Cô gái nhỏ không khỏi ngẩn người: “Có được không?”
“Đương nhiên là được rồi, chị còn có thể cho em số điện thoại của chị, nếu sau này em nhớ chị thì có thể gọi điện thoại cho chị nè này lớn lên còn có thể đi tìm chị, nếu có gì khó khăn cũng có thể tìm chị giúp đỡ… chị có thể làm bạn với em, chị cũng có một cô em gái nhỏ lớn bắng em, cũng đáng yêu giống như em vậy, sau này chị còn có thể giới thiệu em ấy làm quen với em nữa”
Cô gái nhỏ chớp mắt nói: “Nhưng mẹ em nói chúng ta không phải người của một thế giới!”
“Thế giới chỉ có một cái… sao lại không phải người của một thế giới chứ, Bé Anh tuyệt đối đừng vì mình xuất thân ở nông thôn, trong nhà rất nghèo, hoàn cảnh cuộc sống rất tệ mà trở nên không tự tin nữa, biết không… con người đều là bình đẳng, cho dù người khác coi thường em thì em cũng không thể coi thường bản thân mình… em rất thông minh, cũng rất xinh đẹp, con đường sau này rất là dài… nhà chị trước đó thật ra cũng rất nghèo, chỉ là không nghèo như ở chỗ các em thôi”
“Thật sao? Trước đây chị cũng rất nghèo?”
“Thật đó.
”
Một âm thanh vang lên, cánh cửa được mở ra.
Lệ Minh Viễn từ trong bước ra.
Cô gái nhỏ sợ đến lùi về sau một bước, Tô Noãn Tâm vội vàng nói: “Bé Anh đừng sợ, đó là chồng sắp cưới của chị…”
Lệ Minh Viễn mang dép lê đi đến hỏi: “Đây là ai?”
“Người bạn nhỏ mới quen”
Lệ Minh Viễn gật đầu, nhìn cô gái nhỏ nói: “Chị ấy trước đây… rất nghèo, là thật đó “
“Thật sao?” Cô gái nhỏ có chút không tin mà nói.
“Ừm, thật đó.
”
“Vậy anh thì sao?”
“Anh… không nghèo.
”
“Vậy chị cho anh làm chồng chưa cưới, liền trở nên không nghèo nữa, đúng không?”
“Không phải, bản thân chị ấy rất nỗ lực, làm diễn viên còn học diễn xuất… quay phim truyền hình, kiếm được tiền mới không nghèo nữa”
“Chị là ngôi sao hả?”
“Ừm”
“Wow, chị giỏi quá đi, sau này em lớn lên rồi cũng muốn làm diễn viên”
Tô Noãn Tâm cười nói: “Được đó, đợi sau này em lớn rồi, đến tìm chị, chị sẽ giới thiệu đạo diễn cho em”
“Cảm ơn chị! Chị đúng thật là rất xinh đẹp, anh cũng trông rất đẹp trai… hai người đúng thật là xứng đôi.
”
“Ô đúng rồi, để chị lấy đồ ăn cho em” Miệng ngọt như vậy, tất nhiên phải thưởng rồi!
Bé Anh lần đầu tiên trong cuộc đời, được ăn socola.
Nó thật sự ngọt ngọt, đắng đắng nhưng lại vô cùng ngon.
Chị xinh đẹp còn khui hộp đồ hộp cho cô bé ăn, đúng thật là rất ngon.
“Chị thật là tốt…”
“Là Bé Anh em làm cho người ta thích, về sớm rồi đi ngủ biết không, ngày mai chúng ta cùng đến trường em được không”
“Chị muốn đi cùng em sao? Nhưng mỗi ngày em đều thức dậy rất sớm… hơn năm giờ là đã thức rồi”
“Đi sớm đến vậy sao…
“Dạ, thôn của em là gần trường nhất còn phải đi hơn một tiếng đồng hồ.
.
”
“Vậy cũng không cần sớm đến vậy chứ?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...