"Tô Tuyết Nhi và Anna đều ở trong bảy thần điện, sợ rằng tình cảnh tương đối nguy hiểm."
"Chính xác."
"Ngài ở đây chuẩn bị đột phá, đương nhiên là một chuyện tốt, nhưng nếu muốn cứu bọn họ e rằng phải mau chóng nghĩ ra biện pháp khác."
"Không tệ, Sơn Nữ, cô có tiến bộ rồi."
Cố Thanh Sơn cười khen ngợi nói.
Sơn Nữ như hiểu ra, không nhịn được nói: "Hoá ra công tử đã có dự tính?"
"Có, yên tâm." Cố Thanh Sơn nói.
"Nhưng đám bá chủ đó đã sắp không nhịn được nữa, công tử ngài định..."
"Từng bước từng bước đi cứu bọn họ quá phiền toái, cho nên không đi."
Sơn Nữ ngây người.
"Vậy thì để bọn họ dần dần chết trong băng thuỷ tinh?" Cô không hiểu hỏi.
"Không phải, chúng ta chỉ cần cứu một người, là có thể cứu tất cả mọi người."
"Ai?"
"Người đã đưa bọn họ đến khu Tranh Bá."
"Nhưng mà... nữ sĩ Hắc Hải đã bị... giết chết." Sơn Nữ nhỏ giọng vừa nói.
Cố Thanh Sơn ngẩng đầu lên, uống cạn li trà của mình, lúc này mới chậm rãi nói: "Nhiệm vụ chân chính của chúng ta, thật ra là đi tìm Tiểu Tịch."
"Tiểu Tịch?" Đầu óc Sơn Nữ mơ hồ.
Chẳng phải là đang nói nữ sĩ Hắc Hải sao? Tại sao lại chuyển sang Tiểu Tịch?
Cố Thanh Sơn nói: "Đúng vậy, chuyện về ba đồng tiền tôi đã sớm giao cho Laura, còn chuyện về Tiểu Tịch và Ma Vương thì do tôi giải quyết."
Sơn Nữ hít vào một hơi lạnh, xúc động nói: "Tôi hiểu rồi."
Đúng vậy, công tử thật đúng là đã vượt quá mức tưởng tượng. Không ngờ ngài lại muốn phát động ngược dòng thời không, đến chiến trường cứu nữ sĩ Hắc Hải ra ngoài, để cô đến thời điểm hiện tại.
Cố Thanh Sơn cười cười: "Hình như Hắc Hải biết được một vài chuyện của tôi, có lẽ là người quen của chúng ta ở thượng cổ, cho nên chúng ta phải đi cứu cô ấy, thuận tiện cứu tất cả mọi người."
"Cho nên..."
"Cho nên không cần gấp, đầu tiên phải suy nghĩ kỹ mọi chuyện, rồi mới có thể hành động."
"Công tử... định làm gì?"
Cố Thanh Sơn vươn tay thao tác một hồi trên quang não.
"Hôm nay chính là ngày đi thăm dò vũ trụ, vừa hay, chúng ta cùng nhau xem kết quả." Hắn nói.
Một màn sáng mở ra.
Chỉ thấy vô số phi thuyền vũ trụ bay lên không, hướng về phía ngoài bầu trời.
Người sáng lập thế giới xuất hiện bên dưới màn sáng, bẩm báo: “Phụ thần, dự tính hai phút sau sẽ rời khỏi tầng khí quyển, chúng ta sẽ thấy được vũ trụ đích thực.”
"Tốt, tôi đang quan sát." Cố Thanh Sơn nói.
Lúc này Thiên kiếm bay ra ngoài, hóa thành Lạc Băng Ly, hạ xuống trước mặt Cố Thanh Sơn.
"Những thứ này là cái gì?"
Cô chỉ vào phi thuyền trong màn ảnh, tò mò hỏi.
Cố Thanh Sơn đưa cho cô một chén trà, nói: "Một loại phương tiện để bay lượn."
"Giống tàu bay?"
"Chính xác."
Trong lúc nói chuyện, phi thuyền vũ trụ xông ra khỏi tầng khí quyển, đến bên ngoài không gian.
Biển sao mênh mông.
"Thật đẹp." Lạc Băng Ly thở dài nói.
Sơn Nữ nhìn cô giải thích: "Các thế giới đều khác nhau... có thế giới ở trong cùng một vũ trụ, nằm ở các tinh cầu khác nhau. Có thế giới lại ở trong một thế giới khác, ví dụ như thế giới yêu tinh, nghe nói chính là một nơi đầy lá xanh bay bổng khắp nơi. Lá trên thế giới đó nhiều không đếm xuể, không ai biết bọn họ cất giấu gì trong mỗi chiếc lá. Còn có một vài thế giới có vạch biên giới hạn chế lại, không hề nằm trong vũ trụ, mà nằm ở một nơi khác."
Lạc Băng Ly nghe đến nhập tâm, suy tư nói: "Nói như vậy, thật ra phân bố của trăm triệu thế giới rất hỗn loạn."
"Đúng, cho nên còn có sự tồn tại như thế giới Siêu Duy, chuyên dùng để liên kết các thế giới..."
"Cái gì là Siêu Duy..."
...
Cố Thanh Sơn không nói gì với bọn họ hết, mà như đã phát hiện ra điều gì, bỗng nhiên nhìn về phía kho số liệu bí mật trong phòng.
Ngay vừa rồi... cơ sở dữ liệu này đã tự động cập nhật.
Một lát sau, một màn sáng toả ra từ đó.
Người khổng lồ toàn thân phủ đầy dòng nước màu xám tro xuất hiện trên màn sáng.
Người tạo vật của Đất.
Nó nhìn chăm chú vào hư không, bắt đầu chậm rãi nói chuyện: "Ta từng thấy rất nhiều ảo ảnh tương lai, có hai ảo ảnh là có khả năng thành thực hiện cao nhất."
"Một ảo ảnh trong đó là như thế này: Khi cả mặt đất không còn sự sống nữa, máy móc sẽ thống trị thế giới này, đồng minh của ta sẽ thăm dò biên giới của thế giới để giúp hắn ta xác định phương hướng thoát thân của mình."
"Thẳng thắn mà nói, ta không hy vọng xảy ra cảnh tượng như vậy, bởi vì một khi xảy ra tương lai này, chứng tỏ ta đã gặp phải phiền toái rất lớn."
"Nhưng đây là tương lai có khả năng xảy ra, cho nên ta cũng phải chuẩn bị chút gì đó. Nếu không, thế giới của Đất tan vỡ, không chỉ đồng tiền màu vàng sẽ biến mất, mà ta cũng sẽ mất đi một phần sức mạnh lớn."
"Bạn của ta, khi ngươi thấy đoạn hình ảnh này, thì có nghĩa ta đã gặp phải chuyện kia. Tuyệt đối đừng đi điều tra, đó là chuyện mà ngươi chưa bao giờ nghe tới đâu."
"Hãy nhận lấy tinh đồ này đi, trong này đã vẽ chi tiết một con đường không ai hay biết, có thể giúp ngươi trở lại nơi mà ngươi tới."
"Cuối cùng, nếu tất cả chuyện này thật sự xảy đến, vậy thì chứng minh sinh mạng của vô số sinh linh đã được định sẵn."
"Tấ cả mọi chyện, sẽ đem đến đến tương lai sau này."
Giọng nói người tạo vật của Đất trở nên trầm thấp mà đau khổ:
"Chiến tranh toàn diện của vực sâu và vạn tộc sắp bắt đầu, giông tố sắp ập tới, ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng trước khi mọi chuyện xảy ra."
"Đừng tới cứu ta."
"Tiếp tục sống."
Hình ảnh người tạo vật của Đất biến mất.
Một tinh đồ tối tăm thần bí khó lường xuất hiện trên màn sáng.
Trong bóng tối, ánh sao ảm đạm thưa thớt, phát ra ánh sáng mờ mờ.
Cả tinh đồ xoay quanh phòng tư liệu bí mật, vẽ ra một bức bản đồ chi tiết.
Trong khu vực bóng tối nơi mà những vì sao không thể chạm tới, là những hàng chú thích nhỏ tí viết bằng chữ của thế giới của Đất, trình bày rõ những tình huống liên quan:
[Bóng tối chính là giới hạn không thể tiếp xúc và dò xét]
[Trong bóng tối rất có thể đang ẩn giấu quái vật tiền sử đã chìm vào giấc ngủ say từ lâu, cũng có thể là vòng xoáy thiên nhiên để đi đến vực sâu, lối đi Hỗn Loạn thông đến dòng chảy thời gian, cũng có thể là cánh cửa truyền tống của nghĩa trang ngày tận thế. Tóm lại, xin đừng chạm vào bóng tối.]
[Chú ý, cậu phải đi đến điểm đầu tiên của tinh đồ: sao Song Tử của Đất, từ đó men theo hướng mà tinh đồ chỉ dẫn, xuyên qua những thế giới không hề có quy luật, cuối cùng lại quay về chín trăm triệu thế giới.]
[Sao Song Tử của Đất là điểm an toàn mà bốn thánh trụ đã tạo ra trong bóng tối, có thể cung cấp một nơi tiếp tế và nghỉ ngơi cho những sinh linh qua lại]
[Sao Song Tử của Đất có cùng quy luật với thế giới của Đất, cấm tuyệt tất cả sức mạnh siêu phàm.]
[Chú ý đặc biệt: Tất cả sự tồn tại khi tiến vào sao Song Tử chỉ có thể thi triển năng lực siêu phàm một lần, sau đó sẽ hoàn toàn bị phong ấn tất cả sức mạnh.]
Cố Thanh Sơn nhìn toàn bộ tinh đồ.
Trong bóng tối vô tận, chỉ có một con đường mòn do ánh sao chỉ dẫn.
Muốn trở về chín trăm triệu tầng thế giới, dọc đường phải thông qua những thế giới được bốn thánh trụ đặc biệt chọn ra này.
Sau khi Cố Thanh Sơn nhìn xong toàn bộ tinh đồ, tất cả ánh sáng bên trong mật thất lập tức thu lại, hóa thành một điểm sáng nhấp nháy, chui vào giữa chân mày Cố Thanh Sơn.
Trên giao diện Chiến Thần hiện ra từng hàng chữ đom đóm nhỏ:
[Ngài đã đạt được bản đồ bí mật của hành lang ngân hà]
[Bản đồ bí mật có năng lực xuyên không một lần, sẽ đưa ngài đến sao Song Tử của Đất]
[Xin chú ý, sau khi ngài chuẩn bị xong, có thể kích hoạt sức mạnh trên tinh đồ để truyền tống ngài đến sao Song Tử của Đất]
Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ nghĩ một hồi, ngồi xuống tiếp tục uống trà.
Sơn Nữ đã sớm bị một màn vừa rồi hấp dẫn, lúc này lập tức hỏi: "Công tử, khi nào thì chúng ta đi?"
Trong mắt Lạc Băng Ly cũng ánh lên vẻ mong chờ.
Cho tới bây giờ nàng vẫn chưa từng thấy được thế giới khoa học kỹ thuật, kết quả bây giờ nghe Sơn Nữ nói, còn có nhiều thế giới hoàn toàn khác nhau nữa, trong lòng không khỏi muốn đi đến xung quanh xem xem.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...