"......"
Sở Ấu Cơ nuốt một ngụm nước bọt, sao đột nhiên tỷ tỷ lại hỏi vấn đề này? Chẳng biết phải trả lời thế nào.
"Ân." Sở Ấu Cơ nghĩ, cong miệng nhỏ, đôi mắt chớp chớp, "Tỷ tỷ, em hứa với tỷ."
Cung Thanh Hạ mê muội, ".........!Gì?" Vẻ mặt đừng đáng yêu như vậy được không? Thật muốn xử theo pháp luật một trận...........!
"Cái kia, trước, quãng thời gian trước, em có giấu tỷ tỷ việc đi gặp mặt Thanh Dương Cảnh, em, em không muốn đi, là mẹ, nàng nhận điện thoại giúp em, còn hẹn trước thời gian địa điểm, còn, còn......!" Sở Ấu Cơ nói tới chỗ này ngẩng đầu, sợ hãi nhìn Cung Thanh Hạ chút, nhìn thấy người yêu nheo mắt lại, nhất thời hồi hộp đến nghẹt thở.
"Còn cái gì? Hả?"
Sở Ấu Cơ buông mí mắt xuống, tay nhỏ mân mê vạt áo Cung Thanh Hạ, "Còn để em, để em chụp ảnh chung với Thanh Dương Cảnh, mẹ nói, mẹ muốn xem dáng vẻ Thanh Dương Cảnh ra sao..........."
Cung Thanh Hạ bình tĩnh ngoài dự liệu, "Tôi đã nhìn thấy những tấm ảnh kia rồi."
Giọng nói nhàn nhạt của Cung Thanh Hạ truyền vào tai Sở Ấu Cơ, gây nên sóng trào mạnh mẽ, "Ui, ai, ôi?" Sao tỷ tỷ lại thấy được? Hơn nữa còn không tức giận............!Đúng là mình đa nghi rồi.
"Vì lẽ đó, tôi hỏi em." Cung Thanh Hạ nhìn tiểu nữ sinh bằng ánh mắt đe dọa, "Nếu như tôi với mẹ em phát sinh mẫu thuẫn, em sẽ làm sao?" Dừng một chút, nói thẳng thắn, "Nếu như mẹ em không thích tôi, em sẽ chọn con đường nào?"
"Sẽ không đâu, mẹ sẽ thích tỷ tỷ."
Ngoài miệng nói như vậy, ánh mắt lại không dám nhìn Cung Thanh Hạ, ánh mắt chột dạ, nhìn trái rồi lại nhìn phải, không tìm được tiêu điểm ------- ngày đó chỉ nói một câu, "Con sợ tỷ tỷ sẽ để bụng." Kết quả mẹ lập tức nhận điện thoại, an bài cuộc hẹn, muốn nói nàng không nhìn thấy ý đồ của mẹ nhắm vào Cung Thanh Hạ thì nhất định là giả, huống chi trước đó mẹ còn hạ lệnh, "Không có lệnh của mẹ không được phép gặp Cung Thanh Hạ.".............!Tuy nói là như thế, ý đồ của mẹ vẫn chưa rõ ràng, lạt mềm buộc chặt cái gì, mình không dám làm trái ý với tỷ tỷ đại nhân, thế nhưng dựa vào Đông Phong cùng Hổ Uy của mẹ, kiếm chút kế vặt trừng trị tiểu hồ ly cũng là chuyện đơn giản, Sở Ấu Cơ nàng cũng tuyệt đối không đơn thuần như vẻ bề ngoài, dù sao nàng cũng sống qua một đời..........!
"............" Cung Thanh Hạ thu mọi diễn biến trên mặt tiểu nữ sinh vào tầm mắt, tựa như đang xem phim vậy, lửa giận trong lòng tăng vọt,mạnh mẽ hôn lên môi tiểu nữ sinh lần 2, tình huống thế này mà không xử phạt tiểu nữ sinh theo pháp luật, nàng còn là người bình thường sao?
Sở Ấu Cơ nhiệt tình đáp lại Cung Thanh Hạ.
Ừ, để chúng ta dùng phương thức đơn thuần này diễn tả tâm ý đi.......!
Tư thế hôm nay vẫn là lần đầu tiên, vừa nãy nhiệt tình có thừa, nhưng kinh nghiệm không đủ, hiệp hai sẽ không như vậy, động tác của hai người đã thuần thục hơn rất nhiều, Sở Ấu Cơ dùng tay mở khuy áo ngực của Cung Thanh Hạ, kéo xuống ném sang một bên, khuôn mặt kề sát về phía tiểu san hô trước ngực Cung Thanh Hạ, dùng môi lưỡi nhiệt liệt an ủi, một bên thì dùng tay xoa xoa lấy tiểu san hô còn lại, hai người triền miên nhiều lần như vậy, nàng đã biết rõ địa phương mẫn cảm nhất của Cung Thanh Hạ, chính là hai tiểu san hô này, vì lẽ đó dùng hết sức lực công chiến lấy địa phương này, đúng như dự đoán, Cung Thanh Hạ rên lên khe khẽ, tay nhỏ tìm về nơi tư mật, nơi đó đã ướt đẫm từ lâu, liền không chút do dự tiến vào, tăng nhanh tiết tấu, phát ra tiếng rên khe khẽ lấn át đi tiếng rên mê loạn của Cung Thanh Hạ.
Chưa bao giờ nhìn thấy Cung Thanh Hạ hưng phấn đến vậy, lông mày nhíu lại, đôi môi đỏ cất vang tiếng rên khẽ khẽ, hơi thở gấp rút, cơ thể rung động, tỷ tỷ đại nhân hôm nay nhiệt tình hết mình không giữ lại chút nào, Sở Ấu Cơ cảm thấy, so với vẻ băng lãnh thường ngày, dáng vẻ này của tỷ tỷ thật đáng yêu, bởi vì, tỷ tỷ hoàn toàn thuộc về nàng, tỷ tỷ đại nhân chưa bao giờ làm vẻ phong tình này trước mặt người khác.........!Thật sự rất yêu tỷ tỷ, yêu phát rồ, yêu phát điên, hi vọng thời khắc này sẽ trở thành vĩnh hằng, hi vọng có thể cùng tỷ tỷ sống hết một đời, đầu bạc răng nong.......!
Sở Ấu Cơ càng kịch liệt hơn so với lần trước, Cung Thanh Hạ còn chưa kịp đòi hỏi, một lòng quấn quýt môi lưỡi với tiểu nữ sinh, từ cổ họng phát ra tiếng rên thỏa mãn, hưng phấn đến dừng hôn, chỉ có thể nắm chặt lấy thân thể tiểu nữ sinh, ôm chặt, lại ôm chặt, dòng điện tê tê truyền khắp tứ chi, cơ thể vô lực giao hết cho tiểu nữ sinh.
Sở Ấu Cơ ôm vững vàng, ôn nhu ôm ấp, bàn tay khẽ vuốt sống lưng của tỷ tỷ đại nhân, giọng nói lạc đi, nhưng vẫn rất ôn nhu, "Tỷ tỷ......." Nhẹ nhàng nâng mặt Cung Thanh Hạ lên, ánh mắt tràn đầy yêu thương nhìn về phía người mình yêu, chậm rãi nói rằng, "Thanh Hạ tỷ tỷ, tình cảm của Ấu Cơ đối với tỷ, không có người nào có thể ngăn cản nổi, ngay cả mẹ cũng không thể." Đặt xuống môi đối phương một nụ hôn, "Vì vậy, sao tỷ tỷ phải hỏi em vấn đề vậy đây?" Đáp án không phải rất rõ ràng rồi sao...........!Cho dù em làm không ít chuyện 'không sáng tỏ', cũng là vì muốn ở bên tỷ tỷ đại nhân cả đời --------- thật sự rất muốn kết hôn cùng tỷ tỷ, trở thành người thân của tỷ tỷ a.....!
Nghe Sở Ấu Cơ biểu lộ thâm tình, chìm đắm trong sóng mắt dịu dàng của tiểu nữ sinh, công chúa đại nhân rất cục mỉm cười, tựa như rất hài lòng với câu trả lời của tiểu nữ sinh.
Chủ nhật mấy ngày sau, Lâm Dịch Huyên gọi con gái đến nhà kính trồng hoa tâm sự.
Sở Ấu Cơ tưởng chuyện bí mật gặp Cung Thanh Hạ bại lộ, nơm nớp lo sợ trong lòng, mặc dù những lời nói với Cung Thanh Hạ đều là lời tâm huyết, nhưng nàng cũng sợ mẹ, nàng là con gái của Lâm Dịch Huyên, đương nhiên không thể trở mặt đối với mẹ mình.
Không nghĩ tới Lâm Dịch Huyên nói sang chuyện khác, "Sắp nghỉ hè rồi," Lấy một câu chuyện không liên quan mở đầu, mẫu thân đại nhân nói tiếp, "Sau kì nghỉ, con sẽ lên lớp 12, sau đó là đại học." Nói đến đây vào chủ đề chính, "Con muốn học đại học nào?"
"Ân, cái này," Sở Ấu Cơ sờ mũi, "Con còn chưa nghĩ ra........"
"Ý của mẹ là," Lâm Dịch Huyên đi tới trước bồn hoa, nói, "Kỳ nghỉ hè này con tranh thủ thi IELTS đi, tốt nghiệp cấp 3 xong sang Châu Âu du học, tốt nhất là Anh Quốc, chuyên ngành văn học ---------- mẹ cũng không phủ nhận văn học cổ điển của Trung Quốc, nhưng con cần sang phương tây mở mang tầm mắt, tiếp thu giáo dục văn học chính quy của phương Tây, chuyện này đối với con đường sáng tác của con, chỉ có lợi chứ không có hại."
"Ân, con......." Chuyện trọng đại như vậy, nàng cũng muốn thương nghị với Thanh Hạ tỷ tỷ rồi mới quyết định.
"Làm sao?" Lâm Dịch Huyên thấy dáng vẻ ấp úng khổ sở của con gái, mỉm cười nói, "Kết quả học tập môn Toán của bảo bối tốt như vậy, không lẽ con định theo ngành sửa chữa sao?"
"Không, không có ạ." Sở Ấu Cơ lắc đầu liên tục, bảo nàng theo ngành sửa chữa, chi bằng bảo nàng nhảy lầu đi cho rồi, "Chỉ là, ân, chưa từng nghĩ tới việc phải ra nước ngoài học đại học......"
Lâm Dịch Huyên nói rằng, "Vậy bắt đầu nghĩ từ bây giờ đi."
Sở Ấu Cơ oán thầm trong lòng, rõ ràng năm đó mẹ không chịu nghe lời ông bà ngoại, hiện tại lại quản mình rộng vậy sao......!
Du học nước ngoài, coi như được tỷ tỷ cho phép, nàng cũng không muốn đi, cách tỷ tỷ cả Thái Bình Dương với Đại Tây Dương như vậy, nàng không muốn đi.
Lâm Dịch Huyên nhìn con gái một chút, cười cợt, "Bảo bối không giống mẹ, tính cách của mẹ nổi loạn từ trong xương cốt, bảo bối vẫn luôn là người biết điều, ngay cả làm Phò mã cũng ngoan như vậy, vì lẽ đó, sau này phải ngoan, biết không?"
"............" Phò mã là chuyện từ đời nào rồi, khuôn mặt Sở Ấu Cơ đỏ bừng, ấp úng nói, "Kỳ thực, chỉ cần học trường đại học lớn là được, tỷ như đại học Z, cũng rất có danh tiếng trong nước, con nghĩ.........."
"Mẹ không nói là đại học Z không tốt." Lâm Dịch Huyên sửa lại con gái, "Chỉ là cho rằng, con cần tiếp thu nền giáo dục văn học của phương tây." Nói xong khoát tay, "Không nói nữa, cứ quyết định như vậy." Dừng một chút, "Sang bên kia, a di Minh sẽ chăm sóc con." Nhìn con gái một chút, nói tiếp, "Chính là Minh Trúc Ngữ, nếu con không muốn gọi nàng là a di, có thể gọi nàng là tỷ tỷ, hoặc là gọi thẳng tên húy cũng được, gọi thế nào là tùy con."
Nghe Lâm Dịch Huyên nói như vậy, Sở Ấu Cơ mới nhớ ra, năm trước, trong lần đầu gặp gỡ Minh Trúc Ngữ, nàng ấy từng nói, "Nếu đến rồi, thì không cần trở về.", "Ở lại bên cạnh tôi." Nếu như vậy, đại khái đến Châu Âu học tập cũng là chủ ý của nàng ấy nói cho mẹ? Mình ở xưởng đóng tàu làm nàng ấy bị thương nặng như vậy, chuyện này nhất định trở thành cú sốc lớn trong lòng nàng ấy......!Nếu như mình sang hải ngoại có thể khiến Minh Trúc Ngữ không tìm chuyện với Hi Sở, Diêu tỷ tỷ, Thanh Hạ tỷ tỷ, và Cổ tỷ tỷ, cũng có thể là chuyện nên cân nhắc..........!
Vừa an ủi bản thân, "Còn chưa lên lớp 12," một bên không biết có nên đồng ý hay không, đồng ý rồi thì phải nói sao với tỷ tỷ? Không đồng ý thì phải nói sao với mẹ? Sở Ấu Cơ vượt qua kì thi cuối kì, thêm vào chuyện của 《 Xuân Thu nơi đây 》còn đang dang dở, mệt cả thể xác lẫn tinh thần, đến lúc giáo viên chủ nhiệm tuyên bố tiết học cuối cùng kết thúc, chính thức nghỉ hè, Sở Ấu Cơ nằm gục lên sách, thậm trí không còn sức biểu đạt vui mừng, không chỉ có vậy, trái lại nghĩ đến kì thi IELTS trong hè này, không khỏi nhíu lông mày ----------- thời gian càng ngày càng ngắn lại, càng ngày càng gần đến lúc phải đưa ra quyết định.
Lam Hạo Hiên thu thập sách vở xong, đi tới trước mặt Sở Ấu Cơ, ngồi xuống, lấy hết dũng khí hoán một tiếng, "Ấu Cơ......"
Từ sau khi Tần Thành nói cho hắn biết thân phận thật của Sở Ấu Cơ là chủ tịch tập đoàn Hi Sở, hắn đã mất một thời gian dài không biết phải đối diện với Sở Ấu Cơ ra sao, cũng không vây quanh nàng như trước, tuy nói hắn vẫn dùng quan hệ của mình bảo hộ lấy tiểu nữ sinh không bị nam sinh nào khác 'quấy rối', Sở Ấu Cơ vẫn mang cảm kích trong lòng.
"Hả?" Sở Ấu Cơ đáp một tiếng, ngẩng đầu khẽ mỉm cười với Lam Hạo Hiên, "Chờ mình một chút." Đứng lên thu thập sách vở.
Hai người sóng vai đi ra khỏi phòng học, đi theo phía sau Giang Hiểu Tĩnh, đang đi, không biết Chu Tiểu Kiều từ đâu đi tới, đưa tay ôm lấy vai Sở Ấu Cơ như thường lệ, "Bắt đầu nghỉ hè rồi!" Dường như lão sư còn vui vẻ hơn học sinh.
"Có điều, cũng có nghĩa rằng lớp 12 không còn xa." Chu Tiểu Kiều chuyển đề tài, nhìn thiếu nữ bên cạnh, "Em chọn được trường đại học nào chưa?"
"Mình, mình cũng đang muốn hỏi," Lam Hạo Hiên đang muốn phát sầu, lại bắt được đề tài này, không nghĩ tới lão sư lại giúp hắn như vậy, trong lòng không ngừng cảm kích Chu Tiểu Kiều, lén lút nhìn Sở Ấu Cơ một chút, mặt hơi ửng hồng nói, "Ấu Cơ định học trong nước hay đi du học?"
Muốn mình phải trả lời ra sao đây?
Sở Ấu Cơ xoắn xuýt trong lòng ---------- đương nhiên không phải vì vấn đề người trước mặt hỏi, mà vì vấn đề nan giải cho mẫu thân đề ra.
____________________________
Lời của edit: Tuần trước mình bận tối mắt tối mũi, không có thời gian edit, tuần này khá hơn rồi, nhưng mình không chắc rằng ngày nào cũng có thời gian edit, nên thỉnh thoảng sẽ lỡ 1, 2 chương, mình sẽ cố gắng, mọi người thông cảm nhé.
Tớ Tên Kun.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...