Chú Kim - Vkook

Tầm mười phút sau Kim Taehyung đã có mặt tại nhà em. Mở toang cửa nhà đi vào trong, đến cả cửa cũng không chịu khoá cẩn thật đúng thật là, lỡ kẻ xấu vào nhà thì biết làm sao. Nhìn quanh một lượt không thấy người đâu, hắn chạy nhanh đến phòng ngủ tìm thử, quả nhiên em đang ngồi co ro một góc khóc nức nở.

Nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, Jungkook chạy đến ôm chầm lấy hắn, hai tay em siết chặt hơn, vùi mặt mình vào ngực hắn, tiếng khóc càng lúc càng lớn. Bên ngoài mưa mỗi lúc một lớn, sấm chớp làm sáng cả bầu trời đêm, em hoảng sợ ôm chặt hơn nữa.

Hắn ngồi xuống giường, để em ngồi lên đùi mình, kéo chăn bông lên tận vai rồi đắp cho cả hai. Em nhỏ được ủ ấm bên trong dần bình tĩnh lại, tay vẫn nhất quyết không rời khỏi người hắn, bàn chân lạnh cóng co lại hết cỡ thu vào trong chăn.

Tay hắn vuốt nhẹ lưng giúp em, đặt lên mái đầu tròn một nụ hôn nhẹ, cả người em cứ run lên mỗi khi bên ngoài có tiếng sấm. Được một lúc tiếng khóc cũng nhỏ dần, cơn mưa chưa dứt hẳn nên hắn vẫn ngồi đó ôm lấy em ra sức vỗ về, nỗi nhớ nhung trong lòng giờ mới có thể nguôi một chút.

Lúc này em mới nhận thức ra mọi việc, hất bay tấm chăn trên người mình rồi đẩy tay hắn ra, quay người bước xuống giường không chút do dự. Kim Taehyung nhìn từng hành động của em, ánh mắt trở nên buồn bã, hắn khẽ thở dài một hơi, đứng dậy bước đến trước mặt em.

"Chú về đi, em không còn sợ nữa đâu."

"Thật chứ, nếu tôi đi thật rồi em dám chắc bản thân chịu được tiếng sấm chứ?"

"Đương nhiên là được."

"Em đúng là cứng đầu đó Jeon Jungkook, em không thể cho tôi một cơ hội giải thích được sao, ít nhất em phải thử nghe một lần chứ."

"Chuyện của chúng ta đã kết thúc rồi."

"Được, vậy tôi không làm phiền em nữa."

1

Giây phút nghe thấy tiếng cửa đóng sầm lại em nhỏ mới giật mình chạy theo. Tiếc là chú Kim đã bỏ đi thật rồi. Thứ duy nhất còn lại là cơn mưa như trút nước ngoài kia, âm thanh này sao lại buồn như vậy, từng tiếng mưa tí tách cũng khiến người ta đau lòng. Hắn vì em mà không ngại mưa gió quay trở lại đây, bỏ qua cái tôi của bản thân mà ôm em vào lòng, sẵn sàng giải thích tất cả dù cho hôm đó bản thân cũng là người bị hại.

Nhưng còn Jungkook thì sao, em chỉ tin vào những gì mình thấy, em biết Han Jihoon cố tình để em nhìn thấy khiến cả hai hiểu lầm nhau, biết là vậy nhưng làm sao có thể không khó chịu khi người yêu mình hôn người khác. Lúc nói ra lời chia tay em đã rất hối hận, nhưng lời đã nói ra làm sao rút lại, tệ hơn nữa là hắn đã đồng ý. Jungkook thật sự đã sai khi không suy nghĩ đến cảm giác của hắn, lời chia tay nói ra rất nhẹ nhàng nhưng lại ảnh hưởng lớn đến người còn lại, đó là lẽ tự nhiên.

Hắn và em đều là những người từng thất bại và tổn thương trong tình yêu. Khó khăn lắm mới có thể gặp gỡ và bù đắp cho những tổn thương đó. Hai kẻ thất bại trong tình yêu nhưng khi yêu nhau lại tạo ra một câu chuyện tình lãng mạn. Vậy mà đến cuối cùng vẫn không thoát khỏi thử thách mang tên "người thứ ba".

Em khóc lóc chạy nhanh ra ngoài mở cửa với hy vọng hắn vẫn chưa đi xa, tiếc là bên ngoài không có bất kỳ ai. Tiếng sấm nổ lớn làm em sợ hãi ngồi bệt xuống sàn, cửa vẫn mở toang không đóng lại, gió từ bên ngoài thổi vào làm em lạnh cóng, em nhỏ vẫn ngồi đấy bịt chặt hai tay chứ không dám đứng lên quay về phòng.

"Em xin lỗi chú, em biết chú không có lỗi, em biết tất cả là do Han Jihoon...hức...đáng lí ra em phải nghe chú giải thích, vậy mà em lại đuổi chú đi, giờ chú đi mất rồi em biết làm sao đây...hức...chú ơi...chú Kim ơi đừng có bỏ em mà...không có chú em biết sống sao đây...hức..."

Chợt em nhìn thấy đôi giày da quen thuộc trước mặt mình, từ từ ngẩng mặt lên, khuôn mặt quen thuộc đang mỉm cười nhìn em. Kim Taehyung dang rộng hai tay chờ đợi, Jungkook chạy như bay đến nhảy lên ôm lấy hắn, nước mắt không ngăn được cứ tuôn rơi như mưa.

"Biết sợ rồi chứ bạn nhỏ?"

"Em sợ rồi...hức...em xin lỗi chú...chú đừng có bỏ em."

Tiếng nói kèm theo sự tủi thân làm hắn xót xa. Để em nhỏ khóc đến mức này là lỗi của hắn. Ban nãy chỉ định đứng nấp vào một góc xem biểu hiện của em thế nào ai ngờ lại khiến em kích động như vậy. Hôm nay thôi, chỉ hôm nay thôi, từ nay về sau Kim Taehyung này sẽ không để em rơi thêm giọt nước mắt nào nữa.

Đứng bên ngoài một lúc lâu không tránh khỏi việc bị mưa làm ướt hết quần áo, hắn phải cởi hết áo ra để sang một bên, mặc như vậy cả đêm kiểu gì cũng bệnh. Jungkook ngồi trên giường nhìn chú Kim cởi áo không rời mắt, đến khi bị người kia nhìn ngược lại, em nhỏ ngại ngùng leo lên giường kéo chăn đắp ngang bụng, mặt em đỏ ưng ửng trông đáng yêu lắm.

Hắn chỉ mặc mỗi quần tây đen, bước đến kéo chăn nằm cạnh em, bàn tay to lớn thuần thục ôm lấy vòng eo nhỏ, đã bao nhiêu lâu rồi mới lại có cảm giác hạnh phúc này. Hắn dùng lực nhiều hơn kéo mạnh cả người em sát vào người mình. Sự ấm áp từ hai cơ thể rất nhanh đã lan ra khắp chăn bông, em nhỏ vô cùng tận hưởng sự ấm áp đó, cơn mưa lạnh giá ngoài kia chẳng còn đáng sợ gì hết.

"Lúc nãy sao lại khóc?"

Em ngơ người vì câu hỏi đó.

"Em cứ tưởng chú bỏ đi thật rồi, người ta nói vậy thôi mà lại đi thật."

"Bướng lắm mà không phải sao, tôi không làm vậy sao trị được em."

"Xin lỗi chú, em biết mọi chuyện lúc trước là do Han Jihoon bày ra nhưng em vẫn không ngăn được cơn ghen của bản thân, đáng lẽ ra em phải nghe chú giải thích."

Kim Taehyung nở nụ cười hài lòng, tay di chuyển xuống dưới một chút xoa xoa cái mông tròn tròn, nhớ ơi là nhớ mông xinh của hắn.

"Tôi cũng xin lỗi vì không rõ ràng với cậu ta, sau này sẽ không như vậy nữa đâu, xin lỗi vì để em phải rơi nước mắt, xin lỗi em nhiều lắm."


"Vậy...chúng ta không chia tay nữa nha chú."

"Tất nhiên rồi bạn nhỏ, có chết tôi cũng không chia tay em, tôi sẽ dùng cả cuộc đời này để ở bên em chịu không?"

"Vâng ạ."

Em nhỏ quay mặt lại đối diện với hắn, không mất quá nhiều thời gian để rúc vào lòng chú Kim, mùi hương thanh mát từ người hắn khiến em dễ chịu hơn bao giờ hết, hắn cũng vùi mặt vào mái đầu tròn tròn hít hà hương thơm ngọt ngào. Kết quả năm phút sau cả hai ôm nhau ngủ ngon lành.

Và biết gì không...

Kim Taehyung và Jeon Jungkook chia tay nhau không tới một tháng.





                               Hoàn







26


Éc éc hết rồi 🙃🙃🙃

60 chap truyện kết thúc với hơn 60k re 🎉🎉🎉

Đó là một con số quá lớn đối với tui, cảm ơn vì đã ủng hộ và yêu thích CK, thật sự cảm ơn mọi người rất nhiều

Rồi đó nha, chú với bé làm hoà nhau rồi đó ☺️












mith💜


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui