Ở giữa các vị thần và yêu ma là một vùng núi trống trải.
Một tên Ma Thần ung dung đơn độc đứng bên trong vùng núi đó.
Nó đang tiến về phía các vị thần của Hoàng Tuyền, bốn phía không có bất kỳ thứ gì dám tới gần nó.
"Rống!"
Mỗi lần hạ một bước xuống, Ma thần đều phát ra những tiếng hò hét như tiếng cắn xé vậy.
Hai tay nó đang cầm một thanh trường mâu.
Cố Thanh Sơn nhìn về thanh trường mâu kia ánh mắt dần dần trở nên ngưng trọng.
Đây là một thanh trường mâu khổng lồ, đến Ma Thần cũng phải sử dụng cả hai tay mới có thể nâng trường mâu lên.
Nhìn biểu tình của Ma Thần, thứ này chẳng những rất nặng mà còn mang theo cả một loại năng lượng quỷ dị.
Trường mâu tản ra một thứ ánh sáng bảy màu, chiếu sáng cả một vùng trong không gian.
Nhưng Ma Thần lại đột nhiên phát ra một tiếng gào thét rất thống khổ
Cố Thanh Sơn lại nhìn thoáng qua.
Tuy rằng quang ảnh trùng trùng điệp điệp, nhưng hình dáng thanh trường mâu lại hết sức rõ ràng.
Trên đó khắc rất nhiều loại phù văn phức tạp, vặn vẹo, tản mát ra một cỗ khí thế uy nghiêm.
Dường như tất cả chúng sinh trong trời đất này đều nên quỳ lạy trước thanh trường mâu này.
Bên trên thanh trường mâu có dán một tấm phù lục ánh vàng rực rỡ.
Phù Lục không ngừng tỏa ra kim quang, bao phủ toàn bộ thanh trường mâu.
Đến cả thứ ánh sáng bảy màu trên thanh trường mâu cũng bị kim quang trói buộc, ngẫu nhiên mới có một đạo quang ảnh bay ra ngoài, đâm về phía các vị thần linh trên núi.
Thần linh bị đâm trúng thì lập tức ngã xuống.
Cố Thanh Sơn nhìn hình ảnh trước mắt này, não bộ nhanh chóng hoạt động.
Bằng vào những kiến thức và kinh nghiệm hắn đúc kết dược từ hai kiếp thì hình như thanh trường mâu này cũng không phải binh khí của đám yêu ma.
Ma Thần còn chưa tiến về phía trước được bao lâu.
Thì mấy vị thần linh trên núi Đại Thiết Vi lại đột nhiên vọt về phía Ma Thần.
Ma Thần phản ứng rất nhanh, lập tức bóc tấm kim phù trên thân trường mâu.
Lập tức, những bóng sáng bảy màu trên trường mâu liền tỏa ra khắp trời rồi nhao nhao bắn về bốn phía.
Trước sự công kích của những bóng sáng bảy màu này, các thần linh đều không thể chống cự lại, họ nhanh chóng ngã xuống đất.
Yêu ma phía sau cũng chết hoặc bị thương mất mấy vạn.
Ngay cả Ma Thần đang nâng thanh trường mâu bảy màu này cũng phải quỳ rạp xuống mặt đất.
Những khối thịt lả tả rơi xuống từ trên người nó.
Chỉ là bóc tầm kim phù ra để sử dụng trường mâu thôi mà Ma Thần cũng đã không chịu được rồi.
Toàn bộ cô thể nó nhanh chóng bị vỡ vụn.
Sắc mặt Cố Thanh Sơn biến đổi!
Chỉ là bóc kim phù, trường mâu liền giết thần giết ma, khiến đến cả mấy vạn yêu ma chết theo.
Điều này thật sự là quá kinh khủng.
Vài tên Ma Thần cực lớn lao ra khỏi đám yêu ma.
Suốt dọc đường có mấy ma thần bị ánh sáng bảy màu giết chết, thi nhau ngã xuống đất.
Tên ma thần trốn ở cuối cùng kia cũng vô cùng khó khăn mới may mắn thoát chết được.
Cuối cùng nó cũng đến được trung tâm ngọn núi, bắt lấy tấm kim phù dán lại lên bên trên thanh trường mâu kia.
Chỉ một thoáng sau, tất cả bóng sáng đều đã biến mất.
Trường mâu lần nữa bị kim quang của phù lục bao phủ lấy.
Ma Thần mới nâng trường mâu bảy màu lên, tiếp tục đi về phía núi Đại Thiết Sơn.
Ở phía sau lưng nó, Ma Thần vốn dĩ đang nâng trường mâu liền ngã ầm xuống đất, hóa thành một dòng sông máu khác chảy về phía Vong Xuyên.
Chỉ sử dụng trường mâu một lần mà hầu hết Ma Thần liền chết cả.
Ma Thần mới khiêng trường mâu, vừa phóng ra hai bước.
Thần linh trên núi liền cách một khoảng không phát ra thứ ánh sáng màu trắng che kín cả bầu trời.
Bạch quang áp xuống phía Ma Thần.
Ma Thần lập tức bóc kim phù, nhắm ngay vào bạch quang.
Tê tê tê tê tê tê!
Bên trên trường mâu bay ra từng luồng khí tức bảy màu lợi hại.
Bạch quang ầm ầm tản ra.
Trên núi Đại Thiết Vi, những vị thần Hoàng Tuyền cũng lần lượt từng người từng người một ngã xuống khi đối mặt với trường mâu.
Mà Ma Thần sử dụng trường mâu cũng ngã xuống theo nó.
Ở chỗ rất xa phía sau lưng Ma Thần, đám yêu ma lại bị bóng sáng bảy màu giết mấy mất mấy vạn.
Máu chảy thành sông!
Cố Thanh Sơn thất thanh nói: "Công kích không có gì khác biệt!"
Chỉ thấy tên Ma Thần kia ngã xuống, thì lại có vài tên Ma Thần vọt ra.
Một tên Ma Thần nắm lấy kim phù, dán lên trường mâu bảy màu, tiếp tục khiêng trường mâu đi về phía trước.
Mà tên Ma Thần lúc trước kia đang nằm trên mặt đất, đã sớm không còn sự sống.
Cố Thanh Sơn nhíu mày.
Một màn trước mắt này đã vượt quá tưởng tượng của hắn.
Không cần biết là địch hay ta, có thể giết thần diệt ma ở khoảng cách như vậy sao.
Đây rốt cuộc là loại binh khí gì chứ?
Ma Thần tiếp tục bước thêm một đoạn tới núi Đại Thiết Vi.
Lần này không có vị thần linh nào tới công kích nó nữa.
Nhưng mà nó cứ đi cứ đi, bước chân dần dần lảo đảo.
Cũng không lâu lắm, nó liền quỳ trên mặt đất.
Cho dù có kim phù áp chế, thì uy năng của thanh trường mâu bảy màu này cũng sẽ dần dần giết chết Ma Thần.
Uy năng như vậy, quả thực không thể tưởng tượng nổi!
Một tên Ma Thần khác khởi động sức mạnh Ma thần khổng lồ bay lên trước.
Tên Ma Thần này tiếp nhận trường mâu, tiếp tục cất bước về phía núi Đại Thiết Vi.
Tên Ma Thần quỳ trên mặt đất kia nhanh chóng chết đi.
Mấy vị thần linh chỉ có thể lui về nơi cao trên núi Đại Thiết Vi.
Nhưng Ma Thần khiêng trường mâu bảy màu kia, hết tên này tiếp nối tên kia, thay nhau đuổi theo.
Sau khi chết mất gần trăm tên Ma Thần, cuối cùng thì mấy vị thần linh cũng bị buộc không còn đường đi.
Yêu ma bỏ ra một cái giá lớn như vậy, cuối cùng cũng đã tới lúc thu hoạch.
Đám thần linh Hoàng Tuyền lui lại về chỗ cao của núi Đại Thiết Sơn.
Nhưng Ma Thần lại giơ trường mâu lên, kiên nhẫn đuổi theo.
Khoảng cách từ chỗ này của nó tới chỗ mấy vị thần linh kia đang dần dần được thu ngắn lại.
Một tên Ma Thần ngã xuống.
Ngay lập tức liền có Ma Thần mới tiếp nhận trường mâu, bước tiếp về trước.
Cuối cùng, thần linh Hoàng Tuyền không thể lui tiếp được nữa, phản công công kích về phía trường mâu.
Ma Thần bóc kim phù ra.
Trường mâu bộc phát ra vô số bóng sáng bảy màu.
Các vị thần chỉ có thể cam chịu, lần lượt chết đi.
Cuối cùng, tất cả thần linh đều ngã xuống.
Trong cả quá trình đó, số Ma Thần ngã xuống đã lên đến một trăm chín mươi bảy tên!
Những Ma Thần này, mỗi một tên đều là binh khí tối cao kết hợp giữa ma và thần, ở trong bất kỳ một thế giới nào cũng đều là lực lượng mang tính quyết định của mọi trận đấu.
Nhưng mà ở chỗ này, chúng chẳng qua chỉ được dùng để vận chuyển thanh trường mâu bảy màu kia thôi.
Cái tên Ma Thần chết đi cuối cùng kia có ý định cắm thanh trường mâu bảy màu ở trên đỉnh núi Đại Thiết Vi.
Cả ngọn núi Đại Thiết Vi đều vô cùng chặt chẽ, không tìm ra được khe hở nào, đến cả một ngọn gió bên ngoài thổi qua cũng có thể ngăn lại được.
Trường mâu bảy màu cũng không thể nào chen lọt được vào núi Đại Thiết Vi.
Ma Thần đành phải dựng thanh tường mâu nghiêng ngả dựa vào vách đá trên đỉnh núi.
Làm xong tất cả mọi chuyện, Ma Thần liền phát ra một tiếng kêu đau buồn rồi lăn từ trên đỉnh núi xuống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...