"Tớ đã nói cái cái mũi kia của cô ta, nhìn giống như là đã phẫu thuật ấy, các cậu cứ không tin...
Lâm Xuân Mạn nghe những lời nói đó xong, sắc mặt lại càng thêm trầm xuống.
Con điểm kia!
Cô ta nhất định sẽ không bỏ qua cho
cô!
Dương Diễm mắt thấy mọi chuyện đã phát triển đến mức không cách nào cứu vẫn được nữa, trong lòng hơi sợ hãi đến kéo tay Tô Noãn Tâm nói: "Noãn Tâm...
Đủ rồi đó, đừng tức giận nữa, nếu còn tiếp tục,sẽ gây ra phiền toái lớn đấy."
Chợt nghe thấy Lâm Xuân Mạn cười lạnh nói: "Chậm đã, hai người đã gặp phải phiền toái lớn rồi đấy! Dương Diễm, cô và người bạn này của cô, tôi không bỏ qua cho ai cả đâu!"
Tô Noãn Tâm túm quần áo của cô, một bên dùng sức hất một cái nói: "Lời này cô nói ngược rồi đấy, Lâm Xuân Mạn đúng không? Bây giờ không phải là vấn đề cô có tha cho tôi hay không, mà là tôi có buông tha cho cô không đấy!"
Cả người Lâm Xuân Mạn suýt nữa thì té ngã xuống đất, hung tợn trợn mắt nhìn Tô Noãn Tâm nói: "Quả thật là không biết trời cao đất rộng!"
Dứt lời, liền nghe thấy tiếng hai cảnh sát đi tới.
"Ban nãy ai báo cảnh sát vậy?"Lâm Xuân Mạn lập tức giơ tay nói: "Chú cảnh sát, là sau! Xin giúp chúng pháu bắt người quấy rối ký túc, còn ra tay đánh người này!"
Tô Noãn Tâm phản ứng cực nhanh nói: "Chú cảnh sát, mời chủ dẫn cả cô ấy theo Cháu cũng bị thương, chút đồ của bạn cháu, cũng bị cô ta đập vỡ hết!
Hai cảnh sát đều nhìn lướt qua mặt của bọn họ, phát hiện xác thực đều có vết thương, trong số những người bị thương thì có một trường hợp tương đối nghiêm trọng, dù sao thì, mũi cũng lệch cả rồi.
"Được, vậy thì cùng đi một chuyến đi!"
Lâm Xuân Mạn cau mày nói: "Chú cảnh sát đừng nghe cô ta nói dối, cháu không có động vào cô ta!"
"Khi đến cục cảnh sát lấy lời khai thì giải thích tiếp."Dương Diễm lập tức đuổi theo nói: "Chú cảnh sát, cháu cũng là đương sự Ban cháu là do cháu vẫn vào trường, cháu đi cùng mọi người!"
Cảnh sát gật đầu, Dương Diễm đuổi sát theo nắm lấy tay Tô Noãn Tâm
Quở trách nhìn cô một cái rồi nói: "Cậu
ấy à! Đúng là chuyện đi gây họa mà!"
Tô Noãn Tâm toét miệng cười nói với cô ấy: "Hì hì, đã quên quy tắc hành sự trước đây của chúng ta rồi sao! Có thể không gây sự, nhưng tuyệt đối không sợ phiền phức! Diễm, cậu cứ yên tâm đi, không có việc gì đâu!"
Bị xách cổ đến cục cảnh sát uống trà cả rồi, còn không có chuyện gì!
Vẻ mặt của Dương Diễm bất đắc dĩ được, vậy thì cùng đi đến cục cảnh sát uống trà, phải bồi thường hai là phải tạmgiam ngồi tù, chúng ta cùng theo
Chờ đến lúc tới đồn cảnh sát, ba cô gái đều được phân chia dẫn vào những phòng khác nhau, lấy lời khai.
Ngoại trừ Lâm Xuyên,Mạn không nói thật vài câu, lời khai của Dương Diễm và Tô Noãn Tâm dường như đều giống nhau, trong lòng các chú cảnh sát lúc này cũng hiểu được sơ sơ đã xảy ra chuyện gì rồi.
Nhưng để giải quyết việc chung, vẫn gọi người nhà đến đây để xem giải quyết vấn đề như thế nào, dù sao cũng chỉ là một đám học sinh.
Lâm Xuân Mạn vừa nghe thấy gọi bố mẹ đến, lúc này rất đắc ý.
Chờ đến khi bố mẹ cô ta tới, thấy con gái cục cưng bị bắt nạt, tuyệt đối sẽ không tha cho hai con điểm kia.
Không có gì bất ngờ xảy ra, sau này côta sẽ không bao giờ gặp phải người như Dương Diễm trong trường Đại học Sân khấu Điện ảnh nữa.
Về phần đứa bạn kia của Dương Diễm, lại dám ra tay với mình, a...
Chờ đó mà ngồi tù di!
Dương Diễm vừa nghe đến gọi bố mẹ, mình thì không có việc gì...
Nhưng mẹ của Noãn Tâm đang điều trị trong bệnh viện kia!
Nếu biết Noãn Tâm phải vào đồn cảnh sát còn không lo lắng đến chết sao!
Mà lúc này Tô Noãn Tâm cũng thật sự hơi tuyệt vọng...
Tìm mẹ cô là chuyện không thể nào.
Tìm Lệ Minh Viễn...
Để cho anh ta biết chuyện cô làm loạn đến mức phải vào đồn cảnh sát cũng cảm thấy rất mất mặt, theo bản năng không quá muốn cho anh ta biết.Tránh cho lại giễu cợt cô là một ngôi sao chỉ biết gây rắc sinh sự.
Không được, kiên quyết không thể để cho anh ta có cơ hội giễu cợt mình.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...