cút hết cho ta!
Thanh quạt xếp trong tay thanh niên cẩm bào vung lên, một mảnh hư ảnh hồng sắc lóe sáng, chiếu rọi gần phân nửa cả quảng trường.
Ba đại cường giả Chân Linh Cảnh dốc sức ra tay, cũng chỉ vì tranh đoạt một cái túi vải màu sắc rực rỡ nhỏ cỡ chừng nắm tay!
Những người còn lại, tu vi phần lớn là Nửa bước Chân Linh Cảnh, một bên kháng cự lại dư ba trận chiến giữa ba cường giả Chân Linh Cảnh, một bên tranh đoạt những bảo vật đang tung bay trong không trung kia.
- Cướp!
Ánh mắt Triệu Phong sáng ngời, Âm Ảnh Phi Phong rung lên, thân hình ảm đạm, kéo theo một đạo điện quang ám sắc, phóng vọt vào tràng hỗn chiến.
Bởi vì có được Âm Ảnh Phi Phong và áo nghĩa của Điện Chi Truyền Thừa tầng một viên mãn, luận tốc độ bùng phát trong khoảnh khắc, Triệu Phong gần như không kém so với cường giả Chân Linh Cảnh bình thường.
Vài nhịp hô hấp trôi qua, hắn liền cướp đoạt được mấy kiện Thần binh Phàm cấp cực phẩm, toàn bộ đều có thể sánh ngang với La Hầu Cung, thậm chí còn thuận tay chộp lấy mấy khối vật liệu quý hiếm nữa.
- Meo meo!
Tiểu tặc miêu cũng trong lúc hỗn loạn mà xuất thủ, động tác không thua kém bất cứ kẻ nào.
- Bách Hoa Thánh Dịch!
Lão đạo thanh bào hô nhỏ một tiếng, cùng với nữ tử váy hoa đồng thời cố gắng tranh đoạt cái lọ chứa một loại chất lỏng màu lam kia.
Tu vi của hai người đều là Nửa bước Chân Linh Cảnh, nếu như có thể đoạt được Thánh dịch bí chế của Bách Hoa Môn năm xưa, liền có thể đạt tới mười thành khả năng tấn chức Chân Linh Cảnh!
- Bách Hoa Thánh Dịch này có tác dụng trợ giúp ta tấn chức Nửa bước Chân Linh Cảnh, quá độ lên Chân Linh Cảnh!
Ánh mắt Triệu Phong sáng ngời, nhìn chăm chú vào cái lọ màu lam kia.
Tốc độ của hắn rất dễ dàng vượt qua được lão đạo thanh bào và nữ tử váy hoa.
Cao thấp lập tức phân ra rõ ràng!
- Tiểu súc sinh, mau buông ra!
Lão đạo thanh bào rống lên như sấm, trơ mắt nhìn thấy Triệu Phong như một tia chớp chụp được bình Bách Hoa Thánh Dịch kia.
Thần tình nữ tử váy hoa cũng trở nên lạnh lẽo, thúc giục Nửa bước Chân Linh khí, cùng nhau đánh thẳng về phía Triệu Phong.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...