Cơn thịnh nộ của Jeon Jungkook gần như lên đến đỉnh điểm vì Han Jihoon. Hôm nào em gọi đến công ty cũng nghe thấy giọng cậu ta văng vẳng ở đầu dây bên kia, không có chuyện làm hay sao mà cứ bám lấy người yêu em, đây là muốn kiếm chuyện chứ gì?
Bởi vậy nên sau mỗi buổi học em nhỏ đều lái xe đến công ty, thứ nhất là để trông chừng chú Kim, thứ hai là để đánh dấu chủ quyền, và thứ ba, điều quan trọng nhất, em muốn dằn mặt "con kì đà" không biết xấu hổ kia.
Nhân viên trong công ty ngày nào cũng được xem những màn đấu đá kinh điển, cứ như là xem phim cung đấu ngoài đời thật vậy, thậm chí nó còn đặc sắc hơn nhiều. Bọn họ đương nhiên ủng hộ Jungkook hai tay hai chân, người ta là được chủ tịch công khai với cả thế giới, còn ai kia không biết xấu hổ cứ bám dính không buông.
Sáng nay công ty có cuộc họp nên em nhỏ phải ngồi chờ trong phòng cả tiếng đồng hồ. Đi quanh phòng nghịch ngợm một lúc đăm ra nhàm chán, em ngồi phịch xuống sofa lướt điện thoại, giây sau đã ngủ khò khò, đến cả điện thoại đang phát video vẫn chưa tắt.
Kim Taehyung bước vào phòng nghe thấy âm thanh ồn ào, hắn cau mày nhìn quanh một lượt tìm xem cái gì đang phát ra âm thanh, á à, thì ra là em bé tròn ủm đang nằm ngủ trên sofa. Đi đến ngồi xuống ngang với mặt em, tay sờ vào cái má ửng hồng, không nhịn được mà mỉm cười.
Han Jihoon mở cửa đi vào thì thấy cảnh tượng này, cậu ta tức tối nhưng không dám nói gì, tay nắm chặt lấy tài liệu trên tay. Công sức mấy ngày nay để được ở gần hắn đều bị nhóc con này phá đám làm sao có thể không tức giận. Lấy lại bình tĩnh, cậu ta gõ cửa mấy cái nhằm phá vỡ không gian riêng của hai người họ.
"Chuyện gì?"
"Không phải chuyện của công ty, tối nay em có thể mời anh..."
"Không, tối nay tôi với Jungkook có hẹn rồi."
"Taehyung à, đến giờ anh vẫn chưa tha thứ cho em sao?"
"Tôi không giận hay ghét cậu, tôi chính là không muốn quan tâm đến cậu, đừng nghĩ tôi không biết mấy hôm nay cậu luôn kiếm chuyện với em ấy. Sau khi dự án này kết thúc thì cậu cũng nên quay về đi, đừng làm phiền chúng tôi nữa."
Jungkook nằm bên này nhếch mép hài lòng khi nghe từng câu hắn nói. Ván cờ này ngay từ đầu người thắng là em, không cần đánh cũng đoán được người chiến thắng, chỉ có kẻ ngu ngốc mới đâm đầu vào mà khiêu chiến với Jeon Jungkook này.
"Chú, chú ơi, chú Kim ơi."
Em nhỏ giả vờ nói mớ để làm nũng một chút với chú Kim. Phải cho "con kì đà" kia chiêm ngưỡng khả năng diễn xuất của em mới được. Đúng như dự đoán, Kim Taehyung vội đi đến ngồi cạnh em, ôm lấy em nhỏ vào lòng rồi ra sức vỗ về.
"Ngoan, đừng sợ, tôi ở đây với em."
"Hức...em sợ quá..."
"Ngủ đi nhé, tôi sẽ không rời đi đâu."
Hắn vẫn ngồi đó vỗ về em nhỏ một lúc lâu, cho đến khi thư ký Lee vào phòng báo có việc gấp. Sợ em thức dậy không thấy mình nên hắn viết lại vài dòng lên giấy rồi dán lên mặt sau điện thoại của em. Hắn còn dặn thư ký Lee nếu như em thức dậy thì gọi vài món cho em nhỏ của hắn ăn.
Han Jihoon từ đầu đến cuối chứng kiến hai người tình cảm thì tức không chịu được. Cậu ta biết rõ em giả vờ chứ không có chuyện gặp ác mộng gì hết. Đợi khi hắn đi khỏi cậu ta mới bước đến ngồi xuống đối diện em, đập mạnh tài liệu xuống bàn ý muốn em mở mắt ra.
"Không cần diễn nữa đâu."
"Ôi, ngủ ngon thật đó."
"Cậu làm vậy là ý gì hả Jeon Jungkook?"
"Tôi làm gì anh chứ, tự nhiên lại nói vậy."
"Cậu cố tình cắt ngang cuộc nói chuyện giữa chúng tôi."
1
"Nè Han Jihoon, anh nói có biết ngượng miệng không, anh ngang nhiên mời người yêu tôi đi ăn riêng còn làm như là tôi giật người yêu của anh vậy. Anh nghĩ thằng này ngu như anh hả? Với lại chú ấy chỉ quan tâm đến tôi thôi, anh chẳng là cái gì cả, nhớ kĩ vào đầu điều này đi."
Chỉ với mấy câu đã thành công làm cậu ta tức tối bỏ ra khỏi phòng. Em nhỏ khoái chí ngồi đây chờ hắn về, muốn chiến thì chiến tới cùng, giờ mà bỏ về khác gì dâng hắn lên cho Han Jihoon.
Canh lúc xe hắn dừng lại trước công ty cậu ta liền đi vào trong pha một tách cà phê. Vừa đem vào phòng liền gặp ngay Jungkook, em đi đến giật lấy tách cà phê về tay mình, cậu ta cũng không vừa mà giật ngược lại, cả hai cứ giành nhau qua lại cốc cà phê.
Lúc Kim Taehyung bước vào cũng là lúc cốc cà phê nóng đổ hết lên tay em. Hắn hốt hoảng chạy nhanh đến khi thấy em nhăn mặt than đau, tay vàng tay bạc nâng niu giờ bỏng một mảng lớn rồi, em rưng rưng nước mắt nhìn hắn, miệng mếu máo trông rất uất ức.
"Có đau không?"
"Hức...đau...em đau lắm."
"Nín đi mà, tôi thổi cho em nhé."
Hắn cúi đầu thổi nhẹ lên bàn tay bị bỏng, vẫn không quên bảo thư ký Lee lấy bông băng đến băng vết thương lại.
Em nhỏ nhướng mày nhìn Han Jihoon đang tái xanh mặt bên cạnh. Ban nãy em cũng không định giành giật làm gì cho mệt, ai ngờ cốc cà phê vô tình đổ lên tay, vậy nên em thuận thế diễn theo luôn.
Kim Taehyung cau mày quay sang phía cậu ta.
"Cậu làm cái trò gì vậy hả?"
"Em...em không cố ý."
"Mau ra ngoài đi, lần sau nếu tôi không gọi thì không cần vào."
Cậu ta chỉ đành ôm cục tức bước ra khỏi phòng. Không ngờ Jeon Jungkook lại gian xảo như vậy, hôm nay cậu ta thua nhưng hôm sau thì không chắc, cứ chờ đó đi, xem ai mới là người thắng.
1
_
Tối đó hắn và em cùng nhau đến nhà hàng ăn tối. Hai người vui vẻ trò chuyện rất lâu, cả hai còn chụp được rất nhiều ảnh, khoảnh khắc lãng mạn như này phải lưu lại chứ.
Lúc về nhà cả hai còn cùng nhau đăng ảnh lên IG, em biết rõ thế nào cậu ta cũng xem nên cố tình đăng thêm mấy bảng tin, muốn xem thì xem nhiều mới rõ. Vậy là ít phút sau Han Jihoon đã vào xem không xót cái nào.
Đúng là hả dạ quá đi mất.
End chap 50
thv✔
♡ 💬 ↗
3.847.100 lượt thích
thv: Người yêu ai mà đáng yêu thế
jungkook.97✔
♡ 💬 ↗
4.737.999 lượt thích
jungkook.97: Người yêu ai mà đến ăn cũng ngầu nữa
mith💜
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...