Lúc đám người thần bí bị Mèo Con vây nhốt…
Thì trong thế giới này, càng ngày càng có nhiều người phát giác ra động tĩnh ở đây.
Bọn họ từ bốn phương tám hương nhanh chóng chạy đến.
Ở giữa trấn nhỏ đột nhiên xuất hiện một cánh cửa ánh sáng.
Barry nhìn về cánh cửa ánh sáng đó chăm chú, cảm thấy thú vị nói: “Hửm? Đây chính là thành tựu của khoa học kỹ thuật.”
“Một loại di chuyển không gian tương đối nguyên thủy.” Mèo Con đánh giá nói.
Chỉ thấy trong cánh cửa ánh sáng, có hai người đi ra.
Diệp Phi Ly, Trương Anh Hào.
“Về rồi à?” Trương Anh Hào nhìn về phía Cố Thanh Sơn, lên tiếng trước.
“Đúng vậy, đúng lúc cần xử lí một chút việc, cho nên còn chưa kịp chào hỏi hai người.” Cố Thanh Sơn nói.
Diệp Phi Ly liếc nhìn Barry và Mèo Con, nói: “Lúc nãy Nữ Thần Công Chính có kể lại, người mà anh dẫn về có thể giết hết tất cả quái vật chỉ trong chớp mắt, là hai vị GM này sao?”
“Đúng, là bọn họ.” Cố Thanh Sơn cười đáp lời.
Hắn giới thiệu cho hai bên gặp mặt.
“Đây là Trương Anh Hào, đây là Diệp Phi Ly, đều là cộng sự của tôi, cũng là những người bạn rất thân thiết.” Cố Thanh Sơn nói.
Barry nhìn hai người rồi gật đầu chào hỏi: “Chào hai người, tôi là Barry, Thiết Quyền Barry.”
“Tôi là Mèo Con - em gái của anh ấy, chúng tôi là đến đây chơi.” Mèo Con nghiêng đầu, chào hỏi.
Thái độ của bọn họ rất ôn hòa thân thiết.
Quả thật vậy, hai anh em này từ nhỏ đã sống nghèo khổ, đã phải cố gắng rất nhiều, rốt cuộc mới trở thành kẻ mạnh tuyệt thế, sau khi danh tiếng vang vọng khắp chín trăm triệu tầng thế giới, bọn họ vẫn sống rất nghèo khổ,
Cộng thêm quan hệ với Cố Thanh Sơn, cho nên bọn họ vốn không hề có dáng vẻ tự cao tự đại.
Diệp Phi Ly khách sáo đáp lại: “Chào hai người.”
Trương Anh Hào từng trải hơn nhiều, nhanh chóng mở rộng hai tay, nhiệt tình nói: “Chào mừng hai người đến chơi, tuy không biết Cố Thanh Sơn đã nói thế nào nhưng tóm lại tất cả chi phí hai người dùng ở đây, đều tính cho tôi hết.”
Nói trúng trọng điểm!
Nói câu gì dễ nghe đi nữa, cũng không bằng câu hữu dụng như thế này.
Barry và Mèo Con đã không nhịn được mà nở nụ cười.
“Vậy thì cảm ơn nhé.”
Hai anh em cùng đồng thanh đáp lại.
Trương Anh Hào tâm tư chu đáo, Diệp Phi Ly thành thật non nớt, Barry và Mèo Con nhanh chóng làm quen với họ, ấn tượng cũng không tệ, cho nên khoảng thời gian tiếp đó, hai bên giao lưu càng ngày càng vui vẻ hơn.
Đáng thương cho những kẻ thần bí đứng phía sau, bị mọi người vứt sang một bên, không ai để ý.
Lúc này, trong bầu trời, Sương Hỏa Quỷ Vương, Thiên Thần, A Tu La Vương, Thú Vương đều lần lượt đến.
Bọn họ nghi ngờ nhìn xuống phía dưới, mỗi người một phản ứng khác nhau.
Thiên Thần mới nhậm chức lau mồ hôi lạnh trên trán, thất thần lẩm bẩm nói: “Quá mạnh rồi, tại sao lại có sự tồn tại mạnh mẽ đến như vậy.”
Sương hỏa Quỷ Vương thật lâu không nói gì, cuối cùng tầm mắt rơi trên người của Cố Thanh Sơn, khó hiểu nói: “Rõ ràng chỉ là một người thường, tại sao lại có hơi thở đó……”
A Tu La Vương cười khổ nói: “Xem ra chúng ta giành đi giành lại, ngược lại đều chỉ là ếch ngồi đáy giếng, nhưng mà cũng may, trong đó một người có lẽ là có duyên với tộc Tu La ta.”
Mắt của hắn rơi vào trên người của Cố Thanh Sơn.
Mắt của Thú Vương nhìn chằm chằm Barry, cả người đều đã run lẩy bẩy không nói nên lời.
Nó là dã thú, trực giác nhạy bén nhất, có thể cảm nhận được sức mạnh khủng bố mà những người khác không cảm nhận được.
Lúc này, những người bên dưới cũng đã trò chuyện sơ qua với nhau rồi.
Trương Anh Hào lớn tiếng cười nói: “Hai vị, đợi mọi người xử lý chuyện ở đây xong, tôi sẽ dẫn hai người đến quán bar tốt nhất thế giới này, đêm nay để tôi tiếp đón hai người.”
“Quán bar sao? Vậy thì làm phiền rồi.” Barry lộ ra ý cười.
Mèo Con thì ngược lại: “Tôi càng cảm thấy hứng thú với kỹ thuật nấu nướng ở đây hơn, dù sao tay nghề của Cố Thanh Sơn cũng đã giỏi như vậy.”
Trương Anh Hào lập tức lên tiếng: “Cái này đơn giản, tôi có một đội đầu bếp tư nhân 20 người.”
Anh ta lấy quang não cá nhân ra, bắt đầu liên lạc với biệt thự trên núi.
Lần này, Trương đại hội trưởng tự mình lựa chọn thực đơn, một loạt bố trí hơn ba mươi món ăn mới chịu thôi.
Nghe tên những món ăn đó, ngay cả Cố Thanh Sơn cũng cảm thấy hơi đói bụng.
Mèo Con vui mừng vỗ vỗ vai của Trương Anh Hào, nói đùa: “Rất sảng khoái, tôi xem trọng anh.”
“Những người này phải làm sao?”
Diệp Phi Ly nhìn về đám người thấn bí phía sau,
Hỏi.
“Những người này trông có vẻ có gì không đúng.” Barry nhàn nhạt nói.
Mèo Con bắt đầu cảnh giác, hỏi: “Tại sao lại nói như vậy?”
Barry nhíu mày nói: “Quen biết anh là một chuyện rất bình thường, trong chín trăm triệu tầng thế giới, người quen biết anh quá nhiều, nhưng biểu hiện của bọn họ quá mức kinh hoàng, anh cứ cảm giác là có vấn đề.”
Mèo Con nhìn nhìn những người kia.
Bắt đầu từ lúc nãy, bọn chúng đã muốn liều mạng chạy trốn.
“Ừm? Hình như là vậy đó, nhìn thấy anh mình có gì phải chạy đâu, anh mình trước giờ cũng chưa từng lạm sát mà.” Mèo Con lẩm bẩm nói.
Cô thổi một hơi về phía bọn họ.
Hô!
Một trận cuồng phong.
Trong khoảnh khắc đó, áo khoác, trang bị, binh khí của những người thần bí đó đều biến mất.
Trên người bọn họ chỉ còn lại quần lót, vô cùng kinh hoảng đứng ngay tại chỗ la hét.
“Đừng có lộn xộn, đều thành thật một chút, để bổn tiểu thư nhìn rõ.” Mèo Con lớn tiếng quát.
Cô đột nhiên dừng lại, sắc mặt thay đổi.
“Anh, mau nhìn xem.”
Sắc mặt của Barry trầm xuống, lạnh lùng nói: “Thì ra là thế, anh nói làm sao mà bọn chúng lại hỏang sợ như vậy.”
Tất cả mọi người đều quay sang nhìn.
Chỉ thấy trên người đám người thần bí, đều có chung một hình xăm.
Đó là một khuôn mặt người màu đen, một nửa là đàn ông, một nửa là phụ nữ, nhưng mà cho dù là bên nào, nhìn qua cũng đều giống như đang đau khổ rên rỉ.
Hình xăm này bị lộ ra, tất cả mọi người bất giác đều cảm thấy lạnh sống lưng.
A Tu La Vương không nhịn được hừ một tiếng, đối với tâm trạng sợ hãi đột nhiên nảy sinh này, bày tỏ một sự tức giận không tên.
“Bọn họ là ai?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Là người của học viện Thần.” Barry nặng nề nói.
“Học viện Thần đều là một đám người cuồng nhiệt sùng bái Thần, bọn họ thu thập tất cả các món đồ thần bí, mục đích là để phục sinh một vị Thần linh cổ đại.” Mèo Con giải thích nói.
“Những vị lãnh tụ của họ, trước kia chúng tôi cũng đều quen biết.” Barry nói.
“Quen biết?”
“Đúng, những vị cường giả cấp bá chủ thực lực đều không tệ, các phương diện khác cũng rất có năng lực. Trước đó họ đã làm hàng loạt công tác chuẩn bị, nhưng đáng tiếc lại nhầm lẫn một chuyện quan trọng.”
“Chuyện gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Thứ mà bọn họ muốn phục sinh, không phải là Thần linh cổ đại.”
“Không phải Thần linh cổ đại? Vậy là cái gì?”
Barry và Mèo Con trầm mặc một chút.
Cuối cùng Barry nói: “Ai cũng không biết đó là cái gì.”
“Điều may mắn là, cái đó chỉ sống lại một lúc, sau đó lại chết rồi.”
“Chính là cái này?”
Cố Thanh Sơn chỉ vào khuôn mặt đau khổ bán nam bán nữ kia nói.
“Đúng thế, tuy rằng nó chết đi rất nhanh, nhưng vào giây phút nó sống lại đó, tính tình của tất cả người trong học viện Thần đều thay đổi cực lớn, hoàn toàn không giống với trước kia.”
“Bọn họ phong kín học viện Thần, không cho phép bất kỳ ai đến gần, và thường xuyên phái người ra ngoài, làm những chuyện mà mọi người đều không thể hiểu được.”
“Ví dụ như lần này đến với thế giới Rời Rạc này để tìm Phần Mộ Của Thế Giới?”
Barry nói: “Chính xác, thế giới Rời Rạc là nơi mà tất cả mọi người đều không muốn đến, bọn họ lại có thể để ý nơi này, thật sự là ngoài ý muốn.”
Mèo Con tiến thêm một bước giải thích: “Trong chín trăm triệu tầng thế giới, có rất nhiều thế lực càng ngày càng sợ học viện Thần, bởi vì bây giờ bọn họ quá kỳ quặc. Nếu rơi vào tay của bọn họ thì cuối cùng ngay cả linh hồn cũng không biết đi về đâu.”
Barry vỗ vào vai của Cố Thanh Sơn, nói: “Nhưng mà cậu không cần lo lắng, Thiết quyền Barry tôi là người đàn ông mạnh nhất trong chín trăm triệu tầng thế giới, cho dù cả đám người điên của học viện Thần cùng xông lên, cũng không đánh lại tôi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...