Lời anh nói ra khiến cô không khỏi bất ngờ, nói rời đi liền rời đi sao? Anh thật sự không muốn ở lại bên cô sao? Quan Sơ Nguyệt cười tự giễu bản thân mình, đúng là mày điên thật rồi Sơ Nguyệt à.
Mày còn chờ đợi tình cảm từ người ra làm gì chứ, trong khi người ta không hề cần mày
Nam Hoài Cẩn rời khỏi phòng cô, cũng không quên đóng cửa lại.
Anh bước xuống nhà thì thấy cha mẹ Quan đã ngồi chờ sẵn.
Vừa nhìn thấy, mẹ Quan đã đi đến hỏi hang:” Hoài Cẩn, Sơ Nguyệt thế nào? Con bé ăn uống rồi chứ?”
- Vâng, Sơ Nguyệt ăn rồi
Anh cũng không nói vẻ xanh xao của cô cho cha mẹ Quan nghe vì sợ hai người họ lo lắng.
Nếu cô còn không chịu ra ngoài thì mỗi ngày anh đều ở đây canh chừng cô ăn thôi.
Nói rồi anh xin phép hai người họ ra về
Khi xe anh khuất dần sau ngã rẽ ra đường lớn, Quan Sơ Nguyệt liền lao vào phòng tắm, cô ngồi trong bồn tắm ra sức kì cọ thân thể, kì đến mức làn da trở nên đỏ ửng.
Cô nhìn bản thân trong gương vô cùng hốc hác, chợt cô nghĩ đến nguyên nhân bản thân phải đi đến ngày hôm nay, ánh mắt hiện lên tia lạnh lẽo
- Lý Chi Nghi ơi là Lý Chi Nghi, cô đụng ai không đụng lại đụng vào tôi.
Cứ vui vẻ vài ngày đi, ngày tàn của cô sắp đến rồi
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Quan Sơ Nguyệt khoác trên người bộ váy hai dây bước ra, cô ngồi xuống giường rồi lấy điện thoại gọi cho Ôn Đình Ngọc.
Rất nhanh Đình Ngọc đã nhấc máy:” Alo?”
- Có muốn đánh người không?
Sơ Nguyệt miệng cười nhàn nhạt lên tiếng, bên kia Đình Ngọc có thể nhận ra sự vui vẻ của cô:” Ai chọc cậu thế? Chắc là người đó không muốn sống rồi ha ha ha ha”
- Là Lý Chi Nghi, cô gái đụng chúng ta ở quán cà phê hôm bữa, cô ta cũng là cháu của Nam Hoài Cẩn
- Cái gì? Ha ha Cả cháu chồng mà cậu cũng muốn đuổi cùng giết tận sao?
Ôn Đình Ngọc lên tiếng trêu chọc, cô có nghe cha Ôn kể lại chuyện xảy ra ở nhà Quan Sơ Nguyệt và hôm trước:” Mình nói này, chúng ta có nên lật đổ luôn cả nhà cô ta không? A a a nghĩ tới thật là kích thích cứ như trong tiểu thuyết vậy a a a a a “
- Bớt bớt đi cô nương, cô nên sống thật một chút nhưng mà cũng không tệ
Quan Sơ Nguyệt gật gù tán thưởng ý kiến của cô bạn thân:” Vậy hẹn chiều nay, chúng ta đến phá nhà cô ta”
- Được, mình nôn quá đi a a a a
………….
Như dự kiến, buổi chiều đó Quan Sơ Nguyệt lái xe đến nhà đón Ôn Đình Ngọc.
Vừa đẩy cửa ngồi vào xe, Đình Ngọc đã không ngừng lên tiếng:” Mau mau, mình háo hức qua đi.
Mình muốn đánh cô ta quá, hiện tại mình ngứa tay muốn đánh người rồi ha ha ha.
Tưởng tượng cảnh ông bà Lý nhìn con gái mình bị đánh sẽ như thế nào ta? Ha ha ha ha ha nghĩ thôi mình đã thấy kích thích rồi”
- Được rồi cô nương, mình cũng đang háo hức lắm đó ha ha ha ha.
Để xem Nam Hoài Cẩn biết mình đánh cô ta thật thì sẽ làm gì mình.
Cô ta dám vu oan giá họa cho mình sao? Cứ đợi chị đây trả thù thế nào
Quan Sơ Nguyệt nhìn thẳng lái xe nhưng ánh mắt hiện lên tia sắc bén, cả Ôn Đình Ngọc cũng không kém.
Hai người bọn họ đúng là hợp nhau mà ha ha ha ha ha ha
“ Kéttttt”
Đoạn đường 30 phút, Quan Sơ Nguyệt đẩy hết ga chỉ tốn 7 phút đã đến Lý gia.
Người giúp việc thấy hai người họ cầm gậy bước xuống xe mà không khỏi rùng mình.
Một người bên trái thì rất xinh đẹp và rất lạnh lùng, người bên phải thì xinh đẹp không kém nhưng lại có vẻ gì đó rất hiếu chiến
- À hai vị đến có việc gì ạ?
Một người giúp việc cố giữ bình tĩnh bước đến cung kính hỏi.
Cả Tô Thành hay mọi người còn ngầm hiểu là thành phố của Quan gia, người người ở đây ai mà không biết vị tiểu thư Quan gia này chứ, còn có cả tiểu thư của Ôn gia.
Trong thành có câu, đụng trúng Quan lão gia còn có thể sống nhưng đụng vào Quan tiểu thư chắc chắn sống còn đáng sợ hơn chết
- Lý lão gia, phu nhân và còn Lý tiểu thư có trong nhà chứ?
Ôn Đình Ngọc mỉm cười dễ thương nhìn cô, nhẹ nhàng hỏi.
Cô giúp việc liền nhanh nhẹn đáp lại:” Thưa cô, có ạ.
Hay là để tôi đi thông báo một tiếng?”
- Không cần, để chúng tôi tự vào
Nói rồi, Sơ Nguyệt cùng Đình Ngọc ngang nhiên bất chất cả đám người đi vào nhà.
Ông bà Lý thấy họ đi vào thì rất ngạc nhiên:” Quan tiểu thư, Ôn tiểu thư không biết hai vị đến đây có việc gì?”
- Con gái ông đâu?
Vừa dứt câu, ánh mắt sắc lạnh của Sơ Nguyệt đã hướng đến cô gái đang bước xuống lầu.
Cô ta nhìn thấy cô cầm cây đến đây liền bất ngờ đến xanh mặt.
Lý Chi Nghi không ngờ Quan Sơ Nguyệt còn dám đến đây
- Cô đến đây làm gì?
Dù có sợ hãi đến đâu thì Lý Chi Nghi cũng nghênh ngang lên tiếng, cô ta còn có chú Hoài Cẩn lo.
Quan Sơ Nguyệt dám làm gì cô chứ
Like và lưu truyện để nhận được thông báo nha ♥️♥️♥️♥️
Chúc mọi người năm mới vui vẻ ♥️♥️♥️ gặp nhiều may mắn trong cuộc sống ♥️♥️♥️♥️.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...