Đáng tiếc, mấy tên nhóc đã gia tải Hỗn Loạn đều bị Trương Anh Hào giết sạch cả rồi.
Mà mấy đội tàu ở phía xa xa khi nhìn thấy ở đối diện mới chỉ phái ra một người đã giết chết nhiều người ở bên mình như vậy, chúng đã sớm sợ hãi, xoay người bỏ chạy mất dép.
“Quên đi, chờ tối nay rồi lại nói.” Diệp Phi Ly tiếc nuối nói.
Đại Ca vỗ vỗ vai hắn ta: “Thực ra cậu không cần phải gia tải Hỗn Loạn đâu.”
“Tại sao?” Diệp Phi Ly hỏi.
“Thân là một Diệt Thế giả, sức mạnh của cậu nhất định sẽ trở nên vô cùng mạnh mẽ.” Đại Ca nói.
“Thôi vậy.” Diệp Phi Ly thở dài, nói.
Cố Thanh Sơn đứng một bên cũng yên lặng gật đầu.
Xem ra giống như mình đoán, thân là một Hỗn Loạn giả, hiện giờ không cần phải đi giết Sứ giả Hỗn Loạn cũng có thể làm cho Hỗn Loạn tăng cấp.
Có Bảng điều khiển Hỗn Loạn của cá nhân rồi thì thực lực của Trương Anh hào sẽ càng nhanh chóng tăng lên.
Thực ra, thật lòng mà nói, đây là sức mạnh vô cùng giúp ích cho việc tác chiến cá nhân, Cố Thanh Sơn hiểu rõ Trương Anh Hào nên mới đồng ý để anh ta dùng.
Bản thân Cố Thanh Sơn cũng không bài xích Bảng điều khiển Hỗn Loạn.
Thế nhưng, bởi vì đặc tính của bản thân Hỗn Loạn, thứ này không thích hợp để mở rộng trong chín trăm triệu tầng thế giới.
Bởi vì nguồn gốc của văn minh đến từ trật tự.
Nếu tất cả đều hỗn loạn thì sẽ hủy diệt đi tất cả.
Toàn bộ chín trăm triệu tầng thế giới cũng sẽ vì sự hỗn loạn mà đi tới kết thúc.
Huống hồ, ở phía sau, Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả vẫn không ngừng đuổi theo mình.
Nghĩ tới đây, Cố Thanh Sơn không chậm trễ nữa.
“Laura.”
“Có em.”
“Dùng hết tốc độ tiến về phía trước, đến thế giới Ẩn Ngữ.”
“Được!”
Phi thuyền Nữ vương Kinh Cức chuyển động, nó bắt đầu từ từ tăng tốc, dọc theo tuyến bay bí mật, bay thẳng về phía trước.
“Cố Thanh Sơn, chuyện của Trương Anh Hào là thế nào vậy?” Laura âm thầm kết nối tâm linh để hỏi Cố Thanh Sơn.
“Cậu ấy đã gia tải Hỗn Loạn rồi... Khoan đã, em không gia tải Hỗn Loạn đấy chứ.” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Không, nhưng bên em liên tục nhận được các tin tình báo mới. Toàn bộ chín trăm triệu tầng thế giới đều rơi vào hỗn loạn, những vụ chém giết đang xảy ra liên miên.” Laura nói.
Cố Thanh Sơn thở dài một hơi.
Laura là Nữ vương của Vương quốc Kinh Cức, hệ thống tình báo của cô bé chắc chắn rất cao cấp.
Nếu cô bé đã nói như vậy thì hẳn không sai.
Kỷ nguyên Hỗn Loạn --
Khi tất cả dùng Hỗn Loạn làm tiêu chuẩn để tính toán, tất cả các thế giới sẽ xảy ra những thay đổi trời long đất lở.
Giống như lúc mình đã giết chết Hỗn Loạn giả vậy.
Quan hệ giữa người và người trở nên yếu ớt hơn bao giờ hết.
Chính bởi vì không còn bất cứ quy tắc nào hạn chế bất cứ ai làm bất cứ điều gì.
Đây, chính là Hỗn Loạn.
Mà nói về chuyện tình báo, bản thân mình cũng có một cách để nhận được tin tức.
Cố Thanh Sơn nghĩ tới đây bèn đứng dậy, nhưng lại cảm thấy thân thể mềm đi, như mất hết sức lực.
- - Cảm giác như đã bị khoét rỗng vậy.
Hắn lấy một lon nước bổ sung thể lực ra, uống một hơi hết sạch.
Đợi tới khi thân thể dễ chịu hơn một chút, hắn lại lấy lon nước bổ sung linh lực và bổ sung hồn lực ra, uống liền một hơi.
Nhưng lúc uống nước bổ sung hồn lực lại gặp phải chút phiền phức.
Bởi vì khẩu vị ngẫu nhiên nên lần này lon nước bổ sung thể lực có vị nước cam, lon bổ sung linh lực có vị sữa bò – đây vẫn còn bình thường. Nhưng lon nước bổ sung hồn lực lại là vị cay siêu cấp.
Loại mùi vị này dường như không chỉ tác dụng trên mỗi cơ thể thôi, vì cho dù hắn đã dùng linh lực ngăn vị giác rồi mà vẫn có thể cảm nhận được.
Cố Thanh Sơn nhíu mày, đầu tiên còn uống từng hớp từng hớp nhỏ, cuối cùng cứ thể uống một hơi cạn sạch.
Rốt cuộc cũng dễ chịu hơn rồi.
Năng lực của Diệp Phi Ly quả nhiên xuất sắc... Chỉ là vẫn có vài chỗ không kiểm soát được.
Cố Thanh Sơn vỗ túi trữ vật một cái, lấy ra một hồ lô đựng nước linh tuyền, uống ùng ục một hơi lớn mới từ từ giảm bớt cảm giác cay cháy đầu lưỡi.
Hắn đi vào khoang thuyền, bước vào một căn phòng sau đó đóng cửa lại.
Hắn vỗ túi trữ vật, lấy Gà trống nhiều màu ra, sau đó vươn tay kéo kéo mào gà.
Gà trống nhiều màu sống lại.
Nó nhìn Cố Thanh Sơn một cái, chào hỏi: “Ồ! Mắt của thằng nhóc cậu bị mù rồi hả?”
“Đúng vậy! Tạm thời không có cách nào cả.” Cố Thanh Sơn tiếp lời.
“Hôm nay là ngày đầu Kỷ nguyên Hỗn Loạn được mở ra, nơi nào cũng có các tin tức với muôn vàn hình thức khác nhau. Cậu muốn biết tin tức về mặt nào?” Gà trống hỏi.
“Không phải ngươi có thể cung cấp các tình báo có quan hệ tới ta sao? Ta muốn biết về mặt này.” Cố Thanh Sơn nói.
Gà trống nhiều màu nói: “Vào thời khắc Hỗn Loạn giáng lâm, tin tức tình báo rất có ích đó. Trước khi làm việc thì để ta nhắc cậu một câu đi, cậu hãy suy nghĩ cho kỹ xem bản thân mình cần tin tức về mặt nào.”
“Cảm ơn. Ngươi muốn bao nhiêu hồn lực?” Cố Thanh Sơn nói.
“Ông bạn cũ à, chuyện này mà còn phải hỏi hả?”
Nói rồi, Gà trống nhiều màu duỗi cánh ra, chỉ vào tim mình.
Cố Thanh Sơn lập tức hiểu ý nó.
Gà trống làm vậy có nghĩa là ngươi cứ tùy tâm.
Tuy rằng để hoàn thành Đồng thuật cho thế giới của mình, hắn đã hao tốn tất cả hồn lực, chỉ còn thừa lại vỏn vẹn hai điểm. Cũng may giữa đường đụng phải chủ nhân của thế giới Tinh Vân Nam Thập Tự, kiếm lại được năm mươi nghìn hồn lực.
Vẫn cho được.
Cố Thanh Sơn đưa tay ra, đặt lên trên người gà trống, hào phóng truyền qua mười nghìn điểm hồn lực.
Gà trống nhiều màu đạt đỉnh sung sướng, kêu lên đầy phóng đãng: “A a a a a a! Nhiều hồn lực quá! Thật sướng làm sao! Cậu muốn biết điều gì thì cứ hỏi, ta nhất định sẽ nói cho cậu biết!”
Cố Thanh Sơn nói: “Ta muốn biết, kẻ đưa Tinh đồ cho tôi đã sắp xếp thứ gì ở thế giới Ẩn Ngữ.”
Gà trống nhiều màu đáp: “Chuyện này liên hệ quá lớn, liên lụy tới rất nhiều thứ. Ta không tiện nói cho cậu biết quá nhiều, chỉ có thể tiết lộ qua loa một chút nội dung thôi.”
“Phiền phức vậy sao?”
“Đúng vậy, cậu hãy nghe cho kỹ, ta sẽ chỉ nói một lần.”
“Mời.”
“Thứ binh khí mạnh mẽ bị vứt bỏ để cứu giúp đang ở một nơi mà không ai có thể đến được, cuối cùng bị người thần bí kia nhặt được. Cậu phải đi tìm được thứ đó, nó sẽ cứu vớt được sự bắt đầu của vận mệnh chư giới.”
Gà trống nói xong liền biến thành pho tượng, chìm vào im lặng.
Cố Thanh Sơn lặng lẽ suy ngẫm lời của Gà trống.
Thứ binh khí mạnh mẽ bị vứt bỏ để cứu giúp...
Mình đã từng vứt đi thứ binh khí nào sao?
Không, chỉ cần là binh khí của mình, mình chưa từng làm như thế.
Cố Thanh Sơn chậm rãi nhớ lại.
Đột nhiên, hắn nhớ tới một thứ.
Hồn Trác đao.
Đây là đồ vật chuyên dùng để chế tạo hồn khí.
Khi mình trở về dòng chảy thời gian hiện tại, nó đã bị Người tạo vật của Đất giữ lại ở thời cổ đại.
Là Hồn Trác đao sao?
Còn nữa...
Trong cuộc chiến của thế giới Hoàng Tuyền.
Bản thân mình từng khống chế Lục Giới Thần Sơn kiếm, biến núi Đại Thiết Vi thành người khổng lồ, ném Trường Mâu Bảy Màu ra ngoài.
Đúng rồi.
“Thứ vũ khí mạnh mẽ bị vứt bỏ để cứu giúp”, câu nói này một là chỉ Hồn Trác đao, hai là chỉ Trường Mâu Bảy Màu.
Nói cách khác, trong thế giới Ẩn Ngữ đang cất giấu thứ có liên quan tới tung tích của một trong hai món đó.
Mà thứ này, sẽ có tác dụng vô cùng lớn đối với tương lai.
Hồn Trác đao có thể tạo ra rất nhiều hồn khí.
Trường Mâu Bảy Màu... hình như không dùng được mà...
Cố Thanh Sơn ngồi tại chỗ, cẩn thận suy nghĩ.
...
Một nơi khác.
Tử Vong hoang dã.
Cuộc chiến giữa Thần điện Bí Pháp và Thánh giáo Tử Vong đang vào hồi gay cấn nhất.
Bởi vì Thần điện Bí pháp đánh lén, Thánh giáo Tử vong không kịp đề phòng nên đã bị tổn thất rất nặng nề.
Quạ Đen không thể không tham gia chiến đấu.
Còn Hắc Khuyển vẫn ẩn nấp trong Thánh Giáo đường như cũ.
Nó canh giữ trước cánh cửa bằng đồng, không hề nhúc nhích.
“Anna... Yên tâm, ta sẽ trông coi nơi này.” Hắc Khuyển nhỏ giọng lẩm bẩm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...