Chủ Tịch Bá Đạo! Xin Đừng Sủng Tôi
Phải nói Mạn Nhu Nhu ưu tiến việc đầu tiên là mua nhà hoặc đất không phải là cô làm dư tiền mà là đầu tư nguồn vốn cao và đặc biệt là không bao lổ.
Nói sâu xa hơn thì kinh doanh hay buôn bán những mặt hàng khác thì có thể lỗ vốn hoặc lời , nhưng mà nhà đất thì rất khác , nếu như mua và để đó thì thời gian về sau kinh thế trong khu vực phát triển hơn thì giá thị trường cũng lên , mà giá thị trường lên thì đất và nhà đường nhiên là tăng lên rồi.
Đặc biệt là nếu để tiền một chổ mà không dùng thì một thời gian sau sẽ lạm phát , mà lạm phát cao thì đồng tiền sẽ mất giá trị , vậy nên Nhu Nhu không phải chỉ được cái ngoại hình đâu à nha.
Nghe Nhu Nhu hỏi vậy thì cô gái đầu bên kia liền gấp gáp đáp.
----Được chứ ! Bên tập đoàn chúng tôi còn có vài căn nằm trong yêu cầu của cô , ngày mai chúng ta hẹn nhau đi xem nhà ở chỗ cũng được không ?----
Mạn Nhu Nhu nhanh chóng đáp.
---- Vâng ! Chào cô mai gặp !----
Nói xong Nhu Nhu liền tắt máy và nhanh chóng vào phòng tắm ,khoảng một lác sau cô trèo lên giường lười biến mà khép mờ đôi mắt.
--- Trong khi Mạn Nhu Nhu đang chìm trong giấc mơ đẹp thì ở nhà chính của Điềm Gia , tại một căn phòng đầy khói thuốc trên chiếc bàn có một vị trung niên đang ngồi xem tài liệu.
Người trung niên đứng phía dưới nói.
--- Ông chủ ! Không biết dạo gần đây cậu chủ tại vì sao lại chuyển tiền rất nhiều cho một cô gái ?----
Người ngồi trên ghế nói.
---- Nhiều là bao nhiêu ?----
Người trung niên đáp.
---- Khoảng sáu trăm vạn !----
Người trung niên ngồi trên chiếc ghế cặp chân mày nheo lại một cái rồi ra lệnh.
--- Mau điều tra mọi thông tin và lý lịch của cô gái đó cho tôi ?----
Người đứng phía dưới cung kính nói.
--- Vâng !----
Sáng hôm sau , Mạn Nhu Nhu khoắc trên mình một chiếc váy dài màu xanh dương qua đầu gối trông rất lịch sự và nhỏ nhặn mà đi đến chỗ hẹn.
Khoảng một thời gian sau cô lại xuất hiện ở chỗ hẹn , nhưng khác lúc trước là ngoài cô gái kia ra thì còn có một vị trung niên tuổi tầm bốn mươi khoắc trên mình một bộ đồ sang trọng.
Thấy Nhu Nhu bước đến vị trung niên ấy nói.
---- Chào cô ! Tôi là giám đốc bộ phận chuyên giới thiệu nhà đất rất hân hạnh được gặp cô !---
Mạn Nhu Nhu còn rất nhiều việc phải làm nên nhanh chóng nói.
---- Chào anh ! Không biết anh có thể đưa tôi đi xem nhà được không ?----
Vị trung niên trước mặt đáp.
--- Vâng ! Mời đi theo tôi !---
Nói xong hai người kia liền đi trước dẩn đường , Mạn Nhu Nhu đi theo phía sau.
! ! Thấm thoát thời gian đã trôi tới buổi chiều !----
Mạn Nhu Nhu đi xem nhà lọt vào mắt cô được năm căn có diện thích khoảng hơn một trăm mét vuông một chút ,điều quan trọng ở đây là mọi căn đều có ba đến năm lầu trang trí rất giống như ngôi nhà đầu tiên của cô mua.
Nhưng bất tiện ở đây là , tuy những căn này cách xa trung tâm thành phố khoảng vài cây nhưng quanh quanh đều giáp với nhà hàng nhóm không thích hợp với người thích yên tĩnh như cô.
Nhưng mà Nhu Nhu có chủ ý mua không phải để ở mà là kinh doanh , cô muốn cho thuê , sau nữa ngày trả giá với hai người đó thì cô dùng số tiền hai trăm vạn để mua lại năm căn nhà đó giấy tờ cũng đã làm xong.
Nhưng bù lại nội thất bên trong đều đầy đủ như một nhà bình thường , nhưng cô củng cảm thấy có một chút đắt à nha , nhưng mà suy nghĩ lại thì cũng không xa hoa bằng căn nhà lần đầu cô mua.
Vứt hết chuyện phiền não ra một bên , cô ở lại nơi này đăng ký giấy phép kinh doanh với năm căn nhà vừa mới mua , được quy vào tài sản riêng của cô.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...