Nếu như vậy thì không có gì để lo lắng nữa cả.
Cố Thanh Sơn trầm tĩnh lại.
Một hành trình kỳ diệu, cuối cùng còn có bảo vật đem về.
Chim Kinh Cức còn cung cấp rất nhiều thứ để trao đổi với mọi người.
Bản thân có thể nhân cơ hội này để đổi về vài thứ.
“Thế nào, tình báo này cậu hài lòng không? Kỳ thật cậu chỉ cần đi hưởng thụ một hành trình kỳ diệu là có thể đợi được lợi ích đem về.” Lão giả nói.
“Còn về bảo vật trân quý nhất dĩ nhiên thuộc về người hoàn thành nhiệm vụ đẹp mắt nhất, có điều cuối cùng khi rời đi chắc chắc Trieste sẽ chuẩn bị cho mỗi người một món quà.”
“Đa tạ tin tức của ông.” Cố Thanh Sơn mở lời cảm ơn ông ta.
Hắn bỗng nhiên nhớ tới một chuyện.
“A, đúng rồi, còn một vấn đề cuối cùng.”
“Cậu nói đi.”
“Ta có một người bạn là Thiên Tuyển giả, hắn ta có được một quân bài vận mệnh loại tiên đoán mà mãi không biết là có giá trị bao nhiêu?”
Tiên đoán?
Quân bài vận mệnh?
Lão giả lộ vẻ chú ý, vội vàng hỏi: “Quân bài vận mệnh loại tiên đoán? Người bạn kia của cậu có được từ thế giới nào?”
“Một thế giới rời rạc linh tinh.”
Lão giả cười ha ha nói: “Chắc chắn hắn không thể có quân bài như vậy, nhất định đã bị người ta lừa rồi.”
“Vì sao vậy?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Trong thế giới rời rạc, linh tinh mà muốn có được quân bài như vậy là người si nói mộng.”
Lão giả giải thích thêm chút nữa: “Trong tất cả quân bài thì quân bài tiên đoán đã là một loại cực kỳ quý hiếm rồi chứ đừng nói đến quân bài tiên đoán vận mệnh... Nó có mối quan hệ rất sâu xa với vận mệnh ở các tầng thế giới bên trong, là bảo vật hoàng thất của thế giới thiên tuyển giả trong khu Tranh Bá, tuyệt đối sẽ không tùy tiện truyền ra ngoài được.”
“Nếu như thật sự có quân bài như vậy lưu lạc ra ngoài, đế quốc Thiên Tuyển giả cường đại nhất kia sẽ nghĩ đủ mọi cách để lấy về lại.”
“Hiếm có thế sao?”
“Rất hiếm có! Bộ bài vận mệnh có rất nhiều con, nhưng trong đó có thể tiên đoán vận mệnh thì ta dám nói cả chín trăm triệu tầng thế giới cũng chẳng được mấy lá.”
“Nói vậy, chắc chắn người bạn kia của tôi bị lừa rồi, sau khi trở về tôi phải giễu cợt hắn mới được.”
Cố Thanh Sơn gật đầu nói.
Sau khi ăn xong cơm tối lại có được nhiều tình báo hữu dụng, Cố Thanh Sơn hài lòng quay trở về phòng mình.
Hắn ngồi ở giữa Điện Phong Lan, sững ra một hồi rồi bỗng nhiên bật cười.
Không ngờ vào thời khắc mình thư giãn, chỉ đi ngắm cảnh một chuyến mà có thể lấy được bảo bối.
Đồ của khu Kỳ Dị, Mèo Con và Barry đều rất coi trọng.
Hưởng ứng lời kêu gọi của Chim Kinh Cức, vừa gặp mặt đã có quà.
Vào thế giới của Chim Kinh Cức nhận được “Phần thưởng tham gia”.
Biểu hiện tốt được “Phần thưởng xếp hạng”.
Lúc ra ngoài được “Phần thưởng kỷ niệm”.
Nói vậy, cầm những thứ này đi gán nợ, hẳn là đủ rồi.
Cùng lắm thì mình cố gắng một chút, biểu hiện xuất sắc một chút để lấy được bảo vật tương đối tốt một chút.
Nghĩ tới đây, cảm xúc bàng hoàng trước đó dần dần không biết đi đâu bất, Cố Thanh Sơn chỉ cảm thấy mình bình tĩnh lại.
Như vậy cũng tốt.
Hắn lấy ra một viên đan dược cho vào miệng rồi lại lấy “Tạ Đạo Linh Tu Hành Tùy Bút” ra.
Trên giao diện Chiến Thần lập tức xuất hiện từng hàng chữ nhỏ như đom đóm.
[Hồn lực hiện tại: 299400/400.]
[Lĩnh ngộ phương pháp đột phá Phong Thánh hậu kỳ của Tạ Đạo Linh Tu Hành Tùy Bút cần hao phí 1400 điểm hồn lực, ngài có lĩnh ngộ không?]
“Có, thanh toán 1400 hồn lực.”
Một cỗ nhiệt lưu khổng lồ xuất hiện từ ngọc giản thuận theo cánh tay Cố Thanh Sơn tràn vào xương cốt tứ chi hắn, cuối cùng trở về trong thức hải.
Đây chính là cảm ngộ tu hành cuối cùng trong cảnh giới Phong Thánh của Tạ Đạo Linh.
Việc đột phá hai kiếp phong lôi ở thế giới Thần Võ, tăng cảm ngộ tu hành lên Thần Chiếu cảnh, nàng vẫn chưa kịp viết lại.
Cố Thanh Sơn lĩnh ngộ xong không kìm được rơi vào mơ màng.
Với sự thông minh tài trí của sư tôn.
Nhất định đã đột phá cảnh giới Thần Chiếu.
Thậm chí, sau khi chứng kiến thủ đoạn dung luyện thế giới của Tề Diễm, nàng cũng sẽ nghĩ cách dung hợp thế giới Thần Võ và thế giới Tu Hành với nhau,
Vì năm đó cảnh giới tối cao của thế giới Thần Võ là Thái Hư cảnh, như vậy một khi dung hợp, giới hạn tu hành của thế giới mới nhất định sẽ đột phá Thái Hư cảnh.
Ít nhất cũng đạt đến Huyền Linh cảnh.
Cố Thanh Sơn thở dài một tiếng.
Không biết sư tôn thế nào rồi.
Còn Tần Tiểu Lâu, Ninh Nguyệt Thiền, Lãnh Thiên Tinh, Công Tôn Trí...
Hi vọng tất cả mọi người đều ổn.
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại, hai chân khoanh tròn tiến vào trạng thái tu hành.
Hắn bắt đầu thử đột phá.
Lời kêu gọi của Chim Kinh Cức trông có vẻ không có vấn đề gì.
Nhưng Cố Thanh Sơn vẫn quyết định tranh thủ thời gian, cố gắng để mạnh hơn!
Hắn quyết không vì môi trường ngoại giới thoải mái mà buông lỏng yêu cầu với bản thân.
Một ngày sau.
Cố Thanh Sơn mở mắt ra.
Sơn Nữ xuất hiện trước mặt hắn.
Lẳng lặng cảm nhận dao động trên người Cố Thanh Sơn, trong ánh mắt Sơn Nữ mang theo chút mong chờ.
Cố Thanh Sơn mạnh lên nàng cũng sẽ mạnh lên.
Có thể nắm giữ được sức mạnh của tu hành giả với nàng mà nói cũng là thể nghiệm tuyệt diệu trước nay chưa từng có.
“Chúc mừng công tử, tổng lượng linh lực của người hình như nhiều hơn trước kia bốn thành.” Sơn Nữ mỉm cười nói.
“Đúng vậy, giờ ta đã là tu sĩ Phong Thánh hậu kỳ.”
Tay Cố Thanh Sơn khẽ vẫy, Triều Âm kiếm lập tức bị hắn nắm chặt.
Lẳng lặng cảm ngộ một lát, hắn lẩm bẩm nói: “Ta cảm thấy... Kiếm thuật của mình có thể phát huy uy lực càng mạnh mẽ hơn.”
“Đương nhiên, có thể vận dụng linh lực càng nhiều, uy lực trong chiêu thức của người sẽ càng lớn.” Sơn Nữ đáp lời.
“Những vẫn yếu quá.” Cố Thanh Sơn thở dài.
Hắn đã từng gặp cường giả Huyền Linh cảnh, giờ phút này mặc dù đột phá cảnh giới, nhưng trong lòng quả thực không có gì vui sướng, ngược lại còn có tâm thái sốt ruột vì không đuổi theo kịp.
Sơn Nữ khuyên: “Công tử, người không thể vừa ăn một miếng đã muốn mập được. Theo thường thức tu hành ta nói với người, tốc độ tu hành của người đã rất nhanh rồi.”
Cố Thanh Sơn gật đầu, lại lắc đầu.
Lúc này truyền đến tiếng đập cửa.
Sơn Nữ hóa thành Lục Giới Thần Sơn kiếm trốn trong thức hải của Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn đứng lên, đi mở cửa.
Lão giả đứng ở ngoài cửa, mặt đầy ý cười nói: “Tôi chủ yếu đến để nói với cậu một tiếng, còn nửa ngày nữa là đến, cậu có thể xem thử đồ đạc của mình có gì được coi là bảo vật dùng để đổi với đám Chim Kinh Cức, lấy vài đồ vật của khu Kỳ Dị.”
Cố Thanh Sơn giật mình.
Chuyện này lão giả từng nói, giờ lại đặc biệt đến đây nhắc nhở, xem ra là một chuyện quan trọng.
Quả nhiên lão giả tiếp tục nói: “Bảo vật của chúng ta với đám Chim Kinh Cức mà nói thực ra cũng không đáng là gì. Nhưng nếu có thứ gì đám Chim Kinh Cức miễn cưỡng chấp nhận, bọn chúng sẽ lấy đồ của khu Kỳ Dị ra trao đổi... Những thứ đó đều là trân bảo thật sự.”
“Đa tạ, ta hiểu rồi.” Cố Thanh Sơn gật đầu.
Lão giả gật đầu với hắn rồi quay người rời đi.
Cố Thanh Sơn đóng cửa lại quay trở về ngồi xuống bên mép giường.
Bảo vật?
Hắn suy tư.
Mình có thứ gì có thể coi là bảo vật?
Tài nguyên của Bách Hoa tông?
Đồ của thế giới rời rạc hẳn không phải bảo vật gì.
Chiến giáp?
Hắn lấy bộ chiến giáp du kích tướng quân kia ra.
Bộ chiến giáp này trải qua quá nhiều trận chiến ở thế giới Thần Võ, đã có rất nhiều vết rạn.
Chắc đám Chim Kinh Cức sẽ không thích đồ vật đã hư hao.
Kiếm, Triều Âm kiếm, Lục Giới Thần Sơn kiếm?
Đây là những thứ mình liều mạng mới có, dù là bảo vật gì cũng không thể đổi được.
Còn gì nữa?
Đúng rồi, quân bài kia.
Cố Thanh Sơn không kìm được lộ ra ý cười.
Lão giả Hiệp hội thủ hộ giả Cao Tháp đã nói, đây chắc chắn là trân bảo không thể xuất hiện ở thế giới rời rạc.
Nhưng mình thật sự có được bảo vật này.
Vật quý giá như vậy, hẳn là có thể đổi lấy một vài thứ.
Như vậy có nghĩa là vấn đề nợ nần của Câu lạc bộ thiết quyền Chính Nghĩa đã được giải quyết một phần.
Tốt nhất có thể giải quyết toàn bộ nợ nần!
Cố Thanh Sơn nghĩ đi nghĩ lại, liền rút quân bài đoán được vận mệnh kia ra.
Trên quân bài này có vẽ một con mắt lớn.
Con mắt lớn nhanh chóng xoay tròn trong sương tắng vô tận hình thành một vòng xoáy chảy xiết.
Trên giao diện Chiến Thần xuất hiện dòng chữ nhỏ đom đóm.
[Quân bài đoán được vận mệnh, quân bài cực hiếm.]
[Khi ngài do dự không quyết có thể quan sát quân bài này, nhìn thấy một loại khả năng trong vận mệnh của mình.]
...
[Đây là quân bài quý và cực kỳ hiếm, ở rất nhiều thế giới, ngài cũng có thể dùng nó để đổi bảo vật mà ngài tha thiết mơ ước.]
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm quân bài.
Xem ra, cuối cùng quân bài này cũng phát huy được tác dụng.
Khi hắn nhìn quân bài, con mắt to trên quân bài cũng nhìn hắn.
Trong một hơi thở, con mắt to kia biến mất.
Tiên đoán vận mệnh một lần nữa khởi động.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...