Tránh cho cô uống say rồi nói bừa, vớ va vớ vẩn.
.
Chú hung dữ với em” Lệ Minh Viễn cõng Tô Noãn Tâm đi khỏi khách sạn, Tô Noãn Tâm uất ức gục vào bả vai anh nói.
“Ai biểu em không nghe lời chứ?”
“Người ta làm gì có… Rõ ràng là rất nghe lời, có chú ở bên cạnh em, em mới dám uống rượu, không có chú, em đâu có uống… Nếu không đâu có ai cõng em về nhà”
Thật ra, cũng khá là ngoan.
Khóe môi Lệ Minh Viễn cong lên, “Ngoan nào… Rất nhanh thôi sẽ về tới nhà”
“Dạ, tới nhà em muốn ôm Bạch Tuyết ngủ cùng”
“Được”
Đặt cô lên xe.
“Chú thật tốt, thích chú quá đi… Chú hung dữ với em, em cũng không ghét chú đâu”
“Sao lại không ghét anh.
”
“Bởi vì thích quá rồi, nên là không ghét nổi nữa… Giống như mẹ vậy, em yêu mẹ, mẹ đánh em, mắng em, em vẫn rất thương rất thương mẹ em: Lệ Minh Viễn hiểu rồi.
Bởi vì là người thân sẽ biến thành tình thân.
Nhưng mà tình yêu của anh và con nhóc này, vẫn chưa lâu lắm, làm sao có thể biến thành tình thân được?
Là bởi vì, tin tưởng tuyệt đối, mới dẫn đến loại tâm lý này sao?”
Không biết có phải là do ở bên cạnh, Lệ Minh Viễn cảm thấy trong lòng được an ủi bởi một cái gì đó.
Là Noãn Tâm.
Trong sách nói, tình yêu lâu ri Cô gái ngoan tên là Noãn Tâm, luôn có thể sưởi ấm trái tim anh.
Sau khi về tới nhà, Tô Noãn Tâm rất ngoan ngoãn để cho Lệ Minh Viễn giúp cô rửa mặt, rửa tay.
Bón cho cô uống canh giải rượu.
Toàn bộ quá trình cô đều nhìn Lệ Minh Viễn, cười một cách ngớ ngẩn.
Cái miệng siêu dẻo nói: “Chú thật là đẹp trai”
“Thân hình chú thiệt đẹp.
”
“Chú cười lên là đẹp nhất”
“Thiệt là thích nhìn chú cười… Chú cười nhiều một chút, có được không”
Khóe môi Lệ Minh Viễn cong lên: “Được.
”
“Chính là độ cong này… Thiệt là đẹp, chú ơi… Em muốn gả cho chú, muốn chú trở thành người của em, có được không”
“Ngoan, em còn chưa tới độ tuổi phải kết hôn đâu”
“Chưa tới thì không được kết hôn ạ? Nhưng mà em muốn chú trở thành người của em, huhu… Có được không hả chú, hôm nay em muốn kết hôn, bây giờ luôn!”
Lệ Minh Viễn đúng thật là bị chọc cười rồi.
Anh võ về xoa xoa đầu cô: “Được, tối nay liền kết hôn, bây giờ kết hôn luôn.
”
Tô Noãn Tâm với vẻ mặt thỏa mãn ôm cổ anh cười: “Em là cô dâu mới của chú nè!”
“Làm cô dâu mới, thì phải ngoan đúng không?”
“Dạ, em ngoan”
“Vậy thì nhắm mắt lại… Ngủ một giấc thật ngon”
“Dạ, em ngủ, chú ơi ôm”
Thiệt là rất giống dáng vẻ một đứa trẻ ngoan, muốn được người lớn dỗ dành đi ngủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...