Chủ Tịch Đừng Ép Người Quá Đáng!
Bạch Dạ Phi Ưng cúi xuống thấy cô mồ hôi chảy dài trên cái trán nhỏ, gương mặt đỏ ửng khác lạ, liền lo lắng hỏi nhỏ
Em làm sao vậy
Lạc Y Y yếu ớt trả lời
Tôi chóng mặt
Anh dìu em lên phòng?
Hắn hỏi, cô không nói gì chỉ gật đầu ngầm đồng ý
Bế cô trên tay, hắn đi lên lầu. Trước lúc đó còn tìm kiếm anh trai mình, liếc mắt ra hiệu
Bạch Dạ Phi Long uống cạn ly rượu
Đứa em trai này... từ lúc nhờ hắn cứu người bị bắt cóc đến bây giờ thì tình cảm anh em đúng là cải thiện rất rõ
Những việc liên quan đến an ninh và xử lý rác đều dồn hết lên người của kẻ làm anh này
Em trai bé bỏng của hắn... bây giờ khá ỷ lại vào người anh này rồi
Hắn đích thân đưa người em họ xa của mình vào 1 góc tối, tận tình hỏi thăm vài đường quyền cơ bản. Muốn tên đó biết điều thì đừng có ý đồ gì xấu xa
________
Bạch Dạ Phi Ưng đặt nhẹ vợ mình xuống giường, chỉ thấy cô khó chịu nhíu mày. Hắn đưa tay lau đi những giọt mồ hôi nhễ nhại trên cái trán
Ngón tay mát lạnh lướt qua da thịt khiến cô có chút dễ chịu. Không khách sáo liền nắm lấy bàn tay ấy áp lên cổ mình, nỉ non
Nóng... nóng quá... khó chịu...
Ngay cả hắn cũng bị giật mình, chết tiệt, rốt cuộc lúc hắn không có mặt đã có chuyện gì xảy ra
Cái biểu hiện này của cô... giống hệt như đang bị hạ dược. Nghĩ đến đây lửa giận trong người hắn bùng phát dữ dội
Cái tên khốn kiếp Triệu Thế Dinh dám ở trong nhà của hắn mà hạ dược chính vợ của hắn?
Đúng là phải lột da rồi ném ra bãi rác cho chó ăn
Hắn đứng lên, gọi cho anh trai mình
Đầu dây bên kia, tiếng cười xấu xa của bang chủ vang lên
Haha, em trai bây giờ không tâm sự để gắn kết tình cảm với em dâu mà gọi cho anh làm gì?
Anh mau nhốt cái tên khốn dám làm bậy kia lại đi, ngày mai em phải đích thân xử lý
Bạch Dạ Phi Long giọng nói hời hợt có chút mỉa mai
Chỉ là nắm tay vợ em 1 chút, anh cũng đã đánh 1 trận rồi, có cần...
Tên chó chết đó hạ thuốc vợ em, để giở trò xấu mà muốn em bỏ qua dễ dàng sao?
Cái gì? Hạ thuốc?
Không nói nhiều nữa, anh giúp em gọi cái tên bác sĩ ở chỗ anh đến đây. Giúp cô ấy giải dược đi
Bạch Dạ Phi Long gãi gãi đầu
Sao không gọi bác sĩ chỗ em cho nhanh, cái tên Lục Nhất Dương đó... tính tình cổ quái, ngay cả anh cũng thấy có chút mệt, chỉ sợ gọi đến em sẽ thấy phiền... còn không... thì em có thể tự mình giải
Nếu dễ như vậy thì cần đến anh hay sao? Sáng nay Phi Yến đã đưa tất cả họ đến nhà nó rồi. Mau gọi cái tên Lục Nhất Dương đó đến đây đi
Nói xong hắn liền cúp máy
Bạch Dạ Phi Ưng ngồi xuống giường nhìn người bên cạnh đang khó chịu thở dốc, hắn cố gắng an ủi
Em cố gắng chút, bác sĩ sẽ nhanh chóng đến thôi
Lạc Y Y cả người râm rang ngứa ngáy, bên trong cơ thể như đang có hàng vạn con côn trùng đang bò khắp nơi cắn xé
Nóng...
Hắn đứng lên lấy cái điều khiển rồi mở điều hoà, 1 giây sau liền cảm nhận sau mình nóng rực
Cô dáng chặt thân thể vào lưng hắn, bàn tay nhỏ mềm mại đang di chuyển khắp nơi
Y Y lúc này lý trí sót lại chẳng còn bao nhiêu, nhận thấy nhiệt độ của người đối diện rất dễ chịu, liền muốn dính vào
Bạch Dạ Phi Ưng gỡ bỏ bàn tay nhỏ của cô rồi xoay người lại, nắm lấy cánh tay trắng như gốm sứ
Y Y, em bình tĩnh lại đi
Bộ váy trễ vai xộc xệch làm lộ nửa quả đào căng mọng cùng rãnh ngực sâu mê người. Hắn nuốt xuống ngụm nước bọt, cố kìm nén con thú bên trong mình
Cô gái nhỏ đang khó chịu còn bị cự tuyệt đương nhiên có chút không khuất phục, trực tiếp xông đến ôm chặt lấy cơ thể mát lạnh trước mặt không chịu buông. Cái miệng nhỏ không ngừng thì thầm bên tai hắn những câu chữ ám muội
Tôi muốn... cho tôi đi... nóng quá...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...