"Đây là con trai nhà ai, nhìn có chút lạ?" Một người hỏi: "Ai biết được, Từ lão gia phát đi không ít thiệp mời, người nào cũng đều có thể trà trộm vào.
Các ngươi nhìn xem bên này có vài người, còn có người bên kia.
Đều không có chút học vấn không thế kế nghiệp gia đình, mang theo bạn gái gần đây là một người nổi tiếng trẻ, a, thật biết chơi.""Người vừa rồi cũng không phải là con cháu đời thứ hai." Một người nói chen vào: "Tôi nhận ra anh ta, anh ta chính là Tiền lão độc tôn, Tiền Quân Trạch.""Tiền lão? Ai là Tiền lão, chẳng lẽ là..""Không sai, người học đứng đầu cả nước, bậc thầy có thẩm quyền về hội họa và thư pháp.
Tiền Tiêu.""Từ lão gia mặt mũi cũng thật lớn, không chỉ có Tần Tứ gia trước nay không lộ mặt tới tham gia, ngay cả Tiền lão tôn tử cũng tới.""Khó trách..
người này dáng vẻ đàng hoàng, bình tĩnh cư xử đúng mực, thì ra là Tiền lão tôn tử."Tần Mặc Sâm đến khiến cho xung quanh oanh động một trận nhỏ, qua một thời gian, mọi người lại nói chuyện quanh người nam nhân truyền kì này.Tô Khả Khả trơ mắt nhìn chú của cô bị Từ lão gia lôi kéo đi xa, không nhịn được nhìn về phía trợ lý Ngô."Đi thôi Tô tiểu thư, chúng ta ở trong một góc chờ."Tô Khả Khả gật đầu, thấp giọng hỏi: "Trợ lý Ngô, bọn họ đều lén lút đánh giá chú, chú bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, không khó chịu sao?"Ngô Tông Bách cười giải thích: "Tôi cũng không biết, bằng không tý nữa lại hỏi Tứ gia? Nhưng mà, Tứ gia chắc là đã quen với những ánh mắt như vậy."Thật ra, lúc mới tiến vào, những ánh mắt ban đầu ngoài dừng ở trên người Tứ gia, còn nhìn vào cô bé đáng yêu phía sau, đặc biệt là, ánh mắt của mấy người đàn ông.Chỉ là, người Tứ gia mang đến, dù chỉ là cấp dưới, cũng không có ai dám động.Tô Khả Khả thành công biến thành nữ vệ sĩ áo đen đứng cùng với trợ lý Ngô ở trong góc của đại sảnh, tầm mắt lướt qua nơi khách khứa đi đi lại lại, chính xác dừng lại trên người Tần Mặc Sâm."Ở đây là tự phục vụ thức ăn, nếu cô đói bụng, liền đi ăn một chút."Tô Khả Khả lắc đầu: "Tôi không đói bụng, hôm nay tôi đến là để nhìn chằm chằm chú, ăn rất quan trọng, nhưng chú quan trọng hơn."Ngô Tông Bách ở trong lòng a một tiếng, Tứ gia vẫn đứng ở phía trước, hắn thật sự cảm thấy vui mừng thay Tứ gia.Tô Khả Khả nói xong câu này liền không có nói nữa.Cô nhóc im lặng rất giỏi, có thể thật lâu một câu cũng không nói.Nhưng Ngô Tông Bách vừa thấy gương mặt này của Tô Khả Khả liền cảm thấy rất muốn nói chuyện.Qua một lúc lâu, cô nhóc đáng yêu này cũng chưa mở miệng lại, Ngô Tông Bách đành chủ động nói chuyện."Tô tiểu thư hôm nay thật xinh đẹp." Hắn từ trong đáy lòng thật lòng khen một câu.Tô Khả Khả ngượng ngùng nhếch miệng cười tươi: "Tôi cũng cảm thấy thật xinh đẹp."Ngô Tông Bách:...!Thật là không có chút dáng vẻ của một cô bé đáng yêu."Trợ lý Ngô, trang điểm thật thần kỳ, tôi cảm thấy hôm nay tôi đều không giống mình."Trước khi trang điểm, Tô Khả Khả mang một bộ tây trang màu đen chính là trẻ con mang quần áo của người lớn, Johan trang điểm tạo hình cho cô một lúc, khí chất cả người cô liền khác hoàn toàn.Đôi mắt vẫn đen bóng như vậy, lại không trở nên trong, mắt hẹp kéo dài đôi mắt ngấn nước này, trời sinh đôi môi hồng như trái đào, bị Johan vẽ vẽ thay đổi luôn khuôn môi.Bởi vì ngoài miệng có đồ, Tô Khả Khả không có quen, luôn muốn liếm môi, cũng may son môi này có thể ăn, nên dù có liếm phải cũng không có chuyện gì."Đúng vậy, trang điểm hóa trang thật là thần kì, ta cảm thấy như mình thấy được năm năm sau của cô." Ngô Tông Bách nói.Tô Khả Khả lắc lắc đầu, rất chắc chắn nói: "Trang điểm quá tốn thời gian, tôi nhất định sẽ không lãng phí thời gian của tôi để vẽ vẽ lên mặt, còn có rất nhiều thư phong thủy chờ tôi đọc, rất nhiều bùa chú cùng linh trận chờ tôi học, trừ nó ra, chương trình học trên trường cũng không ít, thời gian nhàn hạ còn phải nuôi sống chính mình.Trợ lý Ngô, tôi thật sự rất bận."Ngô Tông Bách: ."Tô tiểu thư về sau không muốn làm một thiếu nữ xinh đẹp sao? Nếu muốn làm một thiếu nữ xinh đẹp, thì không thể không phí thời gian trang điểm.
Có câu châm ngôn rất đúng: Không có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ lười."Tô Khả Khả lần nữa lắc lắc đầu: "Tướng từ tâm mà ra, tâm hồn đẹp, diện mạo tự nhiên sẽ đẹp, tâm trẻ, diện mạo cũng sẽ không có già, trang điểm chỉ có thể làm người ta nhìn qua thì xinh đẹp, là một loại vẻ đẹp giả dối không thể kéo dài.
Thầy phong thủy chúng tôi cũng có tu đạo, tu luyện thành công, có thể hấp thụ linh khí của trời đất, đào thải những tạp chất trong người, như vậy là có thể đẹp hơn so với trước kia, nhưng là vẻ đẹp thật sự, không những có thể thay đổi dung mạo, còn có thể kéo dài tuổi thọ, cũng chậm già lại.Như vậy không phải so với những gì trợ lý Ngô nói có ý nghĩa hơn sao, càng là sự thật?"Ngô Tông Bách: Hôm nay thật sự không thể nói nổi nữa.Cũng may Tô Khả Khả không tiếp tục thảo luận về vấn đề này, cô nhìn quanh bốn phía, ánh mắt lộ ra tia kinh ngạc: "Trợ lý Ngô, cái biệt thự này thật lớn a, so với biệt thự của chú lớn hơn, bên trong cũng được trang hoàng thật xa hoa."Cô vừa rồi nhìn tướng mạo của Từ lão gia, tuy rằng không bằng chú, nhưng cũng là quý nhân.
Nơi ở của quý nhân đều thật tốt.Ngô Tông Bách cười nói: "Đó là bởi vì cô chưa thấy biệt thự khác của Tứ gia, Tứ gia có mấy cái trang viên, mấy chỗ đó mới thật sự lớn."Tô Khả Khả bĩu môi: "Trí tưởng tượng hạn hẹp, tôi thật sự không nghĩ ra được có bao nhiêu lớn.
Không thì.."Cô nhóc đột nhiệt cong mắt, một đường thẳng cong thành hai mặt trăng non: "Khi nào nói chú mang tôi đi để tiếp thêm kiến thức?""Được a, cô cùng chú của cô làm nũng, nhất định sẽ mang cô đi.""Trợ lý Ngô lừa người, hôm qua tôi làm nũng xong, cơ bản chú không đồng ý, là tôi may mắn, dùng biện pháp khác làm chú đồng ý."Ngô Tông Bách xấu hổ ho một tiếng: "Tứ gia luôn luôn vui giận không hiện ra mặt.
Tôi dám khẳng định, cô làm nũng dùng được, Tứ gia ở trong lòng thích, chỉ là không biểu hiện ra ngoài thôi.""Thật sự?""Thật.""Tướng mạo trợ lý Ngô nói cho tôi biết, ngươi là một người trung thực đáng tin cậy, tôi tin anh.""..
khụ."Từ lão gia hôm nay làm thọ tinh, có quá nhiều người đến chúc mừng, có khách có thể cho con cháu đón tiếp, có người không được, cho nên cùng Tần Mặc Sâm nói chuyện một lát, liền phải rời đi đón vài vị khách khác.Ông vừa rời đi, bên người Tần Mặc Sâm người tới người lui không ngừng.Tô Khả Khả thấy chú thành thạo ứng phó những người không ngừng lôi kéo làm quen, không nhịn được có chút đồng tình với anh.Rõ ràng trong lòng không kiên nhẫn, còn phải chịu đựng, chú chắc chắn rất mệt.Đúng lúc này, trong đại sảnh âm thanh đột nhiên nhỏ dần, các khách mời nghe được động tĩnh, động tác nhất trí nhìn về phía cửa nhìn người từ từ tới muộn.Đến lúc này lại một đám người.Trừ bỏ hai người đi đầu nhìn có chút lớn tuổi, mấy người đi sau đều là nam tuấn tú nữ xinh đẹp, nhìn cảnh đẹp đến vui mừng.Đi ở phía sau có một cặp nam nữ đặt biệt thu hút ánh mắt mọi người, thiếu nữ kia lớn lên thật xinh đẹp, là kiểu nhìn một cái liền khó có thể rời mắt khỏi.
Thiếu nữ mang một chiếc váy đuôi cá dài màu tím, dáng người đầy đủ, không nhiễm chút bụi trần gian, giơ tay nhấc chân đều toát ra khí chất cao quý ưu nhã, là một đại mỹ nhân..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...