Chú Là Của Em
“Cứ tùy anh ta đi, anh ta không phải dạng người sẽ làm loạn”
Nếu như Kỷ Vân Tiêu có thể tỉnh lại, người này cũng sẽ biết khó mà lui.
Nếu không thể, anh ta cũng đối xử với dì Tô thật tâm, cũng coi như là một sự lựa chọn tốt.
“Được, vậy em mặc kệ, chỉ cần mẹ em có thể vui vẻ thì em thế nào cũng được”
“Ừ, nếu như dì Tô cảm thấy phiền thì có thể bảo dì Tô nói với anh, anh sẽ đi tìm anh ta”
“Em nghe Thư ký Lý nói, các người vừa mới đánh nhau?”
Vẻ Lệ Minh Viễn sắc mặt cứng đờ nói: “Ừ”
“Phụt ha ha ha, chú lớn đầu như vậy rồi mà còn đi đánh nhau với người khác”
“Anh ta thiếu ngứa đòn”
“Mặc dù em cũng cảm thấy như vậy, nhưng chú, không ngờ chú sẽ đánh nhau với người khác”
Khóe miệng Lệ Minh Viễn co rút nói: “Chỉ có đồ đần mới không đánh nhau!”
“Em rất ngạc nhiên đó…… Tuy nhiên chú, không phải anh ta là nhân viên trong công ty của chú sao, tại sao anh ta nhìn lại không sợ chú chút nào vậy?”
“Anh ta tới chơi.
”
“Hả?”
“Treo một cái chức vị, tìm một chỗ chơi”
“Nhàn rồi đến nhức cả trứng sao? Trên đời này còn có loại người này sao?”
“Ừ…… Người nhàn rồi đến nhức cả trứng”
“được rồi, dù sao thì em cũng cảm thấy là không giống đang đùa……
Mẹ em một mực chờ đợi cặp mắt trong mộng xuất hiện, nhắc tới thì cũng kỳ lạ, nhưng em tôn trọng quyết định của mẹ em”
“Chán sao?”
“Vâng, rất chán, trường học đang trong thời gian nghỉ hè…… Không có gì chơi, A Dao vẫn còn phân cảnh cần quay, phải một tuần nữa mới quay xong, thật sự rất là chán.
“Hẹn bạn đi dạo phố?”
“Hẹn ai ạ…… Xuân Mạn với Dương Diễm đều đang quay phim”
“Dương Ánh Mai? Kỷ Hoài An?”
Phụt…… Đúng nha, suýt nữa thì em quên mất bọn họ”
“Cứ quét thẻ thoải mái, chơi vui vẻ là được…”
“Ha ha, là chú nói đó, vậy em đi đây”
“.
.
Đi chơi xong, nếu muốn về, anh sẽ bảo tài xế đến đón”
Biết rồi ạ!”
Lâu như vậy rồi mà chú vẫn không yên lòng đối với kỹ thuật lái xe của cô.
Lần nào cũng đều nhắc nhở.
Cô thì càng không chịu nghe, muốn lái xe thể thao của mình ra ngoài chơi, thuận tiện dẫn Dương Ánh Mai và Kỷ Hoài An đến bờ biển hóng mát.
Chú cùng mẹ cô đều bận rộn như vậy, cho dù tới công ty bọn họ cũng đều đang bận làm việc.
Còn không bằng cô tự tìm việc làm, đi dạo phố hóng mát cho vui.
Tô Noãn Tâm gần như nói làm liền làm, bảo tài xế chở mình về biệt thự, sau đó lái chiếc xe thể thao rất phong cách màu đỏ chót ra ngoài.
Đợi khi tài xế báo cáo cho Lệ Minh Viễn biết…… Lệ Minh Viễn thật sự có tâm trạng muốn lao đi bắt con nhóc kia về.
Nhưng anh biết con nhóc kia không đợi được.
Cho nên dứt khoát bảo tài xế đi theo, nếu có chuyện gì xảy ra thì báo lại bất cứ lúc nào.
Tô Noãn Tâm gọi điện thoại cho Kỷ Hoài An, Kỷ Hoài An ở đầu bên kia điện thoại rất vui mừng, nói cuối cùng Tô Noãn Tâm cũng nhớ tới cô ấy rồi.
Lập tức đồng ý tới ngay.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...