Cúp điện thoại, Lệ Minh Viễn khoé môi cong lên thành một vòng cung.
Cảm giác có người đợi mình về nhà, có người cùng mình đi về nhà, thật là rất tốt.
Vừa nghĩ đến cô nhóc đang ở nhà chuẩn bị bữa cơm tối, đợi anh quay về, khung cảnh ấy khiến trong Lệ Minh Viễn cảm thấy ấm áp từ tận đáy lòng.
Tô Noãn Tâm đích thân đi siêu thị, chọn một con cá tươi, mua chút xương sườn nấu với rau.
Tài xế đi cạnh cô, giúp cô xách đồ.
Nhìn thấy cô chủ Tô trả giá với người ta, dáng vẻ rất chuyên nghiệp, chú tài xế nhịn không được cười.
Sau đó quay đoạn link nhỏ, gửi cho Lệ Minh Viễn.
Lệ Minh Viễn cũng cười, trở về gửi cho chú lái xe một tin nhắn: “Tiền lương mỗi tháng tăng thêm ba triệu”
Chú tài thế trực tiếp vui vẻ.
Không ngờ tiện tay đập cướp còn có thể tăng lương.
Tô Noãn Tâm lấy lòng xong thì trực tiếp trở về nhà.
Vừa vặn, Thím Lý tại nấu cơm phòng bếp, thấy cô trở về thì kinh ngạc nói: “Tạo sao Noãn Tâm về sớm như vậy? Không ở cùng với cậu chủ sao?”
“Thím Lý, thím nấu cơm sớm như vậy sao?”
Thím Lý cười nói: “Hôm nay Sơn Linh muốn về nhà ăn cơm, thím định làm xong bên này trước rồi trở về nhà làm”
“Vậy Thím Lý đừng làm nữa, tối nay cháu nấu cơm cho chú cho, đã mua xong hết thức ăn rồi…”
Thím Lý dở khóc dở cười nói: “Thím cũng mua không ít……”
“Vậy thím mang về nhà cho làm cho trợ lý Lâm ăn đi, nhanh để trợ lý Lâm thích cơm thím làm, sớm gả vào nhà các người một chút, sinh cho thím một đứa cháu trai mập mạp, ha hai”
“Vậy được, cậu chủ thích đồ ăn cháu làm nhất, cháu không ở đây, khẩu vị của cậu chủ cũng kém hơn rất nhiều.
“Ha ha, đó là bởi vì chú thích cháu, nhìn cháu có thể ăn với cơm, tay nghề Thím Lý mới g: „ Thím Lý cười tủm tỉm xách túi thức ăn rời khỏi biệt thự.
Trong lòng thím Lý cảm thán cô gái Noãn Tâm này thật là tốt.
Người đẹp tâm thiện nấu ăn ngon, còn đặc biệt suy nghĩ thay người khác, cũng khó trách cậu chủ thích cô ấy như thế.
Sau khi thím Lý đi, Tô Noãn Tâm một mình láy xe đi mua đồ ăn.
Sau khi nấu canh xong thì bắt đầu làm đồ ăn.
Làm xong cũng hơn năm giờ chiều, chú cũng sắp tan làm rồi.
Cô một mặt đắc ý chụp ảnh đồ ăn mình làm gửi cho mẹ.
Tô Ngọc Mỹ trực tiếp cho cô cái like.
Không hổ là con gái của bà, đồ ăn làm ra cũng đẹp giống như bà.
Tô Noãn Tâm lại hỏi bà nói: “Mẹ, mẹ tới ăn cơm chung không?”
“Không được, buổi tối phải đi chăm sóc toàn thân, ăn uống điều độ”
“Phốc……
Người mẹ thật sự đã tốt lắm rồi”
“Cũng là bởi vì vẫn tốt, cho nên phải gìn giữ!”
“Đúng rồi, giờ Ân Vô Tà còn quấy rầy mẹ không?”
“Mẹ với cậu ta đã trở thành bạn bè, thìn thoảng sẽ đi ăn cơm chung, nhưng chỉ làm bạn bè bình thường mà thôi”
“À à…… Mẹ tự xem rồi xử lý đi, con không có ý kiến gì cả, tránh cho bị nói là xen vào việc của người khác”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...