Chú À! Em Yêu Anh! FULL


Hứa Sơ Sơ ngồi phía sau khoang xe, xung quanh chất đầy hàng hóa, từ hộp xốp đến hộp giấy, đâu đâu cũng thấy in một dấu thập màu trắng.

Cô ngó ngiêng xung quanh, trông nó như một chiếc xe chở thuốc từ bệnh viện vậy, toàn là mùi etanol.

Cẩn thận dòm ngó lên phía trước, Hứa Sơ Sơ vừa canh tên lái xe vừa cẩn thận mở các hộp thuốc, với hi vọng sẽ tìm được gì đó ở bên trong.

Thế nhưng, ông trời lần này lại không giúp cô, tìm cả một đoạn đường Hứa Sơ Sơ cũng không tìm được gì từ đống hộp thuốc đó, chẳng có kim tiêm cũng chẳng có thuốc mê.

Toàn là những thứ thuốc lạ lẫm với các hộp vitamin thôi.

Thở hắt ra một hơi, Hứa Sơ Sơ không biết có nên chửi thề hay không nữa.

Méo có gì dùng được trong đống này cả!
Nghĩ một chút, cô nhìn tên đang lái xe, trong mắt hiện lên tia nguy hiểm, quyết định làm liều một phen.


Được ăn cả ngã về không thôi!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ đi rón rén đến gần cửa mở, loại cửa này không phải dạng kéo mà là dạng cửa sắt đóng mở thủ công bằng tay, vừa hay là thứ cô có thể đánh cược một phen được.

Dùng chân đá nhẹ vài phát để tạo ra tiếng động, Hứa Sơ Sơ núp vào trong góc, chờ đợi chiếc xe này dừng lại.

Quả nhiên, vài giây sau, tên tài xế nghi ngờ đã cho dừng xe và mở cửa bước xuống xem xét.

Hứa Sơ Sơ canh thời gian, đợi lúc tên đó vừa mở cửa ra, cô liền dùng chân đá mạnh cánh cửa từ bên trong, làm nó đập vào đầu tên đàn ông to cao bên ngoài, khiến anh ta ngã xuống đất bất tỉnh.

Hứa Sơ Sơ thừa dịp nhảy xuống xe, chạy nhanh đi.

Cứ tưởng đã thoát được, thế nhưng điều cô không ngờ là một tên khác lại từ trên xe nhảy xuống, thấy đồng bọn hắn bất tỉnh nằm trên đất, liền đuổi theo cô từ phía xa.

Hứa Sơ Sơ thầm mắng.

Chết tiệt, tại sao vẫn còn một tên? Tên đó từ đâu xuất hiện ra vậy??

Thực chất Hứa Sơ Sơ không biết, Nhã Lệ đã thuê hai tên bắt cóc cô, một tên đánh thuốc mê cô trong bệnh viện, một tên khác thì chờ sẵn ở bên ngoài cùng chiếc xe này, đợi thành công có được cô thì mới lái đi.

Tên kia vì mệt nên nửa đường đã đổi tay lái cho tên đã đánh thuốc mê Hứa Sơ Sơ, còn mình thì sang ghế phụ nằm nghỉ ngơi.

Mọi việc diễn ra trước cả khi Hứa Sơ Sơ tỉnh dậy.

Vì tư thế hơi dựa đầu ra phía cửa sổ nên tên kia bị chiếc ghế lấp mất, làm cản đi tầm nhìn của Hứa Sơ Sơ, vì vậy, cô đã không để ý tới.

Trong lúc ngất, Hứa Sơ Sơ bất tỉnh lúc đầu là thật, lúc sau mới là giả, vậy nên không biết đã có 2 tên ở trên xe này.

Cố chạy thật nhanh, Hứa Sơ Sơ rẽ vào rừng cây bên đường, tìm kiếm bụi cỏ nhỏ, nhanh chóng nép vào.

Thế nhưng thật không may bụi cỏ đó toàn là thực vật có gai, nó đâm vào người Hứa Sơ Sơ, khiến cô đau đớn.

Hứa Sơ Sơ có chịu đựng, tự bụm miệng chính mình, không cho phát ra tiếng nói.

Nhưng rồi, tiếng bước chân càng ngày càng gần, cho đến khi một thân ảnh xuất hiện trước mặt Hứa Sơ Sơ.

Trong giây phút kinh hoàng tưởng mình đã bị bắt lại, thì cô chợt nghe tiếng gọi quen thuộc:
- Gia chủ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận