Một nữ tử tóc đỏ cùng một lão già tóc bạc từ ngoài cửa mà vào.
Nữ tử mắt nhãn mày ngài , da thịt trắng noãn , có mái tóc màu đỏ cột lên và tóc có căm trang sức hính cánh hoa bằng vàng.
Nữ tử cao cỡ 1m68 , dáng người lồi lõm , eo như thủy xà , mặc bộ áo che 2/3 cúp ngực liền váy dài hai bên xẻ tới hông màu đen kèm hoa văn trên áo và váy , cặp đùi đẹp mang vớ chỉ đen cao tới đùi , chân mang giày cao gót , còn hai tay mang ống tay chỉ đen , tay cầm cây quạt từ ngoài phòng đi vào , nữ tử nhìn rất là diễm mị.
Còn lão già thì đầu tóc bạc phơ , chiều cao cỡ 1m6 , người mặc bộ luyện dược sư áo bào và trên áo đính hai ngôi sao , là luyện dược sư nhị phẩm ký hiệu.
Từ cách ăn mặc của hai người , Nguyễn Kình Thương đoán được thân phận của bọn họ là Nhã Phi và luôn theo bên người nàng nhị phẩm luyện dược sư Cốc Ni đại sư.
Thấy Nhã Phi xuất hiện một khắc kia , Nguyễn Kình Thương có bị chút xuất thần phút chốc trước mị lực của Nhã Phi.
“ Tê !!!”
Còn đang trong cơn say mê thì bất ngờ hai bên thịt ở hông truyền đến cảm giác đau đớn , không khỏi khiến Nguyễn Kình Thương đau tới hít một hơi khí lạnh.
Không biết lúc nào , Medea và Medusa mỗi người mỗi bên đang nhéo lấy phần thịt mềm hông của mình.
Còn Vệ Trinh Trinh ở một bên thì che miệng cười khẽ.
Nhã Phi và Cốc Ni vừa vào phòng liền đi tới Nguyễn Kình Thương và tam nữ trước mặt mỉm cười nói : “ xin chào quý khách , ta là Ô Thản thành Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá hội người chủ trì Nhã Phi , còn đây là Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá nhị phẩm luyện dược sư Cốc Ni đại sư.
”
Nguyễn Kình Thương hồi phục lại tinh thần , mở miệng giới thiệu bản thân cùng tam nữ : “ Nhã Phi tiểu thử , Cốc Ni đại sư hai người tốt ! Bỉ nhân họ Nguyễn và đây là thê tử tại hạ! ”
Sau khi giới thiệu qua lại xong , Nhã Phi lễ phép môi đỏ mở miệng hỏi : “ nghe nói Nguyễn công tử có vật quý giá cần ký bán đấu giá , không biết có thể lấy ra để thẩm định chút sao ?”
“ Đương nhiên có thể !’ đề nghị của Nhã Phi vô cùng hợp lý , nên Nguyễn Kình Thương cũng thoải mái từ trong người lấy ra hộp gấm đưa cho hai người.
Hai người nhận lấy hộp gấm , mở ra thì thấy bên trong là một áo giáp tơ vàng và bên trên có chằng chịt không hiểu ký tự.
Hơi quan sát một chút , Nhã Phi môi đỏ lên tiếng hỏi : “ không biết Nguyễn công tử có thể giới thiệu chút đây là vật gì sao ?”
“ Đương nhiên là được !” Nguyễn Kình Thương mỉm cười nói.
Sau đó Nguyễn Kình Thương bắt đầu giới thiệu tin tức và lai lịch ‘ Trường Sinh Quyết’ cho Nhã Phi và Cốc Ni đại sư nghe.
“ Bảy bức đồ trong công pháp tương đương với kim , mộc , thủy , hỏa , thổ , âm , dương bảy loại thuộc tính khác nhau.
”
“ Nếu như thành công tu được một bức đồ án trong đó thì lập tức thành đấu sư và chắc chắn thành đại đấu sư.
”
“ Nếu là tu luyện thành công cùng lúc hai tới ba bức đồ bên trong thì dễ dàng thành đấu linh cường giả.
”
“ Nếu như là tu luyện thành công cùng lúc bốn và năm bức đồ thì sẽ thành đấu vương cường giả.
”
“ Và nếu như cùng lúc tu thành sáu tới bảy bức đồ bên thì có thể đạt tới đấu hoàng cường giả.
”
“ Cuối cùng nếu có thể hợp nhất bảy bất đồ thành một thể thì có cơ hội chạm vào đấu tông cảnh giới cường giả.
”
“ Và Công pháp ‘ Trường Sinh Quyết’ là lấy luyện tinh hóa khí làm chủ nên so với đồng cấp công pháp có gia tăng số lớn tuổi thọ công hiệu.
”
Nghe xong Nguyễn Kình Thương giảng giải sau , Nhã Phi cùng Cốc Ni đại sư im lặng một hồi lâu , sa đó Nhã Phi mở miệng hỏi : “ ý của Nguyễn công tử là đây là một bộ bảy bộ hoàng giai cao cấp phối hợp đồng tu công pháp.
”
“ Cũng có thể cho là vậy !” Ngyễn Kình Thương gật đầu đồng ý ví dụ của Nhã Phi , dùng chút rồi lên tiếng hỏi : “ vậy không biết Nhã Phi tiêu thư cho là nó đáng giá bao nhiêu ?”
“ Nếu như Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá trực tiếp thu mua thì sẽ cho giá xxx , còn nếu như đưa ra đấu gì thì khoảng xxx kim tệ nhưng phải đợi thời gian tuyên truyền và …” Nhã Phi môi nhỏ mở miệng đưa ra hai loại hình thức giá cả cho Nguyễn Kình Thương lựa chọn.
Nghe Nhã Phi giảng giải , Nguyễn Kình Thương tuy biết trực tiếp bán cho Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá chắc chắn sẽ không cao bằng bán đấu giá , nhưng bán đấu giá dây dưa thời gian quá lâu.
Mà Nguyễn Kình Thương thì đang cố gắng chạy đua với thời gian.
Suy nghĩ một lúc , Nguyễn Kình Thương mở miệng nói : “ Vậy ta quyết định bán trực tiếp ‘ Trường Sinh Quyết’ cho Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá.
”
Nghe Nguyễn Kình Thương làm ra lựa chọn bán ‘ Trường Sinh Quyết’ cho phòng đấu giá , Nhã Phi vui vẻ cười nói : “ Vậy thành giao !”
Nguyễn Kình Thương cũng cười đáp : “ thành giao !”
Sau đó Nguyễn Kình Thương hỏi thăm Nhã Phi giúp mình mua một chút trữ vật giới và một chút công pháp kỹ năng thủy và âm dương thuộc tính.
Nhã Phi trả lời là phải đợi mấy ngày liên lạc thử các phân nhánh chung quanh để tìm kiếm mới có thể trả lời được cho Nguyễn Kình Thương.
Nguyễn Kình Thương cũng gật đầu đồng ý chờ đợi mấy ngày.
Sau khi bàn bạc xong mọi chuyện , Nguyễn Kình Thương cùng tam nữ rời khỏi Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá và thuê một biệt viện tạm thời ở lại.
Sau một ngày mệt nhọc , Nguyễn Kình Thương cũng không có tìm các nữ song tu mà ai về phòng náy nghỉ ngơi.
Một đêm không có gì xảy ra.
Buổi sáng ngày mới.
Nguyễn Kình Thương cùng tam nữ ngồi cùng nhau ăn sáng và bàn bạc cho hành động tiếp theo.
Nguyễn Kình Thương nói : “ lát nữa ta sẽ cùng Medusa đi Thanh Sơn trấn một chuyến đi dò xét tình hình và cơ duyên vẫn còn hay bị người khác lấy mất.
”
Nghe Nguyễn Kình Thương muốn dẫn Medusa đi , Medea không vui mở miệng hỏi : “ tại sao chỉ dẫn nàng đi ?”
“ Medusa có tọa kỵ phi mã tốc độ nhanh , sẽ tranh thủ được nhiều thời gian.
” thấy sắc mặt thay đổi của Medea , Nguyễn Kình Thương hơi xoa xoa đầu mở miệng giải thích.
Nghe Nguyễn Kình Thương lời nói , Medusa vẻ mặt khiêu khích nhìn Medea.
Còn Medea chỉ hừ nhẹ quay đầu không nhìn nàng.
“ Sau khi ta đi khỏi , nếu hai người gặp nguy hiểm thì hãy lập tức thoát ly phó bản để bảo toàn an nguy bản thân trước !” Nguyễn Kình Thương nghiêm túc dặn dò hai nữ.
“ Ừm !”
“ Công tử xin yên tâm !”
Sau khi dặn dò xong mọi việc , Nguyễn Kình Thương và Medusa bắt đầu khởi hành.
Hai người đi tới khu rừng thành ngoài , tới một chỗ vắng vẻ không có người , Medusa bắt đầu triệu hoán phi mã của mình.
“ Ra đi bảo bối của ta !” Medusa vừa dứt lời , lập tức trước mặt xuất hiện một khẽ rãnh , một con ngựa màu trắng có cánh và sừng nhọn trước trán cao hơn 3 mét từ trong khe rãnh đi ra.
Con ngựa vừa ra ngoài liền phát lên tiếng kêu vui sướng : “ hí hí hí !!!”
Sau đó liền dùng đầu hướng Medusa cọ sát làm nũng.
Medusa dùng tay nhẹ nhàng sợ lên đầu nói rồi nói : “ bảo bối của ta ! đã lâu không gặp , ngươi có nhớ ta sao ?”
“ Phì !!!” nghe Medusa hỏi thăm , phi mã gật đầu đáp lại.
“ Ngoan lắm !” nghe được phi mã đáp lại , Medusa vui mừng vuốt lên đầu nó.
Ôm ấp một hồi sau , Medusa một cái nhảy mình lên ngựa rồi sau đó hướng Nguyễn Kình Thương ra hiệu ngồi lên.
Nhưng khi Nguyễn kình Thương vừa tới gần thì bị phi mã dùng ánh mắt hù dọa.
Thấy vậy Medusa vội vàng vuốt ve an ủi , giải thích : “ hắn là nam nhân ta cũng là người nhà !”
Phi mã nghe vậy mới thu hồi ánh mắt như chấp nhận Nguyễn Kình Thương.
Medea từ trên ngựa một tay giơ lên rồi nói : “ lão công , mau lên đây !”
Thấy vậy , Nguyễn Kình Thương cùng không nhiều lời liền dùng tay nắm lấy tay của Medusa rồi một cái trở mình lên ngựa.
Nguyễn Kình Thương hai tay ôm lấy eo thon thủy xà của Medusa , mũi không ngừng hít thở mùi thơm cơ thể và mùi thơm tóc mềm của Medusa.
Nhất thời làm cho Nguyễn Kình thương có chút mê say.
Bị Nguyễn Kình Thương hai tay ôm eo mình và lại thêm nhiệt khí từ đằng sau truyền đến khiến cho Medua nhất thời đỏ bừng khuôn mặt , nhưng rất nhanh liền hồi phục lại : “ lão công ôm chắc , chúng ta xuất phát !”
“ Ừ !” Nguyễn Kình Thương gật đầu.
Vừa dứt lời , phi mã lập tức vỗ cánh hướng phương hướng Thanh Sơn trấn mà đi.
Sau hai ngày gấp rút lên đường , cuối cùng Nguyễn Kình Thương và Medea đã tới được Thanh Sơn trấn.
Khi vừa vào trấn thì thấy trong trấn khắp nơi hỗn loạn.
Các dong binh đoàn trong trấn đang sống mái với nhau vì tranh giành địa bàn.
Một đám dân thường thì không ngừng nhao nhao chạy trốn tránh xa.
Nguyễn Kình Thương thấy vậy nhanh chóng chặn lại một người trong đó , rồi hỏi : “ ở đây xảy ra chuyện gì ?”
Qua hỏi thăm mới biết được là vài ngày trước Vạn Dược Trai và trong trấn đệ nhất dong binh đoàn Đầu Sói dong binh đoàn bị một thiếu niên cầm cây thước dài hủy diệt và đồng thời còn mang đi nữ thần trong mộng của các dong binh trong trấn là Tiểu Y Tiên rời đi.
Sau khi Đầu Sói binh đoàn và Vạn Dược Trai bị diệt sau , các thế lực và dong binh trong trấn đang tranh giành phân chia địa bàn của hai người bọn họ.
Nên mấy ngày này trong trấn xảy ra nhiều cuộc sống mái với nhau giữa các dong binh đoàn và thế lực trong trấn.
Nghe kể rõ nguyên do xong , Nguyễn Kình Thương sắc mặt tiếc nuối thở đài : “ vẫn chậm một bước !”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...