“Hy vọng mọi người có thể chung sức hợp tác, cùng nhau sống sót sau cuộc thăm dò này.” Lam Tụ nói.
Hắn ta đặt tay lên trên khế ước.
Trên khế ước lập tức hiện ra thông tin liên quan:
[Vua của Đế quốc Thiên Lam, người thống trị bộ bài Bảo Thạch, một trong các chủ nhân của năm vương quốc lớn trong khu Kỳ Dị, tên Lam Tụ, bây giờ xin ký kết khế ước đồng minh ngay tại đây.]
Người đàn ông cả người bốc lửa cũng đặt tay lên trên khế ước.
Trên khế ước cũng hiện ra tin tức về y.
[Lãnh chúa Thung lũng lửa, người thừa kế bí pháp Diễm Quyền, người kiểm soát dung nham, tên Cổ Viêm, bây giờ xin ký kết khế ước đồng minh ngay tại đây.]
Đại quỷ Luyện Ngục cười to, nói: “Thì ra đều là người có thân phận.”
Tô Tuyết Nhi vẫn không lên tiếng, lúc này bỗng nhiên chen miệng nói: “Thật ra thân phận gì đó cũng không quan trọng, quan trọng là thực lực.”
Những người này đều nắm giữ quyền lực rất lớn, mà Cố Thanh Sơn vẫn chỉ là kẻ thường thường bậc trung trong chư giới. Cô lo lắng lát nữa hắn sẽ vì thân phận mà khó xử.
Đại quỷ Luyện Ngục lắc đầu nói: “Thân phận có thể nói lên thực lực của một người, ví dụ như ta...”
“Ngươi?” Tô Tuyết Nhi kỳ quái nói.
Cố Thanh Sơn vội vàng nháy mắt với cô, nhưng đã không còn kịp nữa rồi.
Quả nhiên không ngoài sự đoán của hắn, Đại quỷ Luyện Ngục đã bắt đầu nói một cách chậm rãi: “Đúng, chẳng hạn như khi còn bé ta chỉ là một con ma hạng yếu đáng thương, bị những con ma quỷ khác đẩy xuống từ chỗ vách đá. Trùng hợp ta rơi vào một cái động, bên trong là một con rồng hấp hối sắp chết, nó truyền cho ta toàn bộ bí pháp truyền thừa, nói cho ta biết về trận đại chiến hàng trăm triệu năm trước, còn nói cho ta biết chỗ này. Cho nên ta mới có thể trở thành ma quỷ mạnh nhất trong Luyện Ngục, thống trị cả Luyện Ngục, qua lại với quỷ tướng Ma giới, hô mưa gọi gió... Thân phận có thể cho thấy kinh nghiệm và thực lực chân chính của hắn.”
Mọi người: "..."
Cố Thanh Sơn ghé sát tai Tô Tuyết Nhi, nhẹ giọng nói: “Nói nhiều.”
Tô Tuyết Nhi im lặng, không đáp lời ma quỷ.
Đại quỷ Luyện Ngục thấy mọi người trầm lặng, cho rằng những việc mình trải qua đã dọa sợ bọn họ, lúc này mới dương dương đắc ý vươn tay, đặt lên trên khế ước.
Trên khế ước lập tức hiển thị thông tin của nó:
[Đại ma quỷ Luyện Ngục, Sỏa Cường, ký kết khế ước đồng minh ngay tại đây.]
Toàn bộ quảng trường an tĩnh lại.
Tên ma quỷ tên Sỏa Cường giật mình, nhịn không được kêu lên: “Đây là có chuyện gì, ta làm ra nhiều đại sự như vậy, vì sao lại không được xưng danh hiệu.”
Trên người nó dâng lên một cơn cuồng bạo.
Nhưng rồi ngay lập tức lại biến mất -- tất cả mọi người ở đây đều bị phong ấn sức mạnh, nó cũng không cách nào sử dụng khí thế của mình.
Mắt thấy Sỏa Cường có cơn giận không thể phát tiết, định phất tay áo bỏ đi lập tức, Lam Tụ nhanh chóng bắc cho nó một bậc thang:
“Có lẽ ngươi quá nhớ tình xưa nghĩa cũ, còn chưa giết chết vua của Luyện Ngục. Nếu như ngươi giết chết nó rồi, ngươi sẽ có một thân phận: Vua Luyện Ngục.”
Sỏa Cường lập tức vỗ tay một cái, bừng tỉnh đại ngộ nói: “Hèn gì tên kia cứ mãi trốn tránh ta, thì ra là không nỡ từ bỏ thân phận của mình.”
Lúc này trong hành lang bí mật truyền đến tiếng kêu thảm thiết đứt quãng.
Tất cả mọi người đều biến sắc.
Những người rời đi lúc trước gặp phải quái vật!
Rốt cuộc thì trong hành lang bí mật có bao nhiêu quái vật?
“Nhanh, Cố Thanh Sơn.” Lam Tụ thúc giục.
Cố Thanh Sơn liền bắt chước mọi người, vội vàng đặt tay lên trên khế ước.
Ký kết xong khế ước này, mọi người mới có thể yên tâm để đối phương đi sau lưng mình, cùng nhau chiến đấu.
Rất nhanh, trên khế ước xuất hiện tin tức cá nhân của Cố Thanh Sơn.
[Kẻ giết rồng thời Viễn cổ, tử địch của Thần Hỗn Loạn, Quỷ Vương của Hoàng Tuyền, người nắm giữ thiên địa, đồng minh của Vực Sâu Vĩnh Hằng, Tiểu thiên sứ và Ma vương Đoạn Tội, người đàn ông có nụ hôn có một không hai, nghệ sĩ có kinh nghiệm biểu diễn phong phú, tên Cố Thanh Sơn, xin ký kết khế ước đồng minh ngay tại đây.]
[Đặc biệt nói rõ: Hắn có một vài thân phận nói ra sẽ hù chết các ngươi, lại không có liên quan đến bản khế ước, bản khế ước còn muốn sống thêm vài năm, cho nên sẽ không hiển thị.]
Mọi người: "..."
Nhìn bột chuỗi danh hào và giải thích thật dài này, cho dù là ai cũng phản ứng chậm mất một nhịp.
“Chàng trai này trưởng thành nhanh thật.” Quân vương thẻ bài Lam Tụ lặng yên suy nghĩ.
“Rốt cuộc người này có lai lịch gì? Những thân phận này đều là thật?” Lãnh chúa hỏa diễm Cổ Viêm yên lặng suy nghĩ.
“Hắn lăn lộn thế nào mà giành được những thân phận này về tay? Không được, ta phải tìm cơ hội thương lượng với hắn một chút, xem có thể cho ta vài cái không.” Đại ma quỷ Luyện Ngục Sỏa Cường thầm nghĩ.
“Những cái khác đều tốt, nhưng mà cái nụ hôn có một không hai trong thiên hạ là cái gì, ai dạy anh ấy?” Tô Tuyết Nhi siết chặt tay thành nắm đấm, lặng yên suy nghĩ.
Cố Thanh Sơn nhìn danh xưng “Tiểu thiên sứ” kia, buồn bực thở dài.
Phải gắng sức tăng cấp mới được.
Phải nhanh tìm một ít thẻ bài thế giới tầng trong, dùng để thay đối danh hiệu Đoạn Tội của mình.
Hắn thấy mọi người đều ngơ ngẩn, vội vàng nhắc nhở: “Trong hành lang bí mật lại có quái vật sắp tới, còn đứng ngây đó làm gì!”
Lúc này khế ước đã thành lập.
Chỉ thấy từng đường sáng trắng thánh khiết bao phủ lấy mọi người bên trong.
Khế ước không có vấn đề, nội dung khế ước cũng hợp với quy định liên minh, tất cả mọi người đều công nhận.
“Được rồi, từ nay trở đi, mọi người chuẩn bị sóng vai nghênh địch!” Lam Tụ cũng cao giọng nói.
Đại quỷ Luyện Ngục Sỏa Cường vung tay lên.
Toàn bộ ma quỷ đều dung hợp vào trong thân thể của nó.
Nó lại lần nữa trở nên khổng lồ.
Lam Tụ lớn tiếng mệnh lệnh cho bộ hạ của mình, Cổ Viêm cũng bắt đầu phân chia nhân thủ và nhiệm vụ. Trong phút chốc, tất cả mọi người đều đang chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới.
Có hiệu lực của khế ước, mọi người liền thể hiện thái độ hợp tác của mình.
“Tô Tuyết Nhi, công kích của em rất quan trọng, đứng vào giữa tất cả mọi người đi.” Cố Thanh Sơn lớn tiếng nói.
Tất cả mọi người không lên tiếng.
Trong chiến đấu, thẻ bài sư cường đại như vậy vốn sẽ được bảo vệ.
Cố Thanh Sơn lại nói: “Ta là kiếm tu, ta là người đầu tiên nghênh địch!”
Nói xong, hắn liền rút song kiếm ra, đi tới phía trước trận địa, đứng vững.
Hắn nói như vậy làm những ý nghĩ khác trong lòng mọi người đều lập tức biến thành mây khói.
Tô Tuyết Nhi lo lắng nói: “Thanh Sơn, anh cẩn thận một chút.”
“Không sao đâu.”
Cố Thanh Sơn cho cô một nụ cười tràn ngập lòng tin.
Bóng tối bao trùm hành lang bí mật, mọi tiếng động cũng càng ngày càng rõ ràng.
Âm thanh gào thét và tiếng ồn áo lớn liên tiếp vang lên, mơ hồ như có không ít tiếng kêu khóc và tiếng kêu thảm thiết.
Đó là âm thanh cỉa đám người tiến vào hành lang bí mật lúc trước.
Về phần những âm thanh kỳ quái liên tiếp dày đặc này, không cần nghĩ cũng biết là do quái vật phát ra.
Trên quảng trường nhỏ, mọi người ngừng thở, dàn trận địa sẵn sàng đón địch.
Gió mang mùi máu tươi từ trong bóng tối truyền đến.
Mấy cánh tay đứt gãy từ trong hành lang bí mật bay ra ngoài, rơi trên mặt đất.
Từng trận âm thanh nhai nuốt vang lên liên tục.
Tất cả mọi người đều khẩn trương.
Cố Thanh Sơn giơ song kiếm lên.
“A!”
Quân vương thẻ bài Lam Tụ đột nhiên hô lên một tiếng kinh dị.
“Làm sao vậy?” Lãnh chúa hỏa diễm Cổ Viêm lập tức đi tới gần hỏi.
Cố Thanh Sơn và đại quỷ Luyện Ngục khổng lồ cũng đồng thời lộ ra vẻ chú ý.
Cần lưu ý rằng thời điểm kẻ địch sắp tới quan trọng như vậy sẽ không cho phép có bất kỳ một tai nạn nhỏ nào.
Lam Tụ nhìn khế ước trong tay, nói: “Không có gì hết, chỉ là Cố Thanh Sơn đột nhiên có thêm một thân phận.”
"Thân phận gì?" Mọi người nhịn không được cùng kêu lên.
Lam Tụ nhìn chăm chú vào khế ước, nói thầm: “Người dẫn đầu điệu múa bí mật.”
Cố Thanh Sơn lập tức thay đổi sắc mặt.
Chỉ một chốc, tiếng trống trận tràn ngập nhiệt huyết vang lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...