Chú À! Em Yêu Anh! FULL


Buổi chiều hôm đó không hiểu sao trời đổ mưa rất to, chỉ mới 5h chiều thôi, mây mù đã kéo tới đầy bầu trời, rồi sấm chớp đánh đùng đùng, những hạt mưa rơi xuống vỡ tan vào lòng đất, to dần lên.

Hứa Sơ Sơ đứng trước cửa sổ, nhìn bầu trời mà thở dài, kéo rèm cửa lại, đi về phía giường, nằm oành lên.

Cô úp mặt vào gối, haizz, khó chịu quá đi, rốt cuộc tại sao Thời Cảnh Thường lại tránh mặt cô chứ? Cô cũng đâu có làm gì anh đâu?
Khóe mắt Hứa Sơ Sơ liếc nhìn những hạt mưa dính vào cửa sổ, không hiểu tại sao, trong lòng lại dâng lên cảm giác không lành nhỉ? Hay là do cô suy nghĩ nhiều?
Đúng lúc này, đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của Hứa Sơ Sơ, cô ngồi dậy nói vọng ra:
- Là ai vậy?
Dì Tầm nghe tiếng cô trả lời, liền lên tiếng:
- Tiểu thư, là tôi! Dưới lầu có người tìm cô!

Hứa Sơ Sơ đảo mắt, hỏi:
- Tìm cháu sao? Ai vậy ạ?
- Là một cô gái, hình như cô ấy đi bộ đến đây, đang bấm chuông đứng trước cửa! - Dì Tầm đáp lại.

Hứa Sơ Sơ nghe xong liền nhíu mày, con gái? Mạc Lệ sao?
-----------...--------------...--------
Tập đoàn PJH, 7h tối.

Thời Cảnh Thường đang ngồi trong phòng làm việc, đột nhiên, thư kí Vĩ chạy vào, một bộ dáng hớt hải lên tiếng:
- Giám đốc, có chuyện rồi!

Thời Cảnh Thường ngước đầu lên, hỏi:
- Chuyện gì?
Thư kí Vĩ nuốt một ngụm nước bọt, ổn định lại hơi thở, nói:
- Vừa rồi dì Tầm vừa gọi điện báo tới, nói Hứa tiểu thư rời nhà rồi, hơn nữa còn là lái xe đi!
Sắc mặt Thời Cảnh Thường hơi chuyển, anh liếc nhìn qua cửa sổ, nhíu mày, mưa to thế này, con bé đó đi đâu?
Nghĩ nghĩ, Thời Cảnh Thường liền hỏi:
- Sơ Sơ lái xe đi đâu, từ khi nào?
- Hứa tiểu thư lái xe đi từ khoảng nửa tiếng trước, nghe dì Tầm nói có một cô gái đến tìm cô ấy, lúc đến trên người có máu, Hứa tiểu thư đã ra lệnh đưa vào trong nhà, hiện đang được bác sĩ Tần chữa trị.

- Thư kí Vĩ đáp.

Thời Cảnh Thường đứng dậy, trên mặt toàn là lo lắng, nói:
- Gọi cho Kiếm Tử, ngay đi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận