Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Hắn ta chết ở nơi này chứ không có trở về Abruzzo.

Thế còn chuyện hồn lực thì nên giải thích như thế nào bây giờ?

Toàn bộ hồn lực ngưng tụ trong sinh mệnh của hắn đâu hết rồi?

Tô Tuyết Nhi bỗng nhiên nhớ đến ánh sáng màu hồng trên người mấy người kia.

“Ấm áp thật đấy.”

Bọn họ cười nói, đi sâu vào trong băng nguyên.

Tô Tuyết Nhi trầm mặc trong chốc lát.

Không đúng.

Con người này, khi còn sống vẫn đủ mạnh.

Sau mấy trận chiến, hắn ta bị trọng thương, nên mới ngã xuống băng nguyên này.

Mà người giết hắn, chỉ chiếm được một chút hồn lực.

Còn lượng lớn hồn lực kia lại không thấy đâu.

Ai đã lấy mất số hồn lực đó đi rồi?

Tô Tuyết Nhi trầm ngâm nghĩ ngợi.

“Cô gái, xem ra cô đã nhận ra cái gì rồi.”

Một giọng nói vang lên trong gió tuyết.

Tô Tuyết Nhi nhanh chóng quay đầu.

Chỉ thấy mấy người vừa đi khỏi đấy quay trở lại.

Bọn họ là người đã giết chết con người này.

Họ kết hợp với nhau rất nhuần nhuyễn, động tác nhanh nhẹn, chưa ai kịp phản ứng, họ đã giết chết một người vô tội.

Tô Tuyết Nhi cảnh giác chăm chăm nhìn bọn họ, giơ quyền trượng lên trước người, lặng lẽ lùi lại.

“Ha ha ha, cảnh giác quá nhỉ, không thể không thừa nhận cô thật là một cô gái thông minh xinh đẹp, tôi rất ưng cô.” một giọng nói khác cất lên.

Bọn họ tản ra, vây lấy Tô Tuyết Nhi.

Một gã cao to đầu trọc đi tới, đối mặt với Tô Tuyết Nhi.


“Thực ra… tôi rất ngạc nhiên, một người ưu tú như cô, vì sao hệ thống không lại không ghi danh trên cơ thể cô.” Gã nói.

Tô Tuyết Nhi chỉ mím môi, không nói gì.

Tầm mắt của cô tập trung vào võng mạc.

Một hàng chữ nhỏ đang hiện lên đó.

[Xin chú ý.]

[Xin chú ý.]

[Kể từ khi ngài từ chối tải Mồi Lửa, Chư Giới Tận Thế Online: Mồi Lửa đã xác nhận ngài là địch nhân.]

[Ngài bị hỏa chủng giả vây diệt.]

[Ngoài ra, Mồi Lửa đang nhắm vào ngài, gia tăng cường độ xâm lược.]

[Dựa vào hồn lực dự trữ của ngài, hệ thống sẽ chống lại cuộc xâm lược của Mồi Lửa trong một khung thời gian nhất định.]

[Thời gian còn lại: 19 phút 57 giây]

Đây cũng không hẳn là khoảng thời gian dài.

Tô Tuyết Nhi âm thầm hỏi: “Hệ thống, hồn lực bị tiêu hao hết thì sẽ như thế nào?”

[Hệ thống không thể bảo vệ ngài nữa, Mồi Lửa có thể xâm lấn hệ thống, còn ngài sẽ nhập ma.] hệ thống trả lời.

Tô Tuyết Nhi ngơ ngẩn.

Hồn lực tiêu hao hết, mình sẽ nhập ma ư?

“Nhập ma là sẽ rơi vào trạng thái gống như bọn họ à?” cô hỏi

[Không phải, họ là đang ở trạng thái tử vong dự bị, vì Chư Giới Tận Thế Online chưa khởi động, cho nên Mồi Lửa cho phép bọn họ tạm thời được sống, để giúp Mồi Lửa tìm kiếm thêm nhiều năng lượng.]

[Thức tỉnh Trật Tự Ma vương xong, linh hồn của những người này sẽ trở thành đồ ăn của Trật Tư.]

“Tại sao lại như vậy?”

[Vì Mồi Lửa chướng mắt bọn họ, họ không được Mồi Lửa ban cho tư cách nhập ma.]

[Thế nhưng xin chú ý, bọn họ đang tìm kiếm hồn lực cho Mồi Lửa, cho nên năng lực chiến đấu của bọn họ tăng mạnh do được Mồi Lửa hỗ trợ.]

Tô Tuyết Nhi nhìn mấy người kia.

Bọn họ có vẻ đang rất hưng phấn – thậm chí trên mặt còn tràn ngập sát ý và dục vọng, đây là nội tâm thật sự của họ.


Thật ra hành vi của bọn họ đã nói lên rất rõ một việc.

Bản thân họ chính là ma quỷ, không cần nhập ma cái gì gì đó.

Tô Tuyết Nhi cảm nhận được lực lượng hùng mạnh trên người mấy người họ, không khỏi ngầm thở dài.

Đã rất lâu rồi cô không gặp phải tình cảnh nguy hiểm như vậy.

Lúc này tên đầu trọc quát ầm lên: “Anh em lên đi, giết chết cô ta.”

“Nhẹ nhàng chút, tốt nhất là trước hết cứ bắt lại đã.”

Có người nhịn không được kêu ầm lên.

“Thằng nhãi ngươi lại nổi máu háo sắc.”

Mọi người cười vang.

Bọn họ vừa nói, vừa quan sát phản ứng của Tô Tuyết Nhi.

Có đôi khi, người đông thế mạnh lại còn trong tâm thế tiến công, sẽ khiến nữ nhân hoảng sợ.

Nhưng khiến bọn họ thất vọng rồi.

Tô Tuyết Nhi lẳng lặng đứng ở đấy, tựa hồ như chẳng nghe được cái gì.

Ánh mắt lạnh băng của cô quét nhìn từng tên ma giả.

Huy động quyền trượng, Tô Tuyết Nhi thấp giọng thì thầm: “Huyết Hải bảo vệ.”

Máu trong hồ dâng lên từng tầng một thành các gợn sóng, liên tục ngưng tụ các đường màu đỏ tươi.

Từng dòng máu một bay lên, vòng quanh người Tô Tuyết Nhi, xuyên tới xuyên lui, tạo thành một hàng rào bảo vệ.

Lúc kẻ địch triển khai tâm lý tiến công, Tô Tuyết Nhi lại nhân cơ hội tạo ra phòng ngự cho mình.

Cô không ngừng ngâm tụng chú ngữ, thử kích hoạt một các loạt thuật pháp khác.

Những người đó dần dần không cười nổi.

Bọn họ cũng phát hiện, cô gái này đang lạnh lùng, nghiêm túc chuẩn bị trước chiến đấu.

“Anh em lên di! Cô ta đang làm thuật pháp công kích người, không thể đủ thời gian cho cô ta chuẩn bị đâu!” Gã cao to trọc đầu lớn tiếng nói.


“Lên! Giết chết cô ta!”

Dưới sự hướng dẫn của gã cao to trọc đầu, bảy tám người cùng nhau lao về phía Tô Tuyết Nhi.

Tô Tuyết Nhi giống như chưa tỉnh, không ngừng niệm tụng chú ngữ, chuẩn bị.

Theo chú ngữ của cô, từng dải ánh sáng nhạt không ngừng tuôn ra từ quyền trượng, nhập vào trong băng nguyên dưới chân Tô Tuyết Nhi.

Cho đến khi những ma giả dần dần tới gần, Tô Tuyết Nhi huy động quyền trượng.

Trong gió truyền đến tiếng nói nhỏ của cô.

“Huyết lãng (*), ta kêu gọi ngươi.”

(*) huyết lãng: làn sóng máu

Cô lạnh lùng cắm quyền trượng trên mặt đất.

Òanh!!!

Huyết lãng của Huyết Hải phóng lên cao.

Mấy bóng người phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt Huyết Hải xuất hiện, bọn họ liền nhanh chóng thối lui.

Bọn họ đứng ở trên tảng đá lớn ở đằng xa, nhìn Tô Tuyết Nhi.

Xung quanh người Tô Tuyết Nhi trong phạm vi mười thước, băng nguyên trắng như tuyết hóa thành dòng máu sôi trào khắp chốn.

Tô Tuyết Nhi nhẹ nhàng trôi nổi trong vị trí trung tâm của biển máu, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía bọn họ.

“Chúng ta đều là cao thủ đến từ các thế giới, cô bé muốn bẫy chúng tôi thì quá ngây thơ rồi.” Một gã đại hán cười nhạo nói.

Tô Tuyết Nhi căn bản không để ý tới gã.

Cô nắm chặt quyền trượng, chỉa về phía huyết lãng đang sôi trào, cao giọng tụng nguyền rủa: “Nơi có ta, tức Huyết Hải vô biên.”

Tất cả thuật pháp đều đã an trí thành công, chú ngữ này mới là mục đích cuối cùng của cô!

Theo lời chú ngữ của Tô Tuyết Nhi, một cái đầu lâu to nổi lên từ trong vũng máu.

Đây là một người khổng lồ toàn thân là màu máu đỏ.

Có điều hắn xuất hiện rất khó khăn.

Trong khoảng hai mươi mét máu, đầu của hắn bị kẹt.

Gào!!!

Gã khổng lồ đầy máu bỗng hét lên một tiếng.

Hắn lao vào trong vũng máu một lần nữa, đưa hai tay ra, dùng sức lôi kéo máu loãng ở hai bên.

Phạm vi máu loãng mở rộng.

Rất nhanh, khu vực băng nguyên này hóa thành một hồ máu.


Gã khổng lồ đầy máu mới từ hồ máu chậm rãi đứng lên.

Nó mặc trên người chiến giáp màu đỏ thắm, cơ thể to lớn che kín cả bầu trời gió tuyết, cơ thể hùng vĩ như một ngọn núi đứng vững trong hồ máu, sương mù màu đỏ tươi không ngừng bốc lên từ trên người nó.

Nhìn qua, nó giống như là quái vật thần thoại trong tiền sử.

“Astarrot, vì sao ngươi đích thân đến đây?” Tô Tuyết Nhi hỏi.

Người khổng lồ chắn cho Tô Tuyết Nhi ở phía sau, giọng nói rung động vang lên: “Chết chóc và cuồng phong đang phủ xuống, Tô Tuyết Nhi, chúng nó đang ở trong không trung chăm chú nhìn vào cô.”

Tâm tình Tô Tuyết Nhi bỗng nhiên chìm xuống.

Astarrot là một trong những chủ bài Huyết hải có khả năng dự cảm thần kỳ, cảnh cáo của nó nhất định không sai, không có lửa thì sao có khói.

Nó đã nhận ra nguy hiểm nào đó và báo trước.

Lẽ nào mình sẽ chết? Hay là nhập ma?

Tim Tô Tuyết Nhi thắt lại.

Cô nhìn về phía xa xa.

Chỉ thấy bảy tám người đang núp phía xa xa tụ lại một chỗ, làm chuyện kỳ quái gì đó.

Mỗi người đều đè tay gã cao to trọc đầu.

“Nhanh tay lên, vào lúc này không cần giấu giếm điều gì cả nữa.”

Gã cao to trọc đầu chăm chú nhìn vào gã khổng lồ toàn máu Astarrot, khẩn trương nói.

Ngay sau đó, tựa hồ là phát hiện cái gì, gã cao to trọc đầu nhịn không được hét lớn: “Không đủ, còn chưa đủ! Đem toàn bộ hồn lực mấy người laasy được ra đây mau, thì ta mới có thể hơ Mồi Lửa, thỉnh cầu Ma thần xuống giúp đỡ!”

Trong trận gió tuyết, đám người kia đã sớm cách xa Tô Tuyết Nhi, cách xa phạm vi của Huyết Hải.

Nhưng bọn họ vẫn không rút lui.

Chỉ thấy bảy tám kẻ Nhập ma giả dự bị (1), đặt tay lên bả vai của tên Đại hán đầu trọc.

(1) Nhập ma giả dự bị: những kẻ đã tham gia vào hệ thống của Chư Giới Tận Thế Online và làm tay sai cho nó.

Bọn họ đã bỏ ra tất cả hồn lực mà mình thu thập được.

Tên đại hán đầu trọc cười gằn nhìn về phía Huyết Hải.

Giờ khắc này, gã không còn sợ hãi khi phải đối mặt với Huyết Cự Nhân nữa.

Bởi vì hồn lực của tám người hội tụ lại, đã thỏa mãn yêu cầu của Mồi Lửa.

"Cô gái nhỏ xinh đẹp, một đoá hoa mềm mại như cô, tốt nhất nên bị bạo lực tàn phá đến chết."

Đại hán đầu trọc nhìn về phía Tô Tuyết Nhi nói.

Trông gã vô cùng say sưa, dường như đang ảo tưởng gì đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui