- Kookie!_ Taehyung nhấc một phát đem cả cục bông ôm lên giường, bắt ép bé ngẩng đầu lên nhìn mình._ Không được nói như thế.
- Chú chê cơ mà!!
- Anh có chê bé đâu nào. Sao lại khóc nhè rồi?_ Chú Kim lau nước mắt trên hai má xinh rồi thơm thơm lên đó.
- Chú mới nói bé ngốc đó...
- Làm gì có ai lại nói với người yêu là " Hôm nay anh định cầu hôn em đấy!" chứ! Như vậy thì còn gì bất ngờ nữa!
- Vậy là chú có cầu hôn bé hay là không?
Taehyung bất đắc dĩ:
- Thế bé muốn anh trả lời như nào?
- Hoy hoyyy coi như bé chưa hỏi gì nha hổng nhớ gì hếttt
- Cái nết bé không biết giống ai nữa.
- Chắc giống mẹ Won á!
- Đổ thừa thì nhanh lắm!_ Chú Kim buồn cười ấn ấn trán bé con._ Mà hai mẹ dắt nhau đi xem ngày lành rồi đó, đúng 15 tháng sau luôn.
- Thế mà bố Bin cả ngày cứ lầm bầm " Không cho gả! Không cho gả!" làm bé cũng hồi hộp mà tim đập bịt bịt bịt theo lun á trời!
- Chú không nỡ đó, chú thương bé vậy mà.
- Bé bít chứ. À mà mai bé được nghỉ á. Tại mai sinh hoạt mà thầy chủ nhiệm bé bận việc nhà gì đó nên thầy cho lớp nghỉ lun._ Sau đó bé con còn ra vẻ thần bí_ Nghe nói thầy chuẩn bị lấy vợ hay sao á, khum bít cả lớp có được mời khum nữa.
Taehyung khẽ nhướn mày, tỏ vẻ không có ý kiến gì với chuyện riêng của thầy chủ nhiệm bé hết, hỏi ngược lại bé:
- Bé tính làm gì? Muốn đi làm với anh không?
- Đi công ty Taehyungie á?_ Jungkookie phấn khích. Này mới mẻ à nhaa, cũng gần giống như kiểu đi ra mắt nhà chồng đúng hơm nèe
Hí hí ^0^
- Dạ được ạ!! À nhưng mà không được..._ Em Kookie đột nhiên lại đắn đo, nhăn mày nhìn chú Kim làm chú chả hiểu gì.
- Sao nào? Bé ngại dậy sớm thì anh bảo trợ lý Han đón bé lên sau nhé? Lúc nào bé dậy thì bé gọi anh.
- Dạ hỏng phải. Bé sợ phiền Taehyungie thui...
- Cũng tự biết là mình phiền hả?
- Nè!!!
Bóp hai má phính của bé làm môi xinh chu lên chúm chím, Taehyung cưng chiều hôn liền mấy cái.
- Rất hân hạnh được bé làm phiền cả đời.
.
.
Hôm sau có một cuộc họp sớm nên Taehyung đến công ty sớm hơn bình thường. Nhưng mà bé con rất là phấn khích nên không ngái ngủ xíu nào, một tay để tổng giám đốc Kim nắm một tay bận rộn chào hỏi các anh chị phòng thư ký.
Trên đường đi chú Kim ghé mua cho bé 2 phần Egg Drop với cafe. Bé đòi uống cola cơ mà bị chú Kim lườm yêu một cái thì đành nín nhịn, đến công ty chú mua cacao nóng. Chú Kim chỉnh điều hoà ấm hơn một xíu rồi thơm thơm bé một cái.
- Bé ăn đi cho nóng. Anh phải đi họp đây, sớm thì chắc cũng phải khoảng 1 tiếng nữa mới xong được.
- Vâng ạa
- Buồn ngủ thì vào trong, đừng nằm ngoài này nhỡ cảm lạnh. Mà bé chán thì mở máy tính lên chơi. Có nhớ anh nói mật khẩu cho bé không?
- Bé nhớ mà. Căn bậc hai của sinh nhật anh cộng sinh nhật bé cộng ngày iu nhau cộng ngày đính hôn chia bảy nhân số Pi ạ.
- Ừ đừng nghịch linh tinh là được.
- Um ummm_ Bé con chu mỏ đòi hun.
Taehyung chỉ hôn chụt lên một cái thôi rồi xoa đầu bé. Nán thêm xíu nữa lại muộn họp mất.
Anh người yêu đi họp rồi, Jungkookie nhảy tót lên ghế giám đốc xoay hai vòng, rồi lại lật đật xách túi đồ ăn sáng đến, hoàn toàn coi bàn làm việc của Taehyung thành bàn ăn.
- Tìm filter quay cái boomerang đã nè.
Thật vất vả mới chọn được filter blink blink chíu chíu, quay thêm 4 5 lần nữa mới được cái ưng ý. Bé tính quay một cái selfie nữa mà thui, mới ngủ dậy mặt sưng húp hỏng xinh tí nào.
Thuần thục mở máy vi tính, bé con híp mắt cười thoả mãn khi màn hình là ảnh nắm tay của hai người mà bé chụp hôm tết nè. Mở mukbang lên ăn cho có không khí ha.
Jungkookie ăn sáng xong xuôi, hút hết ly cacao, chơi hết mấy vòng game rồi mà chú Kim vẫn chưa họp xong. Điện thoại rung lên, á là chú Kim nhắn tin nè.
Anh người iu ❤️
Xin lỗi bé con nhé, trước bữa trưa sẽ xong việc đưa bé đi ăn cơm.
Em bé Kookie ❤️
Bé mới ăn sáng xong thui màa
Aizz đúng là chỉ có ở cạnh anh iu mới hong thấy chán thuii
Anh người iu ❤️
Cái miệng xinh cứ dẻo quẹo đi tí tôi xong việc tôi hôn cho khỏi thở
Em bé Kookie ❤️
Jztr ai thèm hun anh
Anh người iu ❤️
Ăn hết đồ ăn không đấy? Bé chán quá thì xuống tầng 1 chơi loanh quanh cũng được, có bánh ngọt mới đó.
Em bé Kookie ❤️
Dạaa
Anh iu làm việc đi đừng nhớ bé quá nhaa
Đợi một lúc không thấy Taehyung nhắn lại, Kookie hơi mất hứng. Bảo đừng nhớ quá thế là không nhớ thật lun hã?
Đồ đáng ghéc đúng là chỉ có bé mới bao dung iu được chú thôi đó.
Ngồi lâu mỏi nhừ người, bé vươn vai ngáp hai cái, cửa phòng đột nhiên mở ra.
Không gặp được Taehyung nhưng lại gặp được một chị gái quá trời khí chất nè...
Xấu hổ vì bị người lạ bắt gặp lúc đang ngáp, Jungkookie vội vàng đứng khỏi ghế, chỉnh lại áo quần xộc xệch, rụt rè chào hỏi trước:
- Em chào chị ạ... Chị tìm Taehyungie ạ?
Chị gái khí chất khẽ nhăn mày:
- Chị mở cửa sổ chút được không?
- Dạ được ạ._ Jungkookie nhanh tay nhanh chân mở cửa sổ ra. Hic bé bật thông gió nãy giờ rùi mà, chị gái mũi nhạy cảm quá à.
- Taehyungie ăn đồ ăn nhanh à? Trước giờ anh ấy không bao giờ ăn mấy thứ này.
- Dạ không, là em ăn ạ..._ " Taehyungie Taehyungie", ai cho chị gọi thân thiết zợ???
- À..._ Chị gái khí chất quan sát Jungkookie một lượt từ đầu đến chân làm bé em hơi sợ._ Em trai hả?
Jungkookie bất giác ưỡn thẳng lưng:
- Người yêu ạ.
- Ồ.
Chị gái khí chất sau đó không nói câu nào nữa. Một chị thư ký vội vàng đi vào mời cafe, xin lỗi vì Tổng giám đốc hiện tại đang có cuộc họp quan trọng chưa kịp gặp mặt.
- Tôi đợi ở đây cũng được.
- Dạ._ Chị thư ký lo lắng đưa mắt nhìn bé người yêu sếp tổng. Có nên nhấc cả bé con này ra ngoài không nhỉ?
- Bé này ở đây chơi với tôi._ Chị gái khí chất đẩy một ly cafe sang cho Jungkook, mắt vẫn đang quan sát bé.
Bé muốn về nhà!!! Chị gái đẹp thì đẹp thật nhưng mà đáng sợ quá huhu, chỉ chẳng nói với bé câu nào cả, hai tay bé toát mồ hôi ướt đẫm rồi đây này! Kim Taehyung anh đang ở đâu cứu bé!!!!
- Sợ à?
- Vâng... À không ạ!!_ Bé con buột miệng đáp rồi lại lắc đầu như trống bỏi, hai tay để hai bên đùi khẩn trương như ngồi đối diện cô hiệu trưởng.
- Giới thiệu nhé. Tôi là Rosy Kim, người yêu cũ của Kim Taehyung.
Jungkookie còn đang sợ hãi toát mồ hôi, nghe đến đây thì cứng người lại, run run ngẩng đầu lên nhìn.
Người yêu cũ?
J z trời? Tình cũ không rủ cũng đến là như thế này đó hả?
Làm ơn đi, bé xem nhiều drama Hàn lắm nhưng mà kinh nghiệm thực chiến bằng 0 đó!!!
Nói gì giờ?
- À... Em là Jeon Jungkook... người... người yêu hiện tại của Taehyungie..
Chị gái khí chất không nhịn được phì cười một tiếng.
Jungkookie đau khổ. Xấu hổ xấu hổ chưa??? Đần thế hả Kookie ơi lại còn cái gì mà người yêu hiện tại???
Ôi con sông quê con sông quê...
Jungkookie thì xấu hổ cúi thấp đầu xuống nghịch ngón tay, chị gái khí chất thì đi lại xem xét quanh phòng làm việc của Taehyung.
Điều này làm Jungkookie hơi bực mình. Sao mà ngang như cái trục hoành zạy trời?? Ôi chị đứng ở ngay đó thì đóng cửa sổ dùm em lun được không ạ bật máy điều hoà cho ấm mà chị ngang ngược chị đòi mở cửa sổ là sao chị ới?
- Taehyungie không ăn được đậu, lúc nấu ăn em nhớ chú ý.
- Dạ?
- Không biết?
- Có ạ...
- Taehyungie không quen ăn đồ ăn ngoài đâu, nếu không phải là nhà hàng quen thì sẽ bị đau bụng. Trước đây đều là tôi nấu cơm. Đúng là đường vào trái tim đàn ông là phải đi qua dạ dày mà...
Jungkook nắm chặt tay, không nói gì.
Sau đó cô nhìn đồng hồ đeo tay hàng hiệu, hơi tiếc nuối cầm túi xách lên:
- Xem ra hôm nay không đợi được Taehyung rồi. Hôm khác tôi lại đến.
Chị gái khí chất xinh đẹp rời đi rồi. Jungkookie vẫn giữ nguyên tư thế ở vị trí đó.
Bé không muốn khóc đâu, nhưng mà mắt bé xót quá...
Bé mới là người yêu của chú Kim, là người hiện tại chú Kim yêu nhất, chứ không phải là chị gái khí chất đó...
Sao lại có người lớn lên vừa xinh đẹp vừa có khí chất đặc biệt như thế? Rosy... Rose... Người đúng như tên, đẹp như bông hoa hồng đỏ, tuỳ tiện nâng tay nhăn mày cũng cảm thấy thích mắt.
Chú Kim từng nói chú có một người yêu cũ thôi, là lúc mới lên đại học.
Là chị gái đó đã nấu cơm cho chú Kim, đã ở bên cạnh bầu bạn chú Kim nơi đất khách quê người sao?
Chị gái khí chất xuất hiện làm bé không thể ngừng so sánh mình với chị ấy. Người xinh đẹp, sang trọng, thành thục, hơn nữa có một cỗ khí chất mà bé cả đời cũng không có được. Còn bé, tất cả những gì bé có chỉ là tuổi 17 xuân xanh, những gì trẻ con nhất mất mặt nhất của bé đều bày ra cho chú Kim xem, đều là bé dăm bữa nửa tháng lại hờn dỗi vô cớ để chú Kim hết sức hết lòng đi dỗ dành.
Từ lúc yêu nhau đến giờ, chưa bao giờ bé cảm thấy tự ti đến thế. Không so sánh thì sẽ không có đau thương.
Đặt lên bàn cân rồi mới thấy, hoá ra khoảng cách giữa bé và chú Kim, không phải một từ "xa" là có thể hình dung được...
_________________
Tui ổn hơn rùi nhưng mà vẫn hơi bùn nên là thui chịu khó cho em Kookie bùn xíu ik chin lũi nka. Cơ mà vì nvat mới xuất hiện nài sau đó em Kookie sẽ trưởng thành hơn một xíu. Còn về tên Rosy thì thật sự là tui lười nghĩ tên quá, cho bả mượn tên tui dùng đỡ z.
Tui quyết định là sẽ không xoá phần trước đó, tui biết là nó sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng các bạn đọc sau này, nhưng mà đó cũng là tâm trạng của tui trong quá trình hoàn thành viết, hơn nữa mng an ủi động viên tui rất nhiều, nên tui mún giữ để thi thoảng đọc lại lấy tinh thần. Tui cũng edit phần đó rùi ai rảnh thì lội lại xem nhaa
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...