Chủ Tịch Đừng Ép Người Quá Đáng!
Ngoài vườn hoa đang nở rộ đầy màu sắc, người ta chỉ thấy 1 cô gái nhỏ nhắn đang ngồi xổm xuống hái những bông hoa được chăm sóc kỹ lưỡng dịu dàng ôm vào người
Đôi mắt có chút đờ đẫn muốn nhắm chặt, nhịp thở cũng nặng nề dường như đang rất không khoẻ
Đứng bên cạnh, còn 1 người nữa mang tâm trạng lo lắng cứ muốn giúp đỡ. Nhưng cô gái nhỏ đó kiên quyết từ chối
Miệng nhỏ phát ra âm thanh ngọt ngào trong trẻo
Nếu không phải do chính em hái... chắc chắn sẽ bị làm khó
Nhưng em đang bệnh mà, chị giúp 1 chút sẽ không sao đâu
Lam Hoa xót xa nói
Cô thật sự muốn giúp đứa bé đáng thương này. Con bé chẳng hại ai tại sao lại bất công như thế?
Không sao mà, chị à... em khát nước
Giọng Y Y mệt mỏi, nhìn về Lam Hoa mà nói
Được, chị đi lấy cho em
Cô nói xong liền chạy đi
Lạc Y Y hái đủ số hoa liền cố gắng đứng lên, cô muốn đi vào nhà
Nhưng đi được vài bước đã thấy trước mắt toàn là màu đen. Cả người quay cuồng sắp ngã
Bạch Diệp Phi Yến cùng anh mình đang ở trong phòng sách. Hắn đợi mãi chẳng thấy người đâu liền tức giận ném quyển sách triết học trong tay xuống đất sải bước ra ngoài
Cô em gái nhỏ đi phía sau nhìn bóng lưng rộng lớn của anh mình, ngán ngẫm bĩu môi
Người khác đọc sách để tâm tịnh, anh thì hay rồi, đọc chán chê liền quăng đi
Đi đến vòm hoa hồng, hắn đột ngột dừng bước, Bạch Diệp Phi Yến không kịp ngừng lại liền bị đập trúng cái mũi vào lưng người đi trước
Còn chưa kịp than đau đã thấy được 1 màn đặt sắc trước mắt
Đó... đó không phải là Lạc Y Y sao? Đang ôm ai mà lại thân mật như vậy
Cô ấy cười, vẻ mặt đang hóng hớt chuyện vui hiện rõ nét
Lúc nãy Y Y súyt chút ngã xuống, may mắn có người làm vườn đang đứng tỉa hoa cách đó không xa thấy được liền nhanh chóng chạy đến đỡ lấy
Bạch Dạ Phi Ưng thấy cảnh này, đứng yên không lên tiếng
Tam tiểu thư nhích người lên thấy được gương mặt hắn đen lại, đắc ý cười
Xong rồi xong rồi, anh hai tức rồi
Cũng đúng... làm gì có người đàn ông nào có thể bình tĩnh khi phát hiện bản thân bị cắm cho cặp sừng? Dù không có tình cảm, nhưng người kiêu ngạo như anh mình sao có thể bỏ qua được
Đây là do cô tự làm tự chịu
Ban ngày ban mặt, còn dám ở nơi này yêu đương vụng trộm. Cô ta đã có lòng thì mình tốt bụng góp phần sức lực vậy
Ôm nhau thân thiết thật nha. Em nghe nói hôm nào rãnh, chị ấy đều ra sân vườn đi dạo. Xem ra... là biết yêu rồi
Hắn không nói gì. Vòm hoa hồng cách sân vườn không xa nhưng không dễ thấy được biểu cảm trên gương mặt. Tư thế ám muội đó làm cho người ta không thể không sinh lòng nghi ngờ
Lúc anh đi công tác 1 tuần, em cũng chẳng được đến đây. Xem ra chị ấy khá thoải mái...
Hắn không nghe hết câu lập tức bỏ đi. Trên đường đi cô vẫn liên tục nói bên tai hắn những câu khó nghe
Đến phòng sách, hắn bước vào rồi đóng cửa
Súyt chút mũi cô lại bị đập lần 2
Bạch Diệp Phi Yến đứng ở ngoài khoang thai tựa cánh cửa
Lạc Y Y, lần này dù có là thần tiên hạ phàm cũng không cứu nỗi sự ngu ngốc của cô đâu
Xem ra sắp có kịch hay rồi, không cần mẹ phải bận tâm bay về nơi này nữa
Ở sân vườn, Lam Hoa đem cốc nước trên tay ra thì liền thấy Y Y gương mặt trắng bệch. Cô sợ hãi ném đồ đang cầm chạy đến đỡ lấy
Y Y... Y Y, em không sao chứ
Người làm vườn nhanh chóng nói
Cô ấy đang đi đột nhiên lại loạng choạng rồi ngã, cũng may tôi đến đỡ kịp thời
Anh ta bề ngoài tuy không sánh bằng thiếu gia, nhưng cũng không tệ. Lam Hoa dìu Y Y không quên cảm ơn rồi đỡ cô vào nhà
Vừa đi, cô ấy vừa động viên
Y Y cố lên, chúng ta về phòng nghỉ ngơi. Chị sẽ giúp em mang hoa đến cho Tam tiểu thư. Yên tâm, ha
Leo tận 5 tầng lầu đối với Y Y đang không khoẻ thật đúng là 1 cực hình
Khi đến nơi, cô đã mất hết toàn bộ sức lực. Lam Hoa liền cõng cô về phòng
Đang định kéo rèm cửa thì thấy thiếu gia và Tam tiểu thư lái xe đi mất
Cô thở phào, tốt quá rồi. Tạm thời Y Y có thể được nghỉ ngơi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...