Chú Là Của Em


Lệ Minh Viễn hờ hững nói: “Sớm nhất cũng phải một tuần nữa tôi mới có thể trở về! Cậu nói, đây chính là Kỷ Vân Như giở trò quỷ?” “Tôi không thể chắc chắn, nhưng sau khi sự việc xảy ra, tôi đã cử người bí mật bảo vệ cô nhóc của cậu.

Cô ấy cứ co ro trong khách sạn và không ra ngoài, không có vấn đề gì về sự an toàn.

Người mà tôi cử đi, đã đi theo Bạch Kỳ Sương đến nhà họ Lục, sau khi cô ấy đi đến nhà họ Lục thì mới biết chuyện này.

Cái người Lục Viễn Phương này thực sự rất tàn nhẫn, vì Bạch Kỳ Sương ông ta có thể làm bất cứ điều gì.

Kéo con trai của chính mình mà giống như kéo con gà, ông ta kéo ra khỏi lớp học sau đó dùng con dao gọt hoa quả kề vào cổ cậu ta, mặt của Kỷ Vân Như bị dọa đến trắng bệch.


Tôi nghe người ta mô tả mà suýt nữa đã không tin vào lỗ tại của mình.

Lục Viễn Phương thực sự có thể làm bất cứ điều đại nghịch bất đạo gì!”
Lệ Minh Viễn nhẹ giọng nói: “Đó không phải là con ruột của Lục Viễn Phương
Tần Thiên trực tiếp nói: “Thật sao? Làm sao cậu biết?” “Đổi lại là cậu thì cậu sẽ đối xử với con ruột của cậu theo cách đó?” “Ừm, chắc chắn là không.

Thế nhưng mà chuyện ông ta không yêu Kỷ Vân Như là sự thật nhưng cậu cũng không thể chỉ vì điều này mà phán đoán rằng cậu ta không phải là con ruột của ông ta đúng không” “Trực giác như vậy, không bằng chứng.

“Mặc kệ ông ta đi, cũng chẳng có liên quan cái mông gì với chúng ta.

Nhưng mà chuyện của cô nhóc của cậu thì vẫn nên đợi cậu về để giải quyết.

Tôi cũng không biết phải bắt đầu từ đầu, ngay cả khi tôi biết rằng đó là trò quỷ của Kỷ Vân Như mà không có bằng chứng thì cũng không giúp được gì cho cô ấy
Lệ Minh Viễn thờ ơ nói: “Sự an toàn của cô nhóc nhà tôi nhờ hết vào cậu đó, nếu cô ấy xảy ra chuyện gì thì về nước tôi sẽ hỏi tội cậu” “Mẹ nó! Lệ Minh Viễn, tôi nợ cậu à! Còn nữa tại sao cậu lại dám chắc cô nhóc nhà cậu không phải là bị người khác dụ dỗ cắm sừng cậu hả? Nếu cô ấy thực sự chán cậu và thay lòng đổi dạ thì sao?” Lệ Minh Viễn thờ ơ nói: “Cô ấy sẽ không, cô ấy nói rằng cô ấy sẽ luôn ở bên cạnh tôi và không bao giờ rời đi.” “Cái này thì có gì đặc biệt chứ, ai cũng có thể nói mà, cô ấy nói thì anh liền tin à! Cô nhóc lớn như vậy mà cũng không có mấy người bạn trai, cô ấy có thể chịu được sự dụ dỗ của những mỹ nam trong làng giải trí sao?" “Chỉ cần cô ấy nói là tôi tin “Chắc chắn, cậu tin thì kệ cậu! Tôi chỉ có thể cố gắng hết sức để bảo vệ sự an toàn của cô ấy và tôi không có bản lĩnh lớn để quản những việc khác đâu.” “Sự an toàn của cô ấy là đủ rồi.” Về phần mọi thứ khác, không quá quan trọng.

Sau khi cúp điện thoại, Lệ Minh Viễn liếc nhìn điện thoại nhắc nhở về cuộc gọi đến.


Cô nhóc đã gọi cho mình hơn chục cuộc gọi, hàng chục tin nhắn.

Hầu như cái nào cũng giải thích cho anh, mặc dù cô không biết chuyện gì đã xảy ra, đầu óc cô trống rỗng khi thức dậy vào buổi sáng, nhưng cô đảm bảo rằng cô không làm gì có lỗi với anh.

Bởi vì bọn họ khi làm chuyện như vậy, cô sẽ rất khó chịu sau khi tỉnh dậy, nhưng cô không cảm thấy gì sau khi tỉnh dậy lần này.

Quần áo cũng còn mặc, nhưng áo khoác đã được cởi ra
Cô thậm chí còn giải thích tất cả những chi tiết của vấn đề.

Từ những dòng chữ, có thể thấy cô nhóc đã lo lắng như thế nào khi gõ chữ, cô mắc rất nhiều lỗi chính tả.

Nhưng Lệ Minh Viễn không muốn đáp lại cô một lời nào vào lúc này.


Anh thậm chí không muốn gọi điện cho cô.

Cô nhóc thúi, nửa đêm còn vào phòng người đàn ông khác để đọc kịch bản
Ngay cả khi có Minh Dao thì cũng không được phép.

Lần này, phải để cho cô nhóc này in hằn trong đầu! Thật sự là không để ý đến an toàn gì cả!
Nếu Nhiếp Hạo thực sự là một kẻ xấu thì thậm chí còn có thể chơi chết cái mạng của cô!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui