Lão già dẫn đám tu sĩ đi hủy núi.
Cố Thanh Sơn cũng đã chuyển đến Thủy kiếp.
Bên trong tứ trụ Địa, Thủy, Hỏa, Phong, Phong và Hỏa đại diện cho sự hủy diệt và tan biến, Địa và Thủy đại diện cho khai sinh và phát triển.
Cho nên thực ra mục đích của Thủy kiếp không phải là tiêu diệt tính mạng của tu sĩ.
Nó là một loại kiếp biến hóa, không thể biết trước.
Cố Thanh Sơn đi xuyên qua vô số ánh sáng nhạt.
Mỗi một khắc, chút ánh sáng này kết nối nhau thành một vùng sáng, chiếu rọi toàn bộ thế giới.
Cố Thanh Sơn đột nhiên phát hiện mình đứng trên một vùng nước không nhìn thấy thấy bờ.
Toàn bộ thế giới không có bất kỳ sinh mệnh gì.
Mặt nước bóng loáng như gương, tỏa ra khắp bầu trời màu bạc, cùng với sự tồn tại duy nhất dưới bầu trời - Cố Thanh Sơn.
Ngay lập tức, một dòng nước bay lên khỏi mặt nước, dần dần kéo dài, biến đổi thất thường, cuối cùng tạo thành hình dáng một Cố Thanh Sơn khác.
Hai Cố Thanh Sơn đứng đối diện nhau.
Đột nhiên, vẻ mặt của một người thay đổi.
Hắn ta tò mò nhìn về phía đối diện, hỏi: "Ngươi chính là ta ở một thế giới khác?"
"Đúng." Cố Thanh Sơn nói: "Xem ra hồn phách của ngươi đã tới, căn cứ theo quy tắc của Thủy kiếp, chuyện phát sinh hôm nay sẽ không tạo thành bất kỳ tổn thương thật nào đối với ngươi, cho nên ngươi có thể ứng phó toàn lực."
Cố Thanh Sơn kia lộ ra vẻ cảm khái: "Hoá ra ở bên trong thế giới song song, chức nghiệp chính của ta cũng là Kiếm tu."
Cố Thanh Sơn hỏi dò: "Còn ngươi? Ta thấy trên người ngươi không có sát khí, có lẽ là lâu rồi chưa được chiến đấu?"
Cố Thanh Sơn kia thừa nhận rất phóng khoáng: "Đúng, Thiên hạ Linh thực Đệ nhất nhân chính là ta. Đương nhiên, ta cũng là Kiếm tu, nhưng ta hoàn toàn chưa có được loại kiếm ý trên người ngươi."
"Vì sao lại như vậy?"
"Bọn nhỏ thích ăn đồ ăn ta làm."
Cố Thanh Sơn kia nói, trên mặt lộ ra vẻ ôn hòa.
Cố Thanh Sơn ngơ ngẩn.
Cái gì?
Ở trong thế giới song song, mình có con rồi sao?
"Ngươi kết hôn với ai?" Hắn nhịn không được, hỏi.
"Tô Tuyết Nhi." Cố Thanh Sơn kia đáp.
"Vậy còn Anna?"
"Anna? Xung quanh ta không có người phụ nữ nào tên là Anna cả."
"Vậy làm sao ngươi lại ở chung một chỗ với Tô Tuyết Nhi?"
"Tận thế đến, trời long đất lở, một loại virus kỳ quái lây lan qua tất cả mọi người. Người trên thế giới bị chết hết ba phần năm, hai phần năm còn lại lấy được cơ hội tiến vào Thế giới Tu Hành."
"Ta với Tô Tuyết Nhi cùng nhau lang bạt ở Thế giới Tu Hành, về sau lại cùng gia nhập môn phái, cùng tu hành một chỗ, cuối cùng thì kết hôn."
"Người nhà của nàng không ngăn cản à?"
"Ồ, thật không may, Cửu phủ chết sạch rồi." Cố Thanh Sơn kia cười lên.
Cố Thanh Sơn khẽ giật mình, chần chờ nói: "Vậy các ngươi chưa gặp phải yêu ma nào?"
"Yêu ma là thứ gì?"
"Không có yêu ma? Các ngươi có Trật Tự không?"
"A! Cái này thì có."
"Là Trật Tự gì?"
"Chư Giới Tận Thế Online: Nơi Ẩn Nấp."
Cố Thanh Sơn lập tức không còn gì để nói.
Hóa ra kia là một thế giới khác nhau hoàn toàn, ngay cả Trật Tự xuất hiện cũng không giống.
Chờ đã...
Vì sao ở cái thời không này của mình, Trật Tự thức tỉnh đầu tiên lại là Trật Tự Ma Vương?
Nhìn người ta, vừa đến nơi đó thì là "Nơi Ẩn Nấp".
Nghe cái tên này xong, nhìn lại bộ dáng nhàn nhã kia của "mình" một chút, Cố Thanh Sơn cũng lười hỏi thêm.
Đây thực sự là "Nếu không so sánh thì sẽ không bị tổn thương" mà!
Hắn nói: "Được rồi, bây giờ ngươi là giám khảo, muốn so thử cái gì với ta?"
"Tại sao ta phải so tài với mình?" Cố Thanh Sơn kia cười nói.
Cố Thanh Sơn cũng cười lên: "Tầm quan trọng của Thủy kiếp là ở chỗ giúp tu sĩ biết được sự huyền bí của thế giới, biết được ở bên ngoài thời không vô hạn còn có thế giới song song vô tận. Cho nên ngươi nhất định phải làm một loại thử thách nào đó đối với ta, sau đó mới có thể rời khỏi nơi này để về thế giới của ngươi."
"Vậy ta liền kiểm tra ngươi một chút."
Cố Thanh Sơn kia nói xong bèn vung tay lên, lấy ra rất nhiều dụng cụ nấu nướng, bắt đầu rán một con cá.
Một lát sau, hắn đã rán xong.
"Lại đây nếm thử đi!" Cố Thanh Sơn kia nói.
Khí thế trên người Cố Thanh Sơn chùng xuống.
So làm đồ ăn à?
Hắn buông kiếm ra, lấy bát đũa, bắt đầu ăn thử.
"Ừm, mùi vị không tệ, trình độ của ngươi rất khá!"
Cố Thanh Sơn vừa ăn vừa khen.
"Đây là một món ăn sở trường của ta, nếu ngươi có thể làm được bảy phần trình độ của ta, thì tính là ngươi qua ải." Cố Thanh Sơn kia nói.
Hắn bỏ một con cá tươi lên trên thớt.
Cố Thanh Sơn buông bát đũa xuống, vén tay áo lên, bắt đầu chăm chú xử lý cá thật cẩn thận.
Kỳ thật sau khi rất nhiều thế giới dung hợp lại, hắn đã lấy được nhiều pháp quyết tu hành, pháp quyết về lục nghệ cũng không ít, sớm đã học xong hết rồi.
Sau khi quay về Thế giới Thần Võ, đã từng trao đổi rất tâm đắc với Tần Tiểu Lâu, từ đó trình độ lại lên thêm một tầng nữa.
Hắn làm đồ ăn cho đám người Bách Hoa tông, được tất cả mọi người khen ngợi.
Gần đây lại học được một số phương pháp xử lý đồ ăn hải sản của đám ma quỷ.
Cho nên cuộc thử thách này căn bản không thành vấn đề.
Chỉ chốc lát sau.
Hắn đã rán cá xong.
Cố Thanh Sơn kia cảm thấy hứng thú một chút, lấy đũa gắp một miếng đưa vào trong miệng.
"Không tệ, còn ngon hơn so với ta làm!" Hắn khen.
Vừa dứt lời thân hình của hắn dần dần nhạt đi, cuối cùng biến mất khỏi thuỷ vực bóng loáng như gương này.
Người khảo nghiệm đầu tiên rời đi.
Cố Thanh Sơn bắt đầu ăn cá.
Hắn đang chờ đợi vị khách tới từ thế giới song song thứ hai.
Một lát sau.
Lại một dòng nước hóa thành một Cố Thanh Sơn khác, xuất hiện trước mắt Cố Thanh Sơn.
"Thử thách chính ta? Một giấc mơ kỳ quái!"
Cố Thanh Sơn mới đến nói.
Hắn có vẻ cực kỳ tiều tụy, dường như trải qua rất nhiều kiếp nạn phong ba.
"Xem ra ngươi rất mệt mỏi, gặp phải vấn đề gì sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Tạm được, chẳng qua là tháng sau phải tham gia tỷ thí môn phái, mà ta thậm chí còn không có thu được tư cách tham gia." Cố Thanh Sơn kia nói.
Cố Thanh Sơn nhìn đối phương chăm chú, chợt phát hiện một việc.
Đối phương còn trẻ hơn so với mình.
Mà nhìn từ giọng nói và dáng vẻ, đối phương lộ ra sự ngây ngô và non nớt, dường như vẫn chưa qua trùng sinh.
Nói cách khác, hắn chính là "mình" thuở thiếu thời.
Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói: "Kiếm thuật à? Lẽ ra với ngộ tính kiếm thuật của ngươi, hẳn là sẽ không thấy bối rối với những chuyện này chứ?"
Thiếu niên Cố Thanh Sơn nói: "Cho tới bây giờ ta vẫn một thân một mình, phía sau cũng không có thế lực gì, tất cả tài nguyên tu hành đều phải tự đi kiếm, cho nên cất bước chậm hơn người khác không ít, trước mắt vẫn chưa thu được một bản kiếm quyết tốt."
Cố Thanh Sơn trầm mặc.
Quả nhiên giống mình ở kiếp trước như đúc.
Hắn lấy ra một cái túi Trữ Vật mới từ trong thức hải, lại khắc sở học kiếm thuật suốt đời của mình vào một cái thẻ ngọc.
Làm xong tất cả những thứ này, hắn đưa túi Trữ Vật mới cho đối phương.
"Đây là cái gì? Chờ đã, vì sao có nhiều kiếm quyết như vậy! Còn có cả kiếm trận!" Thiếu niên Cố Thanh Sơn quét thần niệm qua, giật mình nói.
"Đây là thẻ ngọc loại cực lớn, trước tiên ngươi ghi nhớ nội dung bên trong đã!" Cố Thanh Sơn nói.
Thiếu niên Cố Thanh Sơn cũng không do dự, tranh thủ thời gian nhắm mắt nhớ.
Một lát sau.
Hắn mở mắt ra.
"Nhớ kỹ chưa?"
"Nhớ kỹ rồi."
Cố Thanh Sơn vẫy tay, lấy lại Trữ Vật.
"Ngươi không thể mang cái này đi, nếu không sẽ gây ra tai họa." Hắn giải thích.
Thiếu niên Cố Thanh Sơn giật mình nói: "Cái này ta hiểu, trong quãng thời gian tu hành sau này cũng sẽ chú ý che giấu mình."
Bên trong ánh mắt của hắn lóe ra sự hưng phấn và khát khao, giống như đã mường tượng ra thành tựu ngày sau của mình.
"Vậy là được rồi, bây giờ giúp ta hoàn thành lần khảo nghiệm này!" Cố Thanh Sơn nói.
Thiếu niên Cố Thanh Sơn hồi phục tâm trạng.
Hắn suy nghĩ một chút, bèn rút kiếm ra:
"Chúng ta đánh một trận, chỉ cần ngươi có thể không thua, thì coi như đã vượt qua khảo nghiệm của ta."
"Được." Cố Thanh Sơn nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...