Chủ Tịch Bá Đạo! Xin Đừng Sủng Tôi
Mạn Nhu Nhu nghe cái tên này mở miệng nói những câu như thế thì trong lòng có chút không vui mà hỏi nhẹ.
---- Không phải anh sắp phải đính hôn rồi hay sao ? Xin anh tôi không muốn làm ba mẹ mình thất vọng ! Anh biết giới hạn của tôi nằm ở đâu mà tại sao lại muốn làm như thế ?----
Nói đến đây trong lòng cô có chút uất ức mà mở miệng.
---- Tôi thà cam chịu đứng phía sau làm đồ chơi giúp anh thoải mãn không có địa vị gì còn hơn làm cho ba mẹ tôi thất vọng !----
Điềm Cảnh Nghi nghe những câu nói này thì cảm thấy bản thân mình rất oan ức , vì cô mà bản thân hắn mà hủy đính hôn, vì cô về đây và ngày nào hắn cũng phải gặp mấy người bằng mặt không bằng lòng kia mà nghe cô nói thế thì hắn có chút chua sót , phải nói là phẩn nộ mới đúng.
Bàn tay to lớn ấy của hắn liền mạnh mẽ đẩy chiếc bàn trước ghế sofa ra một phía xa , ánh mắt hắn trở nên lạnh lẽo ấy nhìn châm chú vào cô.
Bàn tay hắn nâng chiếc cằm trắng noãn của cô lên nhìn vào đôi mắt ấy, hắn trở nên lạnh lùng nói.
---- Nếu như em muốn như thế thì ngay ở đây giúp tôi thoải mãn một chút đi ! Nhưng mà tôi không muốn cô dùng thuốc tránh thai nữa !----
Lời nói lạnh lùng như tảng băng ấy truyền vào trong đầu làm cho thân thể Mạn Nhu Nhu có chút rung rẩy , cô hít sâu một hơi cố kìm lại cảm của mình củng không còn dám nhìn vào khuôn mặt hắn mà nhanh chóng giúp hắn cỡ đồ.
Thấy cô chủ động ngoan ngoãn giúp mình cỡ đồ thì Điềm Cảnh Nghi củng nhanh chóng giúp cô cởi hết những gì vướng bận trên người.
Không biết từ lúc nào hai thân thể ấy đã trần truồng như nhộng đều chằng còn một mảnh vải che thân.
Mạn Nhu Nhu biết cái tên này muốn gì củng không ngại ngùng gì mà lao vào hôn lấy chiếc cỗ của hắn.
Phải nói không được hắn cho phép thì cô củng không dám làm khác , bàn tay nhỏ nhắn ấy củng chỉ dám ôm chầm lấy tấm lưng to lớn như gấu sám của hắn mà vuốt ve.
Sở dĩ cô làm như thế là chờ hắn ra lệnh , nếu như hắn cứ im lặng thì cô càng không giám tiến tới , nếu làm cái tên này tức giận thì được không bằng mất.
Thấy cô ôm chầm lấy mình , cặp bông đào căng tròn kia va chạm lấy lòng ngực hắn làm cho một chút lý trí cuối cùng của Điềm Cảnh Nghi hoàn toàn tan biến.
Toàn thân hắn nóng rực như lửa đốt , mùi hương thơm từ cơ thể của Mạn Nhu Nhu rơi vào trong mũi làm cho hắn càng thêm điên cuồng.
Điềm Cảnh Nghi liền nhìn lên thấy cô đang hôn cỗ mình thì liền lấy bàn tay to lớn của mình nâng khuôn mặt nhỏ nhắn ấy lên tham lam đặt lên bờ môi đỏ mông kia một nụ hôn sâu.
Bàn tay to lớn của hắn lại không chịu an phận mà nhanh chóng đưa lên nắm lấy cặp bông đào căng tròn của cô mà xoa bóp , hai ngón tay lại không chịu cam tâm mà nắm lấy nhị hoa mà trêu chọc.
Bàn tay to lớn còn lại của hắn không biết từ lúc nào đã duy chuyển xuống bờ mông căn tròn kia của cô mà xoa bóp , trong lúc vô tình lại trêu chọc mà đánh nhẹ vào bờ mông căn trong kia.
----- Ư!.
ưm!.
!-----
Mạn Nhu Nhu bị hắn kích thích đủ đường và kèm theo nụ hôn sâu làm cho cô củng không thở nổi mà phát ra những âm thanh ri rỉ bên trong miệng.
Phải nói đây củng không phải lần đầu tiên cô cùng hắn làm những việc như thế này , nhưng mà cái cảm giác bị hắn kích thích và mạnh mẽ chiếm lấy ấy làm cho cô chẳng thể kháng cự nổi mà phảu hòa theo nhịp điệu của hắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...