Chư Thiên Tế


- Không! Dương Tiêu chấp sự, làm ơn truyền tin giúp đệ tử, để cho đệ tử gặp tông chủ đại nhân. Việc này vô cùng trọng đại, hơn nữa đệ tử tuyệt đối không nói sai bất cứ điều gì.
Khu đệ tử ngoại môn hạch tâm, bên trong Phẩm Kiếm Cung, một vị thiếu nữ khẩn thiết nói, mặt mày vẫn còn vương vấn chút sợ hãi. Trước mặt nàng là một người nam tử trung niên sắc mặt lạnh nhạt, ung dung. Người con gái này không phải ai khác, chính là vị đệ tử ngoại môn xếp hạng trước mười, có khả năng rất lớn trùng kích Tiên thiên trở thành đệ tử nội môn Nghiễm Hàn Yên.
- Nghiễm Hàn Yên sự việc ngươi hồi báo, Đường Vân chấp sự đã phái người đi xử lý. Một vị đội trưởng chấp pháp Tiên Thiên cảnh, hơn mười vị võ giả cấp 9 thuộc chấp pháp đội. Đội hình như vậy đủ để có thể tróc nã bất cứ tên cuồng đồ nào dám mạo phạm uy nghiêm của Lâm môn Kiếm tông chúng ta. Vì vậy, ngươi có thể yên tâm, không cần quá kinh hoảng mà vận dụng đặc quyền gõ Trấn Hồn Chung, triệu tập toàn bộ chấp sự ngoại môn chúng ta tổ chức hội nghị.
Vị chấp sự cao cấp tên Dương Tiêu bình tĩnh nói, dường như đối với chuyện Nghiễm Hàn Yên quá kinh hoàng có điều bất mãn.
- Không sai! Nghiễm Hàn Yên, ngươi phải biết rằng, Vấn Kiếm Sơn chính là tổng bộ của Lâm môn Kiếm tông ta. Trên Vấn Kiếm Sơn không chỉ có vô số đệ tử nội môn Tiên thiên cảnh, đệ tử hạch tâm Tông sư cảnh, trưởng lão Truyền kỳ cảnh, còn có tông chủ Lâm Húc nhật cùng sáu vị bán thần tọa trấn. Hơn nữa còn có lão tổ tôn cấp chí tôn thần thoại, nhìn khắp toàn bộ Thánh quang Đế quốc, ngoại trừ hoàng thất ra, không có bất kỳ thế lực nào dám đụng tới Lâm môn Kiếm tông. Càng là cao thủ càng thêm hiểu rõ sự cường đại của tông môn ta, chắc chắn không có bất cứ kẻ ngu muội nào dám là địch nhân của tông môn có được một vị chí tôn thần thoại trấn giữ. Một tên tiểu tử không biết tốt xấu, dám tác oai tác quái trước cửa Lâm môn Kiếm tông, hoàn toàn là tự tìm đường chết. Rất nhanh thôi ngươi sẽ thấy được thi thể của tên tiểu tử kia.

Một vị chấp sự cao cấp khác hơi già nua cũng mở miệng, trong giọng nói không hề che dấu niềm tin tưởng đối với sự cường đại của tông môn. Lời của lão cũng được những vị chấp sự còn lại tán thành. Mọi người đều nghĩ rằng Nghiễm Hàn Yên đang làm lớn chuyện.
- Không!
Nghiễm Hàn Yên thống khổ.
- Chư vị chấp sự, xin hãy tin ta. Người tên Huyền Thiên Tông này tuyệt đối không phải là kẻ cuồng vọng không biết phân biệt. Từ sự tự tin, thái độ lạnh nhạt, bình tĩnh của hắn, có thể thấy hắn tuyệt đối không phải là kẻ lỗ mãng không biết trời cao đất rộng. Hắn nói là sự thật, hắn muốn tới Lâm môn Kiếm tông chúng ta báo thù. Đường Vân chấp sự có tu vi Tiên Thiên hậu kỳ, đủ để trấn giữ ngoại môn, nhưng muốn đối phó người tên Huyền Thiên Tông này...
- Ha ha! Không được? Chẳng lẽ ngươi ám chỉ tên Huyền Thiên Tông kia là một vị cường giả Truyền kỳ, thậm chí bán thần phải không? Coi như là bán thần, cũng không có can đảm khiêu khích Lâm môn Kiếm tông. Trước mặt lão tổ, một vị bán thần, căn bản là không lọt vào mắt. Chẳng lẽ ngươi muốn nói người tên Huyền Thiên Tông kia là một vị cường giả chí tôn thần thoại?
Dương Tiêu mỉm cười, trong giọng nói đã mang theo chút trào phúng.
Nữ tử tên Nghiễm Hàn Yên này, trong lớp đệ tử ngoại môn xếp hạng trước mười, bản thân có hi vọng rất lớn trùng kích Tiên thiên cảnh. Nếu như có thể tiến vào Thiên kiếm Mật cảnh, hoàn toàn có 9 thành xác xuất thành tựu Tiên Thiên. Hắn vốn định cân nhắc, nếu như nàng biểu hiện ưu dị, liền giao cho nàng danh ngạch tiến vào Thiên kiếm Mật cảnh để cho nàng thử một lần. Hiên tại, xem ra...Chỉ một chút chuyện nhỏ đã lỗ mãng như vậy, say này căn bản là khó đảm đương một phía. Vì thế, danh ngạch quý báu như vậy, hắn vẫn cần suy xét lại.
- Chí tôn thần thoại...
Nghe được 4 từ này, con ngươi Nghiễm Hàn Yên co rụt lại.
Nàng chợt nhớ lại những lời mà Huyền Thiên Tông giới thiệu về thanh Chí tôn Ma kiếm.

- Kiếm trong tay ta, tên Chí tôn Ma kiếm, cùng Nguyệt thần, Luân hồi, Lôi đình trượng là tứ thần khí từ thời thượng cổ của Nguyệt Ma giới, trong đó kiếm này đứng đầu. Kiếm khí của nó từng xuyên thủng ba đại thế giới. Xích huyết Phần thiên kiếm, không biết có thể đỡ được Chí tôn Ma kiếm một kích hay không?
Những lời đó giờ vẫn còn phiêu đãng bên tai nàng. Lúc đó, nàng cho rằng Huyền Thiên Tông đang nói đùa. Xích huyết Phần thiên kiếm! Đó là thần kiếm bực nào! Có người nói bản thân kiếm linh của nó đã đáng sợ không thua gì bán thần cảnh! Người thanh niên tên Huyền Thiên Tông kia dám cuồng vọng xuất ngôn không biết Xích huyết Phần thiên kiếm có ngăn được một kích của Chí tôn Ma kiếm hay không? Có thể thấy uy năng của Chí tôn Ma kiếm tuyệt đối vượt xa Xích huyết Phần thiên kiếm. Mà có thể hàng phục một thanh ma kiếm kinh khủng như vậy... Cho dù tu vi thấp nhất cũng đạt tới bực nào? Nghĩ đến đây, sắc mặt của Nghiễm Hàn Yên đã biến thành trắng bệch, thất thanh hô lớn.
- Chí tôn thần thoại! Người tên Huyền Thiên Tông kia , tám chín phần mười có tu vi chí tôn thần thoại!
- Hồ đồ!
Nghe được những lời Nghiễm Hàn Yên thất thố nói ra. Toàn bộ chấp sự đồng thời hừ lạnh. Một vị lão giả hơi già nua, dường như rất từng trải, giễu cợt cười nói:
- Ta toạ trấn tàng thư các tại ngoại môn nhiều năm như vậy. Đối với chí tôn thần thoại của Thánh quang Đế quốc, thậm chí toàn bộ đại lục, tuy rằng không dám nói rõ như lòng bàn tay, nhưng đều đã từng nghe tới. Thế như ta cưa từng nghe nói qua một vị cường giả chí tôn thần thoại nắm trong tay bội kiếm màu ám hồng còn trẻ như vậy. Thì ra, thế giới thật rộng lớn, ta còn phải học tập nhiều! Ha hả...
- Được rồi! Mọi việc cứ như vậy đi! Kế tiếp chính là truyền ngôi đại điển. Vô số cường giả Thánh quang Đế quốc sẽ tụ tập tại Vấn Kiếm Sơn, thậm chí ngay cả hoàng thất cũng cử một vị thân vương tới chúc mừng. Trong hoàn cảnh này, nếu Lâm môn Kiếm tông chúng ta chỉ vì một chuyện cỏn con mà hưng sư động chúng. Truyền ra ngoài chẳng phải sẽ khiến cho đồng đạo trong tu luyện giới chê cười hay sao?

Nghiễm Hàn Yên nhìn thoáng qua vị chấp sự tên Dương Tiêu hoàn toàn không để việc này vào mắt, lại nhìn sắc mặt xem thường của những vị chấp sự còn lại dần cảm thấy tuyệt vọng.
Không một ai tin nàng!
Toàn bộ chấp sự cao cấp có mặt nơi này không một ai tin nàng! Thực giống như không lâu trước đó nàng đối với như lời nói của Huyền Thiên Tông, hồn nhiên chỉ cho rằng hắn đang nói đùa. Chỉ là nàng quá "thấp cổ bé họng". Mặc dù tại ngoại môn, nàng cũng có chút thân phận, nhưng cũng chỉ tương đương với một vị trưởng trấn của một đế quốc mà thôi. Một người trưởng trấn nhỏ bé như vậy, dưới tình huống không có bất kỳ chứng cớ gì, đột nhiên tìm thành chủ nói muốn gặp hoàng đế bệ hệ, hướng hắn hồi báo có người muốn hủy diệt đế quốc, vị thành chủ kia sẽ nghĩ như thế nào? Nhất là đế quốc này còn là một đế quốc khổng lồ số một số hai.
- Chư vị chấp sự, rồi các ngài sẽ thấy... Nay mai thôi! Trong giây phút đại điển truyền ngôi, các ngài sẽ thấy, lời ta nói không phải là hoang tưởng, không phải là sai lầm


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui