Chủ Tịch Bá Đạo! Xin Đừng Sủng Tôi
Điềm Cảnh Nghi thấy Nhu Nhu nói thế liền nở nụ cười có phần nuông chiều ôm chặt lấy thân thể nhỏ nhắn kia vào trong lòng rồi đặt lên đôi một đỏ mọng của cô một nụ hôn nhẹ nhàng.
Điềm Cảnh Nghi vuốt ve mái tóc đen bóng mượt của cô mà nhỏ nhẹ nói.
---- Được ! Vậy em hãy ngoan ngoãn quỳ xuống theo tư thế bò là được , nhớ là mở rộng đôi chân ra việc còn lại em cứ để tôi là được !-----
Câu nói này như ma lực hung hăn đánh vào sâu trong đầu của Nhu Nhu , cô nghe thế liền như cái máy tính được lập trình sẳn mà nhanh chóng làm theo.
Vài hơi thở sâu Điềm Cảnh Nghi thấy cô ngoan ngoãn làm theo ý mình thì hắn liền nở nụ cười thoải mãn liền hung hăn có cái vật to lớn đầy gân guốc ấy vào lên trong nơi tư mật đang trào nước ra kia của cô mà nhấp mạnh.
----- Ưm! ư!.
Nó sâu quá anh chậm lại một chút được không !-----
Đầu óc Mạn Nhu Nhu như trống rỗng bỡi sự kích tình này của hắn ,đôi môi đỏ mọng của cô không kiềm nổi cảm xúc mà phát ra những âm thanh làm cho người nghe phải đỏ mặt.
Thấy Nhu Nhu phát ra âm thanh như thế thì trong lòng hắn vui vẽ liền cho cái vật to lớn đầy gân guốc kia ra vào bên trong nơi tư mật kia của cô càng nhanh hơn , đôi bàn tay hắn lại không chịu an phận mà đánh nhẹ vào cặp mông tròn cao vút kia của cô.
---- A.
.
aaa.
! Đau quá ! Anh nhẹ tay một chút ! Muốn người ta người thấy hay sao chứ ?----
Trong đầu Mạn Nhu Nhu cảm thấy nơi bị đánh ấy có cảm giác vừa tê lại ngứa làm cho cô cảm thấy rất khó chịu củng may là hắn đang duy chuyển bên trong nơi tư mật kia làm cho cô cảm thấy dễ chịu hơn một ít.
Còn về phần Điềm Cảnh Nghi nghe cô nói thế liền nờ nụ cười có chút tà mị đôi tay to lớn ấy không biết từ lúc nào đã duy chuyển lên nắm lấy đôi gò bông đào căng tròn kia của cô mà xoa bóp ,cái miệng to lớn của hắn củng không chịu thua kém mà hôn nhẹ lấy tấm lưng trần trắng noãn kia của cô.
---- Ư! ư!.
.
! Anh chậm một chút !------
Mạn Nhu Nhu theo tín niệm và suy nghĩ trong lòng của mình mà phát ra những âm thanh như thế này , chứ thật sự là đầu óc của cô hoàn toàn mê loạn chẳng thể suy nghĩ được gì nữa.
Không biết là thời gian trôi qua được bao lâu khi cái vật hung tợn to lớn đầy gân guốc kia của hắn ra vào nhanh chóng bên trong nơi tư mật kia của cô , thì thân thể Mạn Nhu Nhu liền căn cứng co gật liên tục đôi tay và chiếc đầu cô mỏi mệt mà nằm úp thân thể xuống chiếc nệm mềm mại mà khép mờ đôi mắt.
Nhưng phía sau thì đôi chân của cô vẩn cô gắng giữ nguyên tư thế có cái vật gân guốc của hắn ra vào , Nhu Nhu hoàn toàn không kiểm soát được thân thể của mình trong nơi tư mật ấy có dòng nước như suối thi sau mà trào ra làm ước một phần nệm lớn.
Ánh mắt Nhu Nhu hoàn toàn khép lại vì quá ngại ngùng củng rất mệt mỏi mà chẳng giám nhìn vào hắn , Điềm Cảnh Nghi thấy cô như thế liền kéo đôi chân cô nằm úp xuống nềm vểnh cặp mông căn tròn lên cao , đôi bàn tay hắn nhanh chóng mở rộng cặp mông căn tròn kia ra và nhanh chóng có cái vật to lớn ấy tiến vào bên trong.
---- ư! ư! ----
Tư thế của hai người bây giờ trông thật là khó xem , Mạn Nhu Nhu đang nằm úp thân thể xuống chiếc nệm mềm mại , còn về phần hắn thì lại nằm úp lên người của cô phần thân dưới không ngừng va chạm mà phát ra âm thanh làm cho người nghe phải đỏ mặt.
Điềm Cảnh Nghi nhẹ nhàng xoa bóp lấy cặp bông đào căn tròn kia, chiếc miệng tham lam hôn nhẹ vào sâu gáy của Nhu Nhu một lác rồi hắn liền vươn chiếc lưỡi ra l.
iếp l.
áp lấy vành tai của cô mà mút mạnh.
Thân thể và tinh thân của Nhu Nhu hoàn toàn chiềm trong cơn mê loạn chẳng biết gì nữa cả , khoảng một lác sau khi nghe thấy tiếng gầm gừ của hắn , Mạn Nhu Nhu cảm nhận được có thứ gì ấm nóng đang nằm bên trong bụng của cô.
Cô mệt mỏi mà ngủ thiếp đi chẳng thèm qua tâm đến chuyện gì nữa cả , Điềm Cảnh Nghi liền đặt lên đôi gò má cô một nụ hôn nhẹ đôi bàn tay to lớn ấy ôm thân thể Nhu Nhu vào lòng liền lười biến mà khém mờ đôi mắt mà ngủ thiếp đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...