La Phong lặng lẽ ngồi ở vị trí trung tâm, ông ấy đặt cốc trà còn nóng sang cho Phương Lâm, ra hiệu cho bà ấy uống một chút để ổn định lại cảm xúc.
Nhưng cơn tức giận của Phương Lâm không thể dập tắt bằng một cốc trà, từ khi Hứa Mễ Nhạc lo lắng chạy vội vào phòng làm việc nói với bà ấy rằng chủ nhiệm La bắt Thù Đồng đến phòng hội nghị, bà ấy ngay lập tức nghĩ rằng không thể giải quyết việc này một cách bình tĩnh rồi.
“Chủ nhiệm La, tôi không biết chuyện này rốt cuộc trở nên như vậy bằng cách nào, nhưng Thù Đồng là học sinh lớp tôi, bây giờ dư luận và những tin đồn kia đều nói em ấy là kẻ gian lận, các người không đi điều tra xem ai là người tung tin đồn lại mang con bé tới đây, các người có thực sự hiểu rõ tình hình không vậy?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nói đến đây, Phương Lâm dừng lại một chút, lồng ngực không ngừng đập mạnh và thở gấp, sau đó bà ấy đã chỉ tay vào tập đề thi dự phòng đặt trên ghế và nói: “Hiểu rõ tình hình chính là bắt Thù Đồng nghiêm túc làm bài thi một lần nữa? Điều này chẳng phải là thầm thừa nhận những tin đồn kia là đúng sao? Đây liệu có phải là giải pháp cho sự việc lần này không?”
“Không tìm ra thủ phạm là ai lại ở đây điều ra người bị hại, chủ nhiệm La, hôm nay tôi nói những lời này không được hay, nhưng đây chính là thái độ của tôi với chuyện này.”
Từ trước đến giờ Thù Đồng chưa từng nhìn thấy tâm trạng kích động của Phương Lâm, thành thật mà nói, trước khi Phương Lâm bước vào phòng, cô đã nghĩ sẽ thỏa hiệp, chỉ là mấy bài thi thôi, cô sẽ làm lại một lần nữa. nếu như vậy có thể chứng minh sự trong sạch của cô và dập tắt dư luận thì cô sẵn sàng thỏa hiệp theo cách đó để kết thúc vấn đề này càng nhanh càng tốt.
Thế nhưng lời của cô Phương cũng chính là điều mà cô muốn.
Những lời vu không ác ý ấy cũng không nhẹ nhàng là bao, thậm chí những vết thương do những lời vu khống không có căn cứ gây ra cũng sẽ theo cô rất lâu về sau. Vừa mới chiều hôm qua, chỉ cần nghe thấy có người nói đến từ “làm”, bất kể là làm bài tập hay những từ như làm việc nghỉ ngơi không liên quan đến gian lận, cô đều sẽ không tự chủ được mà nghĩ thành gian lận. Chỉ một từ ấy thôi đã khiến cô nhớ đến những lời buộc tội vu khống cô gian lận.
Thậm chí đến ngày hôm nay, những ánh mắt vô tình mà cô bắt gặp cô cũng sẽ nghĩ rằng họ có ác ý.
Căn phòng vô cùng yên tĩnh, sáng sớm hôm nay Hà Đông cũng được thông báo đến phòng hội nghị, đối diện với ánh mắt dò xét của Phương Lâm, ông ấy đứng ngồi không yên. Mấy năm qua ông ấy đã dạy học một cách thành thực, không ngờ rằng cũng có ngày ông ấy phải vội vàng chạy đến và tham gia vào một cảnh tượng như này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Một bên là đồng nghiệp cùng dạy một lớp, một bên lại là chủ nhiệm giáo dục La Phong, ngay tại thời điểm này, ông ấy cũng giống như giáo viên ở đây, đều không biết làm thế nào mới có thể xoa dịu bầu không khí ngại ngùng trước mặt.
Nhưng chưa đợi ông ấy nghĩ ra giải pháp tốt nhất, ánh mắt của La Phong nhìn xung quanh một lượt, rồi dừng lại trên khuôn mặt của ông ấy.
“Thầy Hà, thầy hãy nói quan điểm của thầy cho mọi người cùng nghe, thầy và cô Phương đều dạy Thù Đồng, hai người chắc chắn hiểu rõ thành tích học tập của cô bé. Hơn nữa, thành tích vật lý của Thù Đồng trong lần thi này được cải thiện đáng kể, thầy là giáo viên dạy em ấy chắc hẳn sẽ nhìn ra sự thay đổi này.”
Trên trán của Hà Đồng đổ vài giọt mồ hôi, ông ấy lấy khăn giấy chốc chốc lau đi, một giọng nói miễn cưỡng vang lên: “Nếu như chủ nhiệm La đã hỏi ý kiến của tôi thì tôi sẽ nói thật, tôi thực sự không biết những suy đoán vô căn cứ của học sinh từ đâu mà ra, nhưng qua những bài kiểm tra nhỏ trên lớp những lần trước thì tôi không hề ngạc nhiên về thành tích thi cuối kì lần này của Thù Đồng.”
La Phong nghe được quan điểm mà Hà Đông vừa nói, ông ấy hất tay ý chỉ Hà Đông không cần phải nói thêm nữa.
Theo quan điểm của La Phong, ông ấy cũng không muốn điều tra tin đồn giữa những học sinh theo theo cách như vậy, nhưng không hiểu tại sao chuyện này đã động chạm đến một số người khiến cho trang tài khoản chính thức của trường nhận được rất nhiều tin nhắn nặc danh. Dư luận ngày càng bành trướng, chỉ còn cách yêu cầu Thù Đồng làm lại bài thi mới có thể dẹp yên dư luận.
Thế nhưng… đối diện với thái độ cương quyết của Phương Lâm, ông ấy không thể không xem xét lại vấn đề một cách ôn hòa hơn.
Phiếu báo điểm môn vật lý của Thù Đồng được ông ấy lấy ra từ trong tập tài liệu, nghĩ đến mấy lời đồn kia, ông ấy đeo cặp kính lên và lật ngay tới trang cuối, xem câu hỏi vật lý khó cuối cùng.
Cách Thù Đồng giải quyết vấn đề mà đề bài đưa ra cực kỳ thông minh, và rõ ràng là cô không sử dụng cách làm mà trong sách đưa ra. Ngược lại cách làm mà cô sử dụng lại là những định lý được dạy trong những cuộc thi.
La Phong một lần nữa đưa mắt nhìn Thù Đồng, ông ấy hiếu kỳ hỏi: “Thù Đồng, cách làm câu hỏi cuối cùng trong bài vật lý, em học từ đâu?”
Vừa dứt lời, bên ngoài phòng hội nghĩ đang ồn ào bỗng yên tĩnh trở lại, mọi người im lặng không phải để chờ đợi câu trả lời của Thù Đồng mà bên ngoài cánh cửa, Hồ Dĩnh nhìn thấy Trì Tư Việt bước tới, hai tay vô thức siết chặt, cô ta bỗng trở nên căng thẳng. Giữa tiếng xì xào kinh ngạc của đám đông, cô ta nhìn anh mở cửa bước vào, như là một quả bom được thả xuống để phá đi bầu không khí tĩnh lặng trong đám đông, giọng điệu vô cùng bình tĩnh.
“Là em dạy.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...