Chủ Tịch Đừng Ép Người Quá Đáng!
Hắn đứng dậy sửa sang lại quần áo, gương mặt ung dung như chưa có gì xảy ra
Y Y đáng thương ngồi trên đất ho sặc sụa, đôi mắt rưng rưng muốn khóc
Cô dùng tay che lấy khuôn miệng nhỏ nhắn
Chất lỏng gớm ghiếc đó không những bắn lên mặt mà còn dính vào miệng cô
Mằn mặn lại tanh nồng hệt như nội tạng sống của động vật, cô muốn nôn
Hắn nâng gương mặt cô lên, nhìn vào thứ chất lỏng trắng đục đang trên đó thoả mãn cười
Bắt đầu từ tuần sau phải có mặt ở đây, bất cứ khi nào tôi cần
Nói xong hắn thong thả rời đi
1 lúc sau khi không còn động tĩnh gì nữa, Y Y phóng như bay vào phòng tắm
Ngồi xổm xuống mà nôn
Chỉ vừa mới sáng vẫn chưa ăn gì, bao tử trống không nhưng cứ như những cơn sóng cuộng lại, tầng tầng lớp lớp làm cho cô không thể không nôn
Nhưng Y Y chẳng thể nôn được gì ngoài dịch dạ dày
Vừa đắng vừa khiến bụng cô nóng ran đến khó chịu
Sau 1 hồi tốn sức để tống khứ những thứ không sạch sẽ ra khỏi cơ thể
Cô thu mình ngồi vào 1 góc tưởng
Chỉ mới 1 ngày trôi qua cô đã không chịu nỗi, chỉ muốn chạy trốn
Cái hợp đồng đó kéo dài tận 2 năm, sao có thể chống chọi lại chứ?
Lạc Y Y, mày không được phép nghĩ quẩn
Nếu không mẹ sẽ không có người chăm sóc
Cô cố gắng động viên an ủi chính mình, nhưng mỗi lần nhìn thấy hắn cũng là lúc cô sống không bằng chết
Có nên mua bảo hiểm cho chính mình hay không?
Chỉ cần cô không còn, thì mẹ sẽ có 1 số tiền
Đến lúc đó cô sẽ nhờ Lăng Vô Song chăm sóc bà
Thật sự cô không thể chịu nỗi sự dày vò của tên ác ma này nữa
Dù không tự sát hắn cũng sẽ hành hạ cô đến chết mất thôi
Tại sao lại đối xử với cô như thế?
Cô chẳng qua chỉ tùy tiện nói 1 câu ...
Cộc cộc ...
Tiếng gõ cửa vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ, Y Y càng cuộn chặt bản thân lại
Là hắn sao? hắn lại đến tìm cô nữa sao?
Y Y tiểu thư, mong cô mau chóng ra ngoài
Là giọng nữ?
Không phải hắn
Nghe thấy giọng nói xa lạ, nhưng cô lại cảm thấy nhẹ nhõm
Cơ thể cũng nhanh chóng thả lỏng
Đứng lên rửa mặt rồi bước ra ngoài
Cô gái bên ngoài lịch sự cúi người, mái tóc nâu gỗ được búi cao trông rất chững chạc
Trên người mặc âu phục dành cho nhân viên phục vụ, gương mặt không cảm xúc làm cô chẳng biết nên cư xử thế nào cho đúng
Không đợi cô lên tiếng, đối phương đã tự động giới thiệu
Tôi là Lam Hoa, từ hôm nay sẽ phụ trách phục vụ cho cô.
Tiểu thư cần gì thì cứ nói với tôi là được.
Về chuyện phục vụ Bạch Nhị thiếu mỗi tối, cũng sẽ do tôi chuyển lời
Không cần gọi tôi là tiểu thư đâu, cứ...
Đây là do Bạch Nhị thiếu sắp xếp, tôi không dám làm trái mong tiểu thư thông cảm
Cô ấy nhanh chóng xen vào, xem ra hắn đưa cô ấy đến, mục đích chính là giám sát cô
Tránh để Y Y làm chuyện ngu ngốc
Cô cũng chẳng còn sức lực để phân trần, chỉ muốn nhanh chóng được gặp mẹ
_____
Sau khi thay đồ và ăn sáng, cô được tài xế riêng của dinh thự đưa đến bệnh viện
Nơi này quả thật so với chỗ mẹ cô ở trước đó hiện đại và sạch sẽ hơn
Y Y đi đến tầng 5, mẹ cô được sắp xếp nằm trong 1 căn phòng rộng đầy đủ tiện nghi lại chẳng có ai
Xem ra hắn đã tính toán ổn thoả cả rồi
Bà nhìn thấy cô đang lấp ló ngoài cửa, gương mặt hiền từ hiện lên nụ cười
Y Y, con tới rồi
Cô cười mỉm sau đó bước vào
Bác sĩ nói với con, chỉ cần mẹ chịu điều dưỡng thì 1 năm sẽ có thể hoàn toàn bình phục
Nhưng mà ...!Y Y, viện phí ở đây rất đắc ...
Mẹ đừng lo, con tìm được công việc mới, ông chủ rất hào phóng ...!cho nên tất cả viện phí sẽ chi trả nếu con làm tốt công việc được giao
Mẹ cô muốn nói gì đó nhưng lại thôi, nắm lấy bàn tay gầy gò của con gái mình, đôi mắt rưng rưng
Con cực khổ rồi
Y Y cố nén xúc động, cô đứng lên vội vàng
Mẹ, con phải đi rồi.
Sau khi xong việc con sẽ đến thăm cho nên ...!mẹ cứ ngủ đừng chờ con
Cô thật sự muốn ở với mẹ, tâm sự thật lâu
Nhưng hắn chỉ cho cô gặp mặt bà 15 phút
Không thể đắc tội với hắn thêm được nữa, tạm thời phải ngoan ngoãn.
Đợi đến khi hắn đã chán chắc chắn cô sẽ có thể tự do đi gặp mẹ
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...