"Ý của ngươi là..."
[Cô và tôi đều vào trong cứ điểm, với thân phận của cô và khả năng của tôi thì chúng ta sẽ mở được cứ điểm này ra... Rồi chúng ta dùng nó tham gia quyết chiến!]
"Ý hay!" Mắt Tô Tuyết Nhi sáng lên.
Cô nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Hắn hỏi: "Không có nguy hiểm gì chứ?"
Tiếng nói điện tử: [Không, về phương diện này tôi rất có kinh nghiệm, chỉ là cần thời gian hơi nhiều hơn bình thường mà thôi.]
"Cần bao lâu?" Cố Thanh Sơn hỏi tiếp.
Tiếng nói điện tử: [Nếu nhanh thì một hai ngày, chậm thì cần ba bốn ngày... Ngài cứ trở về tập hợp nhân số đi, chúng ta sẽ trở về sau.]
"Thôi được rồi, tôi sẽ để toàn bộ quái vật Vực Sâu ở lại đây. Không cần sợ bọn chúng, hiện tại chúng ta là đồng minh với Vực Sâu." Cố Thanh Sơn nói.
[Vâng, ngài cứ yên tâm.] Tiếng nói điện tử đáp.
….
Một chiếc phi thuyền hối hả bay trong dòng chảy hư không hỗn loạn.
Nhờ thần khí không gian của nhóm yêu tinh, Cố Thanh Sơn được truyền tống đến gần Vực Sâu Vĩnh Hằng.
Bây giờ hắn đang trở về điểm xuất phát, đích đến cuối cùng là vương quốc Kinh Cức.
“... Alo... Cố Thanh Sơn, anh có nghe thấy không?” Giọng nói của Laura vang lên trong bộ đàm trên phi thuyền.
“Có!” Cố Thanh Sơn đáp.
“Mọi việc thuận lợi chứ?” Laura hỏi.
“Thuận lợi. Chờ anh trở về, chúng ta lập tức tuyên bố tham chiến.”
“Vâng, để em đi chuẩn bị.”
Cuộc trò chuyện kết thúc.
Cố Thanh Sơn ngồi trên chiếc ghế bành trong phòng điều khiển rộng lớn, bỏ một viên linh đan vào miệng.
Trên phi thuyền chỉ có một mình hắn.
Tô Tuyết Nhi vẫn còn ở hành lang bí mật.
Cô và binh khí siêu thời không của Nữ Thần Công Chính chuẩn bị xâm nhập cứ điểm sắt thép kia, tiếp nhận tư liệu và binh khí mà đế quốc Tinh Huy để lại.
Lam Tụ, Cổ Viêm và Sỏa Cường mang theo thuộc hạ, chuẩn bị đến vương quốc Yêu Tinh làm khách.
Vào lúc tạm biệt nhau, nhóm yêu tinh cũng đã mời Cố Thanh Sơn và Tô Tuyết Nhi cùng đến vương quốc Yêu Tinh. Cố Thanh Sơn tất nhiên không đồng ý, chỉ nói mình còn phải quay về vương quốc Kinh Cức.
Ông cụ râu dài một lần nữa thỉnh cầu Cố Thanh Sơn cưới công chúa yêu tinh.
Tô Tuyết Nhi lập tức cảnh giác.
Vì sao nhóm yêu tinh lại nhiệt tình với chuyện này như vậy?
Không thể để Cố Thanh Sơn sống ở đây được.
Cô vừa đẩy Cố Thanh Sơn, vừa thúc giục: “Anh đi mau đi, nhanh chóng giải quyết chuyện của anh. Tối nay em sẽ đến tìm anh.”
Cố Thanh Sơn liền đi thật.
Hắn sử dụng thần khí không gian mà nhóm yêu tinh đã chuẩn bị, rời khỏi nơi này.
“Tại sao hắn lại có biểu hiện chạy trối chết như thế?” Quốc vương yêu tinh ngạc nhiên hỏi.
Tô Tuyết Nhi trừng mắt với nhóm yêu tinh, lạnh lùng nói: “Anh ấy không lấy yêu tinh đâu. Trước đây ta đã nói rồi, anh ấy là Nhân tộc, hiểu chưa? Nhân tộc chỉ có thể lấy Nhân tộc...”
Nhưng cô lại bị ông cụ râu dài cắt ngang.
Ông ta khoát tay, tiếc nuối nói: “Cô nương, ta rất thưởng thức ý chí và tinh thần của cô trong chiến đấu. Ta vốn muốn cho cô tiếp nhận sự chúc phúc của vương thất Yêu Tinh, biến cô thành công chúa Yêu Tinh có năng lực yêu thuật, sau đó gả cho hắn.”
Quốc vương Yêu Tinh cũng gật đầu tán thành: “Đúng vậy, hôm nay là ngày lành tháng tốt, vừa lúc có thể cử hành một hôn lễ lớn cho các người.”
Im lặng.
Tô Tuyết Nhi cứng đờ, cả nửa ngày cũng không nhúc nhích.
Trên cánh tay của cô đột nhiên vang lên giọng nói điện tử: [Tô Tuyết Nhi, chúng ta chuẩn bị tiến vào cứ điểm.]
Chẳng biết tại sao, giọng nói điện tử này lại lộ ra vẻ hài lòng.
Đương nhiên, lúc này Cố Thanh Sơn đã rời đi, hắn không biết những chuyện này.
Hắn ngồi trên phi thuyền, tạm thời tiến vào trạng thái chỉnh đốn.
Hấp thu sức mạnh của hơn một ngàn tu sĩ, cộng thêm sức mạnh Ma Long, bây giờ hắn đang ở giai đoạn thực lực tăng mạnh.
Mỗi thời mỗi khắc, Cố Thanh Sơn đều cảm nhận được thực lực của mình đang tăng lên.
Một lúc nào đó.
Giao diện Chiến Thần đột nhiên xuất hiện một hàng chữ nhỏ:
[Thực lực cá nhân của ngài đã chạm đến cảnh giới Dạ Ma Thiên.]
[Ngài có thể phát động Thiên kiếp bất cứ lúc nào.]
Cố Thanh Sơn không nôn nóng.
Hắn có thể dự cảm được, sức mạnh Ma Long ngủ say tuyệt đối không chỉ ngừng lại ở cảnh giới Dạ Ma Thiên, mà thậm chí còn có thể giúp hắn đột phá lên cao nữa.
Nhưng trong phi thuyền, tất nhiên không tiện độ Thiên kiếp.
Vì thế...
“Duy Tôn.” Cố Thanh Sơn gọi.
Trong hư không nhanh chóng vang lên một tiếng đáp lại: “Vù?”
Cố Thanh Sơn nói: “Có phải ngươi mượn năng lực nào đó của người khác, đến giờ vẫn luôn che giấu không lấy ra dùng?”
Ngọc bội hồ lô Duy Tôn lập tức hiện hình trong không trung, không ngừng quay chung quanh Cố Thanh Sơn.
“Vù vù vù!”
Nó phát ra âm thanh hưng phấn.
Cố Thanh Sơn nghe được, lập tức giơ ngón tay cái lên.
“Làm cho gọn gàng vào.” Hắn tán dương.
Có năng lực của Duy Tôn, hắn có thể lén lút thăm dò thế giới kia, thu thêm nhiều tin tức tình báo.
Dù sao, hắn đang đứng về phe Vực Sâu và Trật Tự, muốn đối kháng với thế giới song song và Hỗn Loạn.
Lần này, Vực Sâu Vĩnh Hằng đúng là thú vị.
Vốn dĩ, tấm khiên Người Bảo Hộ Chúng Sinh chỉ có thể ngẫu nhiên triệu hoán một số quái vật Vực Sâu. Bất luận mạnh yếu ra sao, cứ triệu hoán đến là được.
Nhưng Vực Sâu Vĩnh Hằng cảm nhận được Thần khí triệu hoán, trực tiếp phái tất cả quái vật mạnh nhất của Vực Sâu đến.
Cho đến khi cuộc chiến kết thúc, đám quái vật Vực Sâu mới chậm rãi rời đi.
Đối với chuyện này, Cố Thanh Sơn vẫn luôn rất chắc chắn.
Hắn suy nghĩ một chút, lập tức kích hoạt trang bị ẩn núp cho phi thuyền, sau đó đậu phi thuyền tại một phế tích hư không chẳng có gì nổi bật.
Cố Thanh Sơn bố trí trận pháp phòng ngự, tiếp theo phóng ra tấm khiên Người Bảo Hộ Chúng Sinh.
Hết thảy đã chuẩn bị sẵn sàng, hắn duỗi hai tay, bắt đầu bấm quyết.
Bí pháp Phong Thi Chuyển Âm.
Bí pháp Linh Hồn Trở Lại.
Hai thuật pháp khẽ động, linh hồn của hắn một lần nữa thoát ly cơ thể.
Hắn thả thần niệm ra, cẩn thận liếc nhìn phạm vi mấy vạn dặm hư không.
Tất cả đều bình thường.
Nơi này vốn là phế tích hư không hắn cố ý tìm, bình thường sẽ không có ai phát hiện hành tung của hắn.
Có tấm khiên Người Bảo Hộ Chúng Sinh và ngọc bội hồ lô Duy Tôn, Cố Thanh Sơn tin rằng hắn đã có được sự bảo vệ an toàn nhất định.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút, sau đó lấy ra một mũ rộng vành nhằm che giấu khí tức và gương mặt.
Đây là đồ vật từ thế giới Huyền Không. Hắn cảm thấy dùng tốt cho nên mới cất giữ vài thứ.
Về phần áo giáp của Vua Tinh linh Nguyên tố, hắn đã để lại cho Tô Tuyết Nhi.
Dù sao hắn cũng đã có tấm khiên Người Bảo Hộ Chúng Sinh, bên cạnh còn có hồ lô Duy Tôn. Cho nên, để áo giáp tùy thân lại bảo vệ cho Tô Tuyết Nhi, hắn mới cảm thấy yên lòng.
Lúc này, Cố Thanh Sơn mặc áo choàng Tĩnh Lặng, đầu đội mũ rộng vành, bên hông đeo một thanh trường kiếm, hoàn toàn nhìn không ra thân phận.
Chuẩn bị xong xuôi, Cố Thanh Sơn nói: “Duy Tôn, ngươi hãy dùng thuật kia với ta. Cứ duy trì hồn lực là được, không cần thi triển hết đâu, sau đó cùng với ta đi xem một chút.
“Vù!” Duy Tôn lên tiếng.
Ngay sau đó, nó bắt đầu sử dụng thuật pháp với Cố Thanh Sơn.
Thần kỹ, thuật Sinh Tử Luân Chuyển!
Đây là thần kỹ đến từ cánh cửa đỏ thẫm!
Một lúc sau, Cố Thanh Sơn phát hiện xung quanh đã biến thành hư ảnh.
Một thế giới khác đột nhiên xuất hiện trước mặt.
Thế giới Mảnh vỡ Hoàng Tuyền.
Lúc trước, cánh cửa đỏ thẫm cũng vận dụng thuật này. Vì thuật này dính đến việc chuyển đổi hai giới, nên cũng không thể hoàn thành trong thời gian ngắn được.
Cố Thanh Sơn đạp vào một tảng đá, chợt phát hiện hắn đang đứng ở một góc núi Đại Thiết Vi.
Hắn đã tiến vào thế giới mảnh vỡ Hoàng Tuyền.
Cố Thanh Sơn cẩn thận thu liễm khí tức, trốn ở nơi cản gió dò xét bốn phía.
Trên bầu trời, không ít điểm sáng mang theo khí tức uy nghiêm bay qua bay lại.
Mặt đất phát ra thanh âm chấn động ù ù.
Rất nhiều thần linh đang đồng tâm hiệp lực, muốn đưa Địa Ngục về lại vết nứt chính giữa núi Đại Thiết Vi và Vong Xuyên.
Thế giới này hiện đang vô cùng hỗn loạn, dường như ảnh hưởng mà Quỷ Vương tạo ra vẫn chưa kết thúc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...