Nó đặc biệt như vậy nên vô cùng nổi bật trong đám quỷ ăn thịt người.
Nó vừa xuất hiện, những con quỷ ăn thịt người khác lập tức tự giác tránh sang bên cạnh, nhường ra một con đường cho nó.
Không ngờ không dẫn ra quỷ giết người thường hay qua lại nơi này, lại dẫn tới một thu hoạch ngoài ý muốn như vậy.
"OK, đó chính là mục tiêu." Cố Thanh Sơn chỉ tay cho mọi người nhìn.
"Không được, bên đó quá xa, quái vật quá nhiều." Triệu Hữu Bang lớn tiếng nói.
Vương Nham cũng gật đầu. Phía bên đó có hơn mấy trăm ngàn con quỷ ăn thịt người, nếu muốn qua đó chắc chắn có người hy sinh.
Vương Nham chần chờ một chút đề nghị: "Hay là chúng ta kêu gọi tiếp viện?"
"Tiếp viện?" Trên mặt Cố Thanh Sơn có vẻ khó hiểu.
Giây tiếp theo, hắn chợt hiểu ra nói: "Không cần, các anh đứng tại chỗ bảo vệ mình đi."
Nói xong, trên tay Cố Thanh Sơn bỗng nhiên xuất hiện một cây cung.
Rút tên, kéo cung, tia sáng lóe lên.
Quỷ ăn thịt người màu đỏ chợt bộc phát tiếng la hét điên cuồng.
Ngay sau đó, trường cung vang lên tiếng pặc pặc pặc, mười mấy mũi tên bay ra ngoài hóa thành bóng đen vô tình đoạt mạng, trực tiếp ghim lên thân quỷ ăn thịt người màu đỏ. Con quỷ đó điên cuồng rống lên một tiếng rồi dần dần yếu đi, biến mất.
Trên giao diện Chiến Thần, nhảy ra một nhắc nhở.
[Giết chết quỷ ăn thịt người cấp tinh anh, điểm kinh nghiệm...]
Bỗng nhiên nhắc nhở biến đổi.
[Xét thấy người chơi lựa chọn giá trị hồn lực, phương thức dự trữ năng lượng trước mắt biến thành hệ thống hồn lực.]
[Một lần nữa tính toán phần thưởng chiến đấu.]
[Giết chết quỷ ăn thịt người cấp tinh anh, hồn lực + 2.]
[Bởi vì giá trị hồn lực đã vượt quá hạn mức cao nhất, bắt đầu tính toán tỷ lệ chênh lệch level giữa người chơi và quái vật.]
[Level quái vật thấp hơn người chơi, không có phần thưởng Chiến Thần tăng thêm, hồn lực không đủ ghi lại.]
[Giá trị hồn lực hiện tại: 0/20.]
Chỉ có giết chết quái vật có level cao hơn bản thân, thì giá trị hồn lực mới có thể vượt quá hạn mức cao nhất, tiếp tục tăng trưởng.
Quỷ ăn thịt người cấp tinh anh level cũng không cao, cho nên sẽ không có hồn lực để cộng dồn.
Nhưng điểm này không quan trọng.
Quan trọng là... giao diện Chiến Thần trong thế giới tu hành đang dùng tốt, sao ra ngoài này lại trải qua một lần chuyển đổi mới điều chỉnh thích ứng.
Chẳng lẽ trò chơi bắt đầu rồi?
Cố Thanh Sơn thầm giật mình.
Hắn gần như là run rẩy ra lệnh với giao diện Chiến Thần: "Không hạn chế điều kiện, bắt đầu tìm kiếm người chơi khác."
Keng!
[Tìm kiếm kết thúc, chưa phát hiện người chơi khác.]
[Số lượng người chơi đang online hiện tại là: 0.]
Quái vật đã xuất hiện ở thế giới thực rồi, vì sao trò chơi còn chưa bắt đầu chứ?
Kiếp trước chỉ sau nửa năm là trò chơi đã bắt đầu rồi.
Nhưng đời này không giống, bọn quái vật đã xuất hiện rồi, chẳng lẽ còn phải đợi nửa năm nữa?
Nhân loại còn có thể chờ tới khi trò chơi bắt đầu sao?
Không thể cứ chờ đợi như vậy được, đến lúc đó thế giới hiện thật sẽ hoàn toàn rơi vào hủy diệt.
Rốt cuộc là nên làm như thế nào...
Cố Thanh Sơn cau mày, chuyên tâm suy nghĩ vấn đề.
Trên quảng trường, khắp nơi đều là quỷ ăn thịt người không sợ hãi sống chết chen chúc tới, chức nghiệp giả và những quân nhân lớn tiếng gào thét phối hợp, dùng hết toàn lực chém giết đám quái vật nơi đây.
Mà Cố Thanh Sơn cầm cung Dạ Vũ trong tay, yên lặng đứng phía xa, dường như không dung hợp vào trong hình ảnh này.
Mặt trời chiều chiếu thân hình hắn thành một cái bóng thật dài, nhìn qua có vẻ đặc biệt cô độc.
…
Bỗng nhiên, Cố Thanh Sơn nhớ tới bộ thi thể màu đen bị ghim lên trụ Thanh Đồng trong không gian quỷ dị kia.
"Chỉ cần chính ngũ hành của hai thế giới..."
Chết tiệt, những lời này rốt cuộc là có ý gì.
Cố Thanh Sơn nắm chặt tay.
Có cách nào đi đó tới lần nữa không nhỉ?
Hắn yên lặng suy nghĩ.
Cuộc thăm dò ở thế giới tu hành đã kết thúc, sắp tới đây nhân tộc sẽ chuẩn bị tiến hành một hồi quyết chiến.
Chỉ cần bản thân tiến vào thế giới tu hành lần nữa, chắc chắn sẽ phải lập tức tham gia quyết chiến.
Quân hàm liên minh tu hành có quan trọng thế nào đi nữa, hiện tại cũng chỉ có thể để qua một bên. Bản thân tốt nhất là có thể vừa chiến đấu vừa nhanh chóng nâng cao tu vi, đến khi đột phá Trúc Cơ tấn thăng Kim Đan, xem có thể tới không gian kỳ dị kia lần nữa hay không.
"Báo cáo, quái vật càng ngày càng nhiều, chúng ta sắp không chống đỡ nổi nữa rồi." Thiếu tá Vương Nham thở hổn hển nói.
Tuy bọn họ là cảnh giới Võ tôn, nhưng người có mạnh mẽ tới đâu cũng có lúc hao hết thể lực, tới khoảnh khắc cực hạn.
Đối mặt với quái vật không có sợ hãi, không có đau đớn chỉ điên cuồng muốn ăn thịt người tính bằng đơn vị hàng nghìn này, người bình thường sớm muộn gì cũng sẽ cảm thấy uể oải.
Cố Thanh Sơn phục hồi lại tinh thần thở dài nói: "Đi thôi, chúng nó cũng không ăn thi thể đồng loại, tối nay chúng ta quay lại nhặt sau."
Hắn thu cung nhanh chóng trở về.
Mọi người bị tài bắn cung của hắn làm cho kinh động, đều yên lặng quay về cùng hắn.
Cao ốc cứ điểm.
Cố Thanh Sơn đang tập trung vệ tinh, kiểm tra tình huống ở sân rộng.
Ba tên quân nhân ngồi cùng một chỗ với Triệu Hữu Bang, nháy mắt ra hiệu với nhau.
Vương Nham hất cằm về phía Triệu Hữu Bang.
Triệu Hữu Bang suy nghĩ một chút, vươn ngón trỏ vẽ ba phần lại lấy một phần.
Khoa chân múa tay hết động tác này, y lại suy nghĩ một chút, giơ ngón tay cái lên.
Ba tên Thiếu tá đều lắc đầu cười rộ lên.
Ý của y là, thực lực của Cố Thanh Sơn chỉ bằng một phần ba y, thế nhưng tài bắn cung quả thực rất tuyệt.
Trên thực tế, mọi người đều là cảnh giới Võ tôn, đương nhiên vẫn có mắt nhìn nhất định.
Vừa rồi, rõ ràng Cố Thanh Sơn không hề sử dụng toàn lực, nên bọn họ chỉ có thể phán đoán mà thôi.
Suy đoán của Triệu Hữu Bang có phần hơi quá.
"Được rồi." Cố Thanh Sơn đột nhiên lên tiếng: "Quỷ ăn thịt người đã tản đi kha khá rồi, các anh mang theo mấy người, lấy thi thể của quỷ ăn thịt người màu đỏ kia về đây cho tôi."
Mấy người nhìn nhau, lại giao lưu bằng mắt một lần nữa.
Tất cả mọi người đứng lên, đi ra ngoài.
Cố Thanh Sơn sửng sốt, lập tức thoải mái.
Nhiều người có thể chú ý nhiều nơi hơn, an toàn cao hơn chút.
Mọi người đi rồi hắn nhìn chằm chằm video vệ tinh trên màn hình, lại rơi vào trầm tư.
"Vì sao mình không thể nhặt đồ rơi ra?"
Đời trước, sau khi quái vật bị giết chết sẽ có đồ vật rơi ra.
Người chơi giết quái có tư cách nhặt đồ vật mà quái vật rơi ra.
Mà lần này, lại không thấy hệ thống nhắc nhở hắn nhặt đồ vật rơi ra sau khi quỷ ăn thịt người màu đỏ bị giết.
"Hệ thống, vì sao tôi không thể nhặt đồ được vậy?" Hắn trực tiếp hỏi hệ thống.
Keng!
[Bởi vì ngài là đặc biệt, là người sở hữu giao diện Chiến Thần.]
"Vậy tôi phải làm gì mới có thể thu được chiến lợi phẩm?"
[Xin ngài tự mình tìm kiếm, ngài có thể tham khảo kinh nghiệm thu được bức họa Chiến Thần lúc trước.]
Bức họa Chiến Thần...
Cố Thanh Sơn nhìn lại phía dưới giao diện.
Bức họa thứ nhất là "Kỹ năng Chiến Thần", đây là phần thưởng khi hắn xuyên qua kích hoạt giao diện Chiến Thần mà có được.
- - Không thể lại xuyên qua một lần nữa đi.
Bức họa thứ hai chính là "Thần thông Chiến Thần", đây là phần thưởng nhiệm vụ sau khi hắn hoàn thành nội dung đặc biệt của nhiệm vụ Vận Mệnh.
Hiện tại, trên bức họa "Thần thông Chiến Thần" này chỉ có một hình vẽ lẻ loi duy nhất - "Lôi điện".
Đây là phần thưởng hạng nhất của nhiệm vụ Vận Mệnh.
Chẳng lẽ là vì nhiệm vụ Vận Mệnh?
Phải chờ tới khi tham gia vào trong tiến trình nhân vật cải biến vận mệnh lịch sử dẫn tới cải biến thế giới lần nữa, mới có thể thu được bức họa kích phát nhiệm vụ, mới thu được chiến lợi phẩm?
Đúng rồi, nhất định là như vậy!
Cố Thanh Sơn yên lặng gật đầu.
Đột nhiên, trên video xuất hiện một hình ảnh khiến cho hắn chú ý.
"Không xong rồi."
Hắn vỗ mạnh xuống bàn quát lên: "Nữ Thần Công Chính!"
[Có tôi.]
"Triệu tập đội hình chiến giáp cơ động, nhanh chóng nghĩ cách cứu viện phía sân rộng."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...