Nam Lãnh xách cái vali của cả hai đi cất, Hàm Hi Họa đi sau hai cô gái lên máy bay.
"Bộ 'Thiên Hạ' hình như sắp quay xong rồi nhỉ?" Ngô Á Chi đi bên cạnh hỏi.
Giọng điệu đã khác xa lúc đầu.
Hàm Hi Họa gật đầu.
"Trong tháng này sẽ hoàn thành tất cả cảnh quay."
"Vậy mà cô vẫn đi chơi được nhỉ?"
"Cảnh của tôi đã kết thúc rồi." Hàm Hi Họa không biết ngồi ở đâu nên cô đứng chờ Nam Lãnh.
"Phụ nữ tụi mình ngồi chung đi, mấy anh ấy cũng lâu lâu mới gặp nhau để bọn họ hàn huyên." Lời này là của cô nàng Mỹ Nhân.
Không biết cô ta có ý tứ gì nhưng Hàm Hi Họa không thân thiết với bọn họ, cô lại càng không cần thiết phải nghe theo bọn họ, cô muốn nhân dịp này cùng Nam Lãnh thư giãn thì đương nhiên cô không muốn nhường anh cho người khác.
Cô còn chưa lên tiếng từ chối thì cô ta đã rào trước.
"Đàn ông thành công như bọn họ ấy dù cho yêu thương người phụ nữ của mình thế nào thì trong một số trường hợp như tụ tập bạn bè, họ vẫn muốn người phụ nữ biết ý bớt bám mình một chút."
Hàm Hi Họa hơi cau mày, cô mím môi nhìn cô ta đang tiếp tục thao thao bất tuyệt.
"Đôi khi họ không nói ra đâu nhưng họ sẽ để trong lòng.
Nên phụ nữ chúng ta muốn giữ chặt được người đàn ông của mình thì phải biết co biết giãn, biết lúc nào nên nói lúc nào nên im lặng…"
"Nhưng tôi ngồi cạnh chồng có lẽ thích hợp hơn với mọi người.
Nhỉ?" Dừng lại hai giây Hàm Hi Họa mỉm cười nhìn rõ biểu cảm cứng đờ của Hoàng Mỹ Nhân.
"Tôi không quen các cô mà, hơn nữa Nam Lãnh cũng sẽ không đồng ý để tôi ngồi xa anh." Vừa lúc này Nam Lãnh đã cất hành lý xong, anh không biết bọn cô vừa rồi đang mỉa mai nhau, anh gật đầu với cả bọn rồi nắm tay Hàm Hi Họa đến chỗ ghế đôi.
"Các cô cũng ngồi an vị đi." Anh hiếm khi lên tiếng quan tâm, bọn họ nghe xong cũng không nói linh tinh nữa.
Nam Lãnh đợi vợ ngồi xuống, anh cài dây an toàn cho cô.
"Bọn họ nói gì em?" Anh vuốt má của cô một cái hỏi.
Lúc nãy tuy không nghe được cuộc trò chuyện của các cô nhưng anh chắc chắn không phải những câu hỏi han đơn giản.
Hàm Hi Họa mỉm cười lắc đầu.
"Không có gì đâu ạ.
Họ chỉ bảo em nên để anh ngồi chung với bọn Thẩm Thiếu Hàng hàn huyên."
Nam Lãnh cười khẩy.
"Anh với hắn thì có cái gì để hàn huyên." Nói xong mới nhớ tới một vấn đề.
"Em từ chối sao?"
"Còn chưa kịp thì người đẹp nào đó đã rào trước đủ chuyện." Cô hơi tò mò về vòng bạn bè của Nam Lãnh, cũng không ngại mà hỏi thẳng.
"Trước kia anh chơi với bọn họ à?" Cô cười cười véo tay anh một cái không nhẹ.
Nam Lãnh dựa hẳn vào lưng ghế, máy bay tư nhân đã cất cánh, anh nghiêng đầu nhìn cô nhếch miệng.
"Quen biết, anh chỉ chơi thân với Thiếu Hàng."
"Cái vị mới từ Anh quốc gì đó về là ai?"
"Là cô gái mặc đầm đỏ vừa nói chuyện với em tên Hoàng Mỹ Nhân." Nam Lãnh đáp thờ ơ.
"Cái tên cũng rất được nhỉ?"
Nam Lãnh cong môi hơi cúi đầu hôn lên trán cô một cái.
"Không cần để ý bọn họ đâu.
Em muốn chợp mắt không?"
Hàm Hi Họa gật đầu.
"Ngủ đi, đến nơi anh gọi."
"Vâng." Cô đặt tay mình trên đùi anh, người đàn ông bao bọc lấy bàn tay mềm mại, bé nhỏ nhắm mắt theo.
"Bên Island đang có lễ hội ba ngày đấy." Thẩm Thiếu Hàng lên tiếng, anh ngồi dãy bên trái, ghế thứ hai.
Xoay người sẽ nhìn thấy Nam Lãnh.
Ngô Á Chi có vẻ rất hứng thú với mấy lễ hội này.
"Lễ hội này lớn không ạ?" Cô ta hỏi.
"Lớn, có lửa trại còn cả lễ hội hóa trang nữa."
Mấy cô gái phấn khích kêu vài tiếng.
Xem ra chuyến đi chơi lần này sẽ có nhiều trò hay rồi.
Hàm Hi Họa cũng cảm thấy khá hứng thú, cô mở mắt kéo kéo tay Nam Lãnh.
"Lễ hội hóa trang gì đó, mình hóa trang thành gì đều được ạ?"
Nam Lãnh cũng chưa ngủ, anh ừ một tiếng.
Trước đây anh từng tham gia một lần là bị Thẩm Thiếu Hàng lôi kéo, sau đó cũng tham gia cho biết.
Nói chung khá là sôi động, không quá tẻ nhạt.
Anh nghiêng đầu nhìn vẻ mặt đăm chiêu của vợ, môi mỏng cong cong, anh hỏi.
"Em muốn hóa trang thành gì?"
Hàm Hi Họa mỉm cười, có chút ngại ngùng nhưng không giấu diếm anh.
"Elsa - Nữ hoàng băng giá."
Nam Lãnh hôn phớt qua má cô một cái, anh cười gật đầu.
"Rất hợp."
Hàm Hi Họa quan sát anh vài giây dụ dỗ.
"Vậy… anh hóa thân thành hoàng tử nhé."
Người đàn ông híp mắt nhìn cô một cách sâu xa sau đó anh gật đầu đáp.
"Được… vậy em phải thưởng anh đấy." Lúc nói câu này, bàn tay hư hỏng của Nam Lãnh đi vào trong vạt váy của cô.
Hàm Hi Họa trừng mắt với anh lại sợ mọi người thấy liền ngó nghiêng sau đó đánh cái tay anh một cái.
"Anh đàng hoàng tí đi."
Vừa lúc này giọng của một người đàn ông trong nhóm vang lên: "Ơ sao giống cô Hàm vậy?" Lý Thiên Tân ngồi bên cạnh Thẩm Thiếu Hàng, thỉnh thoảng cùng anh trò chuyện đôi câu, thế quái nào vừa rồi khi lơ đãng lướt qua một giây sau đó liền trợn mắt khựng lại.
Hình nền điện thoại của Thẩm Thiếu Hàng sao lại quen quen vậy, cuối cùng "quen quen" gì đó thì ra là Nam phu nhân vừa mới gặp.
Không ngờ còn có trò hay để xem nữa đấy.
Anh ta cười xấu xa nghiêng đầu nhìn về phía Nam Lãnh đúng lúc bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của anh, anh ta giật mình rụt người lại.
Người đàn ông này… rõ ràng tuổi tác bằng bọn họ tại sao luôn khiến bọn họ thấy áp lực khi tiếp xúc vậy chứ.
Lại nhìn sang sắc mặt âm u của Thẩm Thiếu Hàng… anh ta thề anh ta chỉ tính trêu ghẹo thôi, anh ta cũng không hề nghĩ khả năng Thẩm Thiếu Hàng chấm mút vợ của bạn thân.
Vì Hàm Hi Họa cũng là người có chút tiếng tăm lại xinh đẹp quá mức có thể vì vậy mà Thẩm Thiếu Hàng yêu thích nên dùng hình của cô làm ảnh nền màn hình cũng là bình thường.
Nam Lãnh cười khẩy, anh hấc cằm nhìn Thẩm Thiếu Hàng.
"Đưa điện thoại đây." Đây hoàn toàn là yêu cầu.
Thẩm Thiếu Hàng nhức não, anh quay sang đạp một cước vào chân tên bạn bên cạnh.
Nuốt nước miếng định xóa tấm ảnh thì bị giọng điệu lạnh lẽo của Nam Lãnh dọa run.
Cuối cùng cũng cắn răng ném điện thoại cho Nam Lãnh, còn cật lực giải thích ngọn nguồn.
Hàm Hi Họa nào ngủ được, cô cũng tò mò rốt cuộc là hình ảnh nào của mình, lại nghĩ đừng nói Thẩm Thiếu Hàng là fan mình đấy.
Trong khi đó hôm nay mới là lần đầu anh ta gặp mình.
Khi cô ghé sát Nam Lãnh cùng anh nhìn ảnh nền điện thoại của Thẩm Thiếu Hàng, không còn gì nghi ngờ nữa.
Đúng là cô.
Lại nghe anh ta giải thích chuyện này, cảm thấy cũng bình thường không có gì lạ khi một người đàn ông để hình nền một người nổi tiếng tuy cô chưa nổi lắm nhưng cũng là người trong giới showbiz rồi.
Nam Lãnh lướt lướt điện thoại của Thẩm Thiếu Hàng.
Hàm Hi Họa ghé nhìn xem anh làm gì, người đàn ông vào wechat của Thẩm Thiếu Hàng lại nhấn vào khung trò chuyện của bọn anh rồi gửi tấm ảnh đó qua.
Lại trở về album ảnh nhanh gọn xóa đi tấm ảnh kia, lúc này Nam Lãnh chợt phát hiện trong album còn có vài tấm của Họa Họa.
Anh cười khẩy nhìn Thẩm Thiếu Hàng đang trố mắt quan sát mình, sau đó lại gửi hết mấy tấm ảnh sang mình.
Tất cả ảnh của Hàm Hi Họa đã hoàn toàn bị xóa sạch.
Anh vứt điện thoại trả lại cho Thẩm Thiếu Hàng mà không nói một lời nào khác.
Thẩm Thiếu Hàng nhìn hình nền trắng trơn, anh vào album thì phát hiện ảnh của Hàm Hi Họa đều chẳng còn cái nào.
Gào thét trong tim, không sợ chết nghiêng người trừng mắt với Nam Lãnh.
"Tôi coi như là fan của cô ấy, tôi lưu hình cô ấy thì có sao đâu.
Cả đất nước này có khi đầy người đang dùng hình cô ấy làm ảnh nền đấy.
Cậu làm sao xóa hết được hả."
Nam Lãnh nhếch miệng khiêu khích nhìn anh lên tiếng.
"Tôi cứ thích xóa của cậu đấy."
Hàm Hi Họa bật cười vì hai người đàn ông hết sức trẻ con này, cô kéo kéo tay anh.
"Anh đừng trêu anh ấy nữa."
Cô gái bên cạnh Hoàng Mỹ Nhân là Ngô Thiến lẩm bẩm.
"Chẳng rõ đẹp chỗ nào."
Hoàng Mỹ Nhân mím môi nhìn sườn mặt của Nam Lãnh, cô ta không nhịn được mà muốn vuốt ve.
Anh vẫn luôn luôn hoàn hảo như vậy.
Cô ta thật sự không cam tâm nhìn anh ở bên người phụ nữ khác.
Nhạc đệm chuyện ảnh nền giúp bầu không bớt tẻ nhạt hơn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...