Tốt lắm!
Cố Thanh Sơn hơi siết chặt nắm tay.
Trong vô số những biện pháp nghĩ ra, hắn vẫn không tìm được cách thích hợp để tìm được Thủy Thần.
Thế nhưng ngay lúc này, rốt cuộc hắn cũng thấy được một tia hi vọng.
“Anh Hào, có lẽ tôi có biện pháp trợ giúp Mèo Mun tiến giai.” Cố Thanh Sơn nói.
“Thật không?” Trương Anh Hào vui vẻ hỏi lại.
Nếu như người khác nói lời này, anh ta nhất định không tin. Nhưng từ xưa tới nay, Cố Thanh Sơn không bao giờ là một người thích khoác lác.
“Đúng vậy, chờ Mèo Mun ăn xong, anh hãy giải thích với nó một chút, chúng ta cùng thử giúp nó tiến giai.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn đứng dậy đi vào buồng nhỏ trên tàu.
Chỉ chốc lát sau, Laura cùng hắn đi lên trên boong tàu.
“A, con mèo thật là đáng yêu!” Mắt Laura sáng lên.
Cô bé cúi người xuống, vươn tay vướt ve Mèo Mun.
Mèo Mun liếc mắt qua nhìn, thấy Laura là một cô bé vô cùng xinh đẹp đáng yêu thì để mặc cho cô bé vuốt, còn bản thân nó lại tiếp tục chuyên tâm ăn đầu cá.
“Em thấy thế nào?” Cố Thanh Sơn hỏi Laura.
“Không thành vấn đề. Chỉ có điều mấy thứ như thẻ bài toàn là vật Hi Hữu - đặc biệt là thẻ bài chiến đấu – rất khó lưu truyền ra ngoài.... Mặc dù em có dự trữ một ít nhưng sợ là không phải loại Mèo Mun cần.” Laura nói.
Sau đó, cô bé nhịn không được lại hỏi: “Anh có thể giúp thẻ bài tiến giai thật à?”
“Anh nghĩ chắc là có thể, đợi lát nữa thử một chút.”
Cố Thanh Sơn cũng không chắc chắn lắm.
Mọi người kiên nhẫn chờ một bên.
Lúc Mèo Mun ăn xong đầu cá, Trương Anh Hào liền ôm nó vào trong lòng, kiên nhẫn nói chuyện một chút.
Mèo Mun nghe xong, thỉnh thoảng nhìn sang Cố Thanh Sơn.
Nó là thẻ bài thuộc về Trương Anh Hào, bây giờ muốn giao vào tay người khác cho người ta sử dụng, nhất định phải tiến hành đầy đủ các bước kết nối với nó mới được.
Đợi Trương Anh Hào giải thích xong hết mọi chuyện, Mèo Mun tò mò nhìn sang Cố Thanh Sơn.
"Meo meo meo meo, meo meo meo meo meo meo?" Mèo Mun đặt câu hỏi.
“Nó thấy chuyện này thật khó mà tưởng tượng cho nổi. Nó hỏi cậu có chắc chắn là mình làm được hay không.” Trương Anh Hào phiên dịch.
Cố Thanh Sơn nhìn Mèo Mun, nói: “Chúng ta cùng nhau thử một chút, bởi vì đầu tiên phải xác định lá bài nào có tính chất phù hợp với ngươi, sau đó mới có thể tiến hành dung hợp thẻ bài.”
Mèo Mun co người lại, thoạt nhìn có vẻ hơi do dự.
Cố Thanh Sơn bật cười, nói tiếp: “Nếu bây giờ Trương Anh Hào đã tụ hợp với ta, thức ăn sau này của ngươi cứ để ta lo.”
Mèo Mun có vẻ đã hơi động lòng, nó đung đưa cái lỗ tai, kêu: “Meo meo meo meo meo meo, meo meo meo meo meo meo meo meo meo meo.”
“Nó bảo là như thế cũng được, nhưng cậu không được lấy thức ăn cho mèo đến cho có lệ.” Trương Anh Hào nói.
“Yên tâm, tôi không phải loại người như vậy.” Cố Thanh Sơn vỗ ngực nói.
Mèo Mun thấy thái độ của hắn như thế, hài lòng gật đầu.
Bùm...
Ngay sau đó, nó hóa thành thẻ bài, rơi vào trong tay Trương Anh Hào.
Trương Anh Hào đưa thẻ bài này cho Cố Thanh Sơn, không nhịn được hỏi: “Không có nguy hiểm chứ?”
“Sẽ không.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn tiếp nhận thẻ bài, chỉ thấy trên đó có một con Mèo Mun đang vùi mình trên một cái giường lớn, híp mắt ngáp.
Nó ăn no rồi.
Liệu ăn no có gây trở ngại gì cho việc thôn phệ thẻ bài hay không?
Khi thật sự bắt tay vào làm, Cố Thanh Sơn lại cảm thấy lo được lo mất.
Lúc này, trên Giao diện Chiến Thần xuất hiện một dòng chữ nhỏ:
[Thẻ bài: Mèo Tìm Kiếm (da lông màu đen).]
[Nếu như ngài lấy ra món đồ ăn nào làm con mèo hài lòng, nó sẽ dẫn ngài đi tìm món đồ mà ngài muốn.]
[Chú ý: Đây là một con mèo nhỏ trong giai đoạn mới sinh. Sau khi đi tới chín trăm triệu tầng thế giới, thể lực của nó đã không đủ để có thể hoàn thành một lần tìm kiếm đường dài nào nữa.]
[Nói rõ: Mèo con rất khát vọng được lớn lên, xin hãy giúp đỡ nó.]
Cố Thanh Sơn đặt lá bài “Mèo Tìm Kiếm” ở vị trí bên cạnh “Chân Xích Ma Thương”, làm thành một hàng.
Hắn dùng ý niệm chạm vào tấm thẻ này, đồng thời lầm nhẩm: “Tiến hóa.”
Ngay lập tức, xung quanh “Mèo Tìm Kiếm” xuất hiện rất nhiều thẻ bài.
Những thứ này đều là thẻ bài mà nó có thể thôn phệ.
Không những thế, còn phải làm theo đúng trình tự.
Cố Thanh Sơn nhìn lướt qua một lượt rồi quay sang Laura.
Cô bé ôm cái ba lô nhỏ, nghiêm túc hỏi: “Cần thẻ bài chiến đấu dạng nào, em tìm ngay đây.”
“À... Lá thứ nhất hình như không phải là lá bài chiến đấu...”
“Vậy thì là cái gì?”
“Là một lá bài có tên Mèo Bạc Hà.” Cố Thanh Sơn đáp.
Laura lục lọi ba lô.
“Mèo Bạc Hà? Tên này thật ra rất kỳ lạ, hình như em có ấn tượng.” Cô bé nói.
“Trước đây em từng nuôi mèo?” Trương Anh Hào thử dò hỏi.
“Ử, đúng vậy, từng nuôi một thời gian.”
“Mèo đâu?”
“Ăn quá tốt nên lỡ tiến hóa thành hình người rồi, bây giờ là đội trưởng đội cảnh vệ thứ ba.”
Trương Anh Hào và Cố Thanh Sơn nhìn nhau.
Rốt cuộc ăn cái gì mới có thể biến con mèo thành hình người? Đó là một vấn đề.
"Có!"
Laura lấy ra một thẻ bài từ trong ba lô, đưa cho Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nhận thẻ bài, dựa theo lời nhắc nhở trên giao diện, nhẹ nhàng đặt tấm thẻ này ở phía dưới “Mèo Tìm Kiếm”.
Một dòng nhắc nhở xuất hiện.
[Ngài có muốn thôn phệ thẻ bài để trợ giúp “Mèo Tìm Kiếm” mạnh hơn không?]
“Đúng vậy.” Cố Thanh Sơn đáp.
[Mời trả 100 điểm hồn lực để thúc giục thẻ bài tiến hóa.]
“Trả.”
Theo thanh âm của Cố Thanh Sơn, tấm “Mèo Bạc Hà” dần dần tản ra, hóa thành vô số đốm sáng nhàn nhạt dung nhập vào thẻ bài “Mèo Tìm Kiếm”.
Đợi qua một vài hơi thở.
Phía dưới thẻ bài “Mèo Tìm Kiếm” xuất hiện dòng chữ nhỏ mới:
[Sức chịu đựng của mèo đã được tăng cường đáng kể, gần tiến nhập thời kỳ trưởng thành.]
Cố Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm.
Xem ra mình hoàn toàn có thể giúp Mèo Mun tiếp tục tiến hóa.
Trương Anh Hào cũng có cảm ứng, kinh ngạc nói: “Mèo Mun thật sự đang biến hóa!”
“Đúng vậy, chúng ta tiếp tục.”
Hắn nhìn sang lá bài thứ hai mà Mèo Mun có thể thôn phệ.
“Laura, lá bài thứ hai là...”
"Là cái gì?"
“Ừm… tên là Khoái Được Sờ.”
“Cái tên thật là kỳ cục, để em tìm.”
Laura lục lọi ba lô một hồi, mặt cũng dần dần đỏ lên.
Cô bé rút ra một thẻ bài màu hồng đưa cho Cố Thanh Sơn.
Hắn cảm thấy kỳ quái, nhịn không được nhìn thoáng qua thẻ bài này.
Chỉ thấy trên mặt thẻ bài vẽ một bàn tay đang vươn ngón trỏ ngoắc ngoắc.
Loại cảm giác này…
Cố Thanh Sơn nhìn Giao diện Chiến Thần.
Dòng chữ nhỏ phát sáng xuất hiện, nêu lên thuộc tính của thẻ bài này:
[Thẻ bài hệ Khống Chế: Khoái Được Sờ.]
[Đây là thẻ bài thuật pháp khống chế tinh thần người khác, nếu như ngài dùng nó để trấn an thú cưng thì cũng có chút tác dụng.]
[Đây là thẻ bài dùng để truyền tình cảm, tác dụng của nó vô cùng tốt, hoàn toàn có thể…]
Cố Thanh Sơn không muốn xem tiếp, trực tiếp nhét thẻ bài vào trong giao diện.
"Thôn phệ."
Hắn ra lệnh.
Hai trăm điểm hồn lực bị trừ.
Thẻ bài tản ra, hóa thành rất nhiều điểm sáng hồng nhạt, dần dần dung nhập vào “Mèo Tìm Kiếm”.
Phía dưới “Mèo Tìm Kiếm”, dòng chữ nhỏ xuất hiện:
[Mèo đã cảm nhận được sự yêu mến của ngài, tinh thần lực bắt đầu lớn lên rõ rệt.]
Cố Thanh Sơn tiếp tục nhìn thẻ bài.
... Tiếp theo là thẻ bài tên gọi “Bất Khuất”.
Ừm, tên này vừa nghe đúng là thẻ bài hệ Chiến Đấu.
Chẳng biết tại sao, Cố Thanh Sơn âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi hắn nói qua với Laura, Laura cũng nhanh chóng tìm được thẻ bài này.
Sự dung hợp vẫn rất thành công.
Lá bài thứ tư là “Mèo Nhanh Nhẹn”.
Thứ năm là “Báo Tốc Độ”.
Thẻ bài thứ sáu là “Điệu Waltz Tao Nhã”.
“Không xong rồi, Cố Thanh Sơn, chỗ em không có lá bài thứ bảy.”
Laura lục tung trong ba lô, nói.
“Không sao, anh nghĩ Mèo Mun liên tiếp tiến hóa nhiều lần như vậy, cũng đủ mạnh rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn nhìn chăm chú vào lá bài “Mèo Tìm Kiếm” trong tay.
[Thẻ bài: Mèo Tìm Kiếm (lông màu đen).]
[Nếu như ngài lấy ra thức ăn làm cho mèo hài lòng, ngài có thể miêu tả thứ ngài muốn tìm cho nó biết, nó sẽ dẫn ngài đi tìm được món đồ kia.]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...