Chúa Tể Chi Vương

- Những người này, hoặc là vô năng, hoặc là trí lực thấp, vì suy nghĩ đại cục cho cả thí luyện, đệ tử xuất phát từ thiện tâm, mới đem bọn họ đá ra khỏi thí luyện! Đệ tử nguyện ý gánh vác cái tội cuồng vọng này!

Trong phút chốc, toàn bộ đại điện trở nên tĩnh mịch, cho dù là một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy rõ ràng. Tất cả mọi người cũng đều kinh ngạc dại ra. Sắc mặt các vị Trưởng lão thì lại cực kỳ phấn khích, cả đám trừng mắt há miệng ngay tại chỗ.

Đám người do Chấp pháp Trưởng lão cầm đầu, bao gồm cả bốn tên Tuyền Thần, Khổng Nguyên Hạo, Bắc Mặc, Lục Hổ thân là người bị hại, sắc mặt cũng đều đen như gan heo, tức giận đến cả người run rẩy.

Cái này căn bản không phải là đang nhận tội, mà rõ ràng là đang vũ nhục người khác.

Trong lời nói của Triệu Phong, hoàn toàn là đả thương người khác, đâm thẳng vào điểm yếu nội tâm của bọn họ.

Nếu không phải là vô năng, tại sao lại bị Huyễn Hồ khống chế tâm trí?

Nếu không phải là trí lực thấp, tại sao lại tin lời của một con mèo con?

Cái này vốn chính là sự sỉ nhục cực lớn trong lòng bọn họ.

Triệu Phong căn bản là chẳng thèm giải thích, mà là đứng trước mặt đám đông, hung hăng tát lên mặt bọn chúng một trận.

Cho dù là đám người Tuyền Thần có chiến thắng, thế nhưng trên người bọn họ chỉ sợ cũng sẽ phải gắn lên mấy cái mác vô năng, cản trở người khác, trí lực thấp…

Kẻ đầu tiên phản ứng trở lại chính là Chấp pháp Trưởng lão.

- Tiểu tử cuồng vọng, biết sai không sửa, chấp mê bất ngộ, mục hạ vô nhân, hại người lợi mình, ngươi…

Chấp pháp Trưởng lão đột nhiên dừng lại. Bởi vì, hắn đã ý thức được, dường như có gì đó không đúng.

- Đệ tử nguyện ý gánh vác cái tội cuồng vọng, chính là biết sai không sửa, chấp mê bất ngộ, mục hạ vô nhân, hại người lợi mình hay sao?

Tóc xanh trên đầu Triệu Phong không gió mà động, khóe miệng nhếch lên một tia cười nhạo nhàn nhạt.

Đám người Chấp pháp Trưởng lão vừa mới chuẩn bị lên tiếng, Đại Trưởng lão đột nhiên chen ngang:

- Được rồi! Chân tướng sự tình đã thể hiện rõ ràng, hơn nữa bản thân Triệu Phong cũng đã nhận tội rồi!

- Nhưng mà…

Sắc mặt Chấp pháp Trưởng lão ngốc trệ.

- Chấp pháp Trưởng lão, chính ngươi cũng đã nói, Triệu Phong đơn giản chính là cuồng vọng tự phụ, hại người lợi mình, nhưng cũng không có bổn ý muốn làm tổn tại đến các đệ tử đồng môn khác. Huống hồ, những lời hắn nói cũng không phải hoàn toàn không có đạo lý!

Đại Trưởng lão nhàn nhạt nói.

Sắc mặt của Vân Hải Chân Nhân và Tiết Trưởng lão đồng dạng dại ra, một trận không nói gì.

Bản thân Triệu Phong cũng đã nhận tội rồi, thừa nhận hắn đã làm, còn muốn như thế nào nữa?

Kết quả là, hắn chẳng qua là chỉ gánh cái tội danh hại người lợi mình, cuồng vọng tự đại mà thôi!


Nhưng mà, cái này thậm chí cũng không tính là cái tội danh gì, mà chỉ là một loại tính cách mà thôi. Trong giới tu luyện, những kẻ cuồng vọng tự phụ, hại người lợi mình, trong số một ngàn người thì đã có tám chín trăm người chính là như vậy rồi.

Duy nhất có thể truy cứu chính là hại người lợi mình, khiến cho hắn chịu chút tổn thất mà thôi.

- Như vậy đi! Triệu Phong quả thật đã khiến cho những đệ tử khác gặp phải tổn thất, Tông môn có thể khấu trừ của hắn bốn mươi vạn điểm cống hiến, nhằm trấn an bốn đệ tử bị hại!

Đại Trưởng lão đề nghị.

- Cái này cũng không tệ! Bốn mươi vạn điểm cống hiến, thậm chí tương đương công lao của một vị Đường chủ phấn đấu gần trăm năm trong Tông môn rồi! Lấy công đền tội là đủ rồi! Còn nữa, cũng có thể an ủi phần nào cho các đệ tử bị hại!

Hiểu Nguyệt Tông chủ mỉm cười tán thành.

- Bốn mươi vạn điểm cống hiến, quả thật là rất nhiều rồi! Dĩ vãng cũng đã từng có trường hợp dùng điểm cống hiến để đền bù cho hành vi phạm tội!

Lục Nguyệt Mỗ Mỗ vốn luôn trung lập, lúc này không ngờ cũng mở miệng.

- Cái này…

Chấp pháp Trưởng lão cực kỳ bất đắc dĩ, liếc mắt nhìn về phía Tiết Trưởng lão cùng Vân Hải Chân Nhân.

Cả ba vị Trưởng lão, cũng thúc thủ vô sách.

Ngoài mặt mà nói, thì Tông môn đã xử trí Triệu Phong quả thật vô cùng mạnh mẽ rồi.

Bốn mươi vạn điểm cống hiến, đây chính là một khoảng cống hiến Tông môn cực kỳ khổng lồ. Nếu như nghi ngờ điều này, cũng chính là nghi ngờ vào uy tín của bản thân Tông môn.

Nhưng mà, đối với Triệu Phong mà nói, khấu trừ của hắn bốn mươi vạn điểm cống hiến, hắn vẫn còn lại mười vạn điểm!

Điểm cống hiến đạt tới một mức độ nào đó, về mặt ý nghĩa đã không còn lớn nữa.

Sau Phù Loan Thí Luyện, Triệu Phong nhận được một khoản bồi thường cực kỳ khổng lồ, hơn nữa còn có được quyền được tùy ý ra vào Lũ Không Lâu nữa.

Bản thân hắn lại tìm được Điện Chi Truyền Thừa cường đại nhất của Phù Loan Điện, trong giai đoạn này, nhu cầu đối với công pháp cũng đã giảm xuống đến mức thấp nhất.

Không thiếu tiền, không thiếu công pháp, cũng chẳng hề thiếu tài nguyên tu luyện.

Khấu trừ bốn mươi vạn điểm cống hiến, đối với Triệu Phong mà nói, căn bản không có chút ảnh hưởng gì.

- Triệu sư điệt, ngươi có dị nghị gì không?

Hiểu Nguyệt Tông chủ hỏi.

- Khấu trừ điểm cống hiến? Đệ tử không có bất cứ dị nghị nào cả! Nhưng mà nếu đem những điểm cống hiến này cấp cho những đệ tử vô năng hoặc là trí lực thấp, như vậy không bằng trực tiếp để cho Tông môn tịch thu cho rồi!

Triệu Phong chợt đề nghị.


Lời này vừa nói ra, đám người Tuyền Thần nhất thời phẫn hận cùng cực, thần tình xấu hổ xen lẫn giận dữ.

Ngày hôm nay cho dù bọn họ có chấp nhận những điểm cống hiến này, thì sự vũ nhục gặp phải, cũng sẽ khiến cho cả đời khó quên, thậm chí còn lưu lại ám ảnh trong tâm tính nữa, trừ phi có thể tìm lại được tôn nghiêm, đem sỉ nhục hôm nay hoàn trả lại.

Đặc biệt đối với Bắc Mặc mà nói, tư chất và vận khí của hắn tuyệt đối là siêu cấp thiên tài, bài danh thứ hai thí luyện, vốn còn có được hai mươi vạn điểm thưởng cống hiến. Càng là như thế, thì tôn nghiêm bị giẫm lên một cách đầy vũ nhục như vậy, đối với hắn mà nói lại càng thêm trí mạng.

- Được rồi! Mọi việc đến đây chấm dứt!

Đại Trưởng lão trừng mắt nhìn Triệu Phong một cái, ý bảo hắn không cần được tiện nghi lại còn khoe mẽ nữa.

Cục diện đã phát triển đến bước này rồi, Triệu Phong đã là người thắng lớn nhất. Hắn chẳng những không bị trừng phạt gì, lại còn ở trước mặt vạn người, hung hăng càn quấy một trận, đem đám người Bắc Mặc đặt vào trong hoàn cảnh vô cùng nhục nhã.

Triệu Phong mỉm cười ngượng ngùng, thản nhiên trở lại sau lưng sư tôn.

Kế tiếp, Trưởng lão Tông môn tuyên cáo sự trừng phạt cùng với phần thưởng dành cho Triệu Phong cho toàn bộ đệ tử bên dưới.

Rốt cuộc, một hồi khởi binh vấn tội âm mưu đã lâu, liền tan thành tro bụi.

Những ân oán mâu thuẫn bên trong Phù Loan Thí Luyện, tạm thời được bình ổn lại.

o0o

Lúc đi ra khỏi đại điện, đám người Bắc Mặc, Tuyền Thần đều cực kỳ khuất nhục, bị phẫn cùng cực.

Sau khi mọi người tản đi…

- Ngươi đi theo ta!

Đại Trưởng lão nói với Triệu Phong.

Chương 195: Xử phạt Triệu Phong (2)

Một lát sau, Triệu Phong đã đi tới phủ đệ của Đại Trưởng lão.

Đây là một gian phòng phong cách cổ xưa, lịch sự tao nhã, yên bình tĩnh lặng, bốn phía cũng không có ai ở cả.

Triệu Phong có chút kinh ngạc. Đây là nơi ở hằng ngày của sư tôn sao?

Bình thường rất ít người được phép đi vào trong này.

- Nói đi, ngươi ở trong Phù Loan Điện đạt được truyền thừa gì?

Đại Trưởng lão lạnh nhạt cười.

Triệu Phong rùng mình một cái. Đại Trưởng lão như thế nào lại đoán được?


- Ha ha… hiểu biết đối với Phù Loan Điện, vi sư so với bất cứ kẻ nào cũng đều sâu sắc hơn. Thành tích thí luyện của ngươi cao như vậy, không có khả năng không nhận được truyền thừa nào cả. Quan trọng chính là, ngươi ngoại trừ lĩnh vực tinh thần ra, những phương diện khác cũng đều rất có thiên phú, muốn kiếm được một truyền thừa nào đó thích hợp với ngươi, căn bản không chút khó khăn nào!

Ngữ khí Đại Trưởng lão vô cùng chắc chắn.

- Sư tôn quả nhiên là ánh mắt như đuốc! Ta quả thật có đạt được truyền thừa!

Triệu Phong chậm rãi nâng bàn tay phải lên.

Chỉ thấy ở trong lòng bàn tay của hắn hiện ra một tia điện văn nhỏ bé, phảng phất như hòa hợp nhất thể với huyết nhục của Triệu Phong.

- Đây là… Điện Chi Truyền Thừa!

Đại Trưởng lão đột nhiên hút một ngụm lãnh khí, trong mắt lộ ra vẻ kinh hỉ nồng đậm.

Hắn chính là Trưởng lão có tư lịch sâu nhất, thực lực mạnh nhất trong Hiểu Nguyệt Tông, hiểu biết đối với Phù Loan Điện cũng là sâu sắc nhất, nháy liền liền có thể đoán ra được lai lịch truyền thừa của Triệu Phong.

- Có cái truyền thừa này, Phong Lôi Chưởng của ta nhất định sẽ hoàn thiện thêm một bước thật lớn. Sư tôn, ngài còn phản đối ta tu luyện Phong Lôi Chưởng nữa không?

Triệu Phong có chút cười, nói.

Đại Trưởng lão rùng mình một cái, ánh mắt nhìn về phía Triệu Phong có chút phức tạp.

Triệu Phong đạt được Điện Chi Truyền Thừa, tuyệt đối có tư cách tu luyện Phong Lôi Chưởng, hơn nữa còn có vốn liếng để cuồng ngạo.

- Nếu không phải bởi vì tu luyện Phong Lôi Chưởng, đệ tử chưa chắc đã có thể đạt được Điện Chi Truyền Thừa này, đây chính là nguyên nhân của cơ duyên! Hơn nữa đệ tử đoán rằng, truyền thừa mà Bắc Mặc nhận được, hơn phân nửa là có quan hệ với việc hắn tu luyện Bắc Minh Thiên Thủy!

Triệu Phong tiếp tục nói.

- Cơ duyên, nhân quả, quả nhiên là thứ khó đoán được nhất thế gian!

Đại Trưởng lão cười khổ lắc lắc đầu.

Ai có thể đoán trước được, Triệu Phong tu luyện Phong Lôi Chưởng lai là cơ duyên khiến cho hắn nhận được Điện Chi Truyền Thừa mạnh nhất của Phù Loan Điện?

Cái sơn cốc ảo ảnh mà Triệu Phong từng đi qua kia, hắn cũng đã để cho Lâm Phàm đi qua. Nhưng mà cái Lâm Phàm tìm được cũng chỉ là một cái Phù Loan Ấn bình thường, cũng không phải là Phù Loan Điện Ấn, đây chính là cơ duyên!

- Phong nhi, ngươi tìm được Điện Chi Truyền Thừa, vi sư đã không còn gì nhiều có thể truyền thụ cho ngươi nữa! Một tháng sau, ta sẽ đề cử ngươi đi tham gia Tiểu hội Tam tông! Trước thời điểm này, ngươi ít nhất phải tiến vào năm hạng đầu trong Đệ tử Chân truyền!

Vẻ mặt Đại Trưởng lão tràn ngập vẻ vui mừng.

Bản thân ông ta tuy có một thân tuyệt học, nhưng so sánh với Điện Chi Truyền Thừa thì căn bản không đáng nhắc tới.

Càng khiến cho ông ta an tâm hơn chính là, Triệu Phong thoạt nhìn dường như rất cuồng vọng tự đại, nhưng thực chất tính tình bình tĩnh, tâm tư cẩn mật, thủ đoạn mạnh mẽ, sát phạt quyết đoán, tuyệt không có tâm tính nhân từ.

Loại tâm tính này, chính là thích hợp nhất để lăn lộn trong giới tu luyện.

Trong ánh mắt của Đại Trưởng lão, những đệ tử còn lại, ví dụ như đám người Dương Kiền, Bắc Mặc, Khổng Nguyên Hạo vẫn còn chưa có chân chính thoát ly khỏi sự non nớt của thiếu niên, về mặt thủ đoạn, tâm tính, đều kém xa so với Triệu Phong.

- Tiểu hội Tam tông là cái gì?

Không ngờ Triệu Phong lại ngạc nhiên hỏi.

Sắc mặt Đại Trưởng lão khẽ biến. Triệu Phong không ngờ lại chẳng chút nào đề cập đến việc tiến vào năm hạng đầu Đệ tử Chân truyền, tựa hồ căn bản không tính tới chuyện khó khăn vậy, có thể thấy được hắn hoàn toàn nắm chắc chuyện này.


- Tiểu hội Tam tông, chính là một lần hội nghị luận bàn do ba tông phái Lăng Nguyệt Tông, Ngân Nguyệt Tông, Hiểu Nguyệt Tông tiến hành tổ chức, mỗi năm năm diễn ra một lần. Trong dĩ vãng, Hiểu Nguyệt Tông ở trong Tiểu hội vẫn luôn bài danh cuối cùng. Bởi vì hai Tông môn Lăng Nguyệt Tông, Ngân Nguyệt Tông ở trong Liên minh Thập Tam Tông bài danh cũng đều khá cao.

Đại Trưởng lão đơn giản đề cập qua một chút, sau đó lại giải thích mối quan hệ sâu xa giữa ba Tông môn.

Sau khi Triệu Phong nghe xong, không khỏi cảm khái, nói:

- Hóa ra Hiểu Nguyệt Tông ở trong Liên minh Thập Tam Tông lại yếu đến như vậy!

- Thúi lắm! Thập Tam Tông cũng chỉ thuộc loại tiểu tông phái, cấp bậc đại khái chỉ là một vài tiêu chuẩn bình thường mà thôi. Cái bài danh này, chỉ là tương đối mà thôi! Nếu chân chính xảy ra chuyện, Hiểu Nguyệt Tông căn bản cũng không sợ kẻ nào!

Đại Trưởng lão tức giận mắng một câu.

- Cái này… mấy cái tông phái này, là căn cứ vào cái gì để phân chia cấp bậc?

Triệu Phong đột nhiên nảy sinh hứng thú đối với các thế lực cấu thành giới tu luyện đại lục.

Rất rõ ràng, Hiểu Nguyệt Tông mà hắn đang đứng, chỉ là một góc nhỏ của tòa băng sơn mà thôi.

- Theo truyền thừa cổ xưa để lại, thì thế lực tông phái được phân chia theo năm cấp bậc. Từ Nhất tinh đến Ngũ tinh. Nhất tinh thấp nhất, Ngũ tinh cao nhất. Chênh lệch mỗi một Tinh, thực lực đều kém hơn cả chục, cả trăm lần!

- Vậy Hiểu Nguyệt Tông là Tông phái mấy Tinh?

Triệu Phong hỏi.

Mấy Tinh?

Sắc mặt Đại Trưởng lão đỏ lên, đột nhiên cười nói:

- Chúng ta hay là đổi đề tài khác đi?

Vẻ mặt Triệu Phong cổ quái, cũng không tiếp tục hỏi nữa.

Tiểu hội Tam tông lần này vừa lúc là một cơ hội, có thể đi ra khỏi Hiểu Nguyệt Tông, gặp gỡ những cường giả thiên tài cùng với các thế lực khác của giới tu luyện.

- Tiểu hội Tam tông tuy rằng chỉ là tiểu hội giữa ba Tông môn, nhưng mà số lượng thiên tài đông đúc. Chỉ nói Lăng Nguyệt Tông, nghe nói lần này có xuất hiện một đệ tử có thể chất biến dị thiên tài, có thể so sánh với tư chất Địa Linh thể, thiên phú so với Bắc Mặc còn cao hơn một chút!

Đại Trưởng lão nghiêm túc nói.

Địa Linh thể?

Triệu Phong phi thường động dung. Đây chính là tư chất thiên phú cực cao trong truyền thuyết.

Thiên phú cao nhất từng xuất hiện tại Hiểu Nguyệt Tông hình như là Bắc Mặc, cũng chỉ là tiếp cận Địa Linh thể mà thôi.

Mà vị thiên tài của Lăng Nguyệt Tông kia, lai là thể chất biến dị, không ngờ so với Khổng Nguyên Hạo còn cao hơn một cấp bậc, có thể so sánh với tư chất Địa Linh thể trong truyền thuyết.

- Đúng rồi! Thí luyện lần này, ngươi cống hiến cho Tông môn rất lớn, còn có sự tình hoặc là yêu cầu gì, có thể nói ra.

Đại Trưởng lão cười tủm tỉm nói.

Triệu Phong suy tư một lát, thấp giọng nói:

- Đợi sau khi giải quyết xong mọi việc, đệ tử muốn về nhà một chuyến, sau đó mới đi tham gia Tiểu hội Tam tông!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui