Chua Ngọt FULL

Mấy tiết học buổi sáng diễn ra rất căng thẳng, rõ ràng còn phải qua ít ngày nữa mới bước vào năm học lớp 12 nhưng các thầy cô đã giảng dạy bài vở với tâm thế chuẩn bị chiến đấu cho kỳ thi tuyển sinh đại học rồi.
 
Giữa mỗi tiết học sẽ có mười phút để nghỉ giải lao. Tiết học của giáo viên môn học trước trì hoãn mất mấy phút, giáo viên của tiết học sau lên lớp sớm hơn dự kiến để chuẩn bị cho tiết học tiếp theo. Ngoại trừ thời gian đi đến phòng vệ sinh, ngay cả thời gian để hít thở cũng trở nên rất quý giá.
 
Thậm chí ngay cả người luôn được biết đến là tràn trề sức sống như Hứa Mễ Nhạc rõ ràng cũng không chịu nổi nữa rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Khi Thù Đồng mang theo thức ăn đã được đóng gói sẵn từ căn tin trở về, Hứa Mễ Nhạc đang nằm gục nửa người ở trên bàn với sắc mặt mệt mỏi. Cô ấy cầm chiếc quạt điện nhỏ ở trong tay, làn gió từ chiếc quạt thổi phần tóc mái cắt ngang trán bay phấp phới.
 
Cô vươn tay ra sờ soạng gương mặt của Hứa Mễ Nhạc, cô cũng cẩn thận quan sát cô ấy một lát. Sau khi xác định rằng cô ấy không bị cảm hay sốt gì, cô mới đặt cốc nước ô mai lên bàn.
 
Chiếc vòng tay trên cổ tay mảnh khảnh lóe lên ánh sáng lấp lánh theo từng chuyển động của cô.
 
Ánh mắt của Hứa Mễ Nhạc lập tức trở nên sáng rực.

 
"Bé Đồng à, chiếc vòng tay của cậu đẹp thật!"
 
Nhóm mấy học sinh nữ đang ngồi tụm năm tụm bảy ở xung quanh cũng nghe theo tiếng nói của Hứa Mễ Nhạc rồi nhìn sang.
 
Có người am hiểu về trang sức khi nhìn lướt qua một lát đã đưa ra ngay ra được đáp án: "Thù Đồng, vòng tay này của cậu là chiếc vòng tay mẫu mới nhất của Buccellati sao?"
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hứa Mễ Nhạc vẫn vô cùng thích thú vuốt ve chiếc vòng tay trên cổ tay của cô nói: "Đây là vòng tay của hãng Buccellati sao? Thảo nào trông nó lại đẹp đến như vậy. Có phải là mẫu mới nhất rất đắt không bé Đồng?"
 
Bỗng nhiên bị mọi người nhìn chằm chằm như vậy, lại còn bởi vì một chiếc vòng tay có giá trị đắt đỏ nữa. Thù Đồng thật sự thấy rất xấu hổ, cô chắp tay sau lưng, đồng thời đỏ tai giải thích: "Tớ… Tớ cũng không rõ lắm. Đây là quà sinh nhật mà mẹ tặng cho tớ."
 
"Chiếc vòng tay này thật sự không dễ mua đâu. Nghe nói có cả một danh sách thật dài những người đã đăng ký đặt hàng trước tại các cửa hàng kinh doanh ở thành phố Bắc đấy. Thù Đồng, tôi có thể hỏi một chút là mẹ cậu đã mua nó ở đâu hay không? Hay là tìm người mua hộ vậy?" Dường như cô bạn vừa nói chuyện thật sự đã nghiên cứu rất kỹ về chiếc vòng tay này. Cô ấy nhìn tấm hình được chú thích hai chữ "hết hàng" ở trên trang web chính thức của hãng trong điện thoại di động của mình, thấy hơi ghen tị mà liếc nhìn cổ tay của Thù Đồng.
 
Trông thấy giá tiền lên đến sáu con số ở trên bức ảnh, Thù Đồng khá ngạc nhiên.
 
Cô biết giá cả sản phẩm của nhãn hiệu trang sức này rất đắt đỏ, nhưng đến khi trực tiếp trông thấy giá tiền, cô cũng không khỏi kinh ngạc trong giây lát. Bàn tay trái của cô vô thức nâng lên che chắn bảo vệ lấy chiếc vòng tay ở trên cổ tay của mình.
 
Thậm chí là Hứa Mễ Nhạc còn há hốc mồm nữa. Một lúc lâu sau, cô ấy mới chớp mắt mấy cái rồi phun ra một câu: "Nếu tìm người mua hộ thì chẳng phải là giá tiền của nó sẽ còn đắt hơn hay sao?"
 
Vừa dứt lời, cô ấy mới chậm mất nửa nhịp phát hiện ra rằng đám con gái ở xung quanh nghe thấy tiếng nên nhích lại gần muốn nhìn thấy chiếc vòng tay thực tế ở bên ngoài từ từ đông hơn.
 
Về phần Thù Đồng, từ trước đến nay cô không hề muốn trở thành tiêu điểm trong đám đông.
 

"Mấy ngày trước, mẹ của tớ đi công tác ở thành phố Lan. Chắc là, chắc là mẹ tớ đã mua được nó ở đó…" Thù Đồng mím môi, cô muốn nhanh chóng thoát khỏi ánh mắt của đám đông vẫn luôn dán lấy chiếc vòng ở bên trên cổ tay của cô.
 
"A, đói chết mất, đói chết mất!" Hứa Mễ Nhạc lớn tiếng la lên, cô ấy mở nắp hộp cơm hộp đã được gói mang đi ở trên bàn.
 
"Bé Đồng à, cậu mau tới đây ăn cơm đi. Một lát nữa, chị Lâm sẽ lên lớp sớm hơn để kiểm tra kỹ năng nghe môn tiếng Anh nữa đó! Sau khi cơm nước xong xuôi, chúng ta còn có thể nằm sấp ở trên bàn nghỉ ngơi một lát nữa."
 
Cô bạn đặt câu hỏi lúc nãy cũng không có ác ý gì. Thấy Thù Đồng cũng hoàn toàn không biết rõ đã mua nó ở đâu, cô ấy chỉ cười nhún nhún vai. Sau đó, cô ấy từ tốn nói một câu quả thật vật đẹp hơn trên hình rồi quay trở lại chỗ ngồi trước đây của mình tiếp tục hàn huyên với những cô bạn ở xung quanh.
 
Thù Đồng yên lặng mở nắp hộp cơm đã trở nên nguội lạnh ra, không nói thêm gì nữa.
 
Thấy vậy, Hứa Mễ Nhạc ngượng ngùng cắn môi, cô ấy vội vàng gắp lấy một cái đùi gà bỏ vào trong hộp cơm của Thù Đồng rồi nói: "Bé Đồng này, không phải là vừa rồi tớ cố ý nói chuyện lớn tiếng như vậy đâu. Tớ chỉ thuần túy cảm thấy chiếc vòng tay mà cậu đeo trông rất đẹp mà thôi…"
 
"Không sao đâu, Tiểu Mễ. Nếu không phải là Phương Viện nhận ra nó thì tớ cũng không ngờ rằng vòng tay này lại quý giá như vậy."
 
Hứa Mễ Nhạc nghe thấy vậy, cô ấy cầm đũa nhọn chọc chọc vào mớ thức ăn ở trước mặt, nói: "Cô đối xử với cậu thật tốt đấy bé Đồng. Nào giống bà Lý nhà tớ cơ chứ. Ngày nào bà ấy cứ luôn đợi ở nhà để bắt nạt tớ, nói gì mà tớ ít tập luyện thể dục thể thao quá, nên vận động nhiều hơn. Sau đó, bà ấy còn nhân lúc quét dọn nhà cửa mà sai bảo tớ nữa. Cậu không biết đâu, hôm qua nhiệt huyết của mẹ tớ bỗng dâng cao, khiến tớ làm mà kiệt sức đến mức suýt chút đã ngất xỉu rồi!"
 
Tiếng phàn nàn của Hứa Mễ Nhạc vang vọng ở bên tai, ánh mắt của cô vô thức rơi xuống chiếc vòng tay ở bên trên cổ tay của mình.
 

Tốt ư?
 
Nếu như có thể, cô chẳng thà không có chiếc vòng tay này, như vậy thì có thể đổi lấy được sự bận rộn của Lãnh Minh Khiết hay không?
 
Cô cũng muốn bản thân có nhiều thời gian để ở bên cạnh mẹ giống như Hứa Mễ Nhạc vậy.
 
Vừa mới nghĩ như vậy, tiếng oán trách của Hứa Mễ Nhạc ở phía đối diện đột nhiên im bặt.
 
Thù Đồng ngẩng đầu nhìn sang thì đụng phải biểu hiện điên cuồng nháy mắt của đối phương ở phía sau lưng mình.
 
Nương theo ánh nhìn của Hứa Mễ Nhạc, Thù Đồng nghiêng đầu trông thấy một mình Hồ Dĩnh đi vào lớp từ cửa sau.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận