Chủ Động Xâm Lấn

Ở bệnh viện một tuần bốn mẹ con cũng được xuất viện về nhà, chiếc xe audi màu trắng từ ngoài vào sân biệt thự rộng lớn, chú bảo vệ sau khi đóng cổng lại, thì mang đồ đạc của cô lên phòng.

Mẹ Thục và Cô Ánh Nguyệt bé hai bé con trong tay mà cười vui đến không khép miệng, Vân Đường trong tay ôm bé cả nhìn con cô mới hiểu tấm lòng và tình yêu của ba mẹ.

Hoàng Cẩn Đình bế con trai đặt vào trong nôi, thằng bé đang nhắm nghiền mắt ngủ rất ngon, anh đỡ vợ yêu ngồi xuống giường, khuỵu gối cởi dép và mang tất mới cho vợ. Vân Đường im lặng ngắm nhìn chồng, cô mặc cho anh ấn mình xuống giường, đắp chăn cho mình, rồi nắm bàn tay của mình xoa bóp.

" Lo cho em như vầy anh không mệt sao? "

Anh không dừng động tác xoa bóp tay lại, giọng nói dịu dàng cất lên.

" Vợ sinh cho anh ba bảo bối còn không mệt anh sao lại mệt chứ, anh tình nguyện yêu em thương em bà xã. "

Lời nói ngọt ngào như đường mật làm trái tim cô ấm áp hạnh phúc, nụ cười như hoa xinh đẹp mà nở rộ, ngón tay cô khẽ nắm bàn tay anh lại.

" Em nói cho anh một bí mật nhé. "

" Bí mật? Bà xã đại nhân nói đi anh nghe. "


" Thật ra em là người sống hai kiếp, kiếp trước chúng ta có kết cục không tốt, đổi lại kiếp này chúng ta cuối cùng cũng bên nhau hạnh phúc như thế này đây. "

" Em nói anh tin không? "

Bốn mắt nhìn nhau trong ánh mắt là hình ảnh đối phương, Hoàng Cẩn Đình không bắt cô đợi lâu, anh khẽ chầm chậm cúi người đặt môi mình chạm vào môi cô.

Anh hôn cô thật sâu.

" Bất kể là có kiếp trước hay kiếp này anh vẫn mãi mãi tin em. "



Hoàng Cẩn Đình đứng trong bếp pha từng bình sữa cho con, ba bé vừa qua thôi nôi một tuổi mấy ngày, pha sữa xong anh chạy lên phòng, Vân Đường đang chơi cùng con nhỏ.

" Uống sữa nhé các con của mẹ, ba đã pha sữa cho tụi con rồi nè, anh đưa cho em một bình, anh cho hai con trai uống còn bé út để em. "

Hai vợ chồng ngồi trên giường cầm bình sữa đút cho các bé con bú.

" Cam nhỏ của mẹ uống giỏi quá "

Cô lia mắt sang hai con trai, Hoàng Cẩn Đình cũng lên tiếng nói: " Anh cả và anh hai cũng uống giỏi như bé cam nè "

Biệt danh bé út ở nhà là Cam nhỏ

Hai bé trai không biết có nghe hiểu lời ba nói không mà mở to đôi mắt tròn xoe trong veo nhìn bà, rồi đưa tay lên quơ quơ giữa không trung như muốn chạm vào khuôn mặt của ba

Bé Cam bên cạnh lại rất ngoan, nằm im mà bú sữa ánh mắt trong veo như có vì sao nhìn mẹ tràn đầy vui vẻ.

Lớn hơn một chút nữa, ba bé con đã lên 5 tuổi.


Trộm khéo ba bé được ba mẹ chăm rất kỹ, bé nào cũng trắng trẻo xinh iu hết, Thiên Phong và Vũ Mặc không giống nhau quá nhiều, hai cậu bé chỉ có nét giống nhau khoảng 50% thôi, tính cách hai cậu bé vừa hoạt bát vừa lanh lợi.

Hai cậu nhóc có một điểm chung là rất yêu thương em gái, bé Cam nhỏ từ lúc hiểu chuyện đã là tiểu công chúa được nâng niu cưng chiều.

Con bé xinh xắn đáng yêu giống mẹ Đường Đường, giọng nói ngọt ngào và cái khuôn mặt mềm mại như búp bê sứ thu hút mọi ánh nhìn, khiến người ta không nhịn được mà muốn cưng chiều.

Cam nhỏ ít nói hơn hai anh trai, tính cách giống y chang ba ba Cẩn Đình.

Bình thường thì dịu dàng ngọt ngào vậy thôi chứ khi mà tức giận là thay đổi 180°, miệng mồm tinh ranh nhanh nhẹn làm người khác phải cứng miệng.

Biểu như tình cảnh lúc này

" Cậu nói xem, ai là trẻ hư? "

Cam nhỏ hai má phụng phịu không vui, hai tay chống hông dương ánh mắt lạnh lẽo nhìn về hướng cậu bé đang ngã trên đất phía trước.

" Cậu nói ai là hung dữ? Cậu nói đi chứ! "

" Cậu… cậu…oa… cậu hung dữ…cậu dám đẩy ngã tôi… tôi…tôi… sẽ mách mẹ tôi…"

Cậu bé uất ức chống tay đứng lên phủi đi lớp cát trên quần áo mình, nơi này là công viên, Cam nhỏ mỗi chiều đều sẽ cùng hai anh trai và ba mẹ xuống chơi, nhưng hôm nay ba mẹ có việc, anh cả thì đi sinh nhật của bạn, nên chỉ có hai anh em đi chơi thôi.


Cậu con trai trước mắt này, Cam nhỏ không quen Cam nhỏ vừa nãy đang chơi cầu trượt thì cậu bé chạy tới kiếm chuyện bắt cô bé sang chỗ khác chơi, mới đầu Cam nhỏ không chấp nhất gì cậu bé, con bé đi sang chơi trò khác.

Hình như cậu bé cố tình kiếm chuyện với Cam nhỏ, hết phá lại ngăn muốn đuổi cô bé đi, Cam nhỏ thật sự tức giận rồi, cái miệng hổn được che giấu chính thức được mở phong ấn.

Lời nói như chọc trúng trái tim nhỏ bé của cậu nhóc, Cam nhỏ thành công doạ cho cậu nhóc phát khóc chạy đi tìm mẹ.

Vũ Mặc lúc này cũng đi xuống tới nơi, cậu nhóc nhìn xung quanh không thấy bóng dáng của đứa trẻ nào ngoài em gái mình, lạ thật khi nãy còn có vài đứa mà.

" Cam nhỏ nước ép của em "

Vũ Mặc đưa bình nước cho em gái, rồi véo yêu cái má mềm mại của cô bé.

" Mềm mại giống mochi, bé Cam nhà ta sao lại cưng thế này. "

Ngữ điệu vừa dịu dàng vừa cưng chiều, Vũ Mặc thích nhất là véo má của em gái mình, Cam nhỏ bị véo không kêu cũng không khó chịu, cô bé chỉ nhẹ nhàng đẩy tay anh trai ra.

" Em uống nước "


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận